Chương 92: Vậy ta đây cũng xuống tham gia
Phù Hoa
22/10/2019
Mọi người đều biết, giới giải trí là cái vòng lớn, mà bên trong cái vòng lớn này lại có vô số cái vòng nhỏ, phân biệt là các quần thể fan của
minh tinh. Trong hội nhóm fan của một minh tinh, thành viên cũng rất
phức tạp. Hề Thiếu Nguyên từ một cái tiểu minh tinh đi lên đứng đầu nhị
tuyến, cũng xưng được là lưu lượng nhiều, fan nhiều như vậy, đương
nhiên hắn không nhớ nổi, bất quá cũng có mấy fans, bởi vì quá mức nổi
bật, cho dù hắn là đại bảo bối chính chủ được các fan sủng ái, cũng nghe được một chút sự tích.
Ví dụ như “Sinh Khương Lão Tửu”.
Fan này không phải đứng đầu, cũng không phải quý bà nào có danh vọng, nhưng nàng thực đặc thù. Nếu nói fan phải vào hội nhóm mới có thể sinh tồn trong vòng sinh thái bài ngoại này, thì Sinh Khương Lão Tửu chính là ‘ cô lang ’ trong quần thể fan của Hề Thiếu Nguyên. cô lang này ý nghĩa như mặt chữ —— cô độc lại hung ác.
Nàng không theo nhóm hội nào, cho dù là hội nhóm fan cũng yêu thích Hề Thiếu Nguyên. Các fan bình thường mắng người đối địch, mắng công ty không tốt với idol, mắng người đại diện không đủ chiếu cố idol, còn Sinh Khương Lão Tửu nàng lại nâng thêm một bước.
Gặp phải mối quan hệ ngấm ngầm không tốt nhưng bề ngoài yêu cầu tình hữu nghị vờ vịt hoặc là tình lữ giả với minh tinh khác, lúc hợp tác với bọn họ khó tránh khỏi không thoải mái, lúc này Sinh Khương Lão Tửu sẽ xuất hiện trào phúng một đợt; đầu năm công ty vì kiếm tiền nhận mấy đại diện quảng cáo ngốc bức, phát ra bao lâu, Sinh Khương Lão Tửu liền mắng công ty bấy lâu, nàng còn không phải mắng loạn, mà tra ra nhân viên công ty, tinh chuẩn mắng chửi, cũng không biết làm thế nào nàng rốt cuộc tra được những chuyện đó.
Có thời điểm chính mình không thể mắng, nhìn nàng mắng cố nhiên là sảng khoái, nhưng có lúc lại không vui sướng như vậy, như là khi mắng người đại diện. Từ tỷ lúc trước chú ý tới Sinh Khương Lão Tửu, ngẫu nhiên vào lúc tâm tình bực bội lật một ít bình luận nàng mắng công ty và những ngốc điểu, còn cười ha hả chia sẻ với trợ lý khác, kết quả quay đầu đã nhìn thấy nàng đang mắng mình, Từ tỷ thật là vô ngữ cứng họng, Hề Thiếu Nguyên cũng dở khóc dở cười.
Còn có tình huynh đệ không phải plastic, là tình bằng hữu chân thật, ngẫu nhiên cũng sẽ bị bắn phá như thế. trên cơ bản chỉ cần ai làm ra hành vi có hại với hắn, bao gồm nhưng không giới hạn những nguy hại về thanh danh, thân thể, ích lợi vân vân, đều sẽ bị Sinh Khương Lão Tửu trào phúng, xem trình độ tiến hành lãnh ngôn lãnh du, châm chọc tinh tế, công kích nhục mạ tinh thần, nói móc trường kỳ vân vân.
không chỉ Hề Thiếu Nguyên, ngay cả Từ tỷ, người đại diện của Hề Thiếu Nguyên và một đám trợ lý đều ấn tượng khắc sâu với Sinh Khương Lão Tửu. Nhưng mà nguyên nhân nàng làm Hề Thiếu Nguyên nhớ rõ là bởi vì nàng gây ra chuyện lớn.
Trong vòng fan đông đảo, không thể thiếu fan não tàn đầu óc không rõ ràng lắm hoặc là thích gây sự, đặc biệt là tuổi còn nhỏ lại không hiểu chuyện, khi minh tinh thay đổi hình tượng cần nâng cao mức độ cổ vũ quốc dân và hảo cảm của người qua đường, cũng rất dễ dàng bại hoại thanh danh và hảo cảm. Mà Sinh Khương Lão Tửu tựa như kéo quái, kéo toàn bộ những kẻ nhảy nhót thích gây chuyện nhất đến Weibo của mình rồi đóng cửa lại nháo lên, không biết chọc tức bao nhiêu người chạy mất, đoạn thời gian đó, trang đề tài của Hề Thiếu Nguyên an tĩnh không ít.
một tay xé mấy trăm fan não tàn, thao tác thật sự quá cay, nhưng mà không chỉ như thế, nàng còn gây đại sự ra tay xé fan cuồng.
Cái gọi là fan cuồng, chính là fan đáng sợ nhất, điên cuồng nhất, theo dõi rình coi quấy rầy thậm chí thương tổn thần tượng, cái gì cũng làm ra được. Gặp gỡ loại fan cuồng này, đối với minh tinh ph cũng không có biện pháp gì tốt, là minh tinh hay là fans chỉ có thể lấy khiển trách làm chủ, hô hào mọi người lý trí. Nhưng Sinh Khương Lão Tửu thì không, nàng chính diện xông ra.
