Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Chương 6: "Lên" luôn đi!

Vô Danh

20/01/2021

Lúc nói ra câu này, tôi không hề nhận ra rằng Lan Lan đang nhìn tôi bằng một ánh mắt tôi chẳng tài nào hiểu được.

"Anh không cảm thấy em quá dễ dãi chứ?"

Lan Lan bỗng hỏi một câu làm tôi kinh ngạc, chẳng qua tôi cũng không tìm tòi đến cùng mà ngay lập tức lắc đầu, tôi vừa nghiêm túc lại vừa nồng nàn nhìn em:

"Không, chẳng phải có câu rằng ‘Tình bạn là tất nhiên, tình yêu là đột nhiên’ sao, chuyện bình thường thôi."

Dù miệng thì nói là bình thường nhưng lòng tôi đã không chờ nổi từ lâu.

Có lẽ sẽ có người nói rằng phiền toái thế làm gì, lên luôn đi!

Nhưng bạn không thấy rằng những cư dân mạng hẹn hò kia, đa phần tình huống sẽ có xác suất thành công cao đấy, nhưng cũng có một số người cuối cùng bị bắt vào đồn cảnh sát, vậy nguyên nhân là từ đâu?

Chẳng phải là vì quá vội vã, không đò đưa đúng chỗ đấy sao, mà đào sâu nguyên nhân hơn nữa thì đơn giản chính là chưa làm cho người ta thoải mái mà thôi.

Phụ nữ, nói trắng ra, là một loại động vật tình cảm, họ không chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới giống như đàn ông.

Cho nên chỉ có khi tình cảm đã chín muồi, mọi thứ mới có thể nước chảy thành sông.

Lan Lan rúc đầu vào vai tôi, sau một hồi yên lặng em mới lên tiếng:

"Ừ, thế là tốt rồi, em không muốn để lại ấn tượng cho anh rằng em là một người phụ nữ xấu xa."



Tôi xoa đầu em, yêu chiều vô vàn, nói:

"Cô bé ngốc ạ, em cả nghĩ quá rồi, trong lòng anh thì sự tồn tại của em cũng như là sự tồn tại của nữ thần vậy."

"Miệng anh thật là, em thực sự quyến rũ đến vậy ư?"

Đối mặt với một câu hỏi như vậy, tôi hoàn toàn không có do dự gì, đủ mọi loại lời ngon tiếng ngọt chỉ cần mở miệng là tuôn ra.

Nhưng điều khiến tôi bất ngờ là ngay khi tôi vừa cảm thấy mình nên "tiến thêm một bước", Lan Lan lại đẩy tôi một cái, sau đó em sửa sang quần áo, nhìn tôi bằng đôi mắt to sáng rực, tinh nghịch nói:

"Nếu bây giờ anh còn không đi thì sẽ chẳng đuổi kịp được ô tô hai chiều đâu."

Thấy tôi sững sờ, ngay khi tôi không hề có bất kì phòng bị nào, Lan Lan đột nhiên khẽ hôn lên môi tôi một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước rồi thẹn thùng đứng dậy, nói:

"Vậy coi như chúng ta đã yêu nhau rồi nhé, sau này anh đừng bắt nạt em."

Đã tới nước này, chẳng cần Lan Lan nói rõ tôi cũng có thể đoán được ý nghĩ trong lòng em, vậy nên mặc dù có chút không cam tâm, tôi cũng nghĩ nếu đã thế rồi, đã xác định quan hệ yêu đương, vậy cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi phải không?

"Mau về đi thôi, nếu không sẽ không kịp chuyến tàu điện cuối cùng mất. Về tới nơi thì báo với em một tiếng cho em bớt lo nhé."

Lan Lan vừa dịu dàng nói với tôi vừa lấy ra chiếc khăn quàng cổ kiểu nữ nhưng có phần trung tính rồi đứng trước mặt tôi, cẩn thận quàng nó lên cho tôi.

Phải nói rằng trong giây phút này, trái tim tôi cảm thấy thật ấm áp, nếu dùng những lời đang phổ biến hiện nay mà nói thì chính là "Giây phút này, tôi cảm thấy mình vừa tìm được tình yêu."

Trong khoảng hơn một tuần lễ từ sau khi rời khỏi chỗ của Lan Lan, tôi liên tục tăng ca cho kịp tiến độ dự án tại công ty, nhưng vì hai đứa đã xác định quan hệ yêu đương nên việc chuyện trò cũng thường xuyên hơn trước nhiều lắm, mà ngay cả nói về mấy chủ đề tán gẫu thôi cũng cởi mở hơn trước rất nhiều.



Nhưng điều làm tôi chẳng ngờ là chờ tới khi mình đã xong xuôi công việc, có một sự kiện đã xảy ra, tôi nhớ lại những lời từng nói với Lan Lan mà có cảm giác như mình bị vả thẳng vào mặt vậy!

Tôi còn nhớ rõ ngày hôm ấy là cuối tuần, công ty chúc mừng cho dự án đã hoàn thành nên mới đánh tiếng với quản lý dự án rằng mọi người cần phải thả lỏng.

Hạ Lan Sơn, đây là tên một KTV, thật ra tôi rất ít khi tới những chỗ như thế này, hơn nữa cũng vừa mới chính thức yêu Lan Lan nên tôi không muốn tới lắm, nhưng hoàn cảnh bây giờ cũng coi như một hoạt động tập thể "team building" của công ty, từ chối thì không hay.

KTV này làm cho tôi cuối cùng cũng hiểu được nội dung độc hại "quần tinh" là cái quái gì, những đồng nghiệp đã sớm không thể dằn nổi cơn xao động hừng hực của tôi đã bắt đầu gọi gái hát cùng.

Nhìn đám đồng nghiệp ồn ào đang liên tục quét ánh mắt qua những cô gái đứng thành hàng rồi chọn người làm cho tôi cảm khái, mẹ nó, rõ ràng bình thường ai cũng nghiêm chỉnh, giờ có vẻ lõi đời vô cùng, quả thực toàn là "tài xế già" hết.

"Trần Huy, chọn một em đi."

Trưởng phòng Lưu Dũng, người được công ty thuyên chuyển tới để chịu trách nhiệm cho dự án lần này nhìn tôi rồi kêu lên như vậy.

Lưu Dũng là người Đông Bắc, sau khi quẳng một câu nói này cho tôi, anh ta liền quay lại nhìn những cô gái đang đứng rồi nghi hoặc gọi to:

"Tiểu Lan đâu rồi?"

Khi nghe được câu này, tôi sững cả người, sau đó có cả vạn con thảo nê mã lao rầm rập trong lòng tôi.

"Không trùng hợp đến vậy chứ? Đúng, không thể nào cẩu huyết đến như thế được!"

Tôi kinh ngạc như vậy, trừ nguyên nhân cùng tên ra thì cũng là do lòng tôi có một loại lo lắng khác, khi nãy lúc tôi còn đang tán gẫu với Lan Lan, em nói với tôi rằng mình đang "đi làm".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook