Chương 46: Tuổi Trẻ Của Chúng Ta
SonSam
25/02/2024
Chờ đến khi lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn, Tô Huyên lại không tiếp tục nói bát quái, mà là thu liễm ý cười trên mặt, bắt đầu nói chuyện ngẫu hứng chân chính.
“Tương lai có phải phồn hoa như gấm hay không, đều xuất phát từ nỗ lực hiện tại của chúng ta, đây là một câu mà Hawking tiên sinh viết trong “Câu hỏi đáp cuối cùng”, hôm nay tôi đứng ở chỗ này, muốn cùng mọi người thảo luận một vấn đề, rốt cuộc chúng ta muốn trở thành người như thế nào?”
Âm thanh ồn ào ở phía dưới dần dần an tĩnh lại, giải trí cùng bát quái kỳ thật chỉ là một phần không đáng nhắc tới trong đại học A, ở học phủ nổi tiếng nhất trong nước này, bọn họ cũng không thiếu lý trí cùng tài hoa.
… Bạn đang đọc truyện Nữ nhân Tô gia tại nguồn: http://truyensextv.cc/nu-nhan-to-gia/
“Tháng 2 năm ngoái, đội thể thao điện tử của trường chúng ta đã đáp ứng thử thách từ đại học A bên cạnh, trong tình huống tỷ số tụt lại phía sau, với nghị lực kiên cường đã chậm rãi vượt qua… Tháng 4 năm ngoái, câu lạc bộ bóng rổ của trường chúng ta tham gia giải bóng rổ sinh viên đại học, trong tình huống lão tướng bị thương, một số sinh viên nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, đã đánh ra tinh thần của trường đại học A… Tháng 10 năm ngoái, đội leo núi của trường chúng ta đã đặt cờ trường trên núi tuyết Harden…”
Lời nói rõ ràng, đĩnh đạc cứng rắn, khó có được nhất chính là, Tô Huyên nói cũng không phải là lời rập theo một khuôn khổ, mà là thật sự đem vinh dự của mỗi một xã đoàn hoặc cá nhân ưu tú năm ngoái đều nói rõ ràng, như thuộc trong lòng bàn tay!
Học sinh phía dưới đều sôi trào, nghe phát biểu lâu như vậy, tuy rằng đều là bản thảo rất màu sắc, văn từ cũng rất hoa lệ, nhưng ít nhiều vẫn làm cho người ta có chút buồn ngủ. Nhưng đoạn này của Tô Huyên, lại làm cho nhiệt huyết của bọn họ cuồn cuộn.
Từng chuyện từng chuyện, những phấn đấu, thu hoạch, cùng vinh dự, đều được tái hiện trong bài phát biểu của Tô Huyên, đây là một bài phát biểu sao?
Không, đó là tuổi trẻ của họ!
Về sau, có một số người hoặc là xã đoàn được Tô Huyên điểm đến, còn ngượng ngùng phất phất tay, bộ dáng vừa kiêu ngạo vừa cố nén vui mừng kia, nghênh đón càng nhiều tiếng cười thiện ý.
“Một năm này cũng không dễ dàng, một ít linh hồn từng lưu lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử đều lần lượt rời đi, thiên tai nhân họa sắp bao trùm lên trẻ tuổi chúng ta đang nhanh chóng tiến lên. Nhưng thật ra nào có năm nào dễ dàng, cuộc sống cho tới bây giờ chưa từng cho chúng ta lựa chọn đơn giản…”
“Đường xa nhiều chông gai, cuối cùng, lại mượn một câu của Hawking tiên sinh làm kết thúc, ta muốn làm một người dũng cảm, làm một người tò mò, làm một người kiên định, trèo đèo lội suối, chuyện lại thành!”
Khi Tô Huyên nói xong chữ cuối cùng, hiện trường đầu tiên là im lặng ba giây, ngay sau đó vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt, thật lâu không ngừng. Một số người, khóe mắt thậm chí còn ngân ngấn nước mắt, ý nghĩa của năm mới tại thời điểm này đã được hiển thị đến mức lớn nhất, quá khứ đã trôi qua, tương lai sẽ rực rỡ hơn!
Dưới đài, nữ sinh đang cầm micro, nụ cười còn treo trên mặt, nhưng lúc này lại cứng ngắc vô cùng. Sắc mặt người bên cạnh nàng cũng phi thường không tốt.
“Thi Hàm, làm sao cô ấy có thể nói diễn thuyết như thế, không phải mình đã đọc bản thảo của cô ấy rồi…”
“Câm miệng lại!”
Ý thức được đây không phải là nơi nói chuyện, hai người đều ngậm miệng lại, Vân Thi Hàm nhìn nữ sinh đang bình tĩnh phát biểu trên đài, trong lòng tức giận không thôi, xem thường nữ nhân này rồi!
Bất quá, ai thắng ai thua còn chưa nhất định!
Bài phát biểu của đại diện sinh viên kết thúc, các MC cũng một lần nữa lên sân khấu, theo lý thuyết đã đến lúc tổng kết, bắt đầu làm nóng phần chương trình tiếp theo, nhưng không ngờ Vân Thi Hàm vốn là MC đột nhiên mở miệng:
“Tô Huyên học tỷ, không phải vừa rồi chị nói còn có tiết mục muốn biểu diễn cho mọi người sao?”
Bầu không khí hiện trường lập tức giương cung bạt kiếm, trong không khí có mùi thuốc súng, ngay sau đó thật đúng là có người cho rằng Tô Huyên muốn biểu diễn tiết mục, nghĩ đến nhiệt huyết phát biểu vừa rồi, mọi người đều rất chờ mong còn vỗ tay.
Thật đúng là không dứt, Tô Huyên triệt để câm lặng, từ khi nào nàng nói muốn biểu diễn tiết mục?
Chưa kể đến việc nàng không có chuẩn bị trước, cho dù thật sự có chuẩn bị, tiệc mừng năm mới trải qua mấy lần diễn tập, thời gian của mỗi tiết mục đều cố định, nàng muốn biểu diễn một tiết mục, cũng có nghĩa là tiết mục sau này phải dời thời gian, đây không phải là chuyện đắc tội với người khác sao?
Huống hồ phát biểu vừa rồi đã đủ nổi bật rồi, hăng quá sẽ hóa dở.
Nhưng nếu lúc này hàm hồ cự tuyệt, lại có loại chật vật sợ chuyện, ngược lại giống như bị Vân Thi Hàm đè một đầu.
Giằng co vài giây, đối mặt với việc đối phương rõ ràng gây khó dễ, Tô Huyên lại đột nhiên nở nụ cười, nàng không đối mặt với Vân Thi Hàm, mà là hướng về phía khán giả phía dưới.
Trong nụ cười của nàng mang theo vài phần hoang mang, lông mày cũng hơi cau lại, ngay sau đó hướng về phía tai nghe thở dài, giả bộ bất đắc dĩ mở miệng nói:
“Thế nào? Còn muốn tôi hát “Chia tay hạnh phúc” sao ~~”.
Biểu tình này, lời nói này, khiến cho cả hiện trường đều ào ào cười to.
Bọn họ ở sau lưng thảo luận chuyện của Tô Huyên và Cố Quân Diệc, nhưng không ai dám công khai nói qua nha, Tô Huyên lần này, giống như là đâm thủng tất cả giấy ngoài cửa sổ, tiêu sái lại thú vị như vậy, lại nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Mọi người cười xong lại cảm thấy mình không đàng hoàng, hậu tri hậu giác nghĩ đến, hành vi bọn họ cho rằng chỉ là ăn dưa giải trí, kỳ thật đối với đương sự hẳn là một loại thương tổn.
Thật ra đại đa số thời gian, người thật tâm ác ý đều là số ít, những người khác đều chỉ là bị dư luận bao vây, bởi vì trong lòng có vi diệu đố kỵ cùng không cam lòng, trở thành người thờ ơ lạnh nhạt hoặc là trợ giúp ké xấu.
Người với người ở chung chính là kỳ diệu như thế, hôm nay Tô Huyên phát biểu, hơn nữa lời nói vừa rồi lại rất thoải mái, đem khoảng cách của mọi người kéo gần, đối mặt với một cô gái tướng mạo thanh tú xinh đẹp, lời nói lưu loát sâu sắc, lại mang theo chút hài hước dí dỏm, ai còn có thể tin tưởng những lời bôi nhọ không có chứng cứ trên diễn đàn.
Lập tức có nam sinh ồn ào kêu lên:
“Học tỷ đừng thương tâm, em cũng độc thân, em sẽ theo đuổi chị!”
“Đến phiên đám tiểu tử miệng hôi mùi sữa các người sao! Học muội, tôi cao 1m8, nhân phẩm khí chất tốt, add wechat tán gẫu đi!”
“Khụ, tôi cùng muốn! Tô Huyên, bạn vừa khen đội bóng rổ, tôi là đội trưởng đội bóng rổ đây!”
Trong khoảng thời gian ngắn, bữa tiệc mừng năm mới vốn là nghiêm túc đứng đắn, cư nhiên trở thành hiện trường xem mắt kết bạn, thái quá nhất chính là, ồn ào muốn add wechat của Tô Huyên, cư nhiên không chỉ có nam sinh, còn có không ít nữ sinh!
Vân Thi Hàm thế nào cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy, nàng cắn răng, còn muốn nói thêm gì nữa, lại nhận được cái trừng mắt của giáo viên, ở đây không có ai là kẻ ngốc, bữa tiệc của trường cũng không phải là nơi để nàng tùy ý khi dễ người khác, mà người đó còn là sinh viên trường mình.
“Tương lai có phải phồn hoa như gấm hay không, đều xuất phát từ nỗ lực hiện tại của chúng ta, đây là một câu mà Hawking tiên sinh viết trong “Câu hỏi đáp cuối cùng”, hôm nay tôi đứng ở chỗ này, muốn cùng mọi người thảo luận một vấn đề, rốt cuộc chúng ta muốn trở thành người như thế nào?”
Âm thanh ồn ào ở phía dưới dần dần an tĩnh lại, giải trí cùng bát quái kỳ thật chỉ là một phần không đáng nhắc tới trong đại học A, ở học phủ nổi tiếng nhất trong nước này, bọn họ cũng không thiếu lý trí cùng tài hoa.
… Bạn đang đọc truyện Nữ nhân Tô gia tại nguồn: http://truyensextv.cc/nu-nhan-to-gia/
“Tháng 2 năm ngoái, đội thể thao điện tử của trường chúng ta đã đáp ứng thử thách từ đại học A bên cạnh, trong tình huống tỷ số tụt lại phía sau, với nghị lực kiên cường đã chậm rãi vượt qua… Tháng 4 năm ngoái, câu lạc bộ bóng rổ của trường chúng ta tham gia giải bóng rổ sinh viên đại học, trong tình huống lão tướng bị thương, một số sinh viên nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, đã đánh ra tinh thần của trường đại học A… Tháng 10 năm ngoái, đội leo núi của trường chúng ta đã đặt cờ trường trên núi tuyết Harden…”
Lời nói rõ ràng, đĩnh đạc cứng rắn, khó có được nhất chính là, Tô Huyên nói cũng không phải là lời rập theo một khuôn khổ, mà là thật sự đem vinh dự của mỗi một xã đoàn hoặc cá nhân ưu tú năm ngoái đều nói rõ ràng, như thuộc trong lòng bàn tay!
Học sinh phía dưới đều sôi trào, nghe phát biểu lâu như vậy, tuy rằng đều là bản thảo rất màu sắc, văn từ cũng rất hoa lệ, nhưng ít nhiều vẫn làm cho người ta có chút buồn ngủ. Nhưng đoạn này của Tô Huyên, lại làm cho nhiệt huyết của bọn họ cuồn cuộn.
Từng chuyện từng chuyện, những phấn đấu, thu hoạch, cùng vinh dự, đều được tái hiện trong bài phát biểu của Tô Huyên, đây là một bài phát biểu sao?
Không, đó là tuổi trẻ của họ!
Về sau, có một số người hoặc là xã đoàn được Tô Huyên điểm đến, còn ngượng ngùng phất phất tay, bộ dáng vừa kiêu ngạo vừa cố nén vui mừng kia, nghênh đón càng nhiều tiếng cười thiện ý.
“Một năm này cũng không dễ dàng, một ít linh hồn từng lưu lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử đều lần lượt rời đi, thiên tai nhân họa sắp bao trùm lên trẻ tuổi chúng ta đang nhanh chóng tiến lên. Nhưng thật ra nào có năm nào dễ dàng, cuộc sống cho tới bây giờ chưa từng cho chúng ta lựa chọn đơn giản…”
“Đường xa nhiều chông gai, cuối cùng, lại mượn một câu của Hawking tiên sinh làm kết thúc, ta muốn làm một người dũng cảm, làm một người tò mò, làm một người kiên định, trèo đèo lội suối, chuyện lại thành!”
Khi Tô Huyên nói xong chữ cuối cùng, hiện trường đầu tiên là im lặng ba giây, ngay sau đó vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt, thật lâu không ngừng. Một số người, khóe mắt thậm chí còn ngân ngấn nước mắt, ý nghĩa của năm mới tại thời điểm này đã được hiển thị đến mức lớn nhất, quá khứ đã trôi qua, tương lai sẽ rực rỡ hơn!
Dưới đài, nữ sinh đang cầm micro, nụ cười còn treo trên mặt, nhưng lúc này lại cứng ngắc vô cùng. Sắc mặt người bên cạnh nàng cũng phi thường không tốt.
“Thi Hàm, làm sao cô ấy có thể nói diễn thuyết như thế, không phải mình đã đọc bản thảo của cô ấy rồi…”
“Câm miệng lại!”
Ý thức được đây không phải là nơi nói chuyện, hai người đều ngậm miệng lại, Vân Thi Hàm nhìn nữ sinh đang bình tĩnh phát biểu trên đài, trong lòng tức giận không thôi, xem thường nữ nhân này rồi!
Bất quá, ai thắng ai thua còn chưa nhất định!
Bài phát biểu của đại diện sinh viên kết thúc, các MC cũng một lần nữa lên sân khấu, theo lý thuyết đã đến lúc tổng kết, bắt đầu làm nóng phần chương trình tiếp theo, nhưng không ngờ Vân Thi Hàm vốn là MC đột nhiên mở miệng:
“Tô Huyên học tỷ, không phải vừa rồi chị nói còn có tiết mục muốn biểu diễn cho mọi người sao?”
Bầu không khí hiện trường lập tức giương cung bạt kiếm, trong không khí có mùi thuốc súng, ngay sau đó thật đúng là có người cho rằng Tô Huyên muốn biểu diễn tiết mục, nghĩ đến nhiệt huyết phát biểu vừa rồi, mọi người đều rất chờ mong còn vỗ tay.
Thật đúng là không dứt, Tô Huyên triệt để câm lặng, từ khi nào nàng nói muốn biểu diễn tiết mục?
Chưa kể đến việc nàng không có chuẩn bị trước, cho dù thật sự có chuẩn bị, tiệc mừng năm mới trải qua mấy lần diễn tập, thời gian của mỗi tiết mục đều cố định, nàng muốn biểu diễn một tiết mục, cũng có nghĩa là tiết mục sau này phải dời thời gian, đây không phải là chuyện đắc tội với người khác sao?
Huống hồ phát biểu vừa rồi đã đủ nổi bật rồi, hăng quá sẽ hóa dở.
Nhưng nếu lúc này hàm hồ cự tuyệt, lại có loại chật vật sợ chuyện, ngược lại giống như bị Vân Thi Hàm đè một đầu.
Giằng co vài giây, đối mặt với việc đối phương rõ ràng gây khó dễ, Tô Huyên lại đột nhiên nở nụ cười, nàng không đối mặt với Vân Thi Hàm, mà là hướng về phía khán giả phía dưới.
Trong nụ cười của nàng mang theo vài phần hoang mang, lông mày cũng hơi cau lại, ngay sau đó hướng về phía tai nghe thở dài, giả bộ bất đắc dĩ mở miệng nói:
“Thế nào? Còn muốn tôi hát “Chia tay hạnh phúc” sao ~~”.
Biểu tình này, lời nói này, khiến cho cả hiện trường đều ào ào cười to.
Bọn họ ở sau lưng thảo luận chuyện của Tô Huyên và Cố Quân Diệc, nhưng không ai dám công khai nói qua nha, Tô Huyên lần này, giống như là đâm thủng tất cả giấy ngoài cửa sổ, tiêu sái lại thú vị như vậy, lại nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Mọi người cười xong lại cảm thấy mình không đàng hoàng, hậu tri hậu giác nghĩ đến, hành vi bọn họ cho rằng chỉ là ăn dưa giải trí, kỳ thật đối với đương sự hẳn là một loại thương tổn.
Thật ra đại đa số thời gian, người thật tâm ác ý đều là số ít, những người khác đều chỉ là bị dư luận bao vây, bởi vì trong lòng có vi diệu đố kỵ cùng không cam lòng, trở thành người thờ ơ lạnh nhạt hoặc là trợ giúp ké xấu.
Người với người ở chung chính là kỳ diệu như thế, hôm nay Tô Huyên phát biểu, hơn nữa lời nói vừa rồi lại rất thoải mái, đem khoảng cách của mọi người kéo gần, đối mặt với một cô gái tướng mạo thanh tú xinh đẹp, lời nói lưu loát sâu sắc, lại mang theo chút hài hước dí dỏm, ai còn có thể tin tưởng những lời bôi nhọ không có chứng cứ trên diễn đàn.
Lập tức có nam sinh ồn ào kêu lên:
“Học tỷ đừng thương tâm, em cũng độc thân, em sẽ theo đuổi chị!”
“Đến phiên đám tiểu tử miệng hôi mùi sữa các người sao! Học muội, tôi cao 1m8, nhân phẩm khí chất tốt, add wechat tán gẫu đi!”
“Khụ, tôi cùng muốn! Tô Huyên, bạn vừa khen đội bóng rổ, tôi là đội trưởng đội bóng rổ đây!”
Trong khoảng thời gian ngắn, bữa tiệc mừng năm mới vốn là nghiêm túc đứng đắn, cư nhiên trở thành hiện trường xem mắt kết bạn, thái quá nhất chính là, ồn ào muốn add wechat của Tô Huyên, cư nhiên không chỉ có nam sinh, còn có không ít nữ sinh!
Vân Thi Hàm thế nào cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy, nàng cắn răng, còn muốn nói thêm gì nữa, lại nhận được cái trừng mắt của giáo viên, ở đây không có ai là kẻ ngốc, bữa tiệc của trường cũng không phải là nơi để nàng tùy ý khi dễ người khác, mà người đó còn là sinh viên trường mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.