Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 334:

Đường Sơn Nguyệt

07/05/2023

“Nghỉ đông năm nay quá rực rỡ!” Nữ sinh tươi cười ngọt ngào nói: “Nhưng mà tớ khổ quá mà, bà nội tớ sau khi xem xong cái video kia của Tần Tịch, hỏi tớ sao không thể đỉnh như cậu ấy! Tớ…… năng lực nghèo nàn!”

“Hu hu hu, nhà tớ cũng thế! Vốn dĩ tớ cũng là “con nhà người ta” trong nhóm bạn bè tớ rồi! Năm nay vậy mà lại rơi vào ma chú chất vấn tại sao lại thua kém bạn học cùng tuổi đến thế! Sợ quá đi!”

“Tớ thì không giống vậy! Tớ vốn là con gái duy nhất cả hai bên nội ngoại, là cái loại vô cùng được chiều chuộng ấy, anh trai em trai cái gì cũng nhường cho tớ hết, che chở tớ. Nhưng mà hôm nay tớ bị hai anh họ bên nội, hai anh họ bên ngoại, thêm một em họ nữa bám riết lấy tớ cả một kỳ nghỉ đông chỉ hỏi, em gái xinh đẹp lại đỉnh này là ai! Tớ biết không? Có bạn trai không? Ba hồn bốn quỷ truy hỏi, không trả lời được thì lại ra vẻ “cần em có tác dụng gì đâu”!”

……

Các bạn học ríu rít nói.

Ký túc xá tức khắc náo nhiệt.

Hơn nữa thêm một người ai cũng có thể tự quen như Âu Dương Nguyệt.

Toàn bộ ký túc xá nháy mắt đều ngập tràn âm thanh thanh thúy của mấy cô gái nhỏ, tiếng cười sang sảng vang lên một mảnh.

“Aiz, tối nay mọi người dứt khoát ăn cơm cùng nhau đi.” Lại một nữ sinh khác đề nghị, “Lúc tớ về trường học có thấy quán ăn ở cửa tây hầu như mở lại hết rồi. Bọn mình đi gọi một nồi lẩu, nhiều người càng náo nhiệt, đồ ăn có thể gọi thêm vài đĩa!”

“Đi thôi đi thôi……” Một cô gái ở chung một hộ với Tần Tịch trực tiếp kéo cô đi, “Biết đại học bá bận rộn siêu cấp, nhưng mà cơm tối thì vẫn phải ăn.”

Tần Tịch đành phải cười cùng mọi người đi ra khỏi ký túc xá.

Âu Dương Nguyệt vốn ai cũng quen, đương nhiên là muốn đi cùng rồi.

Đường Lăng bình thường không nói nhiều lắm nhưng có lẽ vì quá độp choai lại cá tính, nữ sinh trong lớp phần lớn sẽ thích cô ấy.

Lúc này cũng kéo cô ấy lên.

Tám người, tất cả đều là con gái, đi cùng một chỗ rất hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Chờ đến lúc xuống lấu rồi đi về phía cửa tây.

Tần Tịch lấy di động gọi điện thoại cho Kiều Sơ Hạ.

Đường Lăng nói có lý nhưng cô vẫn bằng lòng tin Kiều Sơ Hạ.



Có lẽ bạn tốt có nỗi khổ trong lòng thật nhưng cô ấy chắc chắn sẽ không chủ động đi hại các cô.

Huống hồ các cô cứ như thế mà từ bỏ, vậy không phải là càng đẩy Kiều Sơ Hạ ra xa hơn sao?

Trong điện thoại, tiếng “tút tút” máy móc vang lên thật lâu, không có ai bắt mắt.

Tần Tịch cúp điện thoại lúc quay đầu đúng lúc đối diện với ánh mắt của Đường Lăng.

“Hạ Hạ không nhận điện thoại.” Tần Tịch nhỏ giọng nói.

Đúng lúc Âu Dương Nguyệt quay đầu bảo các cô đi nhanh chút.

Cô ấy nghe Tần Tịch nói thế, vội vàng nhảy đến bên người các cô: “Sao thế?”

“Lúc trước Hạ Hạ đi khỏi đây, vẫn luôn chưa có về. Mới rồi gọi điện thoại nhưng không bắt máy.”

Tần Tịch nhíu mày: “Tớ hơi lo lắng.”

Âu Dương Nguyệt chỉ là tùy tiện, chứ không phải ngu ngốc.

Cô ấy nhanh chóng nhận ra, nguyên nhân Kiều Sơ Hạ không vui.

“Tớ lại gọi điện thoại cho cậu ấy.” Âu Dương Nguyệt nói rồi lấy di động ra.

“Không cần.”

Màn hình di động Tần Tịch sáng lên, Kiều Sơ Hạ gửi tin nhắn wechat cho cô: “Tiểu Tịch, tối tớ không về ăn cơm nhé. Tớ quên nói với các cậu, bạn tớ tới tìm tớ, tối nay tớ đi ăn với cô ấy.”

Sau tin nhắn này của Kiều Sơ Hạ còn có một gương mặt cười, nhìn có vẻ là không có chuyện gì.

“Ừ,” Tần Tịch trả lời cô ấy, “Tối về sớm chút nhé.”

“Ừm…. có lẽ không về đâu.” Kiều Sơ Hạ lại gửi mặt cười qua, “Bọn tớ tới trung tâm thành phố đi dạo, tối nay ở trong nội thành một đêm, mai rồi về.”



“Vậy à…. Vậy chú ý an toàn nhé, có gì thì gọi cho tớ.”

Tần Tịch cất di động.

“Thế nào?” Âu Dương Nguyệt hỏi.

“Hạ Hạ với bạn cậu ấy đi vào trung tâm thành phố, mai mới có thể về.”

“Ặc ặc….” Âu Dương Nguyệt liên tục gật đầu.

Cô ấy gãi gãi đầu: “Nhưng mà lần này, Hạ Hạ rất buồn nhỉ? Bọn mình nên làm gì bây giờ?”

Ba người các cô nói chuyện nên đi hơi chậm.

Mấy bạn học đi đằng trước quay đầu thúc giục: “Các cậu nhanh lên nào, tớ đói đi không nổi rồi này!”

“Về rồi nói sau đi.” Tần Tịch lắc đầu.

Cô bước nhanh đuổi kịp bạn học.

Tám người đúng lúc vừa đủ một ghế lô, một bàn tròn.

Thức ăn nhúng lẩu rực rỡ muôn màu bày đầy một bàn.

Mấy cô gái nhỏ ăn cơm ấy mà, còn không gặp nhau cả kỳ nghỉ đông rồi, ghế lô trước sau đều náo nhiệt lắm.

Chăm sóc da, makeup, quần áo, quà mừng năm mới.

Cái gì cũng nói được.

Đương nhiên, hóng hớt thì không thể thiếu rồi.

Mắt thấy mọi người cũng ăn được lưng lửng, một nữ sinh đột nhiên gõ gõ cái ly.

Âm thanh pha lê thanh thúy át đi tiếng của mọi người nói chuyện, tất cả đều im lặng nhìn về phía cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook