Chương 48: Có biết nhục hay không
Vô Danh
20/01/2021
Nói Lan Lan “làm gái” quả thực hơi quá đáng. Nếu
phải nói thì chẳng thà nói Lý Tĩnh là một “con điếm” còn đúng hơn, từ
chuyện quá khứ đến ngoại tình ngay trong hôn nhân của cô ta đã khiến tôi cảm thấy con người này tuyệt đối không thể là loại người chỉ đánh giá
qua vẻ ngoài được.
Trước đây đã từng nói qua, nhìn bề ngoài Lý Tĩnh là người phóng khoáng tự nhiên, nhưng chỉ nói về hình tượng thì cô ta giống như một nữ vương vậy, thực tế thì sao, rõ ràng từ đầu đến chân là “diễn viên JAV” ngoài giờ!
Khi tôi tức giận thét gào vào mặt Lý Tĩnh thì ngược lại cô ta lại rất bình tĩnh. Lại còn dùng thái độ “không quan tâm” đáp lại: “Nếu chuyện đã đến nước này thì chúng ta cứ bình tĩnh đã rồi hãy nói sau.”
“Được thôi, nhưng tôi vẫn nói như cũ, cô mau về quê cho tôi, chúng ta ly hôn, đừng có mang danh nghĩa vợ tôi đi làm chuyện khốn nạn, ông đây không chấp nhận nổi loại vợ như cô!”
“Tôi biết rồi, anh nói xong chưa, nói xong thì tắt đi!”
Thái độ của Lý Tĩnh khiến tôi vô cùng căm tức, cũng càng quyết tâm phải ly hôn với cô ta hơn. Thế nhưng mọi chuyện lại không đơn giản như tôi tưởng, cả đêm hôm đó tôi đều không thể nào chợp mắt, trong đầu đều là những chuyện mệt mỏi phiền não mấy ngày qua.
Nhất là sáng hôm sau khi tôi vừa tỉnh thì đã nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng ồn ào. Tôi nghi hoặc ra mở cửa thì thấy cậu em vợ hằn học xông vào nhà.
“Giờ anh chị còn chưa ly hôn, tôi vẫn gọi anh là anh rể, nhưng việc này anh làm không đúng rồi!”
Nhìn cậu em vợ tuổi xấp xỉ mình, hơn nữa nghi tôi nghe gã nói câu đó thì tức tới run cả người.
“Khoan đã, cứ từ từ, cậu vừa rồi nói vậy là có ý gì?”
Nghe tôi hỏi lại, Lý Cường còn tỏ thái độ cà lơ phất phơ, còn híp mắt lườm rồi lớn tiếng mắng mỏ tôi.
“Giờ anh chị mới cưới được bao lâu chứ? Dù trong nhà có việc nhưng anh cũng không thể để mặc chị tôi ở bên kia không lo lắng như vậy được? Thôi, chuyện đó tôi không nhắc lại nữa, nhưng tôi hỏi anh, giờ anh muốn ly hôn là ý gì?”
Lý Cường nói xong còn vỗ bộp một cái xuống bàn trà nhà tôi.
“Anh làm thế chưa nói tới thái độ bên nhà anh thế nào, nhưng chẳng lẽ người nhà họ Lý chúng tôi còn mặt mũi nào nữa hả?!”
Vừa sáng sớm ngày ra đã bị cậu em vợ tìm tới “khởi binh vấn tội”, tôi cũng thực bực bội.
“Cậu dám vỗ bàn với tôi hả?”
Tôi khẽ hừ lạnh, liếc Lý Cường vẫn tỏ thái độ vô lại đối diện.
Rầm!
Tiến lên đá bàn trá ngã lăn ra, nhìn Lý Cường đờ người, tôi há miệng mắng luôn: “Cậu còn biết tôi là anh rể của cậu sao!”
“Còn dám vỗ bàn với tôi? Cậu là cái thá gì!”
Căn bản Lý Cường không dám tin nhìn tôi bình thường cẩn trọng chín chắn mà lại có lúc đùng đùng nổi giận như vậy, gã lập tức cuống cả lên.
“Thế đó, thì sao nào? Anh muốn đánh nhau chắc!”
Nhìn Lý Cường gắng gượng chống đã, tôi hừ lạnh, đáp: “Muốn đánh nhau thì giờ cậu đã vỡ mặt rồi đấy!”
Câu này tôi hoàn toàn không nói khoác, không nói tới chuyện ngày xưa Lưu Dũng có thật là “lính trinh sát” không nhưng chỉ với thân cao tới 1m8 của anh ta mà ngày ấy tôi còn dám đối mặt, đập cả chai bia vào đầu đối phương nữa là. Giờ đối mặt với một gã Lý Cường như “con gà” khô đét chẳng lẽ không sợ chắc?
“Giờ là thời đại nào rồi, đánh nhau không phải cách giải quyết vấn đề.”
Lý Cường thấy tôi nói thế thì vội tìm cho mình bậc thang để leo xuống. Thế nhưng dù là vậy thằng nhãi đó vẫn còn oán trách tôi.
“Nhưng anh cũng không thể làm như vậy được, chuyện đó ầm lên rồi để bà con lối xóm cười cho thối mũi à? Không nói tới mặt mũi nhà anh, đến nhà họ Lý chúng tôi cũng chẳng biết giấu mặt vào đâu nữa.”
Nghe thế tôi đã tức trào họng, thầm nghĩ nhà họ Lý các người muốn sĩ diện mà lại dạy được đứa con gái như Lý Tĩnh à?
“Muốn sĩ diện hả? Cậu về hỏi chị gái mình có biết liêm sỉ là gì không, chẳng lẽ cô ta không nói cho cậu biết vì sao tôi muốn ly hôn với cô ta à?!”
Tôi nói xong câu này Lý Cường cứ ngây ra, im lặng một lát gã mới lên tiếng: “Tôi cũng không rõ lắm, tôi vừa nghe thấy hai người muốn ly hôn thì đã vội chạy sang đây, tôi nghĩ do anh tìm được người đàn bà khác thôi.”
“Thật ra chúng ta đều là đàn ông, có một số chuyện không cần nói cũng đủ hiểu, nhưng chuyện gì cũng có giới hạn phải không? Vả lại giờ anh và chị tôi cũng đã lấy nhau rồi, vậy đừng làm quá lên, cứ cố mà sống qua ngày thôi, nếu anh làm gì quá đáng thì tuy tôi đánh không lại anh nhưng cũng sẽ không tha cho anh đâu, lão nhị từng đó tuổi rồi mới kết hôn, anh không thể như vậy được!”
Tôi nhìn Lý Cường liến thoắng một tràng dài, vậy là đã hiểu tám chín phần mười Lý Cường không hiểu nguyên nhân thật sự khiến tôi muốn ly hôn với chị hai gã.
“Chuyện này lão đại biết không?”
Tôi nghĩ một lát rồi hỏi Lý Cường. Lý Cường thấy tôi hỏi thế thì lập tức đáp.
“Chị cả chắc cũng biết rồi, nhưng giờ chị ấy cũng không quan tâm được chuyện của hai người đâu, lúc trước chị ấy bị người ta lừa mất hai trăm nghìn, anh rể cũng rất tức giận, nếu không phải Ngữ Ngữ còn nhỏ thì chắc cả hai cũng ly hôn mất rồi!”
Nghe được câu trả lời của Lý Cường tôi xem như hoàn toàn cạn lời, nhà họ Lý có năm miệng ăn, hai con gái và một con trai, lão đại đã lấy chồng từ lâu, chồng chị ta là một nhân viên công vụ, cũng có thể an ổn sống qua ngày, nhưng chị ta lại không an ổn nổi, cứ nhất quyết đâm đầu vào đầu tư bảo hiểm, trước đây quen một người đàn ông, sau khi thường xuyên qua lại tiếp xúc thì bị người ta lừa mất hai trăm nghìn. Còn lão nhị chính là Lý Tĩnh, cô ta thì càng không thể nói nổi, trước kia tôi còn thật sự cho rằng cô ta chỉ quan tâm tới công việc nên mãi mới không chịu lấy chồng, cuối cùng chẳng ngờ sau lưng lại là kẻ phóng đãng dâm loạn không biết liêm sỉ tới mức ấy!
Lão tam Lý Cường cũng chỉ là một “A Đẩu không nâng dậy nổi”, trên có hai chị gái, lại là con trai duy nhất trong nhà nên tính tình càng lúc càng khó bảo, tuy cũng đã lấy vợ nhưng thằng nhãi này căn bản không hề có chí tiến thủ gì hết. Cả ngày chỉ biết chơi bời ăn nhậu, lại còn trêu hoa ghẹo nguyệt khắp chốn, lầm ầm ĩ tới mức “gà chó không yên”, lần này về quê tôi còn nghe nói vợ Lý Cường đã bỏ về nhà mẹ hơn một tháng rồi.
“Được lắm, không phải cậu muốn sĩ diện sao?”
Tôi nghĩ một chút rồi cắt mấy hình ảnh trong các video lưu lúc trươc gửi qua cho gã, còn cắt cả ảnh chụp trong video từ camera giám sát tối qua gửi luôn một thể.
Trước đây đã từng nói qua, nhìn bề ngoài Lý Tĩnh là người phóng khoáng tự nhiên, nhưng chỉ nói về hình tượng thì cô ta giống như một nữ vương vậy, thực tế thì sao, rõ ràng từ đầu đến chân là “diễn viên JAV” ngoài giờ!
Khi tôi tức giận thét gào vào mặt Lý Tĩnh thì ngược lại cô ta lại rất bình tĩnh. Lại còn dùng thái độ “không quan tâm” đáp lại: “Nếu chuyện đã đến nước này thì chúng ta cứ bình tĩnh đã rồi hãy nói sau.”
“Được thôi, nhưng tôi vẫn nói như cũ, cô mau về quê cho tôi, chúng ta ly hôn, đừng có mang danh nghĩa vợ tôi đi làm chuyện khốn nạn, ông đây không chấp nhận nổi loại vợ như cô!”
“Tôi biết rồi, anh nói xong chưa, nói xong thì tắt đi!”
Thái độ của Lý Tĩnh khiến tôi vô cùng căm tức, cũng càng quyết tâm phải ly hôn với cô ta hơn. Thế nhưng mọi chuyện lại không đơn giản như tôi tưởng, cả đêm hôm đó tôi đều không thể nào chợp mắt, trong đầu đều là những chuyện mệt mỏi phiền não mấy ngày qua.
Nhất là sáng hôm sau khi tôi vừa tỉnh thì đã nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng ồn ào. Tôi nghi hoặc ra mở cửa thì thấy cậu em vợ hằn học xông vào nhà.
“Giờ anh chị còn chưa ly hôn, tôi vẫn gọi anh là anh rể, nhưng việc này anh làm không đúng rồi!”
Nhìn cậu em vợ tuổi xấp xỉ mình, hơn nữa nghi tôi nghe gã nói câu đó thì tức tới run cả người.
“Khoan đã, cứ từ từ, cậu vừa rồi nói vậy là có ý gì?”
Nghe tôi hỏi lại, Lý Cường còn tỏ thái độ cà lơ phất phơ, còn híp mắt lườm rồi lớn tiếng mắng mỏ tôi.
“Giờ anh chị mới cưới được bao lâu chứ? Dù trong nhà có việc nhưng anh cũng không thể để mặc chị tôi ở bên kia không lo lắng như vậy được? Thôi, chuyện đó tôi không nhắc lại nữa, nhưng tôi hỏi anh, giờ anh muốn ly hôn là ý gì?”
Lý Cường nói xong còn vỗ bộp một cái xuống bàn trà nhà tôi.
“Anh làm thế chưa nói tới thái độ bên nhà anh thế nào, nhưng chẳng lẽ người nhà họ Lý chúng tôi còn mặt mũi nào nữa hả?!”
Vừa sáng sớm ngày ra đã bị cậu em vợ tìm tới “khởi binh vấn tội”, tôi cũng thực bực bội.
“Cậu dám vỗ bàn với tôi hả?”
Tôi khẽ hừ lạnh, liếc Lý Cường vẫn tỏ thái độ vô lại đối diện.
Rầm!
Tiến lên đá bàn trá ngã lăn ra, nhìn Lý Cường đờ người, tôi há miệng mắng luôn: “Cậu còn biết tôi là anh rể của cậu sao!”
“Còn dám vỗ bàn với tôi? Cậu là cái thá gì!”
Căn bản Lý Cường không dám tin nhìn tôi bình thường cẩn trọng chín chắn mà lại có lúc đùng đùng nổi giận như vậy, gã lập tức cuống cả lên.
“Thế đó, thì sao nào? Anh muốn đánh nhau chắc!”
Nhìn Lý Cường gắng gượng chống đã, tôi hừ lạnh, đáp: “Muốn đánh nhau thì giờ cậu đã vỡ mặt rồi đấy!”
Câu này tôi hoàn toàn không nói khoác, không nói tới chuyện ngày xưa Lưu Dũng có thật là “lính trinh sát” không nhưng chỉ với thân cao tới 1m8 của anh ta mà ngày ấy tôi còn dám đối mặt, đập cả chai bia vào đầu đối phương nữa là. Giờ đối mặt với một gã Lý Cường như “con gà” khô đét chẳng lẽ không sợ chắc?
“Giờ là thời đại nào rồi, đánh nhau không phải cách giải quyết vấn đề.”
Lý Cường thấy tôi nói thế thì vội tìm cho mình bậc thang để leo xuống. Thế nhưng dù là vậy thằng nhãi đó vẫn còn oán trách tôi.
“Nhưng anh cũng không thể làm như vậy được, chuyện đó ầm lên rồi để bà con lối xóm cười cho thối mũi à? Không nói tới mặt mũi nhà anh, đến nhà họ Lý chúng tôi cũng chẳng biết giấu mặt vào đâu nữa.”
Nghe thế tôi đã tức trào họng, thầm nghĩ nhà họ Lý các người muốn sĩ diện mà lại dạy được đứa con gái như Lý Tĩnh à?
“Muốn sĩ diện hả? Cậu về hỏi chị gái mình có biết liêm sỉ là gì không, chẳng lẽ cô ta không nói cho cậu biết vì sao tôi muốn ly hôn với cô ta à?!”
Tôi nói xong câu này Lý Cường cứ ngây ra, im lặng một lát gã mới lên tiếng: “Tôi cũng không rõ lắm, tôi vừa nghe thấy hai người muốn ly hôn thì đã vội chạy sang đây, tôi nghĩ do anh tìm được người đàn bà khác thôi.”
“Thật ra chúng ta đều là đàn ông, có một số chuyện không cần nói cũng đủ hiểu, nhưng chuyện gì cũng có giới hạn phải không? Vả lại giờ anh và chị tôi cũng đã lấy nhau rồi, vậy đừng làm quá lên, cứ cố mà sống qua ngày thôi, nếu anh làm gì quá đáng thì tuy tôi đánh không lại anh nhưng cũng sẽ không tha cho anh đâu, lão nhị từng đó tuổi rồi mới kết hôn, anh không thể như vậy được!”
Tôi nhìn Lý Cường liến thoắng một tràng dài, vậy là đã hiểu tám chín phần mười Lý Cường không hiểu nguyên nhân thật sự khiến tôi muốn ly hôn với chị hai gã.
“Chuyện này lão đại biết không?”
Tôi nghĩ một lát rồi hỏi Lý Cường. Lý Cường thấy tôi hỏi thế thì lập tức đáp.
“Chị cả chắc cũng biết rồi, nhưng giờ chị ấy cũng không quan tâm được chuyện của hai người đâu, lúc trước chị ấy bị người ta lừa mất hai trăm nghìn, anh rể cũng rất tức giận, nếu không phải Ngữ Ngữ còn nhỏ thì chắc cả hai cũng ly hôn mất rồi!”
Nghe được câu trả lời của Lý Cường tôi xem như hoàn toàn cạn lời, nhà họ Lý có năm miệng ăn, hai con gái và một con trai, lão đại đã lấy chồng từ lâu, chồng chị ta là một nhân viên công vụ, cũng có thể an ổn sống qua ngày, nhưng chị ta lại không an ổn nổi, cứ nhất quyết đâm đầu vào đầu tư bảo hiểm, trước đây quen một người đàn ông, sau khi thường xuyên qua lại tiếp xúc thì bị người ta lừa mất hai trăm nghìn. Còn lão nhị chính là Lý Tĩnh, cô ta thì càng không thể nói nổi, trước kia tôi còn thật sự cho rằng cô ta chỉ quan tâm tới công việc nên mãi mới không chịu lấy chồng, cuối cùng chẳng ngờ sau lưng lại là kẻ phóng đãng dâm loạn không biết liêm sỉ tới mức ấy!
Lão tam Lý Cường cũng chỉ là một “A Đẩu không nâng dậy nổi”, trên có hai chị gái, lại là con trai duy nhất trong nhà nên tính tình càng lúc càng khó bảo, tuy cũng đã lấy vợ nhưng thằng nhãi này căn bản không hề có chí tiến thủ gì hết. Cả ngày chỉ biết chơi bời ăn nhậu, lại còn trêu hoa ghẹo nguyệt khắp chốn, lầm ầm ĩ tới mức “gà chó không yên”, lần này về quê tôi còn nghe nói vợ Lý Cường đã bỏ về nhà mẹ hơn một tháng rồi.
“Được lắm, không phải cậu muốn sĩ diện sao?”
Tôi nghĩ một chút rồi cắt mấy hình ảnh trong các video lưu lúc trươc gửi qua cho gã, còn cắt cả ảnh chụp trong video từ camera giám sát tối qua gửi luôn một thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.