Chương 141:
Đường Sơn Nguyệt
07/05/2023
Tần Tịch gần như là chạy chậm về ký túc xá.
Bước chân của cô nhẹ nhàng thoăn thoắt.
Còn ngâm nga vài câu hát.
Người mà cô sợ hãi là Lạc Phỉ sẽ không đến làm phiền cô nữa, hắn phải chuẩn bị đính hôn với người mà hắn thích, cuối cùng cũng được như nguyện.
Có lẽ sau này hai người sẽ không gặp mặt nhau nữa.
Bây giờ lại nhận được thư mời này làm cho cô nhiệt huyết dâng trào, toàn thân tràn đầy sức mạnh.
Lúc về đến ký túc xá, cô gọi ba đồng bọn của mình lại.
“Vừa rồi đàn anh Ngô cho tớ cái thư mời này.” Cô nói, đưa thư mời hội nghị khoa học thường niên cho mấy người Đường Lăng xem. “Tháng ba sang năm, bọn mình còn hơn bốn tháng để chuẩn bị. Đàn anh nói, anh ấy với thầy Chiêm sẽ viết thư đề cử đề tài của tụi mình. Đương nhiên….”
Tần Tịch cố ý dừng lại một chút, lúc này mới vui vẻ nói: “Chúng mình cũng phải cố gắng hết sức để cho thầy Chiêm với đàn anh tán thưởng.”
“Trời ạ!” Âu Dương Nguyệt không tin nổi trừng lớn mắt: “Đây là thật hả?”
Cô ấy kéo thư mời qua nhìn, đọc kỹ một lần: “Trên đây nói là được các trường đại học lớn với viện nghiên cứu tổ chức.”
“Đúng vậy!” Tần Tịch gật gật đầu: “Đàn anh nói, trường mình sẽ đề cử ba đề tài cuối cùng. Cho nên phải cạnh tranh.”
“Tất cả các khóa à?”
“Chắc là vậy.” Tần Tịch nghĩ, thò đầu lại gần Âu Dương Nguyệt cùng xem, “Chia thành sinh viên chính quy với nghiên cứu sinh, vậy thì chắc chắn là tất cả các khóa trong hệ chính quy cạnh tranh nhau rồi.”
“Vậy còn chờ gì chứ?!” Âu Dương Nguyệt ngâm mình ở phòng thí nghiệm một ngày, vừa mới gội đầu xong, tóc còn chưa kịp sấy khô, “Chị em ơi, làm việc thôi!”
Cô ấy kéo khăn tắm lau đại hai cái, kéo ghế dựa ngồi xuống trước máy tính.
Ngón tay lướt như bay gõ bàn phím, bắt đầu nhập số liệu hôm nay thí nghiệm được.
“Ha….” Tần Tịch nhịn không nổi cười thành tiếng.
Khóe môi Đường Lăng cũng giơ lên, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía cô ấy.
Hai người bọn họ lúc nhập học đã từng hẹn nhau, nhất định phải cùng nhau bước lên đỉnh cao của y học.
Tuy là mới chỉ đi được một bước nhỏ nhưng ít ra cũng bước được một bước rồi.
“Đừng vội.” Tần Tịch nói: “Mới rồi trên đường về tớ đã tính toán rồi.”
Cô giải thích: “Trường học cho bọn mình thời gian một năm rưỡi, không cần phải gấp gáp như vậy. Cho nên tớ định thuê phòng thí nghiệm mỗi tuần một ngày, vậy thời gian thí nghiệm sẽ là khoảng bảy tháng.”
“Ừ.” Âu Dương Nguyệt không gõ bàn phím nữa, quay đầu nhìn Tần Tịch.
“Nhưng mà nếu muốn tham gia hội nghị tháng ba sang năm này, tính đi tính lại cũng chỉ có bốn tháng rưỡi thôi. Trường học tuyển chọn, bên tổ chức hội nghị xét duyệt cũng cần thời gian. Trên thông báo…..”
