Nữ Bộ Thiên Hạ

Quyển 2 - Chương 24

Phong Gian Danh Hương

21/09/2016

"Ai phái các ngươi đến đây thu phí bảo hộ?" Xảo Nhi chậm rãi đi đến, một thân lãnh mạc, tư thế oai hùng trác tuyệt, làm cho người ta đối với nữ tử như vậy cũng cảm giác vài phần mới mẻ.

"Ngươi quản cái rắm! Từ hôm nay trở đi, toàn bộ phí bảo hộ ở Hồng huyện đều do lão tử đến thu!"Tần gia sau khi trấn định lại, làm ra tư thế hùng hổ kêu ngạo, rất giống với xã hội đen đi thu phí bảo kê.

Xảo Nhi cười lạnh một tiếng, lạnh như băng nói: "Phải không? Thu giao cho ai? Hàn Mộc Tà sao?"

"Hàn Mộc Tà? Xú nữ nhân, ngươi điên rồi sao! Hàn Mộc Tà là võ lâm minh chủ, làm sao có thể làm chuyện này? Xem ra thanh danh của hắn không thể cao hơn so với hắc đạo ta a, ha ha ha! Lão tử là Tần Vô Ngã của 'Hổ Dực bang' ! Ngươi là người phương nào? Hãy xưng tên ra!"

"Võ lâm minh chủ không phải là chủ mưu? Thú vị!" Đầu nhỏ của Xảo Nhi chuyển động, biểu tình nhìn qua thực buồn cười.

"Hừ! Các ngươi là bọn cường đạo, nàng là vô địch nữ bộ khoái của Hồng huyện chúng ta ! Các ngươi chờ ngồi tù đi!" Tú bà lão Lưu lập tức nhảy dựng lên quát, tựa hồ có loại cảm giác rất hãnh diện.

Lời này của Lão Lưu làm cho các cô nương cùng các tiểu quan trong viện lập tức tò mò, bắt đầu vây quanh lại xem náo nhiệt.

"Ngươi không sao chứ?" Xảo Nhi đi đến bên cạnh Bạch Hải Đường , giải khai huyệt đạo cho hắn,mắt phượng ở trước ngực hắn dừng lại một chút, tiếp đến nhìn vào cặp mắt câu hồn kia của hắn.

"Không, không có việc gì, đa tạ nữ quan gia cứu giúp." Bạch Hải Đường đột nhiên trở nên nhu tình, mắt phượng ngượng ngùng nhìn Xảo Nhi liếc mắt một cái, làm cho Xảo Nhi nhịn không được sợ run cả người.

"Về sau đừng quá xúc động,võ công của ngươi không đủ để bảo hộ chính ngươi!" Xảo Nhi khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh, nàng không thích nam nhân như vậy, giống y như nữ nhân,chỉ làm cho nàng khinh bỉ, tuy rằng màu da của hắn quả thực rất mê người...

"Đa tạ nữ quan gia giáo huấn, Hải Đường hiểu được ." Bạch Hải Đường xấu hổ ôm thân thể của mình.

"Đi vào mặc quần áo đi! Việc gì tốt không làm, vì sao lại đi làm tiểu quan quan? Ai!" Xảo Nhi lắc đầu không hề để ý nói.

"Xú nữ nhân, ngươi dong dài xong chưa? Hổ Dực bang chúng ta không phải là người dễ bị khi dễ." Tần Vô Ngã sau khi giúp các huynh đệ băng bó tốt xong nói, khoảng thời gian này là Xảo Nhi cố ý thong thả cho hắn.

"Bang chủ của Hổ Dực bang là ai?" Xảo Nhi cũng không tức giận, chính là toàn thân hơi thở càng ngày càng lạnh.

"Hừ! Ngay cả Hổ Dực bang cũng không biết? Ngươi còn ở đây láo xược cái gì!" Tần Vô Ngã châm chọc nói.

"Nữ quan gia, Hải Đường biết,bang chủ của Hổ Dực bang gọi là 'Thu Dạ Vân', là người được gọi là vị thần long thấy đầu không thấy đuôi ." Bạch Hải Đường đã mặc vào xong kiện y phục màu đỏ bạc do tiểu quan đưa đến, Xảo Nhi xoay người lại,hắn giờ phút này xinh đẹp mị hoặc động lòng người, người này nếu là nữ nhân, chỉ sợ nam nhân đều muốn tranh nhau đến mẻ đầu sức trán a.

"Nga? Ngươi làm sao mà biết?" Mắt phượng của Xảo Nhi nheo lại,tên tiểu quan này có điểm kỳ quái.

Bạch Hải Đường lập tức cười rộ lên,nụ cười kia giống như hoa mẫu đơn nở rộ, khuynh quốc khuynh thành.

"Hải Đường không phải là người của Hồng huyện, trước kia là người ở Phong Châu, nơi đó là bang ổ của Hổ Dực bang, cho nên Hải Đường mới biết được."

"Ha ha ha, xú tiểu tử này cũng có chút kiến thức, có phải hay không muốn hầu hạ bang chủ của chúng ta ?" Tần Vô Ngã lại bắt đầu cười dâm đãng.

Bạch Hải Đường biến sắc cả giận nói: "Lão tử không hầu hạ nam nhân!" Thình lình thể hiện ra bộ dáng nam nhân làm cho Xảo Nhi bị dọa nhảy dựng.



"Ha ha ha, ngươi không hầu hạ nam nhân? Liền thân hình như ngươi vậy có thể thỏa mãn nữ nhân sao?" Tần gia cùng các huynh đệ lập tức cười to lên, hoàn toàn không đem Xảo Nhi để vào mắt.

"Ngươi, các ngươi!" Bạch Hải Đường tức giận đến mức muốn xông lên tiếp tục đánh nhau .

Xảo Nhi thân thủ cản lại, sau đó đối với Tần Vô Ngã mỉm cười nói: "Các ngươi là muốn tự nguyện đi nha môn hay là muốn bị khiên trở về?" Xảo Nhi cười là vì nàng cảm thấy vấn đề Tần Vô Ngã nói cũng không làm cho nàng ngạc nhiên, thân hình Bạch Hải Đường rất gầy yếu, như thế nào thỏa mãn nữ nhân? Nghĩ đến nam nhân như vậy nằm ở dưới thân mình bị ép buộc đến hôn mê, làm cho nàng nhịn không được mí mắt giựt giựt.

Thủ hạ Tần Vô Ngã lập tức xếp thành một hàng, dàn trận sẵn sàng đón quân địch.

"Xú nữ nhân!Khẩu khí rất lớn, chỉ cần ngươi có thể đánh ngã chúng ta, lão tử ngoan ngoãn đi theo ngươi!" Tần Vô Ngã hào khí nói.

"Tốt lắm! Vậy chuẩn bị nằm xuống đi!" Xảo Nhi vừa dứt lời, bóng dáng màu hồng nhạt lập tức biến mất ngay tại trước mắt Bạch Hải Đường,mọi người còn đang ngơ ngác trước tốc độ của Xảo Nhi, thì sáu nam nhân đã ngoan ngoãn nằm trên mặt đất, hoảng sợ nhìn Xảo Nhi vỗ vỗ bàn tay.

"Nam tử hán nói chuyện giữ lời, ngoan ngoãn đi nha môn!" Xảo Nhi hai tay huy động, giải khai huyệt đạo cho bọn họ.Mấy người Tần Vô Ngã người nào người nấy sắc mặt trở nên khủng hoảng,liếc mắt nhìn lẫn nhau sau đó ngoan ngoãn thành thật hướng ngoài cửa đi đến.

"Nữ quan gia, chúng ta chẳng qua là thu một chút phí bảo hội thôi, không nghiêm trọng như vậy chứ?" Tần Vô Ngã hoàn toàn thay đổi khí thế, thái độ chân chó nịnh nọt hướng Xảo Nhi dò hỏi.

"Đi nha môn xem đại nhân nói như thế nào, đi thôi!" Xảo Nhi liếc mắt ra hiệu với Lưu Toàn.

"Tú bà, ngươi cùng chúng ta về nha môn làm chứng!" Xảo Nhi xoay người nói với Lão Lưu.

"A, ta, ta đi không được, khách nhân tới rất đông, có thể quản lại ngày mai không?" Lão lưu khó xử nói.

"Lão lưu, ta đi đi!" Bạch Hải Đường đột nhiên tiến lên nói: "Nữ quan gia, ta được không?"

Xảo Nhi nhìn hắn một cái,chân mày hơi nhíu lại nàng rất muốn nói: "Ngươi không được, ở đây không phải chỉ có mình ngươi biết a." Bất quá Xảo Nhi chính là gật gật đầu, bước chân đi ra ngoài cửa.

Bạch Hải Đường nhìn bóng lưng lạnh lùng của Xảo Nhi,đột nhiên lộ ra nụ cười làm cho người ta chói mắt.

Dọc theo đường đi không có dừng lại, đoàn người rất nhanh đã trở lại nha môn, tuy rằng Bạch Hải Đường đi bên cạnh Xảo Nhi, nhưng Xảo Nhi đối với mỹ nam yêu nghiệt này cũng không thèm để ý, sau khi trở lại nha môn nàng trực tiếp đem hắn quăng qua một bên cho Lâm Vô Du xử lý, còn mình thì đi vào phòng Lãnh Sương Hàn.

"Xảo Nhi, ngươi đã trở lại? Thế nào? Là người của Hàn Mộc Tà sao?" Lãnh Sương Hàn vừa thấy Xảo Nhi lập tức tiến lên hỏi thăm.

Xảo Nhi theo thói quen đi đến giá gỗ để chậu nước rửa mặt rửa sạch mặt một phen, sau đó ngồi trước cái bàn tròn nhỏ, uống trà do Lãnh Sương Hàn đưa tới.

"Là người của Hổ Dực bang, hình như cùng Hàn Mộc Tà không có quan hệ gì, ngươi biết không?" Xảo Nhi liếc mắt nhìn hắn, khuôn mặt này so với khuôn mặt yêu nghiệt của Bạch Hải Đường nhìn thấy thoải mái hơn nhiều, nàng tuy rằng rất thích mỹ nam, nhưng vẫn phải có nam tính một chút , bất quá cái loại yêu nghiệt giống như Hoa vương gia kia cũng rất phù hợp với khẩu vị của nàng,dáng người của hắn cùng một dạng với Lãnh Sương Hàn, còn dáng người Bạch Hải Đường rất thanh tú hơn nữa còn rất mị hoặc.

"Hổ Dực bang? Làm sao có thể tới nơi này? Bọn họ là người của hắc đạo ,mọi chuyện bọn họ làm đều rất mờ ám, cùng Hàn Mộc Tà không có quan hệ gì ,nhưng thật ra ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng ở mặt ngoài là khẳng định không có quan hệ với nhau, chính phái cùng hắc đạo từ xưa đến nay đều đối lập, Hàn Mộc Tà không có khả năng cùng bọn họ thông đồng làm bậy, bất quá nếu ngầm liên hệ với nhau cũng không có ai biết." Lãnh Sương Hàn nhíu mày nói, hé ra khuôn mặt lãnh khốc, làm cho mắt phượng của Xảo Nhi tối sầm lại,như vậy mới gọi là nam nhân chứ.( Haizz...tới giờ Xảo Nhi phát xuân =.= hắc hắc)

"Hàn, thương thế tốt chưa?" Xảo Nhi dời đi đề tài, làm cho Lãnh Sương Hàn sửng sốt một chút, khóe miệng co quắp, hắn phát hiện Xảo Nhi có một đặc điểm, chính là thường thường đang nói tới một chuyện nghiêm túc bỗng nhiên mất đi húng thú lập tức chuyển sang đề tài khác.

"Tốt hơn nhiều rồi, chỉ là chút ngoại thương thôi không có chuyện gì." Lãnh Sương Hàn rất thành thật trả lời.



"Uh, Đông Phương Ngọc đã phái người nói cho thái sư thả các huynh đệ của ngươi ra rồi phải không?" Bàn tay Xảo Nhi bắt đầu vuốt ve bàn tay to lớn của Lãnh Sương Hàn, một bên sờ một bên nhìn hắn.

Lãnh Sương xấu hổ bối rối lùi về vài bước, Xảo Nhi đem hắn lôi lại mở hai tay hắn ra,bàn tay nhỏ bé tiếp tục sự nghiệp vuốt ve bàn tay to dài kia, khóe miệng mỉm cười thản nhiên.

"Vâng, đúng vậy, ta, ta nghĩ để cho các huynh đệ tới nơi này, về sau làm thuộc hạ của tiểu thư." Lãnh Sương Hàn khẩn trương đến nổi nói chuyện đều cà lăm.

"Thuộc hạ của ta?" Xảo Nhi khó hiểu nâng mắt phượng lên nhìn hắn.

"Đại tiểu thư không phải là muốn thành lập 'Kiêu ngạo phái' sao? Về sau trong chốn giang hồ không còn 'Lãnh các' chỉ có 'Kiêu ngạo phái' ." Lãnh Sương Hàn thành thật nói.

Khóe miệng Xảo Nhi mạnh mẽ co rút, nàng chẳng qua là tùy tiện nói giỡn một chút ,nam nhân này cư nhiên nghĩ nàng muốn thành lập cái 'Kiêu ngạo phái' thật,nàng thật sự muốn ngất.

"Chẳng lẽ không đúng?" Lãnh Sương Hàn thấy gương mặt nhỏ nhắn của Xảo Nhi có chút vặn vẹo, khó hiểu hỏi.

"Không, 'kiêu ngạo phái' cũng không tệ." Xảo Nhi rũ mắt xuống, lại tiếp tục nghiên cứu bàn tay hắn ,thật sự rất lớn, có điểm thô ráp, nhưng thực nam tính, ngón tay thực thon dài.Trước ngực Xảo Nhi đột nhiên căng thẳng, cầm lấy bàn tay hắn đặt trước cái miệng nhỏ của mình đặt xuống một nụ hôn.

"Xảo Nhi..." Lãnh Sương Hàn sợ tới mức rụt lui lại, hắn còn chưa có chuẩn bị tốt đâu.

Xảo Nhi không có trả lời, mà là đột nhiên đem ngón trỏ của hắn đưa vào trong miệng khẽ mút.

Cả người Lãnh Sương Hàn lập tức chấn kinh, trở nên cương cứng, khuôn mặt tuấn tú 'Xoát' một cái đỏ bừng.

"Xảo Nhi, đừng, đừng như vậy." Trong người Lãnh Sương Hàn thực khô nóng, cũng thực sợ hãi càng cảm thấy bất khả tư nghị ( không biết làm sao).Xảo Nhi làm hành động này tựa hồ rất tự nhiên, không gì băn khoăn, nàng thật đúng là không phải một nữ nhân bình thường.

Xảo Nhi buông tay hắn ra, nhìn nước miếng dính trên ngón tay hắn khóe môi gợi lên nụ cười tà, mắt phượng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Sương Hàn đang bạo hồng nói: "Đêm nay ta muốn ngươi!"

Lãnh Sương Hàn toàn thân cứng ngắc ,cái gì nên đến cũng sẽ đến, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn không cho phản kháng của Xảo Nhi, hắn chỉ có thể chậm rãi cúi thấp đầu, nhưng đột nhiên lại nhớ tới chuyện gì nên mở miệng nói: "Xảo Nhi, đại, đại nhân hắn..."

Sắc mặt Xảo Nhi biến đổi, buông tay hắn ra đứng dậy đi ra ngoài, làm cho Lãnh Sương Hàn bị dọa sợ, hắn nói gì sai rồi sao?

Xảo Nhi đi vào phòng khách phía trước nha môn. Bạch Hải Đường cư nhiên còn chưa đi, nhìn thấy Xảo Nhi tiến vào,Bạch Hải Đường đối với nàng ôn nhu nở nụ cười , Xảo Nhi chỉ là gật gật đầu, nhìn về phía Lâm Vô Du đang vui sướng nói: "Thế nào rồi ?"

"Xảo Nhi, những người đó tạm thời phạt bọn hắn bị giam ở nha môn ba ngày, sau đó phạt bọn họ mỗi người một trăm lượng, nếu còn tái phạm, tội thêm một bậc không thể tha thứ." Lâm Vô Du mỉm cười nói.

"Ân." Xảo Nhi không có ý kiến, nhìn hướng Bạch Hải Đường nói: "Hải Đường công tử còn không quay về sao? Tiền phu nhân còn đang chờ ngươi đó." Xảo Nhi cười nói.

"Hải Đường chính là muốn tránh Tiền phu nhân nên mới không trở về." Bạch Hải Đường nhìn Xảo Nhi lộ ra thần sắc u buồn.

Xảo Nhi kỳ quái nhìn về phía Lâm Vô Du, nàng không biết nói như thế nào .

"Hải Đường công tử đến Hồng huyện không lâu, liền bị Tiền phu nhân vừa ý,Tiền phu nhân muốn hắn bán mình nhưng Hải Đường không muốn, cho nên vẫn thường xuyên đi tìm Hải Đường, điều này làm cho tú bà kiếm lời không ít." Lâm Vô Du hiển nhiên đã cùng Bạch Hải Đường trao đổi qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Bộ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook