Chương 180:
Đường Sơn Nguyệt
07/05/2023
Thời gian hẹn với Tô Nhiễm là 1 giờ rưỡi trưa.
Ngày hôm sau, sau khi kết thúc lớp học buổi sáng, mấy người Tần Tịch ăn cơm xong, Tần Tịch với Đường Lăng cùng đi ra cửa đông của trường.
Tô Nhiễm đã chờ ở đó từ sớm.
Thật ra tính toán tỉ mỉ, chuyện chị ấy ra nước ngoài cũng chỉ là chuyện hai tháng trước thôi.
Vốn dĩ Tần Tịch cho là không hết ba năm thì không gặp được đàn chị này, không nghĩ tới nhanh như vậy đã lại gặp nhau.
Tô Nhiễm nhìn qua thì tiều tụy hơn chút so với trước kia, trước khi tới đây, hiển nhiên là cũng trang điểm sửa soạn qua một chút.
Trang dung tinh xảo thanh nhã, trên người vẫn mặc váy liền màu tím nhạt mà chị ấy thích nhất.
Bên ngoài cũng khoác một chiếc áo khoác lông cừu cùng màu.
Thân thể rất mảnh, eo rất nhỏ.
So với lúc mới đi thì càng gầy hơn trước, nhìn càng đẹp mắt hơn.
Người đi ngang qua đều không nhịn được ngoảnh đầu nhìn lại thêm lần nữa.
“Đàn chị.” Tần Tịch với Đường Lăng sóng vai đi tới, lễ phép chào hỏi Tô Nhiễm một tiếng.
“Tiểu Tịch.” Tô Nhiễm hơi kích động xoay người lại.
Cô ấy nhìn Tần Tịch, không biết nghĩ đến chuyện gì mà hốc mắt hơi hồng hồng.
“Đàn chị.” Tần Tịch chỉ chỉ Đường Lăng: “Đây là bạn em, Đường Lăng. Cô ấy đúng lúc muốn vào nội thành, muốn đi ké xe của đàn chị.”
“Chào em.” Tô Nhiễm gật gật đầu với Đường Lăng.
Cô ấy đã gặp qua Đường Lăng rồi, cùng phòng ký túc xá với Tần Tịch, nhìn qua có vẻ cool ngầu, trang điểm cũng mang phong cách trung tính.
“Chúng ta lên xe trước đi.” Cô ấy đưa hai người Tần Tịch lên xe.
Đường Lăng tự ngồi vào ghế phó lái.
Tô Nhiễm với Tần Tịch ngồi ở hàng ghế sau.
Có lẽ là vì Đường Lăng ở đây, Tô Nhiễm nhiều lần mở miệng muốn nói cái gì đó, cũng chỉ đảnh mở miệng thở dốc, không nói thành lời.
Ngược lại Tần Tịch chủ động mở miệng: “Đàn chị, ở nước ngoài sống quen chưa ạ?”
“Ừ.” Tô Nhiễm gật gật đầu.
Từ khi còn nhỏ xíu, mỗi kỳ nghỉ hè cô ấy đều theo chân cha mẹ hoặc ông bà nội ra nước ngoài nghỉ phép, có đôi khi ở lại cả một vài tháng.
Đối với cô ấy mà nói, sinh hoạt cũng không có gì không quen cả.
“Việc học có bận lắm không ạ?” Tần Tịch lại khách sáo hỏi.
“Cũng tạm.” Tô Nhiễm nói: “Chắc là do làm chuyện mình thích, đôi khi có hơi bận rộn một chút, thời gian luyện tập có hơi dài, cũng không cảm thấy chán nản hay là vất vả gì.”
“Vậy là tốt rồi.” Tần Tịch cười cười với cô ấy.
Đơn giản lễ phép hỏi thăm qua lại vài câu, Tần Tịch tự giác ngậm miệng.
Các cô cũng không được xem là thân thiết, nội dung nói chuyện với đàn chị cũng không có được mấy cái.
Tô Nhiễm lại há miệng thở dốc.
Cô ấy muốn nói lại thôi, giương mắt nhìn cô gái bình tĩnh ngồi ở ghế phó lái.
Lại nhìn người ngồi bên cạnh mình, cũng vô cùng bình tĩnh như vậy.
Tô Nhiễm chân chính cảm thấy, các cô chắc là không giống với mấy cô bạn gái thân thiết của mình.
Nếu đổi thành bạn bè khác, lúc này chắc chắn là đã cũng cô ấy công khai lên án Lạc Phỉ. Cảm thấy tập đoàn Lạc thị ỷ thế hiếp người, vô cùng đáng giận.
Nhưng mà hình như Tần Tịch không có ý định làm như vậy.
Cô chỉ là thực hiện lời hứa của mình, bởi vì cô đã đồng ý với Tô Nhiễm, nên hôm nay mới đúng hẹn mà đến.
Cô cũng đã nói qua, chỉ đi cùng Tô Nhiễm đến bên ngoài tòa nhà Lạc thị, sẽ không đi gặp Lạc Phỉ với Tô Nhiễm.
Chẳng qua là bởi vì cô ấy mở miệng nhờ vả, Tần Tịch mới bằng lòng cho cô ấy chút dũng khí nhưng chắc chắn sẽ không tham gia vào những chuyện giữa cô ấy và Lạc Phỉ.
Cho nên dù là ở trên đường, cô cũng không chịu thảo luận với cô ấy.
Hai tay Tô Nhiễm đặt trên gối hơi căng thẳng mà nắm chặt lại.
Cô ấy cảm thấy Tần Tịch làm như vậy chẳng có gì sai.
Nhưng mà trong lòng ít nhiều cũng cảm thấy tủi thân.
Cố tình lúc này Đường Lăng còn xoay người lại, đưa di động cho Tần Tịch: “Buổi chiều 3 giờ quản trường văn hóa có triển lãm cá nhân đó.”
Cô ấy nói: “Tớ muốn đi xem, cậu đi không?”
“Tớ coi coi.” Tần Tịch nhận lấy di động nhìn nhìn.
Đây là một buổi triển lãm ba phần bộ phim hoạt hình được chiếu trong nước trước đây, Đường Lăng là một trong những fan hâm mộ trung thành của bộ phim đó.
Lúc phim chiếu, mỗi bộ cô ấy phải xem đến ba lần trở nên.
Một phần gần nhất, là sau khi vào đại học Tần Tịch đi xem với cô ấy.
Ba lần, một lần màn ảnh lớn, hai lần IMAX.
“Có thể nha.” Cô gật gật đầu, tự nhiên hỏi: “Tớ nhớ phần bốn của bộ phim này có lịch chiếu vào tết Âm lịch năm nay nhỉ?”
“Ừ.” Đường Lăng gật gật đầu, lấy lại di động.
Cô ấy nhìn qua có vẻ cao lãnh cool ngầu, nhưng thực ra lại là một fan trung thành của manga anime.
Phim hoạt hình trong nước trỗi dậy, mỗi bộ đều xem, có thể ủng hộ thì ủng hộ.
Sau khi nổi lên, lại càng cố gắng cống hiến sức lực của mình để ủng hộ.
Đường Lăng là cho bọn Tần Tịch coi ảnh chụp trong nhà cô ấy.
Trong nhà Đường gia có một căn phòng riêng để cho cô ấy để riêng những thứ như này, tất cả đều là mô hình người, áp phích với poster.
Rất nhiều DVD phiên bản giới hạn của phim điện ảnh, một lần cô ấy mua thường là mua ba cái.
Ngày hôm sau, sau khi kết thúc lớp học buổi sáng, mấy người Tần Tịch ăn cơm xong, Tần Tịch với Đường Lăng cùng đi ra cửa đông của trường.
Tô Nhiễm đã chờ ở đó từ sớm.
Thật ra tính toán tỉ mỉ, chuyện chị ấy ra nước ngoài cũng chỉ là chuyện hai tháng trước thôi.
Vốn dĩ Tần Tịch cho là không hết ba năm thì không gặp được đàn chị này, không nghĩ tới nhanh như vậy đã lại gặp nhau.
Tô Nhiễm nhìn qua thì tiều tụy hơn chút so với trước kia, trước khi tới đây, hiển nhiên là cũng trang điểm sửa soạn qua một chút.
Trang dung tinh xảo thanh nhã, trên người vẫn mặc váy liền màu tím nhạt mà chị ấy thích nhất.
Bên ngoài cũng khoác một chiếc áo khoác lông cừu cùng màu.
Thân thể rất mảnh, eo rất nhỏ.
So với lúc mới đi thì càng gầy hơn trước, nhìn càng đẹp mắt hơn.
Người đi ngang qua đều không nhịn được ngoảnh đầu nhìn lại thêm lần nữa.
“Đàn chị.” Tần Tịch với Đường Lăng sóng vai đi tới, lễ phép chào hỏi Tô Nhiễm một tiếng.
“Tiểu Tịch.” Tô Nhiễm hơi kích động xoay người lại.
Cô ấy nhìn Tần Tịch, không biết nghĩ đến chuyện gì mà hốc mắt hơi hồng hồng.
“Đàn chị.” Tần Tịch chỉ chỉ Đường Lăng: “Đây là bạn em, Đường Lăng. Cô ấy đúng lúc muốn vào nội thành, muốn đi ké xe của đàn chị.”
“Chào em.” Tô Nhiễm gật gật đầu với Đường Lăng.
Cô ấy đã gặp qua Đường Lăng rồi, cùng phòng ký túc xá với Tần Tịch, nhìn qua có vẻ cool ngầu, trang điểm cũng mang phong cách trung tính.
“Chúng ta lên xe trước đi.” Cô ấy đưa hai người Tần Tịch lên xe.
Đường Lăng tự ngồi vào ghế phó lái.
Tô Nhiễm với Tần Tịch ngồi ở hàng ghế sau.
Có lẽ là vì Đường Lăng ở đây, Tô Nhiễm nhiều lần mở miệng muốn nói cái gì đó, cũng chỉ đảnh mở miệng thở dốc, không nói thành lời.
Ngược lại Tần Tịch chủ động mở miệng: “Đàn chị, ở nước ngoài sống quen chưa ạ?”
“Ừ.” Tô Nhiễm gật gật đầu.
Từ khi còn nhỏ xíu, mỗi kỳ nghỉ hè cô ấy đều theo chân cha mẹ hoặc ông bà nội ra nước ngoài nghỉ phép, có đôi khi ở lại cả một vài tháng.
Đối với cô ấy mà nói, sinh hoạt cũng không có gì không quen cả.
“Việc học có bận lắm không ạ?” Tần Tịch lại khách sáo hỏi.
“Cũng tạm.” Tô Nhiễm nói: “Chắc là do làm chuyện mình thích, đôi khi có hơi bận rộn một chút, thời gian luyện tập có hơi dài, cũng không cảm thấy chán nản hay là vất vả gì.”
“Vậy là tốt rồi.” Tần Tịch cười cười với cô ấy.
Đơn giản lễ phép hỏi thăm qua lại vài câu, Tần Tịch tự giác ngậm miệng.
Các cô cũng không được xem là thân thiết, nội dung nói chuyện với đàn chị cũng không có được mấy cái.
Tô Nhiễm lại há miệng thở dốc.
Cô ấy muốn nói lại thôi, giương mắt nhìn cô gái bình tĩnh ngồi ở ghế phó lái.
Lại nhìn người ngồi bên cạnh mình, cũng vô cùng bình tĩnh như vậy.
Tô Nhiễm chân chính cảm thấy, các cô chắc là không giống với mấy cô bạn gái thân thiết của mình.
Nếu đổi thành bạn bè khác, lúc này chắc chắn là đã cũng cô ấy công khai lên án Lạc Phỉ. Cảm thấy tập đoàn Lạc thị ỷ thế hiếp người, vô cùng đáng giận.
Nhưng mà hình như Tần Tịch không có ý định làm như vậy.
Cô chỉ là thực hiện lời hứa của mình, bởi vì cô đã đồng ý với Tô Nhiễm, nên hôm nay mới đúng hẹn mà đến.
Cô cũng đã nói qua, chỉ đi cùng Tô Nhiễm đến bên ngoài tòa nhà Lạc thị, sẽ không đi gặp Lạc Phỉ với Tô Nhiễm.
Chẳng qua là bởi vì cô ấy mở miệng nhờ vả, Tần Tịch mới bằng lòng cho cô ấy chút dũng khí nhưng chắc chắn sẽ không tham gia vào những chuyện giữa cô ấy và Lạc Phỉ.
Cho nên dù là ở trên đường, cô cũng không chịu thảo luận với cô ấy.
Hai tay Tô Nhiễm đặt trên gối hơi căng thẳng mà nắm chặt lại.
Cô ấy cảm thấy Tần Tịch làm như vậy chẳng có gì sai.
Nhưng mà trong lòng ít nhiều cũng cảm thấy tủi thân.
Cố tình lúc này Đường Lăng còn xoay người lại, đưa di động cho Tần Tịch: “Buổi chiều 3 giờ quản trường văn hóa có triển lãm cá nhân đó.”
Cô ấy nói: “Tớ muốn đi xem, cậu đi không?”
“Tớ coi coi.” Tần Tịch nhận lấy di động nhìn nhìn.
Đây là một buổi triển lãm ba phần bộ phim hoạt hình được chiếu trong nước trước đây, Đường Lăng là một trong những fan hâm mộ trung thành của bộ phim đó.
Lúc phim chiếu, mỗi bộ cô ấy phải xem đến ba lần trở nên.
Một phần gần nhất, là sau khi vào đại học Tần Tịch đi xem với cô ấy.
Ba lần, một lần màn ảnh lớn, hai lần IMAX.
“Có thể nha.” Cô gật gật đầu, tự nhiên hỏi: “Tớ nhớ phần bốn của bộ phim này có lịch chiếu vào tết Âm lịch năm nay nhỉ?”
“Ừ.” Đường Lăng gật gật đầu, lấy lại di động.
Cô ấy nhìn qua có vẻ cao lãnh cool ngầu, nhưng thực ra lại là một fan trung thành của manga anime.
Phim hoạt hình trong nước trỗi dậy, mỗi bộ đều xem, có thể ủng hộ thì ủng hộ.
Sau khi nổi lên, lại càng cố gắng cống hiến sức lực của mình để ủng hộ.
Đường Lăng là cho bọn Tần Tịch coi ảnh chụp trong nhà cô ấy.
Trong nhà Đường gia có một căn phòng riêng để cho cô ấy để riêng những thứ như này, tất cả đều là mô hình người, áp phích với poster.
Rất nhiều DVD phiên bản giới hạn của phim điện ảnh, một lần cô ấy mua thường là mua ba cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.