Chương 3:
Đường Sơn Nguyệt
29/12/2022
Cảm giác cuối cùng là có những giọt nước ấm nóng từ mắt lăn xuống, lướt theo hai má mà chảy xuống.
Dừng lại trên môi.
Hơi mặn, hơi mát.
Giống như thế giới này dần trở nên yên tĩnh.
Chỉ là Tần Tịch tuyệt đối không nghĩ tới, vậy mà lần thứ ba cô……
Được thôi!
Trước lạ sau quen.
Ba lần……
Trong đầu, cái hệ thống ăn hại chết người đang kêu bíp bíp kia [Kí chủ, xin mời nhanh chóng……]
[Cút!] Lần này Tần Tịch không hề khách sáo mà cắt ngang đối phương.
[Hừm!] Hệ thống hình như sửng sốt một chút [Bạn sẽ hối hận!]
Cô thật sự chọn mới sẽ hối hận!
Tần Tịch có chút không lịch sự mà đưa ngón giữa vào không khí.
Cô cũng không biết hệ thống có thể thấy được hay không.
Thậm chí cũng không biết đối phương có còn trong người mình hay không.
Cô đã muốn làm như vậy từ sớm, hai lần trước đơn thuần là cô để bản thân như cu li.
Cho nên lần này, Tần Tịch không chọn ai.
Lần này, cô quyết định muốn sống hết một đời dựa theo ý nghĩ của mình.
Khi cô xuyên vào tiểu thuyết, cô là sinh viên ngành y năm hai đại học A của Học viện y học lâm sàng.
Cô sẽ đem tặng một đời của mình cho sự nghiệp cô yêu, chiến đấu cả đời.
Cuộc sống của bản thân vẫn còn nằm trong tay, vì bản thân mà trải nghiệm cuộc sống dễ chịu nhất.
Tần Tịch đợi một lát, âm thanh hệ thống không còn vang lên nữa.
Cô suy nghĩ, có lẽ cái hệ thống ăn hại kia đã hoàn toàn rời khỏi mình.
Khóe môi cô không nhịn được cong lên một nụ cười, bước chân nhẹ nhàng mà đi về phía kí túc xá.
Khuôn viên đại học A nổi tiếng là đẹp.
Tần Tịch nhìn thời gian, đã sắp đến giờ cơm trưa.
Nhà ăn ở đại học A cũng nổi tiếng là đồ ăn ngon, đa dạng và giá rẻ.
Hai đời trước kia của cô luôn bị hệ thống đè đầu, cố gắng nỗ lực làm nhiệm vụ và tích điểm, căn bản không có thời gian và tâm tư để đi thưởng thức cái này cái kia.
Lần Tần Tịch quyết định sống vì bản thân, trong lòng thoải mái cởi mở, nhìn cái gì đều cảm thấy rất tốt.
Cô dứt khoát không về kí túc xá, trực tiếp quay người đi đến nhà ăn Tây khu nổi tiếng nhất trường.
Tần Tịch đi chưa được bao xa, đột nhiên phía sau cô một đám đông sinh viên đi lại.
Cả trai lẫn gái dường như đều rất hưng phấn, lúc bước nhanh qua người Tần Tịch, còn đang không ngừng thảo luận ríu rít.
“Thật sự là đàn anh Tạ Liên Thành?! Cậu không nghe nhầm chứ?” Một nữ sinh hỏi.
“Chị tôi là phó hội trưởng hội sinh viên của học viện tài chính, cậu nói xem, tôi có thể nói giả sao?” Một học sinh khác nói: “Chị ấy nói học viện bọn họ đã từng mời rất nhiều lần, đàn anh Tạ đều liên tục không đồng ý. Vốn dĩ lần này cũng đã cự tuyệt rồi, đột nhiên hôm nay trợ lí của anh ấy lại liên hệ bọn họ, nói đàn anh Tạ đồng ý đến. Hơn nữa còn lập tức tới ngay. Chị tớ, bọn họ đều đi đến hội trường chuẩn bị đón tiếp anh ấy rồi.”
“Thật sự quá tốt rồi! Trước giờ luôn nghe người khác kể về chuyện của đàn anh huyền thoại nhưng chưa bao giờ gặp anh ấy, tớ còn tiếc nuối vì mình nhập học quá muộn, nếu không nói không chừng có thể bất ngờ gặp đàn anh ở trong trường rồi!”
“Tớ nghe nói lúc đàn anh Tạ còn đi học đã tự mình gầy dựng sự nghiệp, không dựa vào sự giúp đỡ của gia đình, trong một năm cứ thế anh ấy đã đưa công ty khoa học kĩ thuật do mình thành lập trở thành một huyền thoại của thành phố A. Thật sự quá lợi hại mà!”
……
Đám sinh viên vừa thảo luận hết sức phấn khởi, vừa bước nhanh về phía hội trường.
Tần Tịch ngớ ra một chút.
Tạ Liên Thành?
Anh ta tới đại học A?
Bây giờ?
Tạ Liên Thành thực sự là sinh viên tốt nghiệp từ đại học A.
Nhưng Tần Tịch nhớ lúc cô chọn đại học A, cũng đã đợi suốt hai năm, mãi đến năm thứ tư đại học, khi thực tập ở công ty của Tạ Liên Thành mới gặp đối phương lần đầu.
Tạ Liên Thành không muốn dựa vào sự hỗ trợ của gia đình, thuở đầu gầy dựng sự nghiệp thật sự bận đến chân không chạm đất.
Làm sao có thời gian mà về trường diễn thuyết chứ!
Có điều……
Cho dù Tạ Liên Thành có dự định bay lên sao hỏa diễn thuyết cũng không liên quan đến việc của cô!
Mặc dù xem như là chuyện đã cách một kiếp.
Nhưng có lẽ khi cô chết lần thứ hai đã rất rất đau đớn.
Hơn nữa cảnh tượng khi đó cũng không khác lắm, gợi cho cô nhớ lại, lúc trước mình lẻ loi nằm trên mặt đất lạnh như băng, Tạ Liên Thành cũng không nhìn xem cô có cần cấp cứu hay không, liền vội vã chạy đi tìm nữ thần của anh ta.
Bố cái hệ thống ăn hại!
Tên đàn ông cặn bã lòng lang dạ sói!
Dù anh đang vui vẻ vì nữ thần của anh xuất hiện, nhưng quay lại gọi xe cấp cứu vì một người bị thương nặng cũng sẽ không làm chậm trễ vài phút của anh.
Ngay cả người xa lạ cũng không tàn nhẫn và vô tâm như vậy chứ?!
Bản thân cô dù sao cũng đã theo anh ta nhiều năm như vậy, công lao cũng có thể viết lại thành một cuốn sách!
Dừng lại trên môi.
Hơi mặn, hơi mát.
Giống như thế giới này dần trở nên yên tĩnh.
Chỉ là Tần Tịch tuyệt đối không nghĩ tới, vậy mà lần thứ ba cô……
Được thôi!
Trước lạ sau quen.
Ba lần……
Trong đầu, cái hệ thống ăn hại chết người đang kêu bíp bíp kia [Kí chủ, xin mời nhanh chóng……]
[Cút!] Lần này Tần Tịch không hề khách sáo mà cắt ngang đối phương.
[Hừm!] Hệ thống hình như sửng sốt một chút [Bạn sẽ hối hận!]
Cô thật sự chọn mới sẽ hối hận!
Tần Tịch có chút không lịch sự mà đưa ngón giữa vào không khí.
Cô cũng không biết hệ thống có thể thấy được hay không.
Thậm chí cũng không biết đối phương có còn trong người mình hay không.
Cô đã muốn làm như vậy từ sớm, hai lần trước đơn thuần là cô để bản thân như cu li.
Cho nên lần này, Tần Tịch không chọn ai.
Lần này, cô quyết định muốn sống hết một đời dựa theo ý nghĩ của mình.
Khi cô xuyên vào tiểu thuyết, cô là sinh viên ngành y năm hai đại học A của Học viện y học lâm sàng.
Cô sẽ đem tặng một đời của mình cho sự nghiệp cô yêu, chiến đấu cả đời.
Cuộc sống của bản thân vẫn còn nằm trong tay, vì bản thân mà trải nghiệm cuộc sống dễ chịu nhất.
Tần Tịch đợi một lát, âm thanh hệ thống không còn vang lên nữa.
Cô suy nghĩ, có lẽ cái hệ thống ăn hại kia đã hoàn toàn rời khỏi mình.
Khóe môi cô không nhịn được cong lên một nụ cười, bước chân nhẹ nhàng mà đi về phía kí túc xá.
Khuôn viên đại học A nổi tiếng là đẹp.
Tần Tịch nhìn thời gian, đã sắp đến giờ cơm trưa.
Nhà ăn ở đại học A cũng nổi tiếng là đồ ăn ngon, đa dạng và giá rẻ.
Hai đời trước kia của cô luôn bị hệ thống đè đầu, cố gắng nỗ lực làm nhiệm vụ và tích điểm, căn bản không có thời gian và tâm tư để đi thưởng thức cái này cái kia.
Lần Tần Tịch quyết định sống vì bản thân, trong lòng thoải mái cởi mở, nhìn cái gì đều cảm thấy rất tốt.
Cô dứt khoát không về kí túc xá, trực tiếp quay người đi đến nhà ăn Tây khu nổi tiếng nhất trường.
Tần Tịch đi chưa được bao xa, đột nhiên phía sau cô một đám đông sinh viên đi lại.
Cả trai lẫn gái dường như đều rất hưng phấn, lúc bước nhanh qua người Tần Tịch, còn đang không ngừng thảo luận ríu rít.
“Thật sự là đàn anh Tạ Liên Thành?! Cậu không nghe nhầm chứ?” Một nữ sinh hỏi.
“Chị tôi là phó hội trưởng hội sinh viên của học viện tài chính, cậu nói xem, tôi có thể nói giả sao?” Một học sinh khác nói: “Chị ấy nói học viện bọn họ đã từng mời rất nhiều lần, đàn anh Tạ đều liên tục không đồng ý. Vốn dĩ lần này cũng đã cự tuyệt rồi, đột nhiên hôm nay trợ lí của anh ấy lại liên hệ bọn họ, nói đàn anh Tạ đồng ý đến. Hơn nữa còn lập tức tới ngay. Chị tớ, bọn họ đều đi đến hội trường chuẩn bị đón tiếp anh ấy rồi.”
“Thật sự quá tốt rồi! Trước giờ luôn nghe người khác kể về chuyện của đàn anh huyền thoại nhưng chưa bao giờ gặp anh ấy, tớ còn tiếc nuối vì mình nhập học quá muộn, nếu không nói không chừng có thể bất ngờ gặp đàn anh ở trong trường rồi!”
“Tớ nghe nói lúc đàn anh Tạ còn đi học đã tự mình gầy dựng sự nghiệp, không dựa vào sự giúp đỡ của gia đình, trong một năm cứ thế anh ấy đã đưa công ty khoa học kĩ thuật do mình thành lập trở thành một huyền thoại của thành phố A. Thật sự quá lợi hại mà!”
……
Đám sinh viên vừa thảo luận hết sức phấn khởi, vừa bước nhanh về phía hội trường.
Tần Tịch ngớ ra một chút.
Tạ Liên Thành?
Anh ta tới đại học A?
Bây giờ?
Tạ Liên Thành thực sự là sinh viên tốt nghiệp từ đại học A.
Nhưng Tần Tịch nhớ lúc cô chọn đại học A, cũng đã đợi suốt hai năm, mãi đến năm thứ tư đại học, khi thực tập ở công ty của Tạ Liên Thành mới gặp đối phương lần đầu.
Tạ Liên Thành không muốn dựa vào sự hỗ trợ của gia đình, thuở đầu gầy dựng sự nghiệp thật sự bận đến chân không chạm đất.
Làm sao có thời gian mà về trường diễn thuyết chứ!
Có điều……
Cho dù Tạ Liên Thành có dự định bay lên sao hỏa diễn thuyết cũng không liên quan đến việc của cô!
Mặc dù xem như là chuyện đã cách một kiếp.
Nhưng có lẽ khi cô chết lần thứ hai đã rất rất đau đớn.
Hơn nữa cảnh tượng khi đó cũng không khác lắm, gợi cho cô nhớ lại, lúc trước mình lẻ loi nằm trên mặt đất lạnh như băng, Tạ Liên Thành cũng không nhìn xem cô có cần cấp cứu hay không, liền vội vã chạy đi tìm nữ thần của anh ta.
Bố cái hệ thống ăn hại!
Tên đàn ông cặn bã lòng lang dạ sói!
Dù anh đang vui vẻ vì nữ thần của anh xuất hiện, nhưng quay lại gọi xe cấp cứu vì một người bị thương nặng cũng sẽ không làm chậm trễ vài phút của anh.
Ngay cả người xa lạ cũng không tàn nhẫn và vô tâm như vậy chứ?!
Bản thân cô dù sao cũng đã theo anh ta nhiều năm như vậy, công lao cũng có thể viết lại thành một cuốn sách!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.