Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 3 - Chương 1587
Vệ Sơ Lãng
02/07/2015
"Khi các ngươi gặp ta đã nói ra ba yêu cầu. Một là cầu ta gặp các người, hai là dùng kiệu đưa tỷ muội hai người về vương phủ, ba là ta không ngăn cản vương gia đối tốt với các ngươi. Có đúng như vậy không?"
Cho rằng nàng dễ bị bắt nạt như vậy sao?
Nhạc Lâm Nhi há miệng thở dốc, Nhạc Phong Nhi không dám tin nhìn nàng, ba thỉnh cầu?
"Chuyện này không công bằng, ngươi cũng không nói với chúng ta sẽ thỏa mãn ba nguyện vọng, nếu như ngươi nói chúng ta sẽ không yêu cầu như vậy rồi." Nhạc Lâm Nhi cãi lại, "Đây rõ ràng là lừa gạt chúng ta."
Kim Kết hừ lạnh nói: "Các ngươi được nể mặt mà không muốn rồi. Tiểu thư nhà ta xuất phát từ nhân nghĩa, tự mình thỏa mãn ba yêu cầu của các ngươi, các ngươi nghĩ rằng tiểu thư nhà ta thiếu nợ của các ngươi sao? Vậy mà dám công khai yêu cầu, thật đúng là không biết xấu hổ!"
Sắc mặt Nhạc Lâm Nhi lúc trắng lúc xanh, Nhạc Phong Nhi nước mắt càng chảy nhiều thêm.
Đột nhiên, Nhạc Phong Nhi quỳ xuống, "Tô tiểu thư, người đại nhân đại lượng, ta có thể thỉnh cầu người cứu đại ca ta không?"
Tô Mạt tựa tiếu tự phi nhìn nàng, trong mắt tràn đầy châm chọc, hai nữ nhân này tính toán thật sâu, một lòng muốn tiến vào vương phủ. Nếu thật sự trong lòng có đại ca mình, thì ngay từ đầu đã xin người cứu đại ca nàng, mà không phải là muốn tiến vào vương phủ.
Nếu như có chút khí phách thì sẽ không là như vậy.
Ngoài ra, triều đình không có buộc tội các nàng, trên tay các nàng cũng sẽ không thiếu tiền, lại cứ muốn đến vương phủ, muốn tính chuyện gì tưởng nàng không biết sao?
Nhưng nàng vì Nhạc Thiếu Sâm đã từng đi theo Hoàng Phủ Cẩn, tất nhiên không có giao tình gì với nàng, đúng là nếu xuất phát từ nguyên tắc của nàng, nàng nguyện ý giúp hắn một chút. Nàng đoán hoàng đế không giết hắn là vì mặt mũi của Hoàng Phủ Cẩn chỉ bắt hắn đi lưu đày, có dụng ý nên sẽ không dễ dàng giết hắn.
Thử nghĩ xem, hiện giờ Đại Chu đã không còn phụ thân, không có Hoàng Phủ Cẩn, nếu không có Nhạc Thiếu Sâm thì có thể đánh giặc Đại Tương sao?
Dù sao Hoàng Phủ Giới chưa thật sự trưởng thành, ít nhất phải hai mươi năm nữa hắn mới hiểu ra, còn cần Nhạc Thiếu Sâm.
Hoàng đế tự nhiên sẽ không giết hắn.
Nếu tính tình hai tỷ muội Nhạc gia thuần khiết, vậy nàng sẽ giúp hai nàng, nếu không miệng ăn núi lở, không nuôi được chính mình.
Ngoại trừ loại người muốn đến làm nàng khó chịu, muốn cướp nam nhân của nàng, tuyệt không thể dễ dàng tha thứ.
Nàng tin tưởng vào bản thân, tin tưởng Hoàng Phủ Cẩn, nàng không phải là người nói yêu ngoài miệng nhưng chỉ vì lời nói người ngoài mà tổn hiểu nhầm người mình yêu, muốn sống chết làm rõ chuyện, khiến cả hai bị tổn thương, sau đó lại chia tay thì đó là nữ nhân ngu ngốc.
Cho rằng nàng dễ bị bắt nạt như vậy sao?
Nhạc Lâm Nhi há miệng thở dốc, Nhạc Phong Nhi không dám tin nhìn nàng, ba thỉnh cầu?
"Chuyện này không công bằng, ngươi cũng không nói với chúng ta sẽ thỏa mãn ba nguyện vọng, nếu như ngươi nói chúng ta sẽ không yêu cầu như vậy rồi." Nhạc Lâm Nhi cãi lại, "Đây rõ ràng là lừa gạt chúng ta."
Kim Kết hừ lạnh nói: "Các ngươi được nể mặt mà không muốn rồi. Tiểu thư nhà ta xuất phát từ nhân nghĩa, tự mình thỏa mãn ba yêu cầu của các ngươi, các ngươi nghĩ rằng tiểu thư nhà ta thiếu nợ của các ngươi sao? Vậy mà dám công khai yêu cầu, thật đúng là không biết xấu hổ!"
Sắc mặt Nhạc Lâm Nhi lúc trắng lúc xanh, Nhạc Phong Nhi nước mắt càng chảy nhiều thêm.
Đột nhiên, Nhạc Phong Nhi quỳ xuống, "Tô tiểu thư, người đại nhân đại lượng, ta có thể thỉnh cầu người cứu đại ca ta không?"
Tô Mạt tựa tiếu tự phi nhìn nàng, trong mắt tràn đầy châm chọc, hai nữ nhân này tính toán thật sâu, một lòng muốn tiến vào vương phủ. Nếu thật sự trong lòng có đại ca mình, thì ngay từ đầu đã xin người cứu đại ca nàng, mà không phải là muốn tiến vào vương phủ.
Nếu như có chút khí phách thì sẽ không là như vậy.
Ngoài ra, triều đình không có buộc tội các nàng, trên tay các nàng cũng sẽ không thiếu tiền, lại cứ muốn đến vương phủ, muốn tính chuyện gì tưởng nàng không biết sao?
Nhưng nàng vì Nhạc Thiếu Sâm đã từng đi theo Hoàng Phủ Cẩn, tất nhiên không có giao tình gì với nàng, đúng là nếu xuất phát từ nguyên tắc của nàng, nàng nguyện ý giúp hắn một chút. Nàng đoán hoàng đế không giết hắn là vì mặt mũi của Hoàng Phủ Cẩn chỉ bắt hắn đi lưu đày, có dụng ý nên sẽ không dễ dàng giết hắn.
Thử nghĩ xem, hiện giờ Đại Chu đã không còn phụ thân, không có Hoàng Phủ Cẩn, nếu không có Nhạc Thiếu Sâm thì có thể đánh giặc Đại Tương sao?
Dù sao Hoàng Phủ Giới chưa thật sự trưởng thành, ít nhất phải hai mươi năm nữa hắn mới hiểu ra, còn cần Nhạc Thiếu Sâm.
Hoàng đế tự nhiên sẽ không giết hắn.
Nếu tính tình hai tỷ muội Nhạc gia thuần khiết, vậy nàng sẽ giúp hai nàng, nếu không miệng ăn núi lở, không nuôi được chính mình.
Ngoại trừ loại người muốn đến làm nàng khó chịu, muốn cướp nam nhân của nàng, tuyệt không thể dễ dàng tha thứ.
Nàng tin tưởng vào bản thân, tin tưởng Hoàng Phủ Cẩn, nàng không phải là người nói yêu ngoài miệng nhưng chỉ vì lời nói người ngoài mà tổn hiểu nhầm người mình yêu, muốn sống chết làm rõ chuyện, khiến cả hai bị tổn thương, sau đó lại chia tay thì đó là nữ nhân ngu ngốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.