Chương 44: Tôi Sống Ở 1022, Anh Ở Đâu?
Sương Tuyết Thiên
22/12/2023
Sợ hắn ghét bỏ, lại nhanh nhảu đi tới cửa sổ lấy một bát cháo và đồ ăn, ân cần bưng tới cho hắn.
Vào căn cứ, ngoại trừ Cary và bạn cùng phòng là anh trai băng, cô toàn gặp phải những gã đàn ông đáng sợ, đại mãnh thú Kỳ Dã, một gã đàn ông có ánh mắt nguy hiểm và dâm tà, ngay cả thịt lợn mà bọn đàn ông đó cũng không tha.
So sánh lại, cô gần như có thể nhìn thấy người đàn ông cao lớn này đang phát ra ánh sáng, Đức Trinh Nữ Maria vĩ đại.
Nam thanh niên cao lớn ăn cũng nhã nhặn, thánh thần thiên địa ơi, đây là trân bảo nhân gian rơi xuống hố ma nào vậy, Kiều Yên ngấu nghiến ăn điểm tâm xong rồi nhìn chằm chằm hắn đang húp cháo.
Hắn chậm rãi ăn từng thìa một, toàn bộ quá trình đều không nói gì, cũng không động đậy gì với dưa muối, Kiều Yên vỗ tay trong lòng, đây là thói quen ăn uống rất lành mạnh!
Ngay cả đồ ăn hắn cũng thờ ơ không mảy may quan tâm, chắc tổ tiên hắn là một quý tộc nhỉ, vậy mà lưu lạc đến đây, Kiều Yên đột nhiên cảm thấy tiếc cho hắn.
Hai người ăn cơm xong, Kiều Yên đang định quay về ký túc xá, cô tỏ vẻ biết ơn với người đàn ông cao lớn và đẹp trai nói: “Tôi sống ở 1022, anh ở đâu? Sau này tôi có thể đến tìm anh không?”
Một người bạn có cảm xúc ổn định lại có có cảm giác an toàn như vậy, không thể vụt mất được.
Cô nói xong câu đó, người đàn ông đẹp trai cao lớn hơi nhíu mày, tầm mắt nghi hoặc lướt quanh trên mặt cô một lát, biểu cảm trên khuôn mặt lãnh đạm có chút giãn ra, môi mỏng của hắn hơi hé ra rồi mím lại.
Kiều Yên nhìn ra sự do dự muốn nói lại thôi của hắn, mở miệng hỏi, “Ờ, tôi tên là Kiều Yên, tôi có thể hỏi tên anh được không?”
Người đàn ông cao lớn đẹp trai mím môi mỏng, “Tùy Dương.”
Đôi mắt đẹp của Kiều Yên trợn tròn, bạn cùng phòng anh trai băng? Nghĩ lại có vẻ cũng đúng, họ không nói gì nhiều, ít nói, khí chất lạnh lùng.
Không chắc chắn, cô nhìn lại.
Vào căn cứ, ngoại trừ Cary và bạn cùng phòng là anh trai băng, cô toàn gặp phải những gã đàn ông đáng sợ, đại mãnh thú Kỳ Dã, một gã đàn ông có ánh mắt nguy hiểm và dâm tà, ngay cả thịt lợn mà bọn đàn ông đó cũng không tha.
So sánh lại, cô gần như có thể nhìn thấy người đàn ông cao lớn này đang phát ra ánh sáng, Đức Trinh Nữ Maria vĩ đại.
Nam thanh niên cao lớn ăn cũng nhã nhặn, thánh thần thiên địa ơi, đây là trân bảo nhân gian rơi xuống hố ma nào vậy, Kiều Yên ngấu nghiến ăn điểm tâm xong rồi nhìn chằm chằm hắn đang húp cháo.
Hắn chậm rãi ăn từng thìa một, toàn bộ quá trình đều không nói gì, cũng không động đậy gì với dưa muối, Kiều Yên vỗ tay trong lòng, đây là thói quen ăn uống rất lành mạnh!
Ngay cả đồ ăn hắn cũng thờ ơ không mảy may quan tâm, chắc tổ tiên hắn là một quý tộc nhỉ, vậy mà lưu lạc đến đây, Kiều Yên đột nhiên cảm thấy tiếc cho hắn.
Hai người ăn cơm xong, Kiều Yên đang định quay về ký túc xá, cô tỏ vẻ biết ơn với người đàn ông cao lớn và đẹp trai nói: “Tôi sống ở 1022, anh ở đâu? Sau này tôi có thể đến tìm anh không?”
Một người bạn có cảm xúc ổn định lại có có cảm giác an toàn như vậy, không thể vụt mất được.
Cô nói xong câu đó, người đàn ông đẹp trai cao lớn hơi nhíu mày, tầm mắt nghi hoặc lướt quanh trên mặt cô một lát, biểu cảm trên khuôn mặt lãnh đạm có chút giãn ra, môi mỏng của hắn hơi hé ra rồi mím lại.
Kiều Yên nhìn ra sự do dự muốn nói lại thôi của hắn, mở miệng hỏi, “Ờ, tôi tên là Kiều Yên, tôi có thể hỏi tên anh được không?”
Người đàn ông cao lớn đẹp trai mím môi mỏng, “Tùy Dương.”
Đôi mắt đẹp của Kiều Yên trợn tròn, bạn cùng phòng anh trai băng? Nghĩ lại có vẻ cũng đúng, họ không nói gì nhiều, ít nói, khí chất lạnh lùng.
Không chắc chắn, cô nhìn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.