Chương 1: Anh Trai Cẩn Chi
Gia Kỳ
11/04/2024
Cuối tháng bảy là mùa nóng nhất ở Nam Thành.
Càng về đêm thì càng nóng bức, trong phòng đã được bật điều hòa, trên mặt cửa kính nổi lên một tầng hơi nước, ánh sáng của đèn đường bên ngoài có vẻ mỏng manh và mơ hồ, âm thanh truyền đến lúc gần lúc xa, ánh mắt có chút hốt hoảng của Hình Yểu dừng trên ban công.
Anh bạn nhỏ mười hai tuổi đã giải xong một đề toán học thì lập tức bắt đầu nghịch món đồ chơi trên bàn sách, vừa vặn bị Hình Yểu bắt gặp thì nhanh chóng qua loa lấy lệ mà tìm cớ: “Cô ơi, em khát, muốn uống nước trái cây.”
Tâm tư của anh bạn nhỏ ở tuổi này đều không đặt vào việc học trong kỳ nghỉ hè, Hình Yểu đã làm gia sư cho cậu được một tháng nên cũng xem như là đã hiểu được phần nào tính tình của cậu, rất thông minh nhưng cũng vô cùng ham chơi, Hình Yểu nhìn thời gian, mỗi ngày cô dạy cậu hai tiếng đồng hồ, vừa mới làm xong một bộ đề thi nên có thể nghỉ ngơi trong chốc lát.
“Đi đi.” Hình Yểu hoàn hồn lại rồi cầm lấy bài thi xem lỗi sai của cậu.
Đây là nhà họ Tần, hơn phân nửa đều đi theo con đường làm quan, cậu con trai nhỏ tên là Tần Hạo Thư, cha mẹ đều làm đơn vị tài chính của thành phố cho nên gia giáo vô cùng nghiêm khắc.
Mặc dù Tần Hạo Thư là một đứa trẻ nghịch ngợm nhưng cũng bởi vì được dạy dỗ tốt nên vô cùng được mọi người yêu thích, nếu là một đứa trẻ hung dữ, có cho Hình Yểu nhiều tiền thì cô cũng không dạy, cô cũng chẳng thiếu tiền để tiêu xài, đi làm gia sư tại nhà vào kỳ nghỉ hè này chẳng qua chỉ là giúp bạn cô đang bận mà thôi.
Tần Hạo Thư sau khi xuống bếp uống nước trái cây xong thì còn biết rót một ly đem về phòng đưa cho Hình Yểu, cậu vừa mới tiến lại gần thì Hình Yểu cũng vừa vặn nhấc tay lên, nguyên một ly lớn nước trái cây ướp lạnh đổ toàn bộ lên trên người cô.
“Vô cùng xin lỗi cô...”
“Không sao, cô biết em không cố ý.” Hình Yểu đứng dậy, nước nhỏ giọt xuống từ khuỷu tay.
Quần áo dán vào trên làn da vừa rít vừa nhớp nháp, không được thoải mái lắm, Hình Yểu để cho Tần Hạo Thư tự sửa đề sai trước, sau đó cô mới đi đến nhà vệ sinh.
Một viên đá rơi vào trong áo lót của cô, vào lúc lấy ra thì vẫn còn to bằng một ngón tay cái, Hình Yểu chỉ đơn giản lau qua một chút rồi nhìn vào trong gương thì mới phát hiện váy của cô ướt từ cổ áo đến tận trên đùi, buổi tối cô còn có một bữa tiệc, bạn cùng phòng cùng với bạn trai mở tiệc lần thứ sáu, hơn nữa còn nói nhất định phải giới thiệu đối tượng cho cô, là cái loại vô cùng đẹp trai ấy, cho nên khi cô ra ngoài đã diện đồ vô cùng không đứng đắn, trước khi đến Tần gia thì cô đã mặc thêm một chiếc áo dệt kim mỏng hở cổ, nhìn thoáng qua mới có vẻ xứng làm cô giáo, kết quả lại bị một ly nước ép chanh dây đổ cho thành cái giẻ lau.
Không mặc chiếc áo dệt kim hở cổ này thì lại không thích hợp, mặc dù Tần Hạo Thư vẫn còn nhỏ tuổi nhưng dù sao cũng là một cậu nhóc, cha mẹ của cậu còn chưa trở về, Hình Yểu đành phải tìm dì giúp việc để mượn một cái máy sấy tóc.
Máy sấy tóc được để trên lầu hai, dì giúp việc đi tìm, Hình Yểu không tiện đi lên lầu nên cứ thế mà đứng chờ ở bên cạnh cầu thang.
“Hôm nay tôi về nhà, ngày mai mới làm ca đêm, sửa thời gian lại…” Một giọng nói trầm ổn truyền đến từ phía sau.
Hình Yểu lập tức quay đầu lại, có chút hoảng hốt.
Đó là một gương mặt vô cùng đẹp và có tính công kích nhưng bởi vì đeo mắt kính nên có vẻ nhã nhặn hơn, ngũ quan của anh vừa sâu sắc lại vừa bạc tình.
Bàn tay cũng vô cùng xinh đẹp.
Đến khi anh nhìn qua thì Hình Yểu mới ý thức được bản thân đã hít vào nhưng lại quên thở ra.
Dường như đã qua mấy đời.
Hình Yểu rũ mắt nghĩ thầm, vẫn là không giống nhau, chỉ là sườn mặt có chút giống mà thôi.
Trong phòng khách tràn ngập hương vị của chanh dây, Tần Cẩn Chi dừng bước chân lại, đứng ở bên cạnh cầu thang là cô gái với gương mặt lạnh nhạt, có một loại khí chất vô cùng gợi cảm thoát ra từ trong xương cốt.
Những giọt nước từ ngọn tóc chậm rãi chảy xuôi xuống dưới cổ và vai của cô như là đang phác hoạ lên làn da trắng nõn kia, sau đó hoàn toàn chìm vào trong cổ áo của cô.
“Cẩn Chi đã về rồi à.” Dì giúp việc nhìn thấy Tần Cẩn Chi thì vô cùng vui vẻ mà chạy xuống lầu: “Bệnh viện hôm nay không bận sao? Tiên sinh và phu nhân có lẽ sẽ về muộn một chút, dì đang chuẩn bị cơm tối, một lát nữa sẽ làm thêm vài món khác nữa, đúng rồi, đây là tiểu Hình.”
Bà giới thiệu Hình Yểu đang đứng bên cạnh: “Gia sư tại nhà của Hạo Thư.”
Tần Cẩn Chi đã hai tháng không về nhà nên chưa từng thấy qua Hình Yểu, anh cúp điện thoại, ánh mắt của anh nhìn Hình Yểu từ đầu đến chân rồi lại đánh một vòng ngược lại, mặc dù chưa nói câu nào nhưng lại làm cho Hình Yểu cảm thấy người đàn ông này đang dùng ánh mắt để nhục nhã cô.
Dì giúp việc lấy máy sấy tóc đưa cho Hình Yểu: “Tiểu Hình, đây là anh trai Cẩn Chi mà Hạo Thư cứ mãi nhắc đến mỗi ngày, cháu vẫn chưa gặp qua.”
Hình Yểu ngẫu nhiên có nghe dì giúp việc nhắc đến cha mẹ của Tần Hạo Thư là kết hôn lần thứ hai.
Bà Tần tuổi vẫn còn trẻ, chưa đến bốn mươi tuổi, anh trai Cẩn Chi này có lẽ là con của vợ trước.
“Ồ, anh trai Cẩn Chi.” Giọng nói của cô lạnh nhạt, âm cuối lại khẽ nâng lên một chút.
Tần Cẩn Chi khẽ nhíu mày.
Dì giúp việc không nghe ra điều gì, Hình Yểu ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của người đàn ông, có một chút hàm ý không rõ, khi chào hỏi lại lịch sự lễ phép mà tìm không ra một chút tật xấu nào: “Chào anh.”
Càng về đêm thì càng nóng bức, trong phòng đã được bật điều hòa, trên mặt cửa kính nổi lên một tầng hơi nước, ánh sáng của đèn đường bên ngoài có vẻ mỏng manh và mơ hồ, âm thanh truyền đến lúc gần lúc xa, ánh mắt có chút hốt hoảng của Hình Yểu dừng trên ban công.
Anh bạn nhỏ mười hai tuổi đã giải xong một đề toán học thì lập tức bắt đầu nghịch món đồ chơi trên bàn sách, vừa vặn bị Hình Yểu bắt gặp thì nhanh chóng qua loa lấy lệ mà tìm cớ: “Cô ơi, em khát, muốn uống nước trái cây.”
Tâm tư của anh bạn nhỏ ở tuổi này đều không đặt vào việc học trong kỳ nghỉ hè, Hình Yểu đã làm gia sư cho cậu được một tháng nên cũng xem như là đã hiểu được phần nào tính tình của cậu, rất thông minh nhưng cũng vô cùng ham chơi, Hình Yểu nhìn thời gian, mỗi ngày cô dạy cậu hai tiếng đồng hồ, vừa mới làm xong một bộ đề thi nên có thể nghỉ ngơi trong chốc lát.
“Đi đi.” Hình Yểu hoàn hồn lại rồi cầm lấy bài thi xem lỗi sai của cậu.
Đây là nhà họ Tần, hơn phân nửa đều đi theo con đường làm quan, cậu con trai nhỏ tên là Tần Hạo Thư, cha mẹ đều làm đơn vị tài chính của thành phố cho nên gia giáo vô cùng nghiêm khắc.
Mặc dù Tần Hạo Thư là một đứa trẻ nghịch ngợm nhưng cũng bởi vì được dạy dỗ tốt nên vô cùng được mọi người yêu thích, nếu là một đứa trẻ hung dữ, có cho Hình Yểu nhiều tiền thì cô cũng không dạy, cô cũng chẳng thiếu tiền để tiêu xài, đi làm gia sư tại nhà vào kỳ nghỉ hè này chẳng qua chỉ là giúp bạn cô đang bận mà thôi.
Tần Hạo Thư sau khi xuống bếp uống nước trái cây xong thì còn biết rót một ly đem về phòng đưa cho Hình Yểu, cậu vừa mới tiến lại gần thì Hình Yểu cũng vừa vặn nhấc tay lên, nguyên một ly lớn nước trái cây ướp lạnh đổ toàn bộ lên trên người cô.
“Vô cùng xin lỗi cô...”
“Không sao, cô biết em không cố ý.” Hình Yểu đứng dậy, nước nhỏ giọt xuống từ khuỷu tay.
Quần áo dán vào trên làn da vừa rít vừa nhớp nháp, không được thoải mái lắm, Hình Yểu để cho Tần Hạo Thư tự sửa đề sai trước, sau đó cô mới đi đến nhà vệ sinh.
Một viên đá rơi vào trong áo lót của cô, vào lúc lấy ra thì vẫn còn to bằng một ngón tay cái, Hình Yểu chỉ đơn giản lau qua một chút rồi nhìn vào trong gương thì mới phát hiện váy của cô ướt từ cổ áo đến tận trên đùi, buổi tối cô còn có một bữa tiệc, bạn cùng phòng cùng với bạn trai mở tiệc lần thứ sáu, hơn nữa còn nói nhất định phải giới thiệu đối tượng cho cô, là cái loại vô cùng đẹp trai ấy, cho nên khi cô ra ngoài đã diện đồ vô cùng không đứng đắn, trước khi đến Tần gia thì cô đã mặc thêm một chiếc áo dệt kim mỏng hở cổ, nhìn thoáng qua mới có vẻ xứng làm cô giáo, kết quả lại bị một ly nước ép chanh dây đổ cho thành cái giẻ lau.
Không mặc chiếc áo dệt kim hở cổ này thì lại không thích hợp, mặc dù Tần Hạo Thư vẫn còn nhỏ tuổi nhưng dù sao cũng là một cậu nhóc, cha mẹ của cậu còn chưa trở về, Hình Yểu đành phải tìm dì giúp việc để mượn một cái máy sấy tóc.
Máy sấy tóc được để trên lầu hai, dì giúp việc đi tìm, Hình Yểu không tiện đi lên lầu nên cứ thế mà đứng chờ ở bên cạnh cầu thang.
“Hôm nay tôi về nhà, ngày mai mới làm ca đêm, sửa thời gian lại…” Một giọng nói trầm ổn truyền đến từ phía sau.
Hình Yểu lập tức quay đầu lại, có chút hoảng hốt.
Đó là một gương mặt vô cùng đẹp và có tính công kích nhưng bởi vì đeo mắt kính nên có vẻ nhã nhặn hơn, ngũ quan của anh vừa sâu sắc lại vừa bạc tình.
Bàn tay cũng vô cùng xinh đẹp.
Đến khi anh nhìn qua thì Hình Yểu mới ý thức được bản thân đã hít vào nhưng lại quên thở ra.
Dường như đã qua mấy đời.
Hình Yểu rũ mắt nghĩ thầm, vẫn là không giống nhau, chỉ là sườn mặt có chút giống mà thôi.
Trong phòng khách tràn ngập hương vị của chanh dây, Tần Cẩn Chi dừng bước chân lại, đứng ở bên cạnh cầu thang là cô gái với gương mặt lạnh nhạt, có một loại khí chất vô cùng gợi cảm thoát ra từ trong xương cốt.
Những giọt nước từ ngọn tóc chậm rãi chảy xuôi xuống dưới cổ và vai của cô như là đang phác hoạ lên làn da trắng nõn kia, sau đó hoàn toàn chìm vào trong cổ áo của cô.
“Cẩn Chi đã về rồi à.” Dì giúp việc nhìn thấy Tần Cẩn Chi thì vô cùng vui vẻ mà chạy xuống lầu: “Bệnh viện hôm nay không bận sao? Tiên sinh và phu nhân có lẽ sẽ về muộn một chút, dì đang chuẩn bị cơm tối, một lát nữa sẽ làm thêm vài món khác nữa, đúng rồi, đây là tiểu Hình.”
Bà giới thiệu Hình Yểu đang đứng bên cạnh: “Gia sư tại nhà của Hạo Thư.”
Tần Cẩn Chi đã hai tháng không về nhà nên chưa từng thấy qua Hình Yểu, anh cúp điện thoại, ánh mắt của anh nhìn Hình Yểu từ đầu đến chân rồi lại đánh một vòng ngược lại, mặc dù chưa nói câu nào nhưng lại làm cho Hình Yểu cảm thấy người đàn ông này đang dùng ánh mắt để nhục nhã cô.
Dì giúp việc lấy máy sấy tóc đưa cho Hình Yểu: “Tiểu Hình, đây là anh trai Cẩn Chi mà Hạo Thư cứ mãi nhắc đến mỗi ngày, cháu vẫn chưa gặp qua.”
Hình Yểu ngẫu nhiên có nghe dì giúp việc nhắc đến cha mẹ của Tần Hạo Thư là kết hôn lần thứ hai.
Bà Tần tuổi vẫn còn trẻ, chưa đến bốn mươi tuổi, anh trai Cẩn Chi này có lẽ là con của vợ trước.
“Ồ, anh trai Cẩn Chi.” Giọng nói của cô lạnh nhạt, âm cuối lại khẽ nâng lên một chút.
Tần Cẩn Chi khẽ nhíu mày.
Dì giúp việc không nghe ra điều gì, Hình Yểu ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của người đàn ông, có một chút hàm ý không rõ, khi chào hỏi lại lịch sự lễ phép mà tìm không ra một chút tật xấu nào: “Chào anh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.