Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Chương 33: Gặp lại chẳng bằng vô tình chạm mặt

Vô Danh

20/01/2021

"Được rồi, cứ thế đi, tiền điện thoại đường dài đắt lắm, biết có người yêu thương chăm sóc con là mẹ cũng yên tâm rồi."

Nghe thấy câu nói cuối cùng của mẹ từ đầu dây bên kia, tôi lại rít một hơi thuốc.

Đáng thương thay lòng cha mẹ trong thiên hạ, trước kia tôi thực sự không hiểu chuyện!

Bình tâm lại, tôi đi về nơi ở với ý nghĩ đã trở thành quyết định.

Ngay khi tôi đã suy nghĩ kỹ xem phải nói thế nào thì một chuyện đã xẩy ra làm tôi không kịp đoán trước.

Đẩy cửa phòng ngủ ra, tôi thấy Lý Tĩnh đang biếng nhác nằm trong phòng, vừa thấy tôi về, cô liền vui mừng nhảy nhót về phía tôi.

Cô mặc một bộ nội y rõ ràng là đã được chuẩn bị một cách kỹ lưỡng, điều này làm cho tôi như bốc hỏa.

"Chồng, yêu em!"

Trong bầu không khí thế này, tôi không biết liệu sẽ có bao nhiêu người đàn ông chịu nổi.

Dù sao tôi cũng chẳng phải "Liễu Hạ Huệ", hơn nữa sau khi Lý Tĩnh nói câu kia, những gì mà tôi muốn chỉ còn là làm thế nào để đáp ứng nguyện vọng của cô, đó mới là cách làm đúng đắn lúc này!

May mắn bữa tiệc trưa nay đã giúp tôi tẩm bổ, nếu không qua một đêm liều mạng và bị giày vò thế này, có lẽ sáng mai tôi khỏi phải đi làm nữa.

Cảm giác của một đêm cày cấy cần cù và vất vả này thì khỏi phải nói, sáng hôm sau khi tới công ty, bị một số đồng nghiệp trêu chọc cũng đủ để nói rõ rằng tối qua tôi đã cố gắng đến thế nào.

Đương nhiên dù là như thế đi nữa, tôi cũng không quên nói ra lý do khiến cho tôi không thoải mái trước khi tới thời khắc quan trọng nhất, còn Lý Tĩnh đã dùng hành động và ngôn ngữ để bày tỏ thẳng thắn rằng sau này cô sẽ chỉ có một người đàn ông là tôi!

Trong khi tôi cầu hôn và có quan hệ "sâu sắc" với Lý Tĩnh, hai chúng tôi cũng đã bàn bạc về những chuyện tiếp theo, ví dụ như các công việc liên quan tới chuyện đính hôn, kết hôn, chụp ảnh cưới.

Trước đây tôi vẫn không tin khi người ta nói phụ nữ ba mươi như hổ, bốn mươi như sói nhưng từ sau khi gặp phải Lý Tĩnh, trải qua những lần giao lưu sâu sắc xong, tôi coi như đã hiểu rõ ý trong câu nói này.

Các đồng nghiệp trong công ty thì khỏi phải nói, ai nấy đều đã có bản lĩnh "hỏa nhãn kim tinh", vừa thấy trạng thái của tôi là tất cả đều hiểu có chuyện gì đã xảy ra.



Nhất là mấy người phụ nữ do chị Trương cầm đầu, họ hoàn toàn vô liêm sỉ dùng tôi làm trò đùa.

"Thanh niên bây giờ đúng là không biết yêu quý sức khỏe, ngày ngày thế này thì làm sao chịu được."

"Đúng thế đúng thế, nhưng nói thật là tôi cũng hâm mộ đấy, đâu có giống nhà tôi, mười ngày nửa tháng cũng chẳng đụng vào tôi lấy một lần."

"Thôi thôi, cô cũng biết thỏa mãn đi, tôi hơn nửa năm rồi đây này!"

"Hầy, phụ nữ chúng ta phải có một người đàn ông tốt, nếu không sau này cưới về chẳng khác nào thủ tiết."

"Chẳng trách bây giờ tần suất ngoại tình lại cao vậy, đàn ông ở nhà không được thì chỉ có thể ra ngoài ăn đêm thôi!"

Người này tuy thường xuyên tụ tập với hội chị Trương nhưng rõ ràng là hai người này không hề hợp nhau, nếu không thì chị ta sẽ chẳng nói ra những lời này.

"Chị Trương, chị nói phải không?"

Vốn dĩ với chuyện bàn tán giữa đàn bà thế này thì tôi trốn được là trốn cho xa, nếu không tránh được thì coi như nước đổ đầu vịt, nghe xong thì thôi.

Nhưng bây giờ nghe thấy tình hình có vẻ không ổn, tôi biết là lại sắp có "chiến tranh" rồi.

Vậy là tôi vội vàng tìm cớ đứng dậy ra khỏi chỗ, chỉ trong thời gian tôi tới nhà vệ sinh thôi mà khi quay lại đã thấy trong văn phòng xảy ra một trận "đại chiến văn phòng" nhao nhao.

"Con đĩ, tao nói cho mày biết là bà đây đã mặc kệ mày lâu lắm rồi đấy, tại sao tao làm việc tốt hơn mày, khả năng cao hơn mày mà lần điều chỉnh nhân sự này lại không có tên tao? Mày nghĩ là chuyện của mày mọi người không biết đấy à?"

Người chị họ Lý này bình thường thâm tàng bất lộ, nhưng vừa mắng chửi người là rất độc, có thể nói là không hề nể nang.

Với loại mắng chửi này, chị Trương cũng không nhịn nổi, Chị ta không chịu được nữa mà há to miệng, chống nạnh chửi lại.

"Mày nói ai? Có gan mày nói rõ ràng ra đi, tao thì làm sao?"

Nguyên nhân mâu thuẫn giữa chị Trương và chị Lý hẳn là do lần điều chỉnh nhân sự trong công ty vừa rồi, thật ra khả năng làm việc của chị Lý là không cần nghi ngờ, ai cũng có thể nhìn ra.



Không chỉ có cấp trên muốn cho chị Lý thăng chức, ngay cả các nhân viên như chúng tôi cũng tán thành việc này.

Nhưng không một ai ngờ được rằng vào ngày tuyên bố bổ nhiệm của công ty, chị Trương bất ngờ trở thành người được chọn!

Cũng vào lúc này, tin chị Trương có quan hệ với Lưu Dũng cũng bắt đầu được tản ra trong nội bộ nhân viên.

Chắc hẳn là từ lúc đó, chị Lý đã hận thấu xương chị Trương rồi.

Xem ra trong cơn tức lần này chị Lý đã không nghĩ được quá nhiều nữa mà lập tức nhắc tới quan hệ giữa chị Trương và Lưu Dũng.

Lần này thì hay rồi, trước mặt nhiều người trong công ty như vậy, chị Trương vừa xấu hổ vừa giận dữ đến độ suýt nhảy cửa sổ. Chị Lý là người tỏng cuộc cũng không hề nhường nhịn, tiếp tục kể ra một loạt tin đồn.

Tình hình căng thẳng này cuối cùng phải có lãnh đạo công ty ra mặt giảng hòa, đồng thời họ cũng cho tất cả nhân viên nghỉ nửa ngày, lấy lý do là đóng cửa giải quyết vấn đề, như vậy mới làm cho câu chuyện dần lắng xuống.

Người trong cuộc quan trọng nhất là Lưu Dũng vẫn chưa thấy xuất hiện, nhưng xét thấy anh ta cũng ít khi có mặt ở công ty mà chỉ có một chức vị để đấy, mọi người đã quen rồi.

Tôi không ngờ lại gặp được tình cảnh như vậy, thấy buổi chiều không có việc gì nữa nên tôi gọi cho Lý Tĩnh, sau khi hẹn xong, chúng tôi đi thẳng tới tiệm áo cưới đã chọn trước.

Với tôi mà nói đây quả là một việc đúng dịp, tôi đang rầu vì không có thời gian chọn váy cưới và chụp ảnh cưới đây.

Những việc liên quan tới áo cưới, ảnh cưới tôi đều không quá coi trọng, với tôi thì chúng cũng chẳng khác nhau là mấy, thế nhưng với Lý Tĩnh thì khác, tôi thì vì nguyên nhân công ty có việc mới được nghỉ, có thời gian để đi, còn Lý Tĩnh thì xin nghỉ phép luôn, lại còn đến nơi sớm hơn cả tôi nữa.

Tới tiệm rồi, Lý Tĩnh đi cùng với nhân viên, cô ôm một album rất to và bắt đầu thảo luận và hỏi thăm về những chuyện liên quan với nhân viên kia.

Thấy vậy tôi cũng không hỏi trước mà đi tới, đang định lên tiếng hỏi thì vai tôi bị người ta vỗ một cái.

Tôi quay đầu lại, hay lắm, vậy mà tôi có thể gặp một người mà mình không ngờ tới.

"Ơ? Không thể nào, sao em cũng ở đây?"

Tôi vừa giật mình vừa buồn bực nhìn Vân Vân đang mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook