Chương 3: Giả làm phò mã
Dade
24/12/2024
Trong một tháng sau đó, Gia Nhĩ đã học tập và tiến bộ rất nhanh, đến vi sư của chàng – Tư Minh Bạch - cũng phải ngạc nhiên với khả năng của chàng. Còn về việc luyện kiếm đấu võ, chỉ trong một thời gian ngắn mà chàng đã tiếp thu được hết các công pháp được chỉ dạy và vận dụng rất thành thục. Một hôm, vi sư đã báo cáo lại với Hồng Nguyệt rằng:
- Muôn tâu bệ hạ, trong một tháng qua Gia Nhĩ đã học hành rất chăm chỉ và thần cũng đã phải rất kinh ngạc với tốc độ tiếp thu của cậu ấy, về cả binh pháp lẫn văn thư cậu ấy đều rất có tài, học tập rất nhanh, không chừng chẳng cần chờ tới kì thi vào năm sau mà cậu ấy có thể thi luôn vào kì thi được tổ chức vào tháng tới.
Nghe vậy, các quan đại thần cũng phải rất ngạc nhiên vì điều này, bỗng Lý Cốc Tùng – quan tể tướng – lên tiếng:
- Tư Minh Bạch, không phải là nhà ngươi đang nói khoác đấy chứ, làm gì có chuyện trên đời này lại có một người tài giỏi như vậy ?
- Ta nào dám nói láo với bệ hạ.
- Hừ, hắn ta dù sao cũng chỉ là một tên dân thường thấp kém được bệ hạ cưu mang, sao có thể có năng lực phi thường như vậy được?
- Thôi được rồi, các khanh không cần nói nữa, nếu hắn ta có năng lực phi phàm như vậy thì là điều đáng mừng cho đế quốc ta vì có một nhân tài như vậy. Tư Minh Bạch , ngươi hãy cứ dạy bảo hắn thật tốt, nếu như vào kì thi được tổ chức trong tháng tới mà hắn đỗ đạt, ngươi sẽ có thưởng. – Hồng Nguyệt lên tiếng
- Thần đã rõ rồi ạ - Tư Minh Bạch đáp
Tối hôm đó, khi trở về phủ của mình, Lý Cốc Tùng đứng ngồi không yên, hắn sợ rằng nếu như những lời của lão sư là sự thật thì sau này Gia Nhĩ chắc chắn sẽ là người được hoàng đế trọng dụng nhất, lúc đó thì hắn – người đang được trọng dụng nhất bây giờ - sẽ bị thất thế và mất đi lợi ích mà hiện tại hắn đang có. Hơn nữa, hắn luôn lợi dụng quyền lực của mình để tham ô hối lộ, chèn ép người dân, nếu giờ hắn mất đi chức tể tướng thì những chuyện đó rất nhanh sẽ bị lộ ra, lúc đó hắn tiêu đời. Vậy là tối hôm đó, hắn cùng với con trai của hắn – Lý Tâm Duy – bàn kế với nhau:
- Con có cách gì để khiến cho tên Gia Nhĩ đó bị cấm thi hay không?
- Hắn ta trước sau gì cũng chỉ là một tên dân thường thôi, chưa chắc những gì mà Bạch lão nói đã đúng, trên đời này làm gì có ai lại học nhanh như vậy được, trước mắt chúng ta cứ thăm dò hắn đã rồi tính sau – Tâm Duy đáp lời cha hắn với thái độ hờ hững
- Nếu vậy thì để ta cho người theo dõi hắn, nếu hắn thực sự tài giỏi như vậy thì cần phải làm gì đó nếu không chúng ta sẽ nguy to!
- Được, con sẽ sắp xếp người giúp cha.
Cùng lúc đó, tại tẩm cung của mình, Hồng nguyệt nhận được tin Hoàng Thái Hậu và Thái Thượng Hoàng sắp hồi cung. Nàng thật sự rất đau đầu về việc này bởi trước khi rời cung thì hai người họ nói rằng lúc về nhất quyết sẽ kén chồng cho nàng nếu nàng chưa tìm được ý trung nhân mà nàng trước giờ chỉ lo đại sự quốc gia chứ nào đã muốn thành thân. Trong lúc còn đang suy nghĩ thì nàng bỗng nãy ra ý tưởng mà tủm tỉm cười một mình trong phòng.
Hôm sau, Hồng Nguyệt hẹn Gia Nhĩ ra ngự hoa viên đi dạo, lúc hai người tới bên hồ, nàng nói:
- Gia Nhĩ, ngươi giúp ta một việc có được không?
- Hoàng thượng có gì cần nhở vả vậy ạ?
- Ta muốn nhờ ngươi giả thành ý trung nhân của ta, ý ngươi thế nào?
Gia Nhĩ liền hốt hoảng nói:
- Người vừa nói gì vậy? Việc này là một việc hệ trọng đấy, không phải chuyện chơi đâu!
- Ta biết là vậy nhưng phụ hoàng và mẫu hậu ta lại đốc thúc ta thành thân mà trong khi ta chưa có ý định đó. Ngươi giúp ta thì sau này ta sẽ báo đáp.
- Nhưng nếu như vậy thì càng không được không phải sao? Tôi chỉ là một thường dân trong khi người là hoàng đế một nước, chắc chắn Hoàng Thái Hậu và Thái Thượng Hoàng sẽ phản đối ngay.
- Ngươi yên tâm đi, hai người họ không quan tâm về thân phận đâu, chỉ cần là một người tử tế là họ sẽ không ý kiến gì đâu. Ngươi với ta giả vờ cưới trong hai năm, sau hai năm thì ta sẽ sắp sếp cho ngươi cái chết giả và một thân phận mới cùng một căn nhà ở xa kinh thành cùng công việc ổn định. Hơn nữa ngươi lấy thân phận là hôn phu của ta cũng sẽ tiện hơn trong việc tìm ra thân thế cũng như cha mẹ của ngươi.
Gia Nhĩ vẫn lưỡng lự một lúc rồi nói:
- Vậy ta đồng ý giúp người, mong người sẽ giữ lời!
- Nếu đồng ý vậy thì ngươi kí vào đây – Nói rồi Hồng Nguyệt lấy hai từ giấy ra, đó chính là bản thỏa thuận hôn nhân mà tối qua nàng đã soạn ngay khi có ý định này, Gia Nhĩ cầm đọc rồi cũng kí vào đó và trả lại cho Hồng Nguyệt một bản. Khi nhận lại nàng nói:
- Để họ không nghi ngờ, chúng ta cũng cần phải đóng giả trước mặt người hầu và các quan đại thần từ bây giờ, nếu đến lúc họ về mới đóng giả sẽ lộ ngay.
- Được – Gia Nhĩ đáp lại nhưng có vẻ chàng vẫn chưa hết bất ngờ.
- Nếu vậy thì cũng nên thay đổi cách xưng hô đi.
- Uh … ta hiểu rồi.
Lúc này Liên Ngọc đi tới, nói:
- Thần đã chuẩn bị trà bánh xong, mời hai người lại ngự uyển thưởng trà.
Vậy là cả ba người đi tới ngự uyển, Lam Ngọc đã đợi sẵn ở đó, khi ngồi xuống yên vị, Gia Nhĩ lại hỏi Hồng Nguyệt:
- Người … À, nàng hình như đã từng gặp người giống ta trước đay rồi có phải không?
- Phải, ta đã từng gặp một người rất giống chàng, ông ấy là gia chủ của Tiên gia – một trong năm gia tộc lớn tại Đông quốc ta.
- Vậy nàng có thể dẫn ta đi gặp ông ấy được không, không chừng sẽ có gì đó
Hồng Nguyệt thở dài đáp:
- Thật lòng ta cũng muốn đưa chàng đi gặp ông ấy, nhưng…
- Muôn tâu bệ hạ, trong một tháng qua Gia Nhĩ đã học hành rất chăm chỉ và thần cũng đã phải rất kinh ngạc với tốc độ tiếp thu của cậu ấy, về cả binh pháp lẫn văn thư cậu ấy đều rất có tài, học tập rất nhanh, không chừng chẳng cần chờ tới kì thi vào năm sau mà cậu ấy có thể thi luôn vào kì thi được tổ chức vào tháng tới.
Nghe vậy, các quan đại thần cũng phải rất ngạc nhiên vì điều này, bỗng Lý Cốc Tùng – quan tể tướng – lên tiếng:
- Tư Minh Bạch, không phải là nhà ngươi đang nói khoác đấy chứ, làm gì có chuyện trên đời này lại có một người tài giỏi như vậy ?
- Ta nào dám nói láo với bệ hạ.
- Hừ, hắn ta dù sao cũng chỉ là một tên dân thường thấp kém được bệ hạ cưu mang, sao có thể có năng lực phi thường như vậy được?
- Thôi được rồi, các khanh không cần nói nữa, nếu hắn ta có năng lực phi phàm như vậy thì là điều đáng mừng cho đế quốc ta vì có một nhân tài như vậy. Tư Minh Bạch , ngươi hãy cứ dạy bảo hắn thật tốt, nếu như vào kì thi được tổ chức trong tháng tới mà hắn đỗ đạt, ngươi sẽ có thưởng. – Hồng Nguyệt lên tiếng
- Thần đã rõ rồi ạ - Tư Minh Bạch đáp
Tối hôm đó, khi trở về phủ của mình, Lý Cốc Tùng đứng ngồi không yên, hắn sợ rằng nếu như những lời của lão sư là sự thật thì sau này Gia Nhĩ chắc chắn sẽ là người được hoàng đế trọng dụng nhất, lúc đó thì hắn – người đang được trọng dụng nhất bây giờ - sẽ bị thất thế và mất đi lợi ích mà hiện tại hắn đang có. Hơn nữa, hắn luôn lợi dụng quyền lực của mình để tham ô hối lộ, chèn ép người dân, nếu giờ hắn mất đi chức tể tướng thì những chuyện đó rất nhanh sẽ bị lộ ra, lúc đó hắn tiêu đời. Vậy là tối hôm đó, hắn cùng với con trai của hắn – Lý Tâm Duy – bàn kế với nhau:
- Con có cách gì để khiến cho tên Gia Nhĩ đó bị cấm thi hay không?
- Hắn ta trước sau gì cũng chỉ là một tên dân thường thôi, chưa chắc những gì mà Bạch lão nói đã đúng, trên đời này làm gì có ai lại học nhanh như vậy được, trước mắt chúng ta cứ thăm dò hắn đã rồi tính sau – Tâm Duy đáp lời cha hắn với thái độ hờ hững
- Nếu vậy thì để ta cho người theo dõi hắn, nếu hắn thực sự tài giỏi như vậy thì cần phải làm gì đó nếu không chúng ta sẽ nguy to!
- Được, con sẽ sắp xếp người giúp cha.
Cùng lúc đó, tại tẩm cung của mình, Hồng nguyệt nhận được tin Hoàng Thái Hậu và Thái Thượng Hoàng sắp hồi cung. Nàng thật sự rất đau đầu về việc này bởi trước khi rời cung thì hai người họ nói rằng lúc về nhất quyết sẽ kén chồng cho nàng nếu nàng chưa tìm được ý trung nhân mà nàng trước giờ chỉ lo đại sự quốc gia chứ nào đã muốn thành thân. Trong lúc còn đang suy nghĩ thì nàng bỗng nãy ra ý tưởng mà tủm tỉm cười một mình trong phòng.
Hôm sau, Hồng Nguyệt hẹn Gia Nhĩ ra ngự hoa viên đi dạo, lúc hai người tới bên hồ, nàng nói:
- Gia Nhĩ, ngươi giúp ta một việc có được không?
- Hoàng thượng có gì cần nhở vả vậy ạ?
- Ta muốn nhờ ngươi giả thành ý trung nhân của ta, ý ngươi thế nào?
Gia Nhĩ liền hốt hoảng nói:
- Người vừa nói gì vậy? Việc này là một việc hệ trọng đấy, không phải chuyện chơi đâu!
- Ta biết là vậy nhưng phụ hoàng và mẫu hậu ta lại đốc thúc ta thành thân mà trong khi ta chưa có ý định đó. Ngươi giúp ta thì sau này ta sẽ báo đáp.
- Nhưng nếu như vậy thì càng không được không phải sao? Tôi chỉ là một thường dân trong khi người là hoàng đế một nước, chắc chắn Hoàng Thái Hậu và Thái Thượng Hoàng sẽ phản đối ngay.
- Ngươi yên tâm đi, hai người họ không quan tâm về thân phận đâu, chỉ cần là một người tử tế là họ sẽ không ý kiến gì đâu. Ngươi với ta giả vờ cưới trong hai năm, sau hai năm thì ta sẽ sắp sếp cho ngươi cái chết giả và một thân phận mới cùng một căn nhà ở xa kinh thành cùng công việc ổn định. Hơn nữa ngươi lấy thân phận là hôn phu của ta cũng sẽ tiện hơn trong việc tìm ra thân thế cũng như cha mẹ của ngươi.
Gia Nhĩ vẫn lưỡng lự một lúc rồi nói:
- Vậy ta đồng ý giúp người, mong người sẽ giữ lời!
- Nếu đồng ý vậy thì ngươi kí vào đây – Nói rồi Hồng Nguyệt lấy hai từ giấy ra, đó chính là bản thỏa thuận hôn nhân mà tối qua nàng đã soạn ngay khi có ý định này, Gia Nhĩ cầm đọc rồi cũng kí vào đó và trả lại cho Hồng Nguyệt một bản. Khi nhận lại nàng nói:
- Để họ không nghi ngờ, chúng ta cũng cần phải đóng giả trước mặt người hầu và các quan đại thần từ bây giờ, nếu đến lúc họ về mới đóng giả sẽ lộ ngay.
- Được – Gia Nhĩ đáp lại nhưng có vẻ chàng vẫn chưa hết bất ngờ.
- Nếu vậy thì cũng nên thay đổi cách xưng hô đi.
- Uh … ta hiểu rồi.
Lúc này Liên Ngọc đi tới, nói:
- Thần đã chuẩn bị trà bánh xong, mời hai người lại ngự uyển thưởng trà.
Vậy là cả ba người đi tới ngự uyển, Lam Ngọc đã đợi sẵn ở đó, khi ngồi xuống yên vị, Gia Nhĩ lại hỏi Hồng Nguyệt:
- Người … À, nàng hình như đã từng gặp người giống ta trước đay rồi có phải không?
- Phải, ta đã từng gặp một người rất giống chàng, ông ấy là gia chủ của Tiên gia – một trong năm gia tộc lớn tại Đông quốc ta.
- Vậy nàng có thể dẫn ta đi gặp ông ấy được không, không chừng sẽ có gì đó
Hồng Nguyệt thở dài đáp:
- Thật lòng ta cũng muốn đưa chàng đi gặp ông ấy, nhưng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.