Có một lần Hề Thiếu Nguyên gặp fan cuồng chụp ảnh, vì thấy hắn, làm ra hành vi đuổi xe chặn xe, đâm hỏng cả xe hắn.
Sau đó công ty đã phát ra thanh minh, fans sâu đó nghiêm khắc khiển trách, việc này tất cả mọi người đều cho rằng cứ như vậy đi qua. Nhưng Sinh Khương Lão Tửu tìm thân phận mấy người này, treo lên nhục mạ, việc này lúc trước một lần nháo đến ồn ào huyên náo, mấy fan cuồng đó cuối cùng không thể không đứng ra xin lỗi, sau đó một thời gian rất lâu Hề Thiếu Nguyên cũng không gặp phải fan cuồng quấy rầy.
Bởi vì việc này, người đại diện của hắn còn định liên hệ với vị lực sĩ này, hỏi xem nàng làm thế nào tìm ra thân phận mấy người kia, đối phương trả lời: “Trong nhà có tiền, nhờ người tìm.” Người đại diện Từ tỷ còn hỏi nàng muốn làm chưởng nhóm fan hay không, giúp Hề Thiếu Nguyên quan tâm một chút các fan phía dưới, kết quả đối phương nói: “không cần, fan của Thiếu Nguyên ca ca phần lớn là ta bôi đên, ta không thích hợp.”
Phi thường cao lãnh, phi thường khốc.
Sau đó Từ tỷ nói với hắn, tuy rằng là fan độc, nhưng lý trí lại phi thường yêu hắn. Bởi vì nàng không tiến vào trong nhóm fan của Hề Thiếu Nguyên, không hợp với các fan của Hề Thiếu Nguyên, khi nàng nhục mạ những người gây bất lợi với Hề Thiếu Nguyên, đối phương sẽ không bởi vì nàng giận chó đánh mèo Hề Thiếu Nguyên, bởi vì các fan của Hề Thiếu Nguyên cũng phi thường chán ghét Sinh Khương Lão Tửu này, thường xuyên tổ chức thành đoàn thể mắng nàng, xa lánh nàng.
Cho nên nói, nàng ở trong vòng fan có tiếng là cô lang.
Hề Thiếu Nguyên gặp rất nhiều fan, có đôi khi một fan nói thích hắn, tuy rằng hắn cảm tạ, nhưng trong lòng không có xúc động gì, bởi vì loại này thích tuy rằng thật, lại không thể lâu dài, rất có thể qua một thời gian là quên mất. Mà những fan nhiệt tình rất cao, phần lớn đều ở trong hội nhóm, các nàng nói thích hắn, nhưng phần lớn chính là thích vui vẻ náo nhiệt cùng với rất nhiều người chung sở thích, thích chính là trào lưu theo hội nhóm. Chỉ cần đặt các nàng trong vòng này, cho dù ngay từ đầu chỉ thích bình thường, chung quanh đều tiếp xúc với người cùng sở thích, cũng sẽ thực nhanh bị loại cuồng nhiệt này cảm nhiễm.
Các nàng yêu hắn, hay là lấy danh nghĩa hắn cùng nhau tạo nên một giá trị hình tượng? Còn là loại giá trị để cùng chế tạo náo nhiệt và vui vẻ phù phiếm? Tóm lại phần lớn không phải thật sự yêu hắn, bởi vì kỳ thật các nàng cũng không thật sự hiểu hắn, nếu đi ra khỏi ‘ hình ảnh ’ tốt người khác xây dựng, đại khái sẽ có rất nhiều người thoát fan, đây là thái độ bình thường.
Minh tinh là một chức nghiệp ngăn nắp lượng lệ, có nhiều người yêu thích như vậy, nhưng đối với Sinh Khương Lão Tửu, lần đầu tiên Hề Thiếu Nguyên cảm nhận được một loại ‘ thích’ chấp nhất đến khiến người ta có chút kinh hãi.
Trước khi biết Khương Vũ Triều chính là Sinh Khương Lão Tửu, Hề Thiếu Nguyên định nghĩa nàng chính là một fans tương đối đặc biệt, có vẻ thực hung còn làm theo ý mình.
Mà hiện tại, Hề Trác Ngọc hồi tưởng chính mắt nhìn thấy Khương Vũ Triều, cảm thấy, giống như không hung như từ trước vẫn tưởng tượng? Còn là nữ hài tử thực ôn nhu.
Trong lòng các loại cảm xúc phức tạp, Hề Trác Ngọc hơn nửa đêm hồi tưởng lại những việc này, có vẻ ngủ không được, khoác áo khoác đứng dậy đi ra ngoài. Người hầu bị kinh động, vội vàng chạy ra dò hỏi có gì phân phó.
Hề Trác Ngọc lắc đầu, “không có việc gì, ngươi ngủ đi.” hắn xưa nay như vậy, người hầu cũng đã quen, mắt thấy hình như chủ tử có tâm sự đi xuống cầu thang, con chó canh giữ ở ngoài cửa đuổi theo bước chân hắn, cọ cọ, bồi hắn cùng nhau đi về phía gác cao cách đó không xa.
Gác mái ở chỗ rất cao, từ trên đó có thể nhìn xuống nhìn rất nhiều kiến trúc trong Lạc Đô. Mọi âm thanh đều tĩnh lặng, một mảnh tối đen, nhìn không thấy ánh đèn. đi vào thế giới này đã nhiều năm, hắn sớm quen thuộc. Hề Trác Ngọc lại đột nhiên nghĩ đến, Khương Vũ Triều hình như còn chưa tới bao lâu, nàng giờ đã quen sao? một tiểu cô nương, trời xa đất lạ, cái gì cũng không rõ ràng, trong lòng sẽ sợ hãi sao?
Hình như không đúng…… trước kia nàng rất hung, hình như cũng không sợ người nào.
Tối nay vừa lúc chính là đội trưởng đội hộ vệ Hữu Võ tuần tra ban đêm, gặp chủ tử khó ngủ ra ngoài hứng gió lạnh, Hữu Võ tiến lên thăm hỏi vài câu.
“Chủ tử, khó được gặp người không ngủ được, có phải thân thể không thoải mái không?” Hữu Võ hỏi.
Hề Trác Ngọc: “không, chỉ là…… suy nghĩ một người.”
Hữu Võ tức khắc lộ ra ánh mắt vi diệu, “Chủ tử ngài là nghĩ đến Tiêu tam tiểu thư đi.”
Hề Trác Ngọc: “……???” Phải không, vì sao hắn biết?
Đại khái là bởi vì ban đêm là thời gian thực thích hợp nói chuyện liên quan đến tình cảm, Hề Trác Ngọc lại là chủ tử thực khoan dung, Hữu Võ nhịn không được bắt đầu nói với hắn, “Chủ tử, người định khi nào cưới Tiêu tam tiểu thư về? Kỳ thật bây giờ lời đồn đãi cũng đã gần như bình ổn, nói nữa quả phụ tái giá cũng râts nhiều, huống chi là tái giá sau khi hòa ly, ngài cũng không cần có nhiều băn khoăn. Dục Vương tiểu tử kia, mạnh miệng nói cái gì không để bất kì kẻ nào cưới Tiêu tam tiểu thư, xì, chúng ta chẳng lẽ còn sợ hắn sao!”
Hề Trác Ngọc nâng tay lên: “Từ từ, gì? Vì sao ta muốn cưới Khương…… Tiêu Cẩm Nguyệt?”
Hữu Võ kinh hãi: “không phải sao chủ tử, chẳng lẽ ngài căn bản chỉ chơi đùa mà không muốn phụ trách?”
Hề Trác Ngọc đau đầu: “Ta chơi cái gì?”
Hữu Võ nhìn chằm chằm Hề Trác Ngọc dùng một loại ánh mắt ‘ không thể tưởng được chủ tử phúc hậu và vô hại lại không có chân tâm, không có trách nhiệm như vậy, làm ta thật ngoài ý muốn ’. Hề Trác Ngọc ôm chó của mình, dưới cái nhìn chăm chú của huynh đệ ở chung nhiều năm, cảm thấy một trận mờ mịt.
Hữu Võ: “Chủ tử, người cảm thấy Tiêu tam cô nương thế nào?”
Hề Trác Ngọc: “Ta cảm thấy nàng kỳ thật rất tốt.”
Hữu Võ: “Người cảm thấy nàng đặc biệt sao?”
Hề Trác Ngọc: “Là rất đặc biệt……” Rốt cuộc nhiều năm như vậy hắn cũng chỉ phát hiện một đồng hương này, hơn nữa còn rất có sâu xa.
Hữu Võ đập một chưởng: “Vậy không phải được rồi! Còn chờ cái gì, nhanh cưới người về a, đừng chờ mất đi mới biết hối hận!”
Hề Trác Ngọc càng đầu đau, “Được rồi, không cần hồ ngôn loạn ngữ, tuy ở trong lòng ta, nàng tương đối đặc biệt, nhưng ta đối với nàng cũng không có tình yêu nam nữ, ta cũng sẽ không cưới nàng.” Đại khái đối với hắn, nàng cũng không có tình cảm nam nữ, chỉ là tình cảm của fan với idol thôi.
Hữu Võ vẻ mặt phức tạp, trong đôi mắt sáng ngời đều là đau lòng —— đây là mạnh miệng cái gì nha! Vải vóc ngự tứ trân quý đưa thành đôi, viết thư tình còn chuyên môn cho vào tráp đưa qua, lại tặng chó, gặp lén dưới ánh trăng, đã như vậy còn bảo với hắn mấy câu không thú vị, không phải nói nhảm sao.
Chủ tử mạnh miệng như vậy, sợ là không thể ôm được tức phụ về. Xem ra, vẫn phải để bọn họ làm trung phó tới hỗ trợ.
Ngày hôm sau, Hữu Võ truyền tin tức đến Minh Nguyệt Quan, nói chủ tử Ngọc Lăng Vương nhà mình lần này muốn tham gia vây săn mùa thu. hắn nghĩ chủ tử muốn đi, Tiêu tam tiểu thư cũng đi, hai người này không phải lại có cơ hội gặp mặt sao, cảm tình mà, đều là ở lâu thì sinh ra, gặp nhiều lần thì tốt rồi. Đến lúc đó tức phụ cũng ôm vào trong ngực, xem ngài ấy còn có thể mạnh miệng hay không.
Ngày vây săn mùa thu là hoạt động dạo chơi ngoại thành hoành tráng hàng mà từ hoàng đế cho tới đủ loại quan lại cùng nhau tham dự. Mọi người buông chính kiến ngày thường ở trong triều, tụ tập bên nhau săn thú thưởng cảnh, bồi hoàng đế thả lỏng một chút, cảm thụ giao mùa và ý thu. Hậu cung đương nhiên cũng muốn đi, nếu các lão bà của hoàng đế muốn đi, quan viên đương nhiên cũng mang lão bà hài tử cùng náo nhiệt, đây chính là ‘vòng giao tế của các thái thái’.
Khương Vũ Triều vừa nghe idol muốn đi thu săn, lập tức quyết định tiến đến đánh CALL. Idol tham gia hoạt động, nàng sao có thể không tiếp ứng. Cũng không biết lúc này một nhà Tiêu tướng quốc kia có nguyện ý đưa nàng đi không.
Khương Vũ Triều tính toán có phương pháp nnào có thể làm cho bọn họ đáp ứng, riêng tìm một ngầy về tướng phủ thỉnh an, trước nhắc việc này với Tiêu tướng quốc.
Sau đó Tiêu tướng quốc liền một ngụm đáp ứng.
Khương Vũ Triều: “……?” Dễ dàng như vậy sao?
Nàng có vẻ không hiểu tươi cười trên mặt Tiêu tướng quốc, lại nghe thấy hắn như vô ý thức cảm thán: “Nghe nói Ngọc Lăng Vương lần này cũng muốn đi a, tuy rằng dung mạo khí chất của hắn đều tốt, nhưng cung tiễn săn thú lại không am hiểu, lần này sợ là không lấy được thứ hạng cao.”
Lời này Khương Vũ Triều không thích nghe, ai nói idol của nàng không tốt! Ai nói idol của nàng không được?!
“Ngọc Lăng Vương chân nhân bất lộ tướng, không phải chàng làm không được, chỉ là không muốn làm mà thôi.” Khương Vũ Triều nỗ lực áp lực một chút, mới không đương trường khoe khoang một hồi cầu vồng rắm chó.
Tiêu tướng quốc đôi mắt nhíu lại, cười cho qua chuyện.
Tới ngày vây săn mùa thu, mọi người mênh mông cuồn cuộn đi vào dưới chân núi phái tây hai mươi dặm ngoài thành Lạc Đô, dựng trại đóng quân vây quanh một tòa hành cung đã quét tước sẵn. Hành cung là Đế hậu cư trú, còn lại hoàng tử thần tử đều ở lều trại phụ cận, một phen thu thập xong, thu săn bắt đầu, hoàng đế ngồi ở trên đài cao, nhìn phía dưới một đám hoàng tử và công tử đại thần ăn mặc trang phục săn bắn.
Dục Vương sắc mặt lạnh thấu xương, thân hình đĩnh bạt, trong một đám nhi tử thập phần nổi bật. Hoàng đế nhìn hắn trong chốc lát nói: “Năm nay hẳn vẫn là Dục Vương đoạt được phần thưởng ngày cuối cùng.”
Trong mấy ngày thu săn, ngày cuối cùng còn có thi đấu, đua xem ai có thể săn được nhiều con mồi quý hiếm hơn, hai năm trước đều là Dục Vương được thứ nhất.
Lúc này Tiêu tướng quốc cười tủm tỉm nhìn Ngọc Lăng Vương ngồi một bên nói: “Ngọc Lăng Vương sao không xuống dưới thử xem?”
Hề Trác Ngọc thấy hoàng đế và những người khác đều nhìn về phía mình, vừa mới chuẩn bị thoái thác giống năm rồi, lại nghe Tiêu tướng quốc nói: “Tiểu nữ Cẩm Nguyệt thập phần ngưỡng mộ Ngọc Lăng Vương, lúc trước còn nói với ta, Ngọc Lăng Vương nếu nguyện ý, nhất định là có thể tỏa sáng rực rỡ.”
Tiêu tướng quốc lời này, đương nhiên là thử, hắn từ chỗ Tiêu phu nhân biết được Ngọc Lăng Vương và nữ nhi Tiêu Cẩm Nguyệt khả năng có tư tình, lòng có nghi ngờ, liền quyết định thử xem. Ngọc Lăng Vương không thích tham dự thu săn, hôm nay xem ra cũng không chuẩn bị thi đấu, nếu hắn thật có tâm tư với Cẩm Nguyệt, nghe ông ta nói như vậy khẳng định sẽ phải tỏ vẻ.
Hề Trác Ngọc: “……” A, fan cứng nhiều năm có từng nói như vậy sao? thật là một phần tín nhiệm quá trầm trọng.
Hề Thiếu Nguyên thật lâu trước đây, chính là idol tốt không đành lòng làm fans thất vọng.
Hề Trác Ngọc theo bản năng nhìn nhìn đài cao của nữ quyến cách đó không xa, vừa vặn đối diện Khương Vũ Triều ánh mắt tỏa ánh sáng. Tuy rằng không nghe hấy bên này nói chuyện, nhưng ánh mắt này nàng giống như chứa đầy chờ mong.
Hề Trác Ngọc chần chờ một chút, đứng lên, “Ta đây lần này cũng tham gia đi.”
Hoàng đế: “…… đi thôi.” Tiểu tử thúi mỗi lần thu săn đều nói không muốn chui vào trong rừng lăn lộn, kết quả hiện tại nghe thấy cô nương người ta nói một câu liền sửa chủ ý, tiểu tử thúi!
PS: Tóm lại ta ko thể hiểu nổi cái tình cảm của fan và idol.
Ví dụ như “Sinh Khương Lão Tửu”.
Fan này không phải đứng đầu, cũng không phải quý bà nào có danh vọng, nhưng nàng thực đặc thù. Nếu nói fan phải vào hội nhóm mới có thể sinh tồn trong vòng sinh thái bài ngoại này, thì Sinh Khương Lão Tửu chính là ‘ cô lang ’ trong quần thể fan của Hề Thiếu Nguyên. cô lang này ý nghĩa như mặt chữ —— cô độc lại hung ác.
Nàng không theo nhóm hội nào, cho dù là hội nhóm fan cũng yêu thích Hề Thiếu Nguyên. Các fan bình thường mắng người đối địch, mắng công ty không tốt với idol, mắng người đại diện không đủ chiếu cố idol, còn Sinh Khương Lão Tửu nàng lại nâng thêm một bước.
Gặp phải mối quan hệ ngấm ngầm không tốt nhưng bề ngoài yêu cầu tình hữu nghị vờ vịt hoặc là tình lữ giả với minh tinh khác, lúc hợp tác với bọn họ khó tránh khỏi không thoải mái, lúc này Sinh Khương Lão Tửu sẽ xuất hiện trào phúng một đợt; đầu năm công ty vì kiếm tiền nhận mấy đại diện quảng cáo ngốc bức, phát ra bao lâu, Sinh Khương Lão Tửu liền mắng công ty bấy lâu, nàng còn không phải mắng loạn, mà tra ra nhân viên công ty, tinh chuẩn mắng chửi, cũng không biết làm thế nào nàng rốt cuộc tra được những chuyện đó.
Có thời điểm chính mình không thể mắng, nhìn nàng mắng cố nhiên là sảng khoái, nhưng có lúc lại không vui sướng như vậy, như là khi mắng người đại diện. Từ tỷ lúc trước chú ý tới Sinh Khương Lão Tửu, ngẫu nhiên vào lúc tâm tình bực bội lật một ít bình luận nàng mắng công ty và những ngốc điểu, còn cười ha hả chia sẻ với trợ lý khác, kết quả quay đầu đã nhìn thấy nàng đang mắng mình, Từ tỷ thật là vô ngữ cứng họng, Hề Thiếu Nguyên cũng dở khóc dở cười.
Còn có tình huynh đệ không phải plastic, là tình bằng hữu chân thật, ngẫu nhiên cũng sẽ bị bắn phá như thế. trên cơ bản chỉ cần ai làm ra hành vi có hại với hắn, bao gồm nhưng không giới hạn những nguy hại về thanh danh, thân thể, ích lợi vân vân, đều sẽ bị Sinh Khương Lão Tửu trào phúng, xem trình độ tiến hành lãnh ngôn lãnh du, châm chọc tinh tế, công kích nhục mạ tinh thần, nói móc trường kỳ vân vân.
không chỉ Hề Thiếu Nguyên, ngay cả Từ tỷ, người đại diện của Hề Thiếu Nguyên và một đám trợ lý đều ấn tượng khắc sâu với Sinh Khương Lão Tửu. Nhưng mà nguyên nhân nàng làm Hề Thiếu Nguyên nhớ rõ là bởi vì nàng gây ra chuyện lớn.
Trong vòng fan đông đảo, không thể thiếu fan não tàn đầu óc không rõ ràng lắm hoặc là thích gây sự, đặc biệt là tuổi còn nhỏ lại không hiểu chuyện, khi minh tinh thay đổi hình tượng cần nâng cao mức độ cổ vũ quốc dân và hảo cảm của người qua đường, cũng rất dễ dàng bại hoại thanh danh và hảo cảm. Mà Sinh Khương Lão Tửu tựa như kéo quái, kéo toàn bộ những kẻ nhảy nhót thích gây chuyện nhất đến Weibo của mình rồi đóng cửa lại nháo lên, không biết chọc tức bao nhiêu người chạy mất, đoạn thời gian đó, trang đề tài của Hề Thiếu Nguyên an tĩnh không ít.
một tay xé mấy trăm fan não tàn, thao tác thật sự quá cay, nhưng mà không chỉ như thế, nàng còn gây đại sự ra tay xé fan cuồng.
Cái gọi là fan cuồng, chính là fan đáng sợ nhất, điên cuồng nhất, theo dõi rình coi quấy rầy thậm chí thương tổn thần tượng, cái gì cũng làm ra được. Gặp gỡ loại fan cuồng này, đối với minh tinh ph cũng không có biện pháp gì tốt, là minh tinh hay là fans chỉ có thể lấy khiển trách làm chủ, hô hào mọi người lý trí. Nhưng Sinh Khương Lão Tửu thì không, nàng chính diện xông ra.
Có một lần Hề Thiếu Nguyên gặp fan cuồng chụp ảnh, vì thấy hắn, làm ra hành vi đuổi xe chặn xe, đâm hỏng cả xe hắn.
Sau đó công ty đã phát ra thanh minh, fans sâu đó nghiêm khắc khiển trách, việc này tất cả mọi người đều cho rằng cứ như vậy đi qua. Nhưng Sinh Khương Lão Tửu tìm thân phận mấy người này, treo lên nhục mạ, việc này lúc trước một lần nháo đến ồn ào huyên náo, mấy fan cuồng đó cuối cùng không thể không đứng ra xin lỗi, sau đó một thời gian rất lâu Hề Thiếu Nguyên cũng không gặp phải fan cuồng quấy rầy.
Bởi vì việc này, người đại diện của hắn còn định liên hệ với vị lực sĩ này, hỏi xem nàng làm thế nào tìm ra thân phận mấy người kia, đối phương trả lời: “Trong nhà có tiền, nhờ người tìm.” Người đại diện Từ tỷ còn hỏi nàng muốn làm chưởng nhóm fan hay không, giúp Hề Thiếu Nguyên quan tâm một chút các fan phía dưới, kết quả đối phương nói: “không cần, fan của Thiếu Nguyên ca ca phần lớn là ta bôi đên, ta không thích hợp.”
Phi thường cao lãnh, phi thường khốc.
Sau đó Từ tỷ nói với hắn, tuy rằng là fan độc, nhưng lý trí lại phi thường yêu hắn. Bởi vì nàng không tiến vào trong nhóm fan của Hề Thiếu Nguyên, không hợp với các fan của Hề Thiếu Nguyên, khi nàng nhục mạ những người gây bất lợi với Hề Thiếu Nguyên, đối phương sẽ không bởi vì nàng giận chó đánh mèo Hề Thiếu Nguyên, bởi vì các fan của Hề Thiếu Nguyên cũng phi thường chán ghét Sinh Khương Lão Tửu này, thường xuyên tổ chức thành đoàn thể mắng nàng, xa lánh nàng.
Cho nên nói, nàng ở trong vòng fan có tiếng là cô lang.
Hề Thiếu Nguyên gặp rất nhiều fan, có đôi khi một fan nói thích hắn, tuy rằng hắn cảm tạ, nhưng trong lòng không có xúc động gì, bởi vì loại này thích tuy rằng thật, lại không thể lâu dài, rất có thể qua một thời gian là quên mất. Mà những fan nhiệt tình rất cao, phần lớn đều ở trong hội nhóm, các nàng nói thích hắn, nhưng phần lớn chính là thích vui vẻ náo nhiệt cùng với rất nhiều người chung sở thích, thích chính là trào lưu theo hội nhóm. Chỉ cần đặt các nàng trong vòng này, cho dù ngay từ đầu chỉ thích bình thường, chung quanh đều tiếp xúc với người cùng sở thích, cũng sẽ thực nhanh bị loại cuồng nhiệt này cảm nhiễm.
Các nàng yêu hắn, hay là lấy danh nghĩa hắn cùng nhau tạo nên một giá trị hình tượng? Còn là loại giá trị để cùng chế tạo náo nhiệt và vui vẻ phù phiếm? Tóm lại phần lớn không phải thật sự yêu hắn, bởi vì kỳ thật các nàng cũng không thật sự hiểu hắn, nếu đi ra khỏi ‘ hình ảnh ’ tốt người khác xây dựng, đại khái sẽ có rất nhiều người thoát fan, đây là thái độ bình thường.
Minh tinh là một chức nghiệp ngăn nắp lượng lệ, có nhiều người yêu thích như vậy, nhưng đối với Sinh Khương Lão Tửu, lần đầu tiên Hề Thiếu Nguyên cảm nhận được một loại ‘ thích’ chấp nhất đến khiến người ta có chút kinh hãi.
Trước khi biết Khương Vũ Triều chính là Sinh Khương Lão Tửu, Hề Thiếu Nguyên định nghĩa nàng chính là một fans tương đối đặc biệt, có vẻ thực hung còn làm theo ý mình.
Mà hiện tại, Hề Trác Ngọc hồi tưởng chính mắt nhìn thấy Khương Vũ Triều, cảm thấy, giống như không hung như từ trước vẫn tưởng tượng? Còn là nữ hài tử thực ôn nhu.
Trong lòng các loại cảm xúc phức tạp, Hề Trác Ngọc hơn nửa đêm hồi tưởng lại những việc này, có vẻ ngủ không được, khoác áo khoác đứng dậy đi ra ngoài. Người hầu bị kinh động, vội vàng chạy ra dò hỏi có gì phân phó.
Hề Trác Ngọc lắc đầu, “không có việc gì, ngươi ngủ đi.” hắn xưa nay như vậy, người hầu cũng đã quen, mắt thấy hình như chủ tử có tâm sự đi xuống cầu thang, con chó canh giữ ở ngoài cửa đuổi theo bước chân hắn, cọ cọ, bồi hắn cùng nhau đi về phía gác cao cách đó không xa.
Gác mái ở chỗ rất cao, từ trên đó có thể nhìn xuống nhìn rất nhiều kiến trúc trong Lạc Đô. Mọi âm thanh đều tĩnh lặng, một mảnh tối đen, nhìn không thấy ánh đèn. đi vào thế giới này đã nhiều năm, hắn sớm quen thuộc. Hề Trác Ngọc lại đột nhiên nghĩ đến, Khương Vũ Triều hình như còn chưa tới bao lâu, nàng giờ đã quen sao? một tiểu cô nương, trời xa đất lạ, cái gì cũng không rõ ràng, trong lòng sẽ sợ hãi sao?
Hình như không đúng…… trước kia nàng rất hung, hình như cũng không sợ người nào.
Tối nay vừa lúc chính là đội trưởng đội hộ vệ Hữu Võ tuần tra ban đêm, gặp chủ tử khó ngủ ra ngoài hứng gió lạnh, Hữu Võ tiến lên thăm hỏi vài câu.
“Chủ tử, khó được gặp người không ngủ được, có phải thân thể không thoải mái không?” Hữu Võ hỏi.
Hề Trác Ngọc: “không, chỉ là…… suy nghĩ một người.”
Hữu Võ tức khắc lộ ra ánh mắt vi diệu, “Chủ tử ngài là nghĩ đến Tiêu tam tiểu thư đi.”
Hề Trác Ngọc: “……???” Phải không, vì sao hắn biết?
Đại khái là bởi vì ban đêm là thời gian thực thích hợp nói chuyện liên quan đến tình cảm, Hề Trác Ngọc lại là chủ tử thực khoan dung, Hữu Võ nhịn không được bắt đầu nói với hắn, “Chủ tử, người định khi nào cưới Tiêu tam tiểu thư về? Kỳ thật bây giờ lời đồn đãi cũng đã gần như bình ổn, nói nữa quả phụ tái giá cũng râts nhiều, huống chi là tái giá sau khi hòa ly, ngài cũng không cần có nhiều băn khoăn. Dục Vương tiểu tử kia, mạnh miệng nói cái gì không để bất kì kẻ nào cưới Tiêu tam tiểu thư, xì, chúng ta chẳng lẽ còn sợ hắn sao!”
Hề Trác Ngọc nâng tay lên: “Từ từ, gì? Vì sao ta muốn cưới Khương…… Tiêu Cẩm Nguyệt?”
Hữu Võ kinh hãi: “không phải sao chủ tử, chẳng lẽ ngài căn bản chỉ chơi đùa mà không muốn phụ trách?”
Hề Trác Ngọc đau đầu: “Ta chơi cái gì?”
Hữu Võ nhìn chằm chằm Hề Trác Ngọc dùng một loại ánh mắt ‘ không thể tưởng được chủ tử phúc hậu và vô hại lại không có chân tâm, không có trách nhiệm như vậy, làm ta thật ngoài ý muốn ’. Hề Trác Ngọc ôm chó của mình, dưới cái nhìn chăm chú của huynh đệ ở chung nhiều năm, cảm thấy một trận mờ mịt.
Hữu Võ: “Chủ tử, người cảm thấy Tiêu tam cô nương thế nào?”
Hề Trác Ngọc: “Ta cảm thấy nàng kỳ thật rất tốt.”
Hữu Võ: “Người cảm thấy nàng đặc biệt sao?”
Hề Trác Ngọc: “Là rất đặc biệt……” Rốt cuộc nhiều năm như vậy hắn cũng chỉ phát hiện một đồng hương này, hơn nữa còn rất có sâu xa.
Hữu Võ đập một chưởng: “Vậy không phải được rồi! Còn chờ cái gì, nhanh cưới người về a, đừng chờ mất đi mới biết hối hận!”
Hề Trác Ngọc càng đầu đau, “Được rồi, không cần hồ ngôn loạn ngữ, tuy ở trong lòng ta, nàng tương đối đặc biệt, nhưng ta đối với nàng cũng không có tình yêu nam nữ, ta cũng sẽ không cưới nàng.” Đại khái đối với hắn, nàng cũng không có tình cảm nam nữ, chỉ là tình cảm của fan với idol thôi.
Hữu Võ vẻ mặt phức tạp, trong đôi mắt sáng ngời đều là đau lòng —— đây là mạnh miệng cái gì nha! Vải vóc ngự tứ trân quý đưa thành đôi, viết thư tình còn chuyên môn cho vào tráp đưa qua, lại tặng chó, gặp lén dưới ánh trăng, đã như vậy còn bảo với hắn mấy câu không thú vị, không phải nói nhảm sao.
Chủ tử mạnh miệng như vậy, sợ là không thể ôm được tức phụ về. Xem ra, vẫn phải để bọn họ làm trung phó tới hỗ trợ.
Ngày hôm sau, Hữu Võ truyền tin tức đến Minh Nguyệt Quan, nói chủ tử Ngọc Lăng Vương nhà mình lần này muốn tham gia vây săn mùa thu. hắn nghĩ chủ tử muốn đi, Tiêu tam tiểu thư cũng đi, hai người này không phải lại có cơ hội gặp mặt sao, cảm tình mà, đều là ở lâu thì sinh ra, gặp nhiều lần thì tốt rồi. Đến lúc đó tức phụ cũng ôm vào trong ngực, xem ngài ấy còn có thể mạnh miệng hay không.
Ngày vây săn mùa thu là hoạt động dạo chơi ngoại thành hoành tráng hàng mà từ hoàng đế cho tới đủ loại quan lại cùng nhau tham dự. Mọi người buông chính kiến ngày thường ở trong triều, tụ tập bên nhau săn thú thưởng cảnh, bồi hoàng đế thả lỏng một chút, cảm thụ giao mùa và ý thu. Hậu cung đương nhiên cũng muốn đi, nếu các lão bà của hoàng đế muốn đi, quan viên đương nhiên cũng mang lão bà hài tử cùng náo nhiệt, đây chính là ‘vòng giao tế của các thái thái’.
Khương Vũ Triều vừa nghe idol muốn đi thu săn, lập tức quyết định tiến đến đánh CALL. Idol tham gia hoạt động, nàng sao có thể không tiếp ứng. Cũng không biết lúc này một nhà Tiêu tướng quốc kia có nguyện ý đưa nàng đi không.
Khương Vũ Triều tính toán có phương pháp nnào có thể làm cho bọn họ đáp ứng, riêng tìm một ngầy về tướng phủ thỉnh an, trước nhắc việc này với Tiêu tướng quốc.
Sau đó Tiêu tướng quốc liền một ngụm đáp ứng.
Khương Vũ Triều: “……?” Dễ dàng như vậy sao?
Nàng có vẻ không hiểu tươi cười trên mặt Tiêu tướng quốc, lại nghe thấy hắn như vô ý thức cảm thán: “Nghe nói Ngọc Lăng Vương lần này cũng muốn đi a, tuy rằng dung mạo khí chất của hắn đều tốt, nhưng cung tiễn săn thú lại không am hiểu, lần này sợ là không lấy được thứ hạng cao.”
Lời này Khương Vũ Triều không thích nghe, ai nói idol của nàng không tốt! Ai nói idol của nàng không được?!
“Ngọc Lăng Vương chân nhân bất lộ tướng, không phải chàng làm không được, chỉ là không muốn làm mà thôi.” Khương Vũ Triều nỗ lực áp lực một chút, mới không đương trường khoe khoang một hồi cầu vồng rắm chó.
Tiêu tướng quốc đôi mắt nhíu lại, cười cho qua chuyện.
Tới ngày vây săn mùa thu, mọi người mênh mông cuồn cuộn đi vào dưới chân núi phái tây hai mươi dặm ngoài thành Lạc Đô, dựng trại đóng quân vây quanh một tòa hành cung đã quét tước sẵn. Hành cung là Đế hậu cư trú, còn lại hoàng tử thần tử đều ở lều trại phụ cận, một phen thu thập xong, thu săn bắt đầu, hoàng đế ngồi ở trên đài cao, nhìn phía dưới một đám hoàng tử và công tử đại thần ăn mặc trang phục săn bắn.
Dục Vương sắc mặt lạnh thấu xương, thân hình đĩnh bạt, trong một đám nhi tử thập phần nổi bật. Hoàng đế nhìn hắn trong chốc lát nói: “Năm nay hẳn vẫn là Dục Vương đoạt được phần thưởng ngày cuối cùng.”
Trong mấy ngày thu săn, ngày cuối cùng còn có thi đấu, đua xem ai có thể săn được nhiều con mồi quý hiếm hơn, hai năm trước đều là Dục Vương được thứ nhất.
Lúc này Tiêu tướng quốc cười tủm tỉm nhìn Ngọc Lăng Vương ngồi một bên nói: “Ngọc Lăng Vương sao không xuống dưới thử xem?”
Hề Trác Ngọc thấy hoàng đế và những người khác đều nhìn về phía mình, vừa mới chuẩn bị thoái thác giống năm rồi, lại nghe Tiêu tướng quốc nói: “Tiểu nữ Cẩm Nguyệt thập phần ngưỡng mộ Ngọc Lăng Vương, lúc trước còn nói với ta, Ngọc Lăng Vương nếu nguyện ý, nhất định là có thể tỏa sáng rực rỡ.”
Tiêu tướng quốc lời này, đương nhiên là thử, hắn từ chỗ Tiêu phu nhân biết được Ngọc Lăng Vương và nữ nhi Tiêu Cẩm Nguyệt khả năng có tư tình, lòng có nghi ngờ, liền quyết định thử xem. Ngọc Lăng Vương không thích tham dự thu săn, hôm nay xem ra cũng không chuẩn bị thi đấu, nếu hắn thật có tâm tư với Cẩm Nguyệt, nghe ông ta nói như vậy khẳng định sẽ phải tỏ vẻ.
Hề Trác Ngọc: “……” A, fan cứng nhiều năm có từng nói như vậy sao? thật là một phần tín nhiệm quá trầm trọng.
Hề Thiếu Nguyên thật lâu trước đây, chính là idol tốt không đành lòng làm fans thất vọng.
Hề Trác Ngọc theo bản năng nhìn nhìn đài cao của nữ quyến cách đó không xa, vừa vặn đối diện Khương Vũ Triều ánh mắt tỏa ánh sáng. Tuy rằng không nghe hấy bên này nói chuyện, nhưng ánh mắt này nàng giống như chứa đầy chờ mong.
Hề Trác Ngọc chần chờ một chút, đứng lên, “Ta đây lần này cũng tham gia đi.”
Hoàng đế: “…… đi thôi.” Tiểu tử thúi mỗi lần thu săn đều nói không muốn chui vào trong rừng lăn lộn, kết quả hiện tại nghe thấy cô nương người ta nói một câu liền sửa chủ ý, tiểu tử thúi!
PS: Tóm lại ta ko thể hiểu nổi cái tình cảm của fan và idol.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.