Chương 2: Nắm Lấy
Gia Kỳ
11/04/2024
Hào môn có lắm chuyện cẩu huyết, Hình Yểu đã thấy rất nhiều gia tộc lớn tranh đấu gay gắt, cô vốn tưởng rằng Tần gia cũng giống như thế nhưng thật ra lại không như vậy.
Tần Hạo Thư đối với vị anh trai lớn hơn gần mười sáu tuổi này trong lòng tràn ngập sùng bái, sau khi cậu biết Tần Cẩn Chi đã về nhà thì vui mừng đến không thể ngồi yên một chỗ được, cái miệng nhỏ cứ líu lo không ngừng, nói hết mười câu thì có chín câu đều là khen anh có bao nhiêu lợi hại và xuất sắc.
“Anh trai của em là bác sĩ.”
“Không phải là em rất sợ chích sao?” Hình Yểu trêu chọc cậu.
Cậu ngượng ngùng mà gãi gãi đầu sau đó lén liếc mắt một cái về phía cửa rồi che miệng nhỏ giọng nói với Hình Yểu: “Trước kia thì em sợ lắm, bây giờ không sợ nữa rồi, anh trai chích cũng chỉ đau có một chút xíu thôi à.”
“Bảy giờ bốn mươi, em giải xong nốt hai câu cuối cùng này thì buổi học hôm nay có thể kết thúc rồi.” Ngón tay của Hình Yểu chỉ chỉ vào đề thi.
WeChat trong điện thoại vang lên hai tiếng, là bạn cùng phòng của cô nhắn tới địa điểm cùng với một tấm hình.
Tần Hạo Thư muốn nhanh chóng đi tìm anh trai của cậu nên lập tức viết chữ có chút cẩu thả, Hình Yểu sửa lại cho cậu, qua một lúc mới click vào bức ảnh kia.
Trong ảnh chụp là một nam sinh để đầu đinh với ngũ quan thanh tú lại lộ ra một chút hư hỏng, nếu đánh giá một cách khách quan thì không thể nghi ngờ là đẹp trai, nhưng sau khi Hình Yểu xem xong thì phản ứng đầu tiên của cô lại là: So với Tần Cẩn Chi thì vẫn còn kém xa.
Bà Tần đã về tới nhà, sau khi thay quần áo xong thì lập tức đi kiểm tra tiến độ học tập của con trai, Hình Yểu đang thu dọn đồ vật của mình, cửa phòng mở ra, có thể nhìn thấy trong phòng khách, cậu nhóc Tần Hạo Thư đang một bước không rời mà đi theo Tần Cẩn Chi, hỏi hết cái này đến cái khác, vô cùng rõ ràng là đang cẩn thận lấy lòng.
Tần Cẩn Chi tháo mắt kính xuống, anh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn qua, không có gọng kính che chắn, hình dáng của Hình Yểu cứ như thế mà tiến vào trong đôi mắt của anh.
Lưu Tinh nhìn bài thi toán học của con trai, có chút vui mừng: “Một tháng này Hạo Thư đã có tiến bộ rất lớn, thực sự vô cùng cảm ơn cô giáo.”
Hình Yểu hoàn hồn, khách khí đáp lại hai câu.
Cửa vừa được mở ra thì hơi nóng lập tức xông thẳng tới trước mặt, Hình Yểu cởi áo dệt kim hở cổ ra rồi tuỳ ý cột tóc lên phía sau, có một chiếc xe đậu bên cạnh cây đèn đường, cô đứng trước cửa kính mà tô lại son môi.
Tần Hạo Thư muốn khoe với anh trai kết quả bài thi toán ngày hôm qua của cậu, cậu chạy về phòng, khi đang tìm sách bài tập trên ghế sô pha thì nhìn thấy một chuỗi chìa khóa.
“Đây là chìa khoá của cô giáo Hình! Ở trên ghế sô pha, mình phải nhanh chóng chạy đi trả lại cho cô mới được.”
Bữa tối đã được chuẩn bị xong, Lưu Tinh không cho phép cậu chạy lung tung nên lập tức gọi điện thoại qua cho Hình Yểu.
Nhưng lại không thể gọi được cho Hình Yểu.
Tần Hạo Thư rầu rĩ không vui, nhỏ giọng nhắc mãi: ‘Cô giáo Hình không có chìa khóa sẽ không về nhà được’, Tần Cẩn Chi chạm vào cánh tay của cậu: “Đưa cho anh.”
Khu biệt thự này vào buổi tối rất khó để bắt được xe, phải đi hơn mười phút đến giao lộ thì mới có phương tiện.
Sau khi ra khỏi Tần gia thì Hình Yểu đi dọc theo con đường sỏi đá mà ra ngoài, càng đến gần vườn hoa nhỏ thì âm thanh càng thêm ồn ào, cô đột nhiên muốn hút thuốc nhưng lại không có lửa.
Tiếng bước chân phía sau ngày càng lại gần, cô dừng bước chân rồi xoay đầu nhìn lại, có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng cao lớn của người đàn ông được phác hoạ ra dưới ánh đèn đường, Hình Yểu đứng tại chỗ đợi anh đến gần.
Cô chỉ là tô thêm một lớp son môi rồi lại cột tóc lên nhưng khí chất toàn thân đã không còn giống như trước, gương mặt kiêu ngạo lạnh nhạt kia làm cho người đàn ông chùn bước chân rồi lại tham lam mà khát cầu.
Ánh mắt của Tần Cẩn chi dừng lại trên điếu thuốc lá thon dài đang bị cô cắn giữa đôi môi đỏ mọng kia, không cần nói cũng biết.
“Chủ động nghỉ việc đi, chúng tôi sẽ tìm cho Hạo Thư gia sư tại nhà khác.”
Đây là lời nói đầu tiên của anh đối với Hình Yểu.
Hình Yểu tiếp được chìa khóa anh ném tới, điếu thuốc cắn nơi khóe miệng rơi vào trong cổ áo vừa vặn dập tắt, cô thấp giọng cười cười rồi học theo ngữ điệu gọi anh trai ơi của Tần Hạo Thư mỗi lần đi theo sau lưng Tần Cẩn Chi: “Anh trai Cẩn Chi à.”
“Cô đang xem thường ai vậy?”
Cô dùng hai ngón tay kéo điếu thuốc kia ra từ trong cổ áo, âm cuối ngã ngớn vẫn còn chưa tan thì lập tức đi vài bước đến gần Tần Cẩn Chi.
Hương thơm nhàn nhạt truyền đến từ hơi thở của cô, Tần Cẩn Chi khẽ nhíu mày, đợi cho đến khi anh phản ứng lại được thì khoảng cách giữa anh với Hình Yểu đã là gần trong gang tấc, anh thậm chí chỉ cần thoáng cúi đầu là có thể nhìn thấy khe rãnh bên trong cổ áo của cô.
Hình Yểu nhân lúc vài giây này anh đang không có phòng bị mà kéo xuống khóa quần của anh, bàn tay mềm mại trực tiếp duỗi vào bên trong.
Cách một lớp quần lót, nắm lấy.
Tần Hạo Thư đối với vị anh trai lớn hơn gần mười sáu tuổi này trong lòng tràn ngập sùng bái, sau khi cậu biết Tần Cẩn Chi đã về nhà thì vui mừng đến không thể ngồi yên một chỗ được, cái miệng nhỏ cứ líu lo không ngừng, nói hết mười câu thì có chín câu đều là khen anh có bao nhiêu lợi hại và xuất sắc.
“Anh trai của em là bác sĩ.”
“Không phải là em rất sợ chích sao?” Hình Yểu trêu chọc cậu.
Cậu ngượng ngùng mà gãi gãi đầu sau đó lén liếc mắt một cái về phía cửa rồi che miệng nhỏ giọng nói với Hình Yểu: “Trước kia thì em sợ lắm, bây giờ không sợ nữa rồi, anh trai chích cũng chỉ đau có một chút xíu thôi à.”
“Bảy giờ bốn mươi, em giải xong nốt hai câu cuối cùng này thì buổi học hôm nay có thể kết thúc rồi.” Ngón tay của Hình Yểu chỉ chỉ vào đề thi.
WeChat trong điện thoại vang lên hai tiếng, là bạn cùng phòng của cô nhắn tới địa điểm cùng với một tấm hình.
Tần Hạo Thư muốn nhanh chóng đi tìm anh trai của cậu nên lập tức viết chữ có chút cẩu thả, Hình Yểu sửa lại cho cậu, qua một lúc mới click vào bức ảnh kia.
Trong ảnh chụp là một nam sinh để đầu đinh với ngũ quan thanh tú lại lộ ra một chút hư hỏng, nếu đánh giá một cách khách quan thì không thể nghi ngờ là đẹp trai, nhưng sau khi Hình Yểu xem xong thì phản ứng đầu tiên của cô lại là: So với Tần Cẩn Chi thì vẫn còn kém xa.
Bà Tần đã về tới nhà, sau khi thay quần áo xong thì lập tức đi kiểm tra tiến độ học tập của con trai, Hình Yểu đang thu dọn đồ vật của mình, cửa phòng mở ra, có thể nhìn thấy trong phòng khách, cậu nhóc Tần Hạo Thư đang một bước không rời mà đi theo Tần Cẩn Chi, hỏi hết cái này đến cái khác, vô cùng rõ ràng là đang cẩn thận lấy lòng.
Tần Cẩn Chi tháo mắt kính xuống, anh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn qua, không có gọng kính che chắn, hình dáng của Hình Yểu cứ như thế mà tiến vào trong đôi mắt của anh.
Lưu Tinh nhìn bài thi toán học của con trai, có chút vui mừng: “Một tháng này Hạo Thư đã có tiến bộ rất lớn, thực sự vô cùng cảm ơn cô giáo.”
Hình Yểu hoàn hồn, khách khí đáp lại hai câu.
Cửa vừa được mở ra thì hơi nóng lập tức xông thẳng tới trước mặt, Hình Yểu cởi áo dệt kim hở cổ ra rồi tuỳ ý cột tóc lên phía sau, có một chiếc xe đậu bên cạnh cây đèn đường, cô đứng trước cửa kính mà tô lại son môi.
Tần Hạo Thư muốn khoe với anh trai kết quả bài thi toán ngày hôm qua của cậu, cậu chạy về phòng, khi đang tìm sách bài tập trên ghế sô pha thì nhìn thấy một chuỗi chìa khóa.
“Đây là chìa khoá của cô giáo Hình! Ở trên ghế sô pha, mình phải nhanh chóng chạy đi trả lại cho cô mới được.”
Bữa tối đã được chuẩn bị xong, Lưu Tinh không cho phép cậu chạy lung tung nên lập tức gọi điện thoại qua cho Hình Yểu.
Nhưng lại không thể gọi được cho Hình Yểu.
Tần Hạo Thư rầu rĩ không vui, nhỏ giọng nhắc mãi: ‘Cô giáo Hình không có chìa khóa sẽ không về nhà được’, Tần Cẩn Chi chạm vào cánh tay của cậu: “Đưa cho anh.”
Khu biệt thự này vào buổi tối rất khó để bắt được xe, phải đi hơn mười phút đến giao lộ thì mới có phương tiện.
Sau khi ra khỏi Tần gia thì Hình Yểu đi dọc theo con đường sỏi đá mà ra ngoài, càng đến gần vườn hoa nhỏ thì âm thanh càng thêm ồn ào, cô đột nhiên muốn hút thuốc nhưng lại không có lửa.
Tiếng bước chân phía sau ngày càng lại gần, cô dừng bước chân rồi xoay đầu nhìn lại, có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng cao lớn của người đàn ông được phác hoạ ra dưới ánh đèn đường, Hình Yểu đứng tại chỗ đợi anh đến gần.
Cô chỉ là tô thêm một lớp son môi rồi lại cột tóc lên nhưng khí chất toàn thân đã không còn giống như trước, gương mặt kiêu ngạo lạnh nhạt kia làm cho người đàn ông chùn bước chân rồi lại tham lam mà khát cầu.
Ánh mắt của Tần Cẩn chi dừng lại trên điếu thuốc lá thon dài đang bị cô cắn giữa đôi môi đỏ mọng kia, không cần nói cũng biết.
“Chủ động nghỉ việc đi, chúng tôi sẽ tìm cho Hạo Thư gia sư tại nhà khác.”
Đây là lời nói đầu tiên của anh đối với Hình Yểu.
Hình Yểu tiếp được chìa khóa anh ném tới, điếu thuốc cắn nơi khóe miệng rơi vào trong cổ áo vừa vặn dập tắt, cô thấp giọng cười cười rồi học theo ngữ điệu gọi anh trai ơi của Tần Hạo Thư mỗi lần đi theo sau lưng Tần Cẩn Chi: “Anh trai Cẩn Chi à.”
“Cô đang xem thường ai vậy?”
Cô dùng hai ngón tay kéo điếu thuốc kia ra từ trong cổ áo, âm cuối ngã ngớn vẫn còn chưa tan thì lập tức đi vài bước đến gần Tần Cẩn Chi.
Hương thơm nhàn nhạt truyền đến từ hơi thở của cô, Tần Cẩn Chi khẽ nhíu mày, đợi cho đến khi anh phản ứng lại được thì khoảng cách giữa anh với Hình Yểu đã là gần trong gang tấc, anh thậm chí chỉ cần thoáng cúi đầu là có thể nhìn thấy khe rãnh bên trong cổ áo của cô.
Hình Yểu nhân lúc vài giây này anh đang không có phòng bị mà kéo xuống khóa quần của anh, bàn tay mềm mại trực tiếp duỗi vào bên trong.
Cách một lớp quần lót, nắm lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.