Chương 6: Sự Thật Về Mối Quan Hệ Giữa Người Bạn- Tôi Sẽ Bắt Cô Phải Thay Thê Cô Ấy
Boll
25/05/2016
Chương 6: Sự Thật Về Mối Quân Hệ Giữa Người Bạn- Tôi Sẽ Bắt Cô Phải Thay Thế Cô Ấy (P1)
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
10 giờ 5 phút
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
''Bing Bonggg"- tiếng chuông ngân nha vang lên trong căn biệt thự Winter Cold
''Đợi chút, ai đó''-Sandy từ trên lầu bước xuống với chiếc váy dạ hội mà xám trông huyền bí và cá tính, mái tóc được cô cột cao lên và cài một con bướm màu tím nhạt được làm bằng đá sofi màu tím huền ảo lấp lánh, dây chuyền làm bằng bạc nguyên chất cũng được đính đá sofi....Đôi giầy cao 3 tấc màu xám lấp lánh tạo cho cô một vẻ đẹp lỳ la. Đôi môi đỏ mọng son bóng nhẹ quyến rũ...bên tay cầm theo một vái ví được làm da........Trên khuôn mặt trắng hồng được cô đeo một chiếc mặt nạ màu xám.....nhìn vẻ sang trọng như vậy thui chứ cô di chuyển cũng khó lắm, tại vì lâu rồi không mặc nên di chuyển cũng hơi khó khắn một chút,
'' Bing Bonggg...''-tiếng chuông lại vang lên
'' Tự đẩy vào đi, cửa không khóa"-cô cầm váy bước xuống trông khó khăn
Cánh cửa mở ra và theo sau có là một bóng dáng người con trai mặc đồ vest trắng cao 1m8 bước vào trước sự ngỡ ngàng của Sandy
''chào em, anh là Trương thế khang, em có thẻ gọi anh là Din''- Din nở nụ cười hiền dịu
''chào.....!!''-cô chào nhỏ giọng nhìn Din chăm chú '' cũng đẹp quá, mái tóc nâu hạt dẻ, đôi mắt màu nâu đen đậm......,mà sao nhìn anh ấy giống giống ai ấy nhỉ'', sau một lúc hoàng hồn thì cô mới bình tĩnh lại và nheo đôi lông mày suy ngẫm
'' à xin lỗi, em tên Sandy, rất vui khi gặp anh''- cô lắp bắp giới thiệu mình
'' Sandy??? cô em mình cũng có những đứa bạn dễ thương ấy'' Din mỉm cười nhẹ
'' Ai đấy ''- Kindy từ từ bước xuống cầu thang, đôi mắt huyền ảo nhìn hai người họ không rời. Cô hôm nay rất khác với mọi ngày, bước xuống cùng với chiếc váy dạ hội màu nâu đất, tay bên kia cầm một cây quạt màu đen kiểu nhìn trông rất có quyền quí. mái tóc đen huyền được cô xõa ra và một bên được cô cài một bông hồng đen như phong cách quí tộc, cô đeo chiếc mặc nạ màu đen huyền, đôi môi màu đỏ quyến rũ cuống hút
'' A, kindy à! ''- Din lại nở nụ cười
'' Anh Din!! ''- cô hơi mừng trong lòng khi nhìn thấy anh họ của mình ( như boll đã nói kindy được ba mẹ Handy và Candy nhận nuôi, nên Kindy kiêu là anh họ rất bình thường )
'' Hai người quen biết''- Sandy hơi bất ngờ
'' lát nữa kể cho nghe''- Kindy nhìn Sandy
'' TRỄ RỒI.....TRỄ RỒI....''- Chi la toáng từ cầu thang chạy xuống với chiếc váng dạ hội rất chi là dễ thương, màu hồng phấn, bên tay trái cô đem theo một cái bóp màu trắng, mái tóc cột méo qua một bên, trông rất sành điệu và cực kì nữ tính......đúng là con gái......
''Aaa! Chi em cũng ở đây à!!'- Din hơi bất ngờ
'' Anh Din á! em chào anh ''- Chi khi thấy anh cười tươi nhìn
'' sao con Handy lâu thế!''- sandy bây giờ chen ngang
'' em ấy không đi ''- Din trả lời
'' kêu tao làm gì''- nó trước trên cầu thang nhìn bọn cô...nó không mặc đồ dạ hội, nó mặc quần áo ngủ bình thường, mái tóc vẫn xõa dài và có hơi rối
'' sao mày không sửa soạn''- SAndy hỏi
'' tao không đi''- trả lời ngắn gọn, nó bước xuống cầu thang
'' nhưng lỡ...''- Din cũng lên tiếng
'' có Kindy đi thay, dù gì bọn họ cũng đã bao giờ gặp tôi ''- nó không đi lại chỗ mọi người mà nó lại đi vào bếp
'' thiệt là, thôi thôi...đi đi lẹ...sắp trễ giờ rùi ''- Chi chỉ vào đồng hồ
'' nhưng còn Candy ''- kindy chợt lên tiếng
không trả lời, nó thản nhiên bước ra và bên tay mang theo một cốc sữa lạnh
'' nó tới thì tới, không tới thì thôi..sao mày lại hỏi tao, tụi bây đi lẹ đi''- nó ngồi phịch xuống ghế
'' Ờ!!! vậy tụi tao đi, chào''- Sandy nói có vẻ lành lùng đi ra cửa, Chi, Kindy và Din cũng lần lượt đi theo sau..trước khi bước ra ngoài Din không quên đẻ ánh mắt mình đứa em gái
Tiếng xe Koeningsegg CCXR Trevita ( xe này có thiệt nha ) bắt đầu phát tiếng và từ từ lăn bánh chạy đi khỏi khu biệt thự...Bây giờ nơi đây chỉ có mình nó, Candy thì đang nằm không biết sông chết làm sao, Bác Hồng là chắc về nhà chút nữa mới tới......nó móc điện thoại ra và gọi số.....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
'' alo''- tiếng chào hỏi có vẻ khàn giọng
'' bác sĩ à! tôi là Trương Bảo Nghi, ông mau tới khánh cho con bạn tôi được không''- nó
'' được, bây giờ tôi qua....''- ông nói rồi định cúp máy....
'' khoảng 10 phut nữa ông hãy qua, ok....bye ''- nó cũng tắt điện thoại
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lại một lần nữa im lặng, nó lại cảm thấy chán nản...... ngước đầu nhìn trần nhà, chợt nó đi bào nhà bếp lần hai
________________________________
Tại Nhà Bếp
'' gạo, gạo đâu........''- nó lay hoay với mấy cái tủ, mãi được một lúc..nó mới moi ra được cái bịch gạo nhỏ
' xong, rồi tới....hành, tỏi, gia vị, thịt bò...''- nó mở cửa tủ lạnh ra và đem theo mấy thứ đò ăn mà nó cần
'' OK, giờ bắt tay vào làm CHÁO THỊT BÒ ''- nó bẻ răng rắc cười gian
'' trước tiên phải làm như thế này, thế này..''- nó làm chăm chú và rất điêu luyện ấy chứ, tất nhiên......mẹ nó đã tốn không ít 3 năm để dạy nó nấu ăn đây ( boll: ôi, những người mẹ thật là vĩ đại )
'' xong, giờ đợi cơm thành cháo thuii...''- nó gio gạo xong rồi đậy nắp bậc bếp lên
'' BINGGGG BONGGG''- tiếng cửa chuông lại vang lên
'' aaaa!!...RAAA LIỀN...''- nó hối hả chạy ra ngoài
''ông tới tùi à!!! nhanhhh..''- nó cười tươi mở cửa nhưng nụ cười đó bổng vụt tắt khi nhìn thấy
'' Handy!!! bà có khách à..''- khuôn mặt và giọng nói quen thuộc nhưng không thân thuộc đứng trước mặt nó
'' Candyyy...'- nó nói nhỏ
'' sao thế! ''- candy vuốt tóc nhìn nó
'' à! không có gì....''- nó quay đi
'' mọi người đâu rồi''- cô nhìn căn nhà xung quanh chỉ có dáng bóng nó
'' đi tiệc hết rùi''- nó ngồi xuống ghế lấy sách báo ra đọc
'' tiệc sao?? Sao không ai nói tôi thế...tui phải lên chuẩn bị..''-cô hấp tấp chạy lên lầu thì nó hét lên
'' ÊÊÊÊ......KHOAN ĐÃ''- nó chạy theo
'' sao thía ''-cô quay lại nhìn nó
'' để tôi mặt phụ bà....mặc váy dạ hội đấy, lâu lắm''- nó cười nhạt nhìn
''..ờ...cảm ơn nha''- nói xong cô và nó đi vào phòng
'' Cũng hên hồi nãy mình kịp thời khiêng Candy kia vào phòng Kindy '' cô nghĩ thầm thở dài nhẹ nhõm... Candy nhìn nó bằng ánh mắt chứa đầy sự nghi ngờ
'' cô và bạn cô sẽ sớm đoàn tụ ở thế giới bên kia thôi, cứ chờ đó '' cô nhếch mép đi vào phòng, nó cũng đi theo sau
~~~~~~~~~~tại phòng Candy~~~~~~~~~~~~~~~
'' mặc cái gì bây giờ ''- cô nhìn qua nhìn lại những bộ váy dạ hội của Candy
'' màu này nha''- cô chọn bộ váy đỏ rực làm cho nó nhìn vào muốn......
'' DẸP NGAY CÁI MÀU ĐÓ ĐI''-nó quất tay từ chối
'' chứ chọn màu gì''- cô gãi đầu
'' ngồi xuống giường đi, để tao chọn ''- nó đi lại lựa bộ váy
''nè, bộ này đi ''- nó đưa cho cô một bộ váy màu tím ông sát ôm rất cách điệu và quyến rũ
'' ừm''- cô chụp lấy bộ váy chay vào phòng thay đồ
_________10 phút sau___________
'' thấy sao''- cô bước ra
'' được gòi, ngồi xuống đây tôi trang điểm cho ''- nó gật đầu hài lòng
'' nó cũng tốt mà, nhưng vì người mình yêu, mình sẽ làm tất cả'' cô nghĩ trong đầu rồi ngồi xuống bàn trang điểm
______ 15 phủ sau_________________
''xong rồi, đi''- nó bỏ cái makeup xuống rồi bước ra ngoài
'' ai chở tao??''- cô chỉ vào ngực
'' ngoài tao ra còn ai không''- nó nhìn
'' ờ ''- cô lụi thụi bước theo
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bước xuống nhà thì chẳng thấy nó đâu, cô cũng nhúng vai đi ra cửa.............
'' mò gì lâu thế ''- nó ngồi trên xe từ lúc nào, chiếc xe lamboghini màu xám đẹp lạ lùng làm cho cô rất hưng phấn '' từ hồi cha sanh mẹ đẻ tới giờ chưa lần nào được ngồi lambo, hôm nay có phước'' cô hơi đơ người
'' Lên xem lẹ.....''- nó bắt đầu mất kiêng nhẫn
'' Ừ ''- cô gật đầu rồi ngồi vào trong xe
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
'' đi xong có gì về chung với bọn nó luôn nha, nếu không được thì.....gọi tao, tao ra đón ''- nó lái xe chở Candy đi trên con đường quốc lộ
'' À.....ờ! ''- Candy gật đầu lia lịa
'' nè! lúc về Việt Nam thì mày đi đấu thế ''- nó giả bộ hỏi
'' hả? tao đi và quán Bar ấy mà...nhưng tao uống có chút rượu thôi''- cô lấy son màu đỏ cherry son lên môi của mình nhiều lần
'' uống một chút! chứ không phải bàn chuyện hãm hại tụi tao sao '' nó nhếch mép nhìn cô
'' sao mày không đi! ''- cô chợt lên tiếng
'' tao đau bụng ''- ba chữ ngắn gọn, nó trả lời không suy nghĩ
Kết thúc cuộc nói chuyện, nó và cô chảng nói chuyện với nhau......
````````````trôi qua 15 phút``````````````````
'' chào nha''- cô đi ra cửa xe va không quên quay lại vẫy tay chào
'' ừ! vào trong lẹ đi''- nó vẫn không nhìn cô là lái xe đi mất
'' Đúng là mấy bọn không ưa ''- cô hất mặt đi vào trong
______________________________________________________________
< trên xe >
nó chăm chú lại xe nên cũng hơi có phần chán nản, chợt nó lấy headphone gắn vào tai mình
.
''alo''- tiếng nói chào là của một nam giới
'' chào Simon''- nó
'' Hello handy, how are you, what are you doing''- Simon hăng hái nói ( boll: mina-san (mọi người) Simon là ai thì mời mọi người đón xem chap 8 nha )
'' dịch dùm ạ!!! ''- nó hơi trầm giọng
'' giỡn thui mà!!! sao, khỏe không''- cậu cười khổ khi nghe nó nói như thế
'' khỏe như trâu đây ''- nó có hơi mỉn cười khi nghe Simon hỏi thăm
'' đang ở đâu thế???''- cậu hỏi
'' Hồ Chí Minh city''- nó
'' về nước rồi à! hùi nào thía ''- cậu hơi ngạc nhiên
'' nói sao cho cậu hiểu đây!!!! à, khoảng 12 giờ tối qua ''- nó suy nghĩ một hồi rồi đáp
'' chọn giờ đẹp ghê''- cậu lại cười trừ
''nói nhiều!!! thôi bye nha....về nha nói tiếp''- nói vội tắt làm cho cậu chưa kịp ú ớ gì
*************************************
Tại Nghĩa TRang
Nó xuống xe và bên tay cầm theo một đóa hoa cúc trắng...hướng tới lăn mộ gần như nằm ở giữa trung tâm
'' chào TRân iu dấu, cô bạn của tuiiii''- nó mỉn cười tươi khi bước tới lăn mộ của TRân
'' hôm qua tui mới về nước!!! sorry nha....còn phải gặp mặt đối tác nữa ''- cô gãi đầu lè lưỡi rồi khuỵu xuống lấy bó hoa mình mua đặt vào lọ nhưng....
'' có hoa sao, lại là hoa hướng dương??''- nó hơi nhíu mày lại
'' không lẽ người đó vẫn đén thăm mày á, thật không thể tin được ''- nó có hơi kinh ngạc.....suốt 6 năm qua...hắn...... vẫn thăm cô bạn của nó sao (boll:vì TRân rất thích hoa hướng dương nhưng đag ở tháng 6 và tháng 7neen không có,chỉ có ở Nghệ An thì phải......suy ra anh này chung tình ghê )
''MÀ mày biết không...tao gặp người đó rùi...cũng cao, đẹp trai, da cũng trắng nhưng hơi tiết kiệm lời nói, thay bằng hành động....''- nó ngồi kể một tràng một mình..
''hôm nay tao chốn làm đi chơi.......!!! giỡn thui, thật ra là đi thăm mày đấy...ở bên Anh tao thấy hơi khó khăn một chút, quen cũng không ít người đâu, nhưng ngược lại họ rất tốt tính''- nó
'' cô nói như vậy xong chưa ''- giọng nói quen thuộc tưởng chừng như nó quên lại lên tiếng trước mặt nó làm nó đứng phốc dậy
'' ..Khang.Chấn......Nam''- nó đánh vần từng chữ
CHAP 7: SỰ THẬT VỀ MỐI QUAN HỆ GIỮA NGƯỜI BẠN -- TÔI SẼ BẮT CÔ THAY THẾ CÔ ẤY ( P2)
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
10 giờ 5 phút
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
''Bing Bonggg"- tiếng chuông ngân nha vang lên trong căn biệt thự Winter Cold
''Đợi chút, ai đó''-Sandy từ trên lầu bước xuống với chiếc váy dạ hội mà xám trông huyền bí và cá tính, mái tóc được cô cột cao lên và cài một con bướm màu tím nhạt được làm bằng đá sofi màu tím huền ảo lấp lánh, dây chuyền làm bằng bạc nguyên chất cũng được đính đá sofi....Đôi giầy cao 3 tấc màu xám lấp lánh tạo cho cô một vẻ đẹp lỳ la. Đôi môi đỏ mọng son bóng nhẹ quyến rũ...bên tay cầm theo một vái ví được làm da........Trên khuôn mặt trắng hồng được cô đeo một chiếc mặt nạ màu xám.....nhìn vẻ sang trọng như vậy thui chứ cô di chuyển cũng khó lắm, tại vì lâu rồi không mặc nên di chuyển cũng hơi khó khắn một chút,
'' Bing Bonggg...''-tiếng chuông lại vang lên
'' Tự đẩy vào đi, cửa không khóa"-cô cầm váy bước xuống trông khó khăn
Cánh cửa mở ra và theo sau có là một bóng dáng người con trai mặc đồ vest trắng cao 1m8 bước vào trước sự ngỡ ngàng của Sandy
''chào em, anh là Trương thế khang, em có thẻ gọi anh là Din''- Din nở nụ cười hiền dịu
''chào.....!!''-cô chào nhỏ giọng nhìn Din chăm chú '' cũng đẹp quá, mái tóc nâu hạt dẻ, đôi mắt màu nâu đen đậm......,mà sao nhìn anh ấy giống giống ai ấy nhỉ'', sau một lúc hoàng hồn thì cô mới bình tĩnh lại và nheo đôi lông mày suy ngẫm
'' à xin lỗi, em tên Sandy, rất vui khi gặp anh''- cô lắp bắp giới thiệu mình
'' Sandy??? cô em mình cũng có những đứa bạn dễ thương ấy'' Din mỉm cười nhẹ
'' Ai đấy ''- Kindy từ từ bước xuống cầu thang, đôi mắt huyền ảo nhìn hai người họ không rời. Cô hôm nay rất khác với mọi ngày, bước xuống cùng với chiếc váy dạ hội màu nâu đất, tay bên kia cầm một cây quạt màu đen kiểu nhìn trông rất có quyền quí. mái tóc đen huyền được cô xõa ra và một bên được cô cài một bông hồng đen như phong cách quí tộc, cô đeo chiếc mặc nạ màu đen huyền, đôi môi màu đỏ quyến rũ cuống hút
'' A, kindy à! ''- Din lại nở nụ cười
'' Anh Din!! ''- cô hơi mừng trong lòng khi nhìn thấy anh họ của mình ( như boll đã nói kindy được ba mẹ Handy và Candy nhận nuôi, nên Kindy kiêu là anh họ rất bình thường )
'' Hai người quen biết''- Sandy hơi bất ngờ
'' lát nữa kể cho nghe''- Kindy nhìn Sandy
'' TRỄ RỒI.....TRỄ RỒI....''- Chi la toáng từ cầu thang chạy xuống với chiếc váng dạ hội rất chi là dễ thương, màu hồng phấn, bên tay trái cô đem theo một cái bóp màu trắng, mái tóc cột méo qua một bên, trông rất sành điệu và cực kì nữ tính......đúng là con gái......
''Aaa! Chi em cũng ở đây à!!'- Din hơi bất ngờ
'' Anh Din á! em chào anh ''- Chi khi thấy anh cười tươi nhìn
'' sao con Handy lâu thế!''- sandy bây giờ chen ngang
'' em ấy không đi ''- Din trả lời
'' kêu tao làm gì''- nó trước trên cầu thang nhìn bọn cô...nó không mặc đồ dạ hội, nó mặc quần áo ngủ bình thường, mái tóc vẫn xõa dài và có hơi rối
'' sao mày không sửa soạn''- SAndy hỏi
'' tao không đi''- trả lời ngắn gọn, nó bước xuống cầu thang
'' nhưng lỡ...''- Din cũng lên tiếng
'' có Kindy đi thay, dù gì bọn họ cũng đã bao giờ gặp tôi ''- nó không đi lại chỗ mọi người mà nó lại đi vào bếp
'' thiệt là, thôi thôi...đi đi lẹ...sắp trễ giờ rùi ''- Chi chỉ vào đồng hồ
'' nhưng còn Candy ''- kindy chợt lên tiếng
không trả lời, nó thản nhiên bước ra và bên tay mang theo một cốc sữa lạnh
'' nó tới thì tới, không tới thì thôi..sao mày lại hỏi tao, tụi bây đi lẹ đi''- nó ngồi phịch xuống ghế
'' Ờ!!! vậy tụi tao đi, chào''- Sandy nói có vẻ lành lùng đi ra cửa, Chi, Kindy và Din cũng lần lượt đi theo sau..trước khi bước ra ngoài Din không quên đẻ ánh mắt mình đứa em gái
Tiếng xe Koeningsegg CCXR Trevita ( xe này có thiệt nha ) bắt đầu phát tiếng và từ từ lăn bánh chạy đi khỏi khu biệt thự...Bây giờ nơi đây chỉ có mình nó, Candy thì đang nằm không biết sông chết làm sao, Bác Hồng là chắc về nhà chút nữa mới tới......nó móc điện thoại ra và gọi số.....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
'' alo''- tiếng chào hỏi có vẻ khàn giọng
'' bác sĩ à! tôi là Trương Bảo Nghi, ông mau tới khánh cho con bạn tôi được không''- nó
'' được, bây giờ tôi qua....''- ông nói rồi định cúp máy....
'' khoảng 10 phut nữa ông hãy qua, ok....bye ''- nó cũng tắt điện thoại
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lại một lần nữa im lặng, nó lại cảm thấy chán nản...... ngước đầu nhìn trần nhà, chợt nó đi bào nhà bếp lần hai
________________________________
Tại Nhà Bếp
'' gạo, gạo đâu........''- nó lay hoay với mấy cái tủ, mãi được một lúc..nó mới moi ra được cái bịch gạo nhỏ
' xong, rồi tới....hành, tỏi, gia vị, thịt bò...''- nó mở cửa tủ lạnh ra và đem theo mấy thứ đò ăn mà nó cần
'' OK, giờ bắt tay vào làm CHÁO THỊT BÒ ''- nó bẻ răng rắc cười gian
'' trước tiên phải làm như thế này, thế này..''- nó làm chăm chú và rất điêu luyện ấy chứ, tất nhiên......mẹ nó đã tốn không ít 3 năm để dạy nó nấu ăn đây ( boll: ôi, những người mẹ thật là vĩ đại )
'' xong, giờ đợi cơm thành cháo thuii...''- nó gio gạo xong rồi đậy nắp bậc bếp lên
'' BINGGGG BONGGG''- tiếng cửa chuông lại vang lên
'' aaaa!!...RAAA LIỀN...''- nó hối hả chạy ra ngoài
''ông tới tùi à!!! nhanhhh..''- nó cười tươi mở cửa nhưng nụ cười đó bổng vụt tắt khi nhìn thấy
'' Handy!!! bà có khách à..''- khuôn mặt và giọng nói quen thuộc nhưng không thân thuộc đứng trước mặt nó
'' Candyyy...'- nó nói nhỏ
