Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Chương 47: Ngoại tình

Vô Danh

20/01/2021

Sau một thời gian ở nhà với bố mẹ, họ cũng bắt đầu hỏi thăm về quan hệ giữa tôi và Lý Tĩnh, đồng thời cũng không biết là vô tình hay cố ý đề cập tới việc họ muốn mau chóng có cháu bế.

Với việc này, tôi cũng gật đầu nhưng trong lòng thì thầm thở dài, sợ là việc này sẽ không như hai người mong muốn được.

Mặc dù suy nghĩ này được tôi giấu kỹ nhưng vẫn không thể qua được con mắt của người nhà, nhất là sau khi thấy tôi ở lì trong nhà đã nửa tháng, mẹ tôi tìm tôi để nói chuyện, việc này cũng làm cho tôi dao động với những chuyện khi xưa của Lý Tĩnh.

"Hai người chung sống thì không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, con nhìn mẹ với bố con đi, cãi nhau hơn nửa đời người mà cũng đi cùng nhau được đến đây, cũng như các cụ thường nói ấy, răng còn có lúc cắn phải lưỡi mà."

Nghe những suy nghĩ của mẹ về hôn nhân, tôi cũng gật đầu đồng ý.

"Mẹ không biết cô gái khi xưa với con thế nào, nhưng quá khứ cứ để nó qua đi, không cần biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì nhưng mọi việc đâu thể quay lại được đúng không? Người thì phải nhìn về tương lai."

Dưới sự khuyên bảo tận tình của mẹ, tôi cũng nghiêm túc suy nghĩ và không còn luẩn quẩn với quá khứ nữa. Tối hôm ấy, tôi hạ quyết tâm bỏ qua hết gánh nặng để thẳng thắn trò chuyện với Lý Tĩnh, nhìn đồng hồ tôi thấy đã sắp hơn mười một giờ đêm, cũng không quá muộn nên tôi gọi video cho cô ta.

Sau nhiều lần gọi video liên tục, cuối cùng Lý Tĩnh cũng nghe nhưng giọng điệu lại rất vòng vo.

"Có việc gì không?"

Nghe thấy giọng cô ta, thứ đầu tiên hiện ra trong đầu tôi chính là âm điệu lẳng lơ trong những video kia. Tôi thở dài, đang định lên tiếng thì có một tiếng vang kỳ lạ từ đầu dây bên kia truyền lại.

"Không có gì, chết mất, a!"

Nghe giọng Lý Tĩnh có vẻ không ổn, tôi nghi ngờ hỏi: "Em đang bận gì à?"

"Ừm, không có gì, em bị chuột rút thôi, Ưm... không nói nữa nhé."



Nói xong, Lý Tĩnh vội vàng dập máy.

Tôi cứ ngỡ mình có thể bỏ qua quá khứ của cô ta, cũng có thể bình tĩnh nói chuyện với cô ta nhưng chẳng ngờ khi nghe thấy giọng Lý Tĩnh, tôi vẫn không thể bình thản đối mặt được. Nghĩ một lát, tôi không nói gì mà mở tivi lên và liên tục đổi kênh. Ngay khi đang lơ đãng xem bộ phim truyền hình nhàm chán, trong đầu tôi bỗng lóe lên một suy nghĩ, nó làm tôi phải đứng phắt dậy từ sa lông. Dù tôi có cố gắng đè lại suy nghĩ đáng sợ kia nhưng trong đầu tôi vẫn cứ văng vẳng lên.

"Giọng nói khi nãy rõ ràng có vấn đề, mẹ nó, mày hỏi lại đi xem nào!"

Ý nghĩ này cứ thúc giục tôi mãi, tôi cầm điện thoại lên rồi mở app camera lên, khi tìm thấy app và thấy camera vẫn đang hoạt động, tôi vừa thấy may mắn lại vừa có một dự cảm.

"Được rồi được rồi, mình không xem trộm đời tư của Lý Tĩnh, dù sao cũng đã kết hôn thì sợ gì, mình chỉ muốn biết cô ta đang làm gì thôi."

Sau khi tự tìm được một lý do như vậy cho bản thân, tôi vừa thở dài vừa từ từ mở giao diện kết nối ra. Trong nháy mắt, trên di động của tôi lập tức xuất hiện toàn cảnh căn phòng.

Trên màn hình là Lý Tĩnh đang nằm ngửa trên giường, mặt mày đỏ bừng xem tivi. Thấy cảnh này, tôi tự trào phúng rằng bản thân lo lắng quá đà, đồng thời cũng muốn lên tiếng gọi Lý Tĩnh để hỏi xem chân cô ta thế nào rồi. Kết quả là tôi còn chưa kịp mở miệng thì màn hình bỗng tối thui, ngay khi tôi còn đang không hiểu ra sao thì bóng đen chớp lên, hình ảnh lại khôi phục về ban đầu, nhưng cảnh tiếp theo làm tôi thực căm phẫn.

Vì lúc này, nhìn theo bóng dáng màu đen đang đi về phía Lý Tĩnh, tôi thấy toàn bộ hình dáng của người đàn ông kia! Nếu tôi không nhớ nhầm thì mình đã từng gặp người đàn ông này ở tiệc cưới rồi, đó là một đồng nghiệp cũ của Lý Tĩnh!

"Con điếm, màn phục vụ ban nãy làm em sướng chứ?"

"Đáng ghét, người ta vẫn muốn nữa."

"Mẹ nó, thật là dâm đãng, lại đây, cho em ăn đủ!"

Những lời nói lẳng lơ và hình ảnh khó coi kia làm mắt tôi như muốn nứt ra, tôi không nén được nữa, ấn chức năng trò chuyện lên, tất cả lửa giận đều biến thành lời nói lạnh băng.

"Hay lắm, mẹ nó chứ, một đôi cẩu nam nữ!"



Không ngoài dự đoán, khi tôi lạnh lùng nói câu này, Lý Tĩnh và thằng đàn ông kia lập tức hoảng loạn.

Đối mặt với cảnh tượng này, tôi cũng quyết tâm lên tiếng: "Lý Tĩnh, Lý Hương Cúc, cô nghe cho rõ đây, từ đầu đến cuối tôi vẫn không có lỗi với cô nhưng cô thực sự không biết điều!"

"Còn mày nữa, mau cút ra ngoài cho bố mày! Ngay bây giờ, lập tức xéo cho tao!"

Tôi gần như gầm rú để nói câu này, ngay cả Lý Tĩnh cũng sợ đến run rẩy. Không quan tâm tới thằng kia nữa, vào tình cảnh này, nó không dám phản kháng và lên tiếng nên khi tôi vừa gào lên như vậy thì nó lập tức cầm quần áo vọt ra ngoài.

"Trần Huy, anh nghe em nói đã."

Sau khi tỉnh táo lại, Lý Tĩnh nói thế.

"Cô câm mồm cho tôi!"

Bây giờ tôi chẳng muốn nghe bất kỳ câu gì từ cô ta nữa, sau khi ngắt lời Lý Tĩnh, tôi nói luôn: "Cô coi tôi là thằng ngu lại còn mù à? Cô làm chuyện gì còn cần tôi nói thêm sao?"

"Ly hôn! Muộn nhất là ngày kia, nếu tôi không thấy cô ở cục Dân chính thì cô cứ tự giải quyết lấy!"

Việc đã đến nước này, tôi không muốn có bất cứ quan hệ gì với Lý Tĩnh nữa. Nếu là lúc trước, tôi còn nghĩ mọi chuyện đã qua rồi, tôi sẽ không quan tâm việc của quá khứ nữa mà sống cho tốt là được.

Kết quả thì sao? Vừa kết hôn chưa bao lâu, cô ta đã cho tôi một cái mũ chói mắt!

Người ta nói con hát vô nghĩa kĩ nữ vô tình, thà cưới đĩ hoàn lương về làm vợ chứ đừng lấy vợ ngoại tình, cho tới khi trải qua rồi tôi mới hiểu rõ ý nghĩa câu nói đó.

Bỏ qua nghề nghiệp của Lan Lan, nếu chỉ nói về em thì thực sự tôi không cần phải nói thêm gì nữa. So sánh như vậy, mặc dù Lý Tĩnh có nghề nghiệp nhìn qua rất cao quý nhưng sự thật về cô ta lại làm người ta buồn nôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook