Chương 43: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân Có Vóc Người Rất Cao
Sương Tuyết Thiên
22/12/2023
Người tới có vóc người rất cao, nhìn bằng mắt thường phải cao hơn 1m9, đồng phục của những người ở tầng dưới chót mặc trên người hắn vậy mà càng tôn lên dáng người thon dài của hắn, vòng eo phác họa ra đường cong gầy gò xinh đẹp.
Di chuyển lên trên chính là mặt hắn, mày kiếm mắt sáng, nhưng trên mặt anh tuấn của hắn lại không có độ ấm nào, cảm xúc trong mắt quá mức lạnh nhạt, sau khi nhìn thấy mặt hắn, ngay cả khí chất toàn thân cũng trở nên lạnh lẽo hơn.
Người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh người đàn ông mụn cóc da đen, hiển nhiên là nói với gã, tuy rằng chỉ nói hai chữ, trên mặt cũng không có biểu cảm hung dữ gì, nhưng mụn cóc lớn luôn cảm thấy khó chịu khắp người.
Nhưng mụn cóc vẫn không thể để mình mất mặt trước mỹ nam này, bàn tay đen sạm của hắn đập xuống bàn vỗ một cái, “Nhiều vị trí như vậy sao không ngồi, muốn gây sự?”
“Ừ.”
Giọng điệu của người đàn ông cao lớn bình tĩnh, chỉ nhìn hắn ừ một tiếng.
Ôi chao, kiêu ngạo như vậy? Trong lòng mụn cóc bự có chút không cam lòng, còn định nói gì đó, từ góc độ của hắn rõ ràng nhìn thấy đôi mắt đen của người đàn ông cao lớn hơi híp lại, trong mắt hiện lên một tia hắc ám nguy hiểm.
Mụn cóc bự không biết vì lý do gì mà trong lòng hắn sinh ra cảm giác sợ hãi, hùng hổ đứng dậy, trước khi đi còn không quên bỏ lại một câu gay gắt, “Mày, mày chờ đó cho tao!”
Nguy hiểm được giải trừ, người đàn ông vừa cao lớn vừa đẹp trai thì thôi đi, còn giúp cô giải vây, Kiều Yên nhìn thế nào cũng thấy hắn vừa mắt, vội vàng nhiệt tình chào hỏi hắn, “Cảm ơn, ngồi, ngồi đây này.”
Đẩy bánh ngọt của mình qua, “Anh có thích ăn ngọt không?”
Anh chàng đẹp trai ngồi xuống, hắn vừa ngồi xuống, ngay cả chỗ ngồi vừa mới bị mụn cóc bự làm bẩn cũng trở nên sang trọng hơn, cô lại chỉ chỉ vào cửa sổ múc cơm, “Anh muốn ăn cái gì, tôi giúp anh lấy?”
Hắn không nói gì, chỉ có ý vô tình liếc nhìn bát cháo trước mặt cô, Kiều Yên vội vàng đẩy cháo qua.
Di chuyển lên trên chính là mặt hắn, mày kiếm mắt sáng, nhưng trên mặt anh tuấn của hắn lại không có độ ấm nào, cảm xúc trong mắt quá mức lạnh nhạt, sau khi nhìn thấy mặt hắn, ngay cả khí chất toàn thân cũng trở nên lạnh lẽo hơn.
Người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh người đàn ông mụn cóc da đen, hiển nhiên là nói với gã, tuy rằng chỉ nói hai chữ, trên mặt cũng không có biểu cảm hung dữ gì, nhưng mụn cóc lớn luôn cảm thấy khó chịu khắp người.
Nhưng mụn cóc vẫn không thể để mình mất mặt trước mỹ nam này, bàn tay đen sạm của hắn đập xuống bàn vỗ một cái, “Nhiều vị trí như vậy sao không ngồi, muốn gây sự?”
“Ừ.”
Giọng điệu của người đàn ông cao lớn bình tĩnh, chỉ nhìn hắn ừ một tiếng.
Ôi chao, kiêu ngạo như vậy? Trong lòng mụn cóc bự có chút không cam lòng, còn định nói gì đó, từ góc độ của hắn rõ ràng nhìn thấy đôi mắt đen của người đàn ông cao lớn hơi híp lại, trong mắt hiện lên một tia hắc ám nguy hiểm.
Mụn cóc bự không biết vì lý do gì mà trong lòng hắn sinh ra cảm giác sợ hãi, hùng hổ đứng dậy, trước khi đi còn không quên bỏ lại một câu gay gắt, “Mày, mày chờ đó cho tao!”
Nguy hiểm được giải trừ, người đàn ông vừa cao lớn vừa đẹp trai thì thôi đi, còn giúp cô giải vây, Kiều Yên nhìn thế nào cũng thấy hắn vừa mắt, vội vàng nhiệt tình chào hỏi hắn, “Cảm ơn, ngồi, ngồi đây này.”
Đẩy bánh ngọt của mình qua, “Anh có thích ăn ngọt không?”
Anh chàng đẹp trai ngồi xuống, hắn vừa ngồi xuống, ngay cả chỗ ngồi vừa mới bị mụn cóc bự làm bẩn cũng trở nên sang trọng hơn, cô lại chỉ chỉ vào cửa sổ múc cơm, “Anh muốn ăn cái gì, tôi giúp anh lấy?”
Hắn không nói gì, chỉ có ý vô tình liếc nhìn bát cháo trước mặt cô, Kiều Yên vội vàng đẩy cháo qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.