'' sao thế! ''- candy vuốt tóc nhìn nó
'' à! không có gì....''- nó quay đi
'' mọi người đâu rồi''- cô nhìn căn nhà xung quanh chỉ có dáng bóng nó
'' đi tiệc hết rùi''- nó ngồi xuống ghế lấy sách báo ra đọc
'' tiệc sao?? Sao không ai nói tôi thế...tui phải lên chuẩn bị..''-cô hấp tấp chạy lên lầu thì nó hét lên
'' ÊÊÊÊ......KHOAN ĐÃ''- nó chạy theo
'' sao thía ''-cô quay lại nhìn nó
'' để tôi mặt phụ bà....mặc váy dạ hội đấy, lâu lắm''- nó cười nhạt nhìn
''..ờ...cảm ơn nha''- nói xong cô và nó đi vào phòng
'' Cũng hên hồi nãy mình kịp thời khiêng Candy kia vào phòng Kindy '' cô nghĩ thầm thở dài nhẹ nhõm... Candy nhìn nó bằng ánh mắt chứa đầy sự nghi ngờ
'' cô và bạn cô sẽ sớm đoàn tụ ở thế giới bên kia thôi, cứ chờ đó '' cô nhếch mép đi vào phòng, nó cũng đi theo sau
~~~~~~~~~~tại phòng Candy~~~~~~~~~~~~~~~
'' mặc cái gì bây giờ ''- cô nhìn qua nhìn lại những bộ váy dạ hội của Candy
'' màu này nha''- cô chọn bộ váy đỏ rực làm cho nó nhìn vào muốn......
'' DẸP NGAY CÁI MÀU ĐÓ ĐI''-nó quất tay từ chối
'' chứ chọn màu gì''- cô gãi đầu
'' ngồi xuống giường đi, để tao chọn ''- nó đi lại lựa bộ váy
''nè, bộ này đi ''- nó đưa cho cô một bộ váy màu tím ông sát ôm rất cách điệu và quyến rũ
'' ừm''- cô chụp lấy bộ váy chay vào phòng thay đồ
_________10 phút sau___________
'' thấy sao''- cô bước ra
'' được gòi, ngồi xuống đây tôi trang điểm cho ''- nó gật đầu hài lòng
'' nó cũng tốt mà, nhưng vì người mình yêu, mình sẽ làm tất cả'' cô nghĩ trong đầu rồi ngồi xuống bàn trang điểm
______ 15 phủ sau_________________
''xong rồi, đi''- nó bỏ cái makeup xuống rồi bước ra ngoài
'' ai chở tao??''- cô chỉ vào ngực
'' ngoài tao ra còn ai không''- nó nhìn
'' ờ ''- cô lụi thụi bước theo
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bước xuống nhà thì chẳng thấy nó đâu, cô cũng nhúng vai đi ra cửa.............
'' mò gì lâu thế ''- nó ngồi trên xe từ lúc nào, chiếc xe lamboghini màu xám đẹp lạ lùng làm cho cô rất hưng phấn '' từ hồi cha sanh mẹ đẻ tới giờ chưa lần nào được ngồi lambo, hôm nay có phước'' cô hơi đơ người
'' Lên xem lẹ.....''- nó bắt đầu mất kiêng nhẫn
'' Ừ ''- cô gật đầu rồi ngồi vào trong xe
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
'' đi xong có gì về chung với bọn nó luôn nha, nếu không được thì.....gọi tao, tao ra đón ''- nó lái xe chở Candy đi trên con đường quốc lộ
'' À.....ờ! ''- Candy gật đầu lia lịa
'' nè! lúc về Việt Nam thì mày đi đấu thế ''- nó giả bộ hỏi
'' hả? tao đi và quán Bar ấy mà...nhưng tao uống có chút rượu thôi''- cô lấy son màu đỏ cherry son lên môi của mình nhiều lần
'' uống một chút! chứ không phải bàn chuyện hãm hại tụi tao sao '' nó nhếch mép nhìn cô
'' sao mày không đi! ''- cô chợt lên tiếng
'' tao đau bụng ''- ba chữ ngắn gọn, nó trả lời không suy nghĩ
Kết thúc cuộc nói chuyện, nó và cô chảng nói chuyện với nhau......
````````````trôi qua 15 phút``````````````````
'' chào nha''- cô đi ra cửa xe va không quên quay lại vẫy tay chào
'' ừ! vào trong lẹ đi''- nó vẫn không nhìn cô là lái xe đi mất
'' Đúng là mấy bọn không ưa ''- cô hất mặt đi vào trong
______________________________________________________________
< trên xe >
nó chăm chú lại xe nên cũng hơi có phần chán nản, chợt nó lấy headphone gắn vào tai mình
.
''alo''- tiếng nói chào là của một nam giới
'' chào Simon''- nó
'' Hello handy, how are you, what are you doing''- Simon hăng hái nói ( boll: mina-san (mọi người) Simon là ai thì mời mọi người đón xem chap 8 nha )
'' dịch dùm ạ!!! ''- nó hơi trầm giọng
'' giỡn thui mà!!! sao, khỏe không''- cậu cười khổ khi nghe nó nói như thế
'' khỏe như trâu đây ''- nó có hơi mỉn cười khi nghe Simon hỏi thăm
'' đang ở đâu thế???''- cậu hỏi
'' Hồ Chí Minh city''- nó
'' về nước rồi à! hùi nào thía ''- cậu hơi ngạc nhiên
'' nói sao cho cậu hiểu đây!!!! à, khoảng 12 giờ tối qua ''- nó suy nghĩ một hồi rồi đáp
'' chọn giờ đẹp ghê''- cậu lại cười trừ
''nói nhiều!!! thôi bye nha....về nha nói tiếp''- nói vội tắt làm cho cậu chưa kịp ú ớ gì
*************************************
Tại Nghĩa TRang
Nó xuống xe và bên tay cầm theo một đóa hoa cúc trắng...hướng tới lăn mộ gần như nằm ở giữa trung tâm
'' chào TRân iu dấu, cô bạn của tuiiii''- nó mỉn cười tươi khi bước tới lăn mộ của TRân
'' hôm qua tui mới về nước!!! sorry nha....còn phải gặp mặt đối tác nữa ''- cô gãi đầu lè lưỡi rồi khuỵu xuống lấy bó hoa mình mua đặt vào lọ nhưng....
'' có hoa sao, lại là hoa hướng dương??''- nó hơi nhíu mày lại
'' không lẽ người đó vẫn đén thăm mày á, thật không thể tin được ''- nó có hơi kinh ngạc.....suốt 6 năm qua...hắn...... vẫn thăm cô bạn của nó sao (boll:vì TRân rất thích hoa hướng dương nhưng đag ở tháng 6 và tháng 7neen không có,chỉ có ở Nghệ An thì phải......suy ra anh này chung tình ghê )
''MÀ mày biết không...tao gặp người đó rùi...cũng cao, đẹp trai, da cũng trắng nhưng hơi tiết kiệm lời nói, thay bằng hành động....''- nó ngồi kể một tràng một mình..
''hôm nay tao chốn làm đi chơi.......!!! giỡn thui, thật ra là đi thăm mày đấy...ở bên Anh tao thấy hơi khó khăn một chút, quen cũng không ít người đâu, nhưng ngược lại họ rất tốt tính''- nó
'' cô nói như vậy xong chưa ''- giọng nói quen thuộc tưởng chừng như nó quên lại lên tiếng trước mặt nó làm nó đứng phốc dậy
'' ..Khang.Chấn......Nam''- nó đánh vần từng chữ
CHAP 7: SỰ THẬT VỀ MỐI QUAN HỆ GIỮA NGƯỜI BẠN -- TÔI SẼ BẮT CÔ THAY THẾ CÔ ẤY ( P2)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.