Tần Tịch lật đến trang cuối cùng của thư mời: “Thời gian diễn ra hội nghị là ngày 21 tháng 3, thời gian cuối cùng để trường học đề cử là ngày 1 tháng 3, sau đó kết quả được bầu chọn sẽ được thông báo vào ngày 10 tháng 3.”
“Ừ, ừ.” Âu Dương Nguyệt gật đầu không ngừng.
“Cái này chắc đã cân nhắc đến việc năm nay là năm đầu tiên thực hiện hoạt động này, thời hạn nộp đề tài xem như là đã cho muộn nhất rồi.” Tần Tịch lại nói: “Trường học bình chọn thì chắc sẽ phải sớm hơn chút. Nhưng mà cái này bọn mình có thể hỏi đàn anh Ngô, chắc là anh ấy sẽ có tin tức nội bộ he he.”
“Biết đàn anh Ngô của cậu giỏi rồi!” Âu Dương Nguyệt nhịn không được chọc ghẹo một câu.
Tâm trạng của Tần Tịch đúng là rất tốt, lại nói tiếp: “Nhưng mà tớ thấy, muộn nhất là giữa tháng hai sẽ ngưng nhận hồ sơ.”
Dựa theo cách làm bình thường của đại học A, sẽ không có chuyện sắp xếp nội bộ.
Mà sẽ ra sức cổ vụ sinh viên tham dự càng nhiều càng tốt.
Ít có trường nào có thể làm được như vậy, cơ hội cho sinh viên chính quy và nghiên cứu sinh như thế này, các trường đại học trong nước quá nữa sẽ áp dụng quy tắc của trường mình, để cho sinh viên mình càng có nhiều cơ hội tham gia.
“Vậy….” Tần Tịch nói đến vấn đề quan trọng nhất: “Thời gian của bọn mình còn rất ít.”
Vẻ mặt cô trở nên nghiêm túc hơn: “Một tuần làm thí nghiệm một ngày rõ ràng là không được, như thế thì đến trước tháng 3 thí nghiệm của bọn mình còn chưa làm xong được. Cho dù là có thể có được kết quả cuối cùng, sớm nhất thì đến lúc công bố thành tích mới có.”
Âu Dương Nguyệt ngẩn người ra, vẻ mặt như đưa đám: “Được rồi, tớ biết cả rồi, Tiểu Tịch, cậu nói đi, muốn bọn tớ làm sao?”
“Tớ sẽ xin với nhà trường đổi sang thuê phòng thí nghiệm vào chủ nhật, chủ nhật rồi thêm 4 cái buổi tối nữa. Buổi tối thì xem như bọn mình dùng có nửa ngày, tính một tuần thì xem như là ba ngày. Hơn nữa thêm nghỉ đông…. ặc…..”
Tần Tịch hỏi: “Nghỉ đông tớ có thể không về nhà, các cậu về nhà thì cố gắng xử lý đống số liệu nhé.”
“Tớ có thể không về nhà cũng được, tớ là người ở đây mà.” Âu Dương Nguyệt giơ tay, “Cứ như thế, nghỉ đông thì bọn mình có thể đến trường mỗi ngày, như thế thời gian càng nhiều.”
“Lăng tử với Hạ Hạ thì sao?” Tần Tịch hỏi hai người.
“Tớ thì trước tết phải về mấy ngày, còn những ngày khác thì sao cũng được.” Đường Lăng nhún nhún vai.
“Tớ chắc là phải về nhà chừng hai mươi ngày.” Kiều Sơ Hạ do dự một lát vẫn nói ra.
“Ừ.” Tần Tịch gật đầu: “Nói như vậy, nếu mà nhà trường ra hạn thời gian nộp đề tài là giữa tháng hai, bọn mình cũng có thể kịp hoàn thành xong thí nghiệm, có khi còn có kết quả cuối cùng luôn.”
Cô chí khí bừng bừng: “Chỉ là có lẽ mọi người sẽ vất vả đấy.”
“Có sao đâu.” Âu Dương Nguyệt xua xua tay, không thèm quan tâm nói: “Có xíu xíu khổ thế mà còn không chịu được, thế thì làm sinh viên y cũng quá xấu hổ rồi?”
Bước chân của cô nhẹ nhàng thoăn thoắt.
Còn ngâm nga vài câu hát.
Người mà cô sợ hãi là Lạc Phỉ sẽ không đến làm phiền cô nữa, hắn phải chuẩn bị đính hôn với người mà hắn thích, cuối cùng cũng được như nguyện.
Có lẽ sau này hai người sẽ không gặp mặt nhau nữa.
Bây giờ lại nhận được thư mời này làm cho cô nhiệt huyết dâng trào, toàn thân tràn đầy sức mạnh.
Lúc về đến ký túc xá, cô gọi ba đồng bọn của mình lại.
“Vừa rồi đàn anh Ngô cho tớ cái thư mời này.” Cô nói, đưa thư mời hội nghị khoa học thường niên cho mấy người Đường Lăng xem. “Tháng ba sang năm, bọn mình còn hơn bốn tháng để chuẩn bị. Đàn anh nói, anh ấy với thầy Chiêm sẽ viết thư đề cử đề tài của tụi mình. Đương nhiên….”
Tần Tịch cố ý dừng lại một chút, lúc này mới vui vẻ nói: “Chúng mình cũng phải cố gắng hết sức để cho thầy Chiêm với đàn anh tán thưởng.”
“Trời ạ!” Âu Dương Nguyệt không tin nổi trừng lớn mắt: “Đây là thật hả?”
Cô ấy kéo thư mời qua nhìn, đọc kỹ một lần: “Trên đây nói là được các trường đại học lớn với viện nghiên cứu tổ chức.”
“Đúng vậy!” Tần Tịch gật gật đầu: “Đàn anh nói, trường mình sẽ đề cử ba đề tài cuối cùng. Cho nên phải cạnh tranh.”
“Tất cả các khóa à?”
“Chắc là vậy.” Tần Tịch nghĩ, thò đầu lại gần Âu Dương Nguyệt cùng xem, “Chia thành sinh viên chính quy với nghiên cứu sinh, vậy thì chắc chắn là tất cả các khóa trong hệ chính quy cạnh tranh nhau rồi.”
“Vậy còn chờ gì chứ?!” Âu Dương Nguyệt ngâm mình ở phòng thí nghiệm một ngày, vừa mới gội đầu xong, tóc còn chưa kịp sấy khô, “Chị em ơi, làm việc thôi!”
Cô ấy kéo khăn tắm lau đại hai cái, kéo ghế dựa ngồi xuống trước máy tính.
Ngón tay lướt như bay gõ bàn phím, bắt đầu nhập số liệu hôm nay thí nghiệm được.
“Ha….” Tần Tịch nhịn không nổi cười thành tiếng.
Khóe môi Đường Lăng cũng giơ lên, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía cô ấy.
Hai người bọn họ lúc nhập học đã từng hẹn nhau, nhất định phải cùng nhau bước lên đỉnh cao của y học.
Tuy là mới chỉ đi được một bước nhỏ nhưng ít ra cũng bước được một bước rồi.
“Đừng vội.” Tần Tịch nói: “Mới rồi trên đường về tớ đã tính toán rồi.”
Cô giải thích: “Trường học cho bọn mình thời gian một năm rưỡi, không cần phải gấp gáp như vậy. Cho nên tớ định thuê phòng thí nghiệm mỗi tuần một ngày, vậy thời gian thí nghiệm sẽ là khoảng bảy tháng.”
“Ừ.” Âu Dương Nguyệt không gõ bàn phím nữa, quay đầu nhìn Tần Tịch.
“Nhưng mà nếu muốn tham gia hội nghị tháng ba sang năm này, tính đi tính lại cũng chỉ có bốn tháng rưỡi thôi. Trường học tuyển chọn, bên tổ chức hội nghị xét duyệt cũng cần thời gian. Trên thông báo…..”
