Chương 2: Loạn Thế
Sương Tuyết Thiên
25/11/2023
Thủ hạ nghe xong những lời này của người đàn ông mặt sẹo, đã ngo ngoe rục rịch, “Đội trưởng Dã, vậy chúng tôi…”
Có người đã chảy nước miếng, trong quần đã dựng lều trại.
Tên mặt sẹo nhíu mày, có chút không thèm để ý, “Tùy các người.”
Rất nhanh, những gã đàn ông giống như ác lang bên cạnh không đợi được nhào tới Tô Cầm đứng gần đội ngũ.
Kiều Yên đứng ở cuối đội ngũ, khép lại chiếc áo khoác rộng thùng thình, ngón tay thon dài hơi run rẩy nắm lấy góc áo khoác nhăn nhúm, mặt và cổ cô đều bị bôi một tầng tro đen.
Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ đội ngũ chạy trốn cộng thêm cô cũng chỉ có ba người phụ nữ.
Xuyên qua thời tận thế khi phụ nữ ở đây trở thanh một nguồn tài nguyên hiếm có để tranh đoạt, vì để tự bảo vệ mình, cô không thể không cắt tóc ngắn bôi tro đen lên mặt giả thành đàn ông.
Nếu không có trang phục, bây giờ Kiều Yên cũng sẽ trở thành một trong những người phụ nữ nằm trên mặt đất rồi.
Váy của Tô Cầm trực tiếp bị đám gã đàn ông đói khát xé nát.
Đây không phải là lần đầu tiên cô ấy bị cưỡng hiếp tập thể, trên đường chạy trốn cô ấy đã bị đủ loại gã đàn ông làm qua vô số lần.
Nhiều nhất là bị làm ba ngày ba đêm, huyệt sưng phù đến mức có thể nhét trứng gà, cô ấy đã trải qua đủ ngày dãi nắng dầm mưa như vậy.
Nói thật, loạn thế không cho phép cô ấy duy trì sự trong sạch, vào căn cứ ngủ với họ là lựa chọn tốt nhất của phụ nữ, căn cứ có đồ ăn ngon ngon cũng có chỗ dựa, Tô Cầm nương tựa vào căn cứ, chính là vì không muốn cố gắng.
Một người đàn ông thô kệch mặc kệ huyệt nhỏ của Tô Cầm khô khốc như thế nào, cắm thẳng dương vật ngăm đen thô to vào đó, cô ấy giật mình hô thành tiếng, miệng lại bị nhét vào một cây gậy thịt lớn hôi thối, rất nhanh, cô đã bị đám đàn ông dựng lên, trước sau giáp công đυ. làm.
Người tên Trương Diễm Diễm trong đội ngũ kia vừa mới báo tên xong đã bị ôm sang một bên, bị nhiều cây dương vật hung hăng cắm vào, vô số đôi tay sờ tới sờ lui trên người cô, rất nhanh, cô đã bị cắm đến trợn trắng mắt.
Có người đã chảy nước miếng, trong quần đã dựng lều trại.
Tên mặt sẹo nhíu mày, có chút không thèm để ý, “Tùy các người.”
Rất nhanh, những gã đàn ông giống như ác lang bên cạnh không đợi được nhào tới Tô Cầm đứng gần đội ngũ.
Kiều Yên đứng ở cuối đội ngũ, khép lại chiếc áo khoác rộng thùng thình, ngón tay thon dài hơi run rẩy nắm lấy góc áo khoác nhăn nhúm, mặt và cổ cô đều bị bôi một tầng tro đen.
Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ đội ngũ chạy trốn cộng thêm cô cũng chỉ có ba người phụ nữ.
Xuyên qua thời tận thế khi phụ nữ ở đây trở thanh một nguồn tài nguyên hiếm có để tranh đoạt, vì để tự bảo vệ mình, cô không thể không cắt tóc ngắn bôi tro đen lên mặt giả thành đàn ông.
Nếu không có trang phục, bây giờ Kiều Yên cũng sẽ trở thành một trong những người phụ nữ nằm trên mặt đất rồi.
Váy của Tô Cầm trực tiếp bị đám gã đàn ông đói khát xé nát.
Đây không phải là lần đầu tiên cô ấy bị cưỡng hiếp tập thể, trên đường chạy trốn cô ấy đã bị đủ loại gã đàn ông làm qua vô số lần.
Nhiều nhất là bị làm ba ngày ba đêm, huyệt sưng phù đến mức có thể nhét trứng gà, cô ấy đã trải qua đủ ngày dãi nắng dầm mưa như vậy.
Nói thật, loạn thế không cho phép cô ấy duy trì sự trong sạch, vào căn cứ ngủ với họ là lựa chọn tốt nhất của phụ nữ, căn cứ có đồ ăn ngon ngon cũng có chỗ dựa, Tô Cầm nương tựa vào căn cứ, chính là vì không muốn cố gắng.
Một người đàn ông thô kệch mặc kệ huyệt nhỏ của Tô Cầm khô khốc như thế nào, cắm thẳng dương vật ngăm đen thô to vào đó, cô ấy giật mình hô thành tiếng, miệng lại bị nhét vào một cây gậy thịt lớn hôi thối, rất nhanh, cô đã bị đám đàn ông dựng lên, trước sau giáp công đυ. làm.
Người tên Trương Diễm Diễm trong đội ngũ kia vừa mới báo tên xong đã bị ôm sang một bên, bị nhiều cây dương vật hung hăng cắm vào, vô số đôi tay sờ tới sờ lui trên người cô, rất nhanh, cô đã bị cắm đến trợn trắng mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.