Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 3 - Chương 1586
Vệ Sơ Lãng
02/07/2015
Thấy Tô Mạt đồng ý, hai tỷ muội Nhạc gia cũng có chút ngạc nhiên, Nhạc Lâm Nhi đắc ý nhướng mày, nói với Tô Mạt: "Tỷ tỷ được yêu chiều từ nhỏ, sao có thể đi bộ về chứ, làm phiền các người chuẩn bị nhuyễn kiệu đưa tỷ tỷ ta về."
Kim Kết tức giận đến mức lỗ tai như bốc hơi nước, quả thật là được một tấc lại muốn tiến một tấc, mũi hếch lên trời rồi.
"Các ngươi không đi bộ tới thì bay qua chắc?"
Muốn ngồi kiệu sao? Nằm mơ đi.
Ngồi kiệu phủ Quốc Công đến vương phủ, là muốn khoe khoang sao? Nghĩ hay thật?
Ai ngờ Tô Mạt lại đồng ý, vẫn cười như cũ phân phó, "Thu Hà, đi bảo người chuẩn bị kiệu cho hai vị cô nương, đưa hai nàng về Tề vương phủ."
"Tiểu thư!?" Kim Kết kinh ngạc tròn mắt nhìn.
Tô Mạt liếc mắt nhìn nàng, thản nhiên nói: "Làm theo."
Kim Kết ủy khuất đến mức sắp khóc, tại sao lại có thể như vậy, tiểu thư vì sao phải đối tốt với hai người họ như vậy?
Hiện giờ Tô gia trên dưới đều sống rất hòa thuận, tiểu thư đối với mọi người rất khoan dung nhưng không bao gồm cả nữ nhân đến cướp đoạt vương gia chứ!
Nhìn bộ dạng của hai nữ nhân kia, giọng điệu nói chuyện, rõ ràng là muốn đến thị uy, đến thể hiện sức mạnh của mình.
Quá đáng giận mà!
Tô Mạt không để ý đến Kim Kết, đứng dậy đi đến bên cạnh Nhạc Phong Nhi, khẽ cười nói: "Nhạc cô nương có còn yêu cầu gì nữa không?"
Nhạc Phong Nhi nhẹ nhàng mím môi, hai mắt đẫm lệ, "Tô tiểu thư có thể thu lưu chúng ta, chúng ta vô cùng cảm kích, đâu nào còn có yêu cầu?"
Nhạc Lâm Nhi hừ nói: "Nếu ngươi có thể đưa đại ca ta trở về, ngươi có thể sao?"
Tô Mạt nhướng mày, "Nói vậy hai vị tiểu thư có thỉnh cầu này rồi?"
Kim Kết mở to hai mắt nhìn, từ khi nào thì tiểu thư trở thành Quan Âm Bồ Tát luôn thỏa mãn nguyện vọng của người khác?
Nhạc Lâm Nhi xuy một tiếng, "Dù chúng ta có yêu cầu, ngươi cũng không làm được. Vương gia cũng không làm được, ngươi thì làm được gì chứ? Ta chỉ cầu người không cần gây trở ngại việc vương gia giữ chúng ta lại, nếu điện hạ đối xử với tỷ tỷ của ta tốt, vẫn xin ngươi đừng có phá hoại."
Trên mặt Tô Mạt vẫn không thể hiện ra điều gì, sảng khoái nói: "Được, được. Nếu Nhạc tiểu thư đã đạt được ba thỉnh cầu, như vậy mời trở về đi."
Nhạc Lâm Nhi kinh ngạc nói: "Ba thỉnh cầu gì? Ta khi nào có ba thỉnh cầu rồi?"
Khóe môi Tô Mạt nâng lên một nụ cười nhỏ, nguyên bản là đôi mắt ấm áp như gió xuân, bắt đầu xuất hiện lãnh ý, nàng thản nhiên nói: "Ý của ta là, nể tình Nhạc tướng quân đi theo vương gia lâu năm, ta sẽ thỏa mãn ba yêu cầu của các ngươi..."
Kim Kết tức giận đến mức lỗ tai như bốc hơi nước, quả thật là được một tấc lại muốn tiến một tấc, mũi hếch lên trời rồi.
"Các ngươi không đi bộ tới thì bay qua chắc?"
Muốn ngồi kiệu sao? Nằm mơ đi.
Ngồi kiệu phủ Quốc Công đến vương phủ, là muốn khoe khoang sao? Nghĩ hay thật?
Ai ngờ Tô Mạt lại đồng ý, vẫn cười như cũ phân phó, "Thu Hà, đi bảo người chuẩn bị kiệu cho hai vị cô nương, đưa hai nàng về Tề vương phủ."
"Tiểu thư!?" Kim Kết kinh ngạc tròn mắt nhìn.
Tô Mạt liếc mắt nhìn nàng, thản nhiên nói: "Làm theo."
Kim Kết ủy khuất đến mức sắp khóc, tại sao lại có thể như vậy, tiểu thư vì sao phải đối tốt với hai người họ như vậy?
Hiện giờ Tô gia trên dưới đều sống rất hòa thuận, tiểu thư đối với mọi người rất khoan dung nhưng không bao gồm cả nữ nhân đến cướp đoạt vương gia chứ!
Nhìn bộ dạng của hai nữ nhân kia, giọng điệu nói chuyện, rõ ràng là muốn đến thị uy, đến thể hiện sức mạnh của mình.
Quá đáng giận mà!
Tô Mạt không để ý đến Kim Kết, đứng dậy đi đến bên cạnh Nhạc Phong Nhi, khẽ cười nói: "Nhạc cô nương có còn yêu cầu gì nữa không?"
Nhạc Phong Nhi nhẹ nhàng mím môi, hai mắt đẫm lệ, "Tô tiểu thư có thể thu lưu chúng ta, chúng ta vô cùng cảm kích, đâu nào còn có yêu cầu?"
Nhạc Lâm Nhi hừ nói: "Nếu ngươi có thể đưa đại ca ta trở về, ngươi có thể sao?"
Tô Mạt nhướng mày, "Nói vậy hai vị tiểu thư có thỉnh cầu này rồi?"
Kim Kết mở to hai mắt nhìn, từ khi nào thì tiểu thư trở thành Quan Âm Bồ Tát luôn thỏa mãn nguyện vọng của người khác?
Nhạc Lâm Nhi xuy một tiếng, "Dù chúng ta có yêu cầu, ngươi cũng không làm được. Vương gia cũng không làm được, ngươi thì làm được gì chứ? Ta chỉ cầu người không cần gây trở ngại việc vương gia giữ chúng ta lại, nếu điện hạ đối xử với tỷ tỷ của ta tốt, vẫn xin ngươi đừng có phá hoại."
Trên mặt Tô Mạt vẫn không thể hiện ra điều gì, sảng khoái nói: "Được, được. Nếu Nhạc tiểu thư đã đạt được ba thỉnh cầu, như vậy mời trở về đi."
Nhạc Lâm Nhi kinh ngạc nói: "Ba thỉnh cầu gì? Ta khi nào có ba thỉnh cầu rồi?"
Khóe môi Tô Mạt nâng lên một nụ cười nhỏ, nguyên bản là đôi mắt ấm áp như gió xuân, bắt đầu xuất hiện lãnh ý, nàng thản nhiên nói: "Ý của ta là, nể tình Nhạc tướng quân đi theo vương gia lâu năm, ta sẽ thỏa mãn ba yêu cầu của các ngươi..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.