Tần Tịch lật đến trang cuối cùng của thư mời: “Thời gian diễn ra hội nghị là ngày 21 tháng 3, thời gian cuối cùng để trường học đề cử là ngày 1 tháng 3, sau đó kết quả được bầu chọn sẽ được thông báo vào ngày 10 tháng 3.”
“Ừ, ừ.” Âu Dương Nguyệt gật đầu không ngừng.
“Cái này chắc đã cân nhắc đến việc năm nay là năm đầu tiên thực hiện hoạt động này, thời hạn nộp đề tài xem như là đã cho muộn nhất rồi.” Tần Tịch lại nói: “Trường học bình chọn thì chắc sẽ phải sớm hơn chút. Nhưng mà cái này bọn mình có thể hỏi đàn anh Ngô, chắc là anh ấy sẽ có tin tức nội bộ he he.”
“Biết đàn anh Ngô của cậu giỏi rồi!” Âu Dương Nguyệt nhịn không được chọc ghẹo một câu.
Tâm trạng của Tần Tịch đúng là rất tốt, lại nói tiếp: “Nhưng mà tớ thấy, muộn nhất là giữa tháng hai sẽ ngưng nhận hồ sơ.”
Dựa theo cách làm bình thường của đại học A, sẽ không có chuyện sắp xếp nội bộ.
Mà sẽ ra sức cổ vụ sinh viên tham dự càng nhiều càng tốt.
Ít có trường nào có thể làm được như vậy, cơ hội cho sinh viên chính quy và nghiên cứu sinh như thế này, các trường đại học trong nước quá nữa sẽ áp dụng quy tắc của trường mình, để cho sinh viên mình càng có nhiều cơ hội tham gia.
“Vậy….” Tần Tịch nói đến vấn đề quan trọng nhất: “Thời gian của bọn mình còn rất ít.”
Vẻ mặt cô trở nên nghiêm túc hơn: “Một tuần làm thí nghiệm một ngày rõ ràng là không được, như thế thì đến trước tháng 3 thí nghiệm của bọn mình còn chưa làm xong được. Cho dù là có thể có được kết quả cuối cùng, sớm nhất thì đến lúc công bố thành tích mới có.”
Âu Dương Nguyệt ngẩn người ra, vẻ mặt như đưa đám: “Được rồi, tớ biết cả rồi, Tiểu Tịch, cậu nói đi, muốn bọn tớ làm sao?”
“Tớ sẽ xin với nhà trường đổi sang thuê phòng thí nghiệm vào chủ nhật, chủ nhật rồi thêm 4 cái buổi tối nữa. Buổi tối thì xem như bọn mình dùng có nửa ngày, tính một tuần thì xem như là ba ngày. Hơn nữa thêm nghỉ đông…. ặc…..”
Tần Tịch hỏi: “Nghỉ đông tớ có thể không về nhà, các cậu về nhà thì cố gắng xử lý đống số liệu nhé.”
“Tớ có thể không về nhà cũng được, tớ là người ở đây mà.” Âu Dương Nguyệt giơ tay, “Cứ như thế, nghỉ đông thì bọn mình có thể đến trường mỗi ngày, như thế thời gian càng nhiều.”
“Lăng tử với Hạ Hạ thì sao?” Tần Tịch hỏi hai người.
“Tớ thì trước tết phải về mấy ngày, còn những ngày khác thì sao cũng được.” Đường Lăng nhún nhún vai.
“Tớ chắc là phải về nhà chừng hai mươi ngày.” Kiều Sơ Hạ do dự một lát vẫn nói ra.
“Ừ.” Tần Tịch gật đầu: “Nói như vậy, nếu mà nhà trường ra hạn thời gian nộp đề tài là giữa tháng hai, bọn mình cũng có thể kịp hoàn thành xong thí nghiệm, có khi còn có kết quả cuối cùng luôn.”
Cô chí khí bừng bừng: “Chỉ là có lẽ mọi người sẽ vất vả đấy.”
“Có sao đâu.” Âu Dương Nguyệt xua xua tay, không thèm quan tâm nói: “Có xíu xíu khổ thế mà còn không chịu được, thế thì làm sinh viên y cũng quá xấu hổ rồi?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.