Chương 335:
Đường Sơn Nguyệt
07/05/2023
“Ừm, khụ khụ!” Nữ sinh kia ho khan hai tiếng, thanh thanh giọng, nghiêm túc nói: “Tớ đột nhiên nhớ tới một chuyện!”
“Chuyện gì?” Có người lập tức tò mò hỏi.
“Ai còn nhớ không, một drama cực lớn trước khi ăn tết. Trong nhóm khóa của bọn mình ở học viện mình lúc đó được share điên cuồng.”
“Chuyện nào cơ? Năm trước náo nhiệt thế, còn xảy ra nhiều chuyện như vậy mà.”
“Cơ mà, tớ thấy trong nhóm vẫn luôn náo nhiệt vô cùng mà.”
“Chuyện này, chắc chắn là drama siêu siêu lớn luôn.” Nữ sinh kia cười “hí hí”.
Cô ấy nhìn qua: “Tần Tịch, có phải cậu không add vào nhóm của học viện mình không?”
“Add rồi.” Tần Tịch thành thật nói: “Nhưng luôn tắt thông báo.”
Đó là một nhóm cùng khóa học viện y của đại học A bọn cô, người nhiều vô cùng.
Lâm sàng, pháp y, v.v… tất cả sinh viên chỉ cần là cùng khóa với Tần Tịch, đều có thể gia nhập.
Một giây có tới 99 tin, Tần Tịch chưa bao giờ xem.
“Tớ biết rồi.” Một nữ sinh khách đột nhiên kích động đập bàn bốp một cái.
Cô nhìn Tần Tịch, lại nhìn nữ sinh kia: “Đàn anh Ngô Hi Ngạn! Đúng không?”
“Không sai.” Nữ sinh nói chuyện lúc trước gật gật đầu.
“Oa! Vậy mà tớ lại quên chuyện này!” Nữ sinh khác cũng nháy mắt kích động.
“Đúng thế đúng thế! Vừa rồi lại quên hỏi!”
“Có phải lúc đó, đàn anh Ngô đáp trả cái người ở học viện máy tính: “Đang theo đuổi, còn chưa theo đuổi được.” cái đó không?”
“Tớ nhớ ra rồi! Lúc đó đúng là đàn anh Ngô đẹp trai bức người luôn! Cái tát này vả kêu ghê! Thiên tài siêu cấp học viện y bọn mình, một trong những chiến cơ giáo thảo, tuổi trẻ tiền đồ vô lượng….. Đàn anh Ngô còn chưa có theo đuổi được, cái tên gì gì kia, nháy mắt tắt vòi! Không nói lên lời luôn!”
“Hu hu hu! Muốn gả!”
“Tỉnh tỉnh mau, người đầu tiên tới, cũng phải giống như đại ma vương Tần Tịch ấy, như thế đàn anh Ngô mới cho được một ánh mắt!”
Tần Tịch: “……”
Cho nên cô lúc nào thì biến thành đại ma vương rồi?!
“Cho nên sao? Việc sau đó thì sao?”
“Trên mặt lý thuyết thì, tớ có thể chấp nhận là đàn anh trong học viện chúng ra trượng nghĩa, ra tay giúp đỡ chống lưng cho đàn em. Tình nghĩa đàn anh đàn em cũng thật ngọt ngào, tớ ghen tị! Nhưng mà thật ra, tớ hy vọng chuyện này có vế sau nữa!”
“Tuy là thế, tớ cũng mong có!”
“Tớ cũng muốn được ăn, đường thật!”
……
Mấy cô nữ sinh càng nói càng hứng thú bừng bừng.
Mắt các cô đều mở to, ánh mắt sáng quắc nhìn Tần Tịch.
Tần Tịch: “……”
Hít drama, đúng là bản tính của nhân loại.
Cô đứng lên, bưng nước trái cây trước mặt, chạm ly nhẹ vào từng ly của mỗi bạn học.
Mấy bạn học bị cô làm cho không hiểu ra làm sao, nhưng mà vẫn bưng ly lên cụng ly với cô.
Tần Tịch đứng thẳng người, giơ cao ly pha lê lên.
Cô cười rất tự nhiên: “Cảm ơn mọi người.”
Cô nói: “Chúng tớ đã ở bên nhau.”
Tần Tịch nói rồi ngửa đầu uống cạn ly: “Tớ hết trước.”
“A a a!” Trong nháy mắt tiếng thét chói tay vui sướng vang lên trong ghế lô.
“Tớ có thể tớ có thể! Đường tới rồi!”
“Muốn nghe chi tiết, hu hu hu……”
“Muốn nghe +1!”
“Muốn nghe +2!”
Ngay cả Âu Dương Nguyệt cũng hưng phấn xếp hàng vào: “Muốn nghe+N.”
Tần Tịch: “…… Không có chi tiết.”
Cô nghiêm túc nhớ lại.
Giữa bọn họ không có chi tiết thật, cảm giác cứ tự nhiên ở bên nhau như vậy thôi.
Cho dù nói ra, cũng không phải là loại mấy cô gái muốn nghe.
“Tớ tớ tớ…..” Âu Dương Nguyệt nhấc tay, “Tớ có tình báo! Hôm Tần Tịch mở livestream đó, đàn anh Ngô vốn ở Thụy Sĩ tham gia hội nghị. Sau khi livestream kết thúc tối hôm đó, trước khi bọn tớ ăn cơm, anh ấy…. Bay! Về! Luôn! Hạ phàm đứng trước mặt Tiểu Tịch.”
“Tớ cũng nói cho.” Đường Lăng cũng cười theo, “Năm nay, ban tổ chức một cuộc hội nghị quốc tế thường niên không muốn lộ tên nào đó, vô cùng tri kỷ chuẩn bị lễ vật cho những người tham gia khoảng chừng 40 tuổi, là chocolate đủ kiểu dáng của các nước Châu Âu! Ừm……”
Cô ấy gật gật đầu, tiếp tục nói: “Đàn anh Ngô bảo, anh ấy không ăn, cho ký túc xá bọn tớ đó.”
“Học kỳ sau môn chẩn bệnh học các cậu sẽ bị chói mù mắt!” Âu Dương Nguyệt tiếp tục nói: “Tiểu Tịch nhận được quà là ống khám bệnh, kim quang lấp lánh chói lòa.”
Cô ấy chớp chớp mắt với mọi người: “Là kim quang lập lòe ý trên mặt chữ ấy!”
“Hu hu hu, ngọt sâu răng rồi!”
“Đúng thế! Ngọt muốn khóc! Lúc trước ai nói đàn anh Ngô là thẳng nam sắt thép đâu, tính chủ nhiệm lớp đâu, chỉ có thể đứng xa không thể dâm loạn đâu!”
“Tớ cảm thấy ngọt chết mất! Thẳng nam sắt thép này cho tớ một tá đi!”
“Chủ nhiệm lớp cấp ba của tớ mà như này, tớ cảm thấy thi đại học có thể nhiều hơn 20 điểm. Học bổng nhập học cũng có thể lấy được.”
……
Tần Tịch: “……”
Cô cũng cảm thấy hơi ngọt, là sao đây ta?
Bây giờ thậm chí cô còn muốn tới phòng thí nghiệm tìm Ngô Hi Ngạn luôn, là sao đây trời?!
Vài người nói nói cười cười.
“Chuyện gì?” Có người lập tức tò mò hỏi.
“Ai còn nhớ không, một drama cực lớn trước khi ăn tết. Trong nhóm khóa của bọn mình ở học viện mình lúc đó được share điên cuồng.”
“Chuyện nào cơ? Năm trước náo nhiệt thế, còn xảy ra nhiều chuyện như vậy mà.”
“Cơ mà, tớ thấy trong nhóm vẫn luôn náo nhiệt vô cùng mà.”
“Chuyện này, chắc chắn là drama siêu siêu lớn luôn.” Nữ sinh kia cười “hí hí”.
Cô ấy nhìn qua: “Tần Tịch, có phải cậu không add vào nhóm của học viện mình không?”
“Add rồi.” Tần Tịch thành thật nói: “Nhưng luôn tắt thông báo.”
Đó là một nhóm cùng khóa học viện y của đại học A bọn cô, người nhiều vô cùng.
Lâm sàng, pháp y, v.v… tất cả sinh viên chỉ cần là cùng khóa với Tần Tịch, đều có thể gia nhập.
Một giây có tới 99 tin, Tần Tịch chưa bao giờ xem.
“Tớ biết rồi.” Một nữ sinh khách đột nhiên kích động đập bàn bốp một cái.
Cô nhìn Tần Tịch, lại nhìn nữ sinh kia: “Đàn anh Ngô Hi Ngạn! Đúng không?”
“Không sai.” Nữ sinh nói chuyện lúc trước gật gật đầu.
“Oa! Vậy mà tớ lại quên chuyện này!” Nữ sinh khác cũng nháy mắt kích động.
“Đúng thế đúng thế! Vừa rồi lại quên hỏi!”
“Có phải lúc đó, đàn anh Ngô đáp trả cái người ở học viện máy tính: “Đang theo đuổi, còn chưa theo đuổi được.” cái đó không?”
“Tớ nhớ ra rồi! Lúc đó đúng là đàn anh Ngô đẹp trai bức người luôn! Cái tát này vả kêu ghê! Thiên tài siêu cấp học viện y bọn mình, một trong những chiến cơ giáo thảo, tuổi trẻ tiền đồ vô lượng….. Đàn anh Ngô còn chưa có theo đuổi được, cái tên gì gì kia, nháy mắt tắt vòi! Không nói lên lời luôn!”
“Hu hu hu! Muốn gả!”
“Tỉnh tỉnh mau, người đầu tiên tới, cũng phải giống như đại ma vương Tần Tịch ấy, như thế đàn anh Ngô mới cho được một ánh mắt!”
Tần Tịch: “……”
Cho nên cô lúc nào thì biến thành đại ma vương rồi?!
“Cho nên sao? Việc sau đó thì sao?”
“Trên mặt lý thuyết thì, tớ có thể chấp nhận là đàn anh trong học viện chúng ra trượng nghĩa, ra tay giúp đỡ chống lưng cho đàn em. Tình nghĩa đàn anh đàn em cũng thật ngọt ngào, tớ ghen tị! Nhưng mà thật ra, tớ hy vọng chuyện này có vế sau nữa!”
“Tuy là thế, tớ cũng mong có!”
“Tớ cũng muốn được ăn, đường thật!”
……
Mấy cô nữ sinh càng nói càng hứng thú bừng bừng.
Mắt các cô đều mở to, ánh mắt sáng quắc nhìn Tần Tịch.
Tần Tịch: “……”
Hít drama, đúng là bản tính của nhân loại.
Cô đứng lên, bưng nước trái cây trước mặt, chạm ly nhẹ vào từng ly của mỗi bạn học.
Mấy bạn học bị cô làm cho không hiểu ra làm sao, nhưng mà vẫn bưng ly lên cụng ly với cô.
Tần Tịch đứng thẳng người, giơ cao ly pha lê lên.
Cô cười rất tự nhiên: “Cảm ơn mọi người.”
Cô nói: “Chúng tớ đã ở bên nhau.”
Tần Tịch nói rồi ngửa đầu uống cạn ly: “Tớ hết trước.”
“A a a!” Trong nháy mắt tiếng thét chói tay vui sướng vang lên trong ghế lô.
“Tớ có thể tớ có thể! Đường tới rồi!”
“Muốn nghe chi tiết, hu hu hu……”
“Muốn nghe +1!”
“Muốn nghe +2!”
Ngay cả Âu Dương Nguyệt cũng hưng phấn xếp hàng vào: “Muốn nghe+N.”
Tần Tịch: “…… Không có chi tiết.”
Cô nghiêm túc nhớ lại.
Giữa bọn họ không có chi tiết thật, cảm giác cứ tự nhiên ở bên nhau như vậy thôi.
Cho dù nói ra, cũng không phải là loại mấy cô gái muốn nghe.
“Tớ tớ tớ…..” Âu Dương Nguyệt nhấc tay, “Tớ có tình báo! Hôm Tần Tịch mở livestream đó, đàn anh Ngô vốn ở Thụy Sĩ tham gia hội nghị. Sau khi livestream kết thúc tối hôm đó, trước khi bọn tớ ăn cơm, anh ấy…. Bay! Về! Luôn! Hạ phàm đứng trước mặt Tiểu Tịch.”
“Tớ cũng nói cho.” Đường Lăng cũng cười theo, “Năm nay, ban tổ chức một cuộc hội nghị quốc tế thường niên không muốn lộ tên nào đó, vô cùng tri kỷ chuẩn bị lễ vật cho những người tham gia khoảng chừng 40 tuổi, là chocolate đủ kiểu dáng của các nước Châu Âu! Ừm……”
Cô ấy gật gật đầu, tiếp tục nói: “Đàn anh Ngô bảo, anh ấy không ăn, cho ký túc xá bọn tớ đó.”
“Học kỳ sau môn chẩn bệnh học các cậu sẽ bị chói mù mắt!” Âu Dương Nguyệt tiếp tục nói: “Tiểu Tịch nhận được quà là ống khám bệnh, kim quang lấp lánh chói lòa.”
Cô ấy chớp chớp mắt với mọi người: “Là kim quang lập lòe ý trên mặt chữ ấy!”
“Hu hu hu, ngọt sâu răng rồi!”
“Đúng thế! Ngọt muốn khóc! Lúc trước ai nói đàn anh Ngô là thẳng nam sắt thép đâu, tính chủ nhiệm lớp đâu, chỉ có thể đứng xa không thể dâm loạn đâu!”
“Tớ cảm thấy ngọt chết mất! Thẳng nam sắt thép này cho tớ một tá đi!”
“Chủ nhiệm lớp cấp ba của tớ mà như này, tớ cảm thấy thi đại học có thể nhiều hơn 20 điểm. Học bổng nhập học cũng có thể lấy được.”
……
Tần Tịch: “……”
Cô cũng cảm thấy hơi ngọt, là sao đây ta?
Bây giờ thậm chí cô còn muốn tới phòng thí nghiệm tìm Ngô Hi Ngạn luôn, là sao đây trời?!
Vài người nói nói cười cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.