Chương 93
James Patterson
11/05/2016
Tích-tắc. Tịch-tặc.
Tích, tắc, tắc.
Cuối cùng Kate cũng nghe thấy tiếng động. Tiếng sàn gỗ kẽo kẹt ngay góc phải phòng ngủ.
m thanh nhỏ, rất nhỏ… nhưng không lẫn vào đâu được.
Đây không phải tưởng tượng, cũng chẳng phải mơ. Cô cảm thấy hắn lại hiện diện trong phòng ngủ của mình.
Mong rằng đó chỉ là một ý nghĩ điên rồ, là một cảnh tượng trong cơn ác mộng, để cả tháng vừa qua chỉ là một cơn ác mộng mà tôi đang phải trải qua.
Ôi Chúa ơi, ôi Chúa ơi, không! Cô nghĩ.
Hắn đang ở trong phòng cô. Hắn đã trở lại! Tình hình tồi tệ đến nỗi cô không thể nào tin là thật.
Kate nín thở cho đến khi ngực đau nhói và gần như bị nghẹt thở. Cô chưa bao giờ thực sự tin hắn sẽ trở lại.
Bây giờ cô mới nhận ra đây là một sai lầm khủng khiếp. Điều tồi tệ nhất trong đời cô, nhưng cô sẽ không cho phép mọi việc kết thúc như vậy, cô hy vọng thế.
Gã điên lập dị đó là ai? Có phải hắn ghét cô nhiều đến nỗi chấp nhận mọi nguy hiểm? Hay tên con hoang bệnh hoạn đáng ghê tởm đó nghĩ rằng hắn quá yêu cô?
Cô căng thẳng ngồi bên mép giường chăm chú nghe xem có tiếng động nào khác không. Cô đã sẵn sàng chiến đấu với hắn. Lại thế rồi… một tiếng rắc nhỏ vang lên từ góc phải căn phòng.
Cuối cùng, cô nhìn thấy toàn bộ cái bóng đen của hắn. Cô vội vàng hớp hớp không khí, suýt nữa thì nôn khan.
Hắn ở đó, quỷ tha ma bắt mày đi.
Dòng năng lượng hận thù mạnh mẽ như luồng điện trào lên giữa họ. Cuối cùng bốn mắt gặp nhau. Ngay cả trong bóng tối, đôi mắt hắn dường như đốt cháy cơ thể cô. Cô nhớ rất rõ đôi mắt hắn.
Kate cố lăn người tránh hắn, tránh đòn giáng đầu tiên của hắn.
Một cú ra đòn nhanh và mạnh. Hắn vẫn nhanh nhẹn. Cơn đau nhói lan khắp vai xuống nửa người bên trái của cô.
Những bài học karate đã giúp cô tiếp tục chiến đấu bằng cách nào đó. Hết sức ngoan cường. Bản lĩnh sống đã trở thành thương hiệu của cô. Cô ra khỏi giường. Đứng thẳng người dậy. Sẵn sàng chiến đấu với hắn.
“Sai lầm rồi nhé,” cô thì thầm. “Lần này là của mày.”
Cô lại nhìn thấy dáng hắn. Lần này là trên nền ánh trăng rọi vào cửa sổ phòng ngủ. Kate cảm thấy nỗi sợ hãi và ghê tởm bao trùm lấy mình. Trái tim cô như thể ngừng đập, đông cứng lại.
Cô tung ra một cú đá mạnh mẽ. Cô đá vào mặt hắn thì nghe thấy tiếng xương kêu răng rắc. m thanh đó thật kinh hoàng nhưng cô nhưng cũng không kém phần tuyệt vời.
Một giọng the thé rít lên đau đớn. Cô đã làm hắn đau!
Giờ thì thêm một cú nữa đi, Kate. Cô nhún người, nhích lại gần, đá mạnh vào cơ thể đang chuyển động trong bóng tối, nhắm vào khu vực dạ dày. Một lần nữa hắn lại rên rỉ đau đớn.
“Mày thấy thế nào?” Kate gào vào mặt hắn. “Mày thấy thế nào?”
Kate đã chế ngự được hắn, và lần này cô quyết không để thua. Cô sắp tự mình tóm gọn được Casanova. Cơ hội bắt hắn đã chín muồi. Dù sao thì việc đầu tiên cô làm là tẩn hắn.
Cô lại đấm hắn. Dứt khoát, gọn ghẽ, nhanh như chớp, và mạnh mẽ. Hài lòng hơn tất cả những gì cô có thể tưởng tượng. Hắn lảo đảo, rên rỉ thành tiếng.
Đầu hắn ngật ra sau. Tóc xổ tung ra. Cô muốn hắn gục xuống sàn. Có thể là bất tỉnh. Rồi cô sẽ bật đèn. Rồi cô sẽ đá vào cái thân thể gục ngã đó.
“Cú đánh tình yêu đấy,” cô nói với hắn. “Mới bắt đầu thôi nhé.”
Cô nhìn hắn loạng choạng trước mặt mình. Hắn gục đến nơi rồi.
Bụp - bỗng có cái gì đó, ai đó, nện thẳng vào lưng cô. Cú đánh khiến cô muốn tắt thở.
Cô không thể tin rằng mình bị tấn công từ phía sau. Toàn thân cô đau nhói như thể vừa bị bắn.
Bụp.
Lại nữa.
Hai kẻ bọn chúng đều đang ở trong phòng ngủ của cô.
Tích, tắc, tắc.
Cuối cùng Kate cũng nghe thấy tiếng động. Tiếng sàn gỗ kẽo kẹt ngay góc phải phòng ngủ.
m thanh nhỏ, rất nhỏ… nhưng không lẫn vào đâu được.
Đây không phải tưởng tượng, cũng chẳng phải mơ. Cô cảm thấy hắn lại hiện diện trong phòng ngủ của mình.
Mong rằng đó chỉ là một ý nghĩ điên rồ, là một cảnh tượng trong cơn ác mộng, để cả tháng vừa qua chỉ là một cơn ác mộng mà tôi đang phải trải qua.
Ôi Chúa ơi, ôi Chúa ơi, không! Cô nghĩ.
Hắn đang ở trong phòng cô. Hắn đã trở lại! Tình hình tồi tệ đến nỗi cô không thể nào tin là thật.
Kate nín thở cho đến khi ngực đau nhói và gần như bị nghẹt thở. Cô chưa bao giờ thực sự tin hắn sẽ trở lại.
Bây giờ cô mới nhận ra đây là một sai lầm khủng khiếp. Điều tồi tệ nhất trong đời cô, nhưng cô sẽ không cho phép mọi việc kết thúc như vậy, cô hy vọng thế.
Gã điên lập dị đó là ai? Có phải hắn ghét cô nhiều đến nỗi chấp nhận mọi nguy hiểm? Hay tên con hoang bệnh hoạn đáng ghê tởm đó nghĩ rằng hắn quá yêu cô?
Cô căng thẳng ngồi bên mép giường chăm chú nghe xem có tiếng động nào khác không. Cô đã sẵn sàng chiến đấu với hắn. Lại thế rồi… một tiếng rắc nhỏ vang lên từ góc phải căn phòng.
Cuối cùng, cô nhìn thấy toàn bộ cái bóng đen của hắn. Cô vội vàng hớp hớp không khí, suýt nữa thì nôn khan.
Hắn ở đó, quỷ tha ma bắt mày đi.
Dòng năng lượng hận thù mạnh mẽ như luồng điện trào lên giữa họ. Cuối cùng bốn mắt gặp nhau. Ngay cả trong bóng tối, đôi mắt hắn dường như đốt cháy cơ thể cô. Cô nhớ rất rõ đôi mắt hắn.
Kate cố lăn người tránh hắn, tránh đòn giáng đầu tiên của hắn.
Một cú ra đòn nhanh và mạnh. Hắn vẫn nhanh nhẹn. Cơn đau nhói lan khắp vai xuống nửa người bên trái của cô.
Những bài học karate đã giúp cô tiếp tục chiến đấu bằng cách nào đó. Hết sức ngoan cường. Bản lĩnh sống đã trở thành thương hiệu của cô. Cô ra khỏi giường. Đứng thẳng người dậy. Sẵn sàng chiến đấu với hắn.
“Sai lầm rồi nhé,” cô thì thầm. “Lần này là của mày.”
Cô lại nhìn thấy dáng hắn. Lần này là trên nền ánh trăng rọi vào cửa sổ phòng ngủ. Kate cảm thấy nỗi sợ hãi và ghê tởm bao trùm lấy mình. Trái tim cô như thể ngừng đập, đông cứng lại.
Cô tung ra một cú đá mạnh mẽ. Cô đá vào mặt hắn thì nghe thấy tiếng xương kêu răng rắc. m thanh đó thật kinh hoàng nhưng cô nhưng cũng không kém phần tuyệt vời.
Một giọng the thé rít lên đau đớn. Cô đã làm hắn đau!
Giờ thì thêm một cú nữa đi, Kate. Cô nhún người, nhích lại gần, đá mạnh vào cơ thể đang chuyển động trong bóng tối, nhắm vào khu vực dạ dày. Một lần nữa hắn lại rên rỉ đau đớn.
“Mày thấy thế nào?” Kate gào vào mặt hắn. “Mày thấy thế nào?”
Kate đã chế ngự được hắn, và lần này cô quyết không để thua. Cô sắp tự mình tóm gọn được Casanova. Cơ hội bắt hắn đã chín muồi. Dù sao thì việc đầu tiên cô làm là tẩn hắn.
Cô lại đấm hắn. Dứt khoát, gọn ghẽ, nhanh như chớp, và mạnh mẽ. Hài lòng hơn tất cả những gì cô có thể tưởng tượng. Hắn lảo đảo, rên rỉ thành tiếng.
Đầu hắn ngật ra sau. Tóc xổ tung ra. Cô muốn hắn gục xuống sàn. Có thể là bất tỉnh. Rồi cô sẽ bật đèn. Rồi cô sẽ đá vào cái thân thể gục ngã đó.
“Cú đánh tình yêu đấy,” cô nói với hắn. “Mới bắt đầu thôi nhé.”
Cô nhìn hắn loạng choạng trước mặt mình. Hắn gục đến nơi rồi.
Bụp - bỗng có cái gì đó, ai đó, nện thẳng vào lưng cô. Cú đánh khiến cô muốn tắt thở.
Cô không thể tin rằng mình bị tấn công từ phía sau. Toàn thân cô đau nhói như thể vừa bị bắn.
Bụp.
Lại nữa.
Hai kẻ bọn chúng đều đang ở trong phòng ngủ của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.