Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 4 - Chương 1906
Vệ Sơ Lãng
19/07/2016
Người trên tường nôn
nóng, vội vàng dùng xà ngữ muốn chỉ huy đám rắn, ai ngờ những con rắn
này càng thêm điên cuồng, thậm chí bắt đầu cắn ngược trở lại, lại giống
như bị quấy rầy, trực tiếp phản lại chủ nhân nuôi dưỡng chúng nó.
Tô Mạt thờ ơ nhìn, nàng cũng không ngờ độc này lại lợi hại như vậy, Hồ Tú Hồng cũng không biết.
Hồ Tú Hồng toàn bộ đều làm theo yêu cầu của Tô Mạt, cảm thấy chơi được tốt, chỉ cần Tô Mạt đề nghị, nàng liền nghiên cứu, thành quả nghiên cứu ra có uy lực như thế nào thì nàng ấy cũng không biết.
Hồ Tú Hồng quả thật là một thiên tài chế độc!
Nhìn thành quả như vậy, Tô Mạt nở nụ cười.
"Chi bằng các hạ tiến vào chúng ta từ từ nói chuyện, không cần đánh giết như vậy, thương tổn nguyên khí quá nhiều rồi!"
Tô Mạt cười nhạt, bày ra tư thế mời.
Người nọ thấp giọng mắng một tiếng, bọn họ chính là nổi tiếng về dùng độc, lại thua trong tay một xú nha đầu.
Rắn độc và ong ong độc này đều là kịch độc, so với những phân đội khác dùng hóa thi cốt mà nói thì mạnh hơn nhiều.
Không ngờ tới...Lại bị nha đầu chết tiệt kia phá dễ dàng như vậy.
Năm đó, người được gọi là đệ nhất cao thủ tung hoành khắp Nam trạch, chính là bị rắn độc và ong độc của hắn bức chết, hiện giờ bị phá đơn giản vậy sao?
Quả thật không thể nói gì nữa rồi.
Dù sao nếu giằng co như vậy, muốn dùng độc, có thể dùng khí độc, nhưng không gian quá lớn, xung quanh lại trống trải, gió thổi qua liền tản mất.
Không lý tưởng.
Cũng có thể dùng ám khí, nhưng trong đêm tối, ám khí rất dễ gây ra ngộ thương.
Hơn nữa mấy người kia đều có võ công lợi hại, ám khí không dễ dàng dành được phần thắng.
Cho nên hắn cân nhắc nhiều lần, mới quyết định dùng rắn độc và ong độc, ai ngờ...
Hắn phát ra tiếng thở gấp, thét lên một tiếng, lập tức ám khí như mưa bay về phía ba người Tô Mạt.
Bởi vì có ánh lửa chiếu sáng, những ám khí này phản chiếu lại ánh lửa, nên ba người nhìn thấy rõ ràng, đó là thiên la địa võng.
Cái gọi là thiên la địa võng, chính là một cái lưới lớn được làm từ thép tinh chế, mỗi nút buộc đều có châm độc, đao độc, thậm chí là đạn khí độc, nổ mạnh có khả năng giết chết kẻ địch bằng khí độc.
Dù là không bị bắt lại, chỉ xước qua một chút cũng đủ rồi.
Diện tích quá lớn, gần như muốn bao cả khu vườn, hơn nữa còn không sợ lửa.
Quan trọng hơn là, bởi vì được làm từ thép tinh chế, đao kiếm bình thường không cắt đứt được, đao kiếm có thể cắt đứt được nó cũng là mấy thanh bảo biết hoặc là đã thất truyền từ lâu hoặc là thần binh không tồn tại.
Lan Nhược kinh hãi kêu lên: "Tiểu thư, để ta ngăn lại, hai người mau lui đi."
Tô Mạt thờ ơ nhìn, nàng cũng không ngờ độc này lại lợi hại như vậy, Hồ Tú Hồng cũng không biết.
Hồ Tú Hồng toàn bộ đều làm theo yêu cầu của Tô Mạt, cảm thấy chơi được tốt, chỉ cần Tô Mạt đề nghị, nàng liền nghiên cứu, thành quả nghiên cứu ra có uy lực như thế nào thì nàng ấy cũng không biết.
Hồ Tú Hồng quả thật là một thiên tài chế độc!
Nhìn thành quả như vậy, Tô Mạt nở nụ cười.
"Chi bằng các hạ tiến vào chúng ta từ từ nói chuyện, không cần đánh giết như vậy, thương tổn nguyên khí quá nhiều rồi!"
Tô Mạt cười nhạt, bày ra tư thế mời.
Người nọ thấp giọng mắng một tiếng, bọn họ chính là nổi tiếng về dùng độc, lại thua trong tay một xú nha đầu.
Rắn độc và ong ong độc này đều là kịch độc, so với những phân đội khác dùng hóa thi cốt mà nói thì mạnh hơn nhiều.
Không ngờ tới...Lại bị nha đầu chết tiệt kia phá dễ dàng như vậy.
Năm đó, người được gọi là đệ nhất cao thủ tung hoành khắp Nam trạch, chính là bị rắn độc và ong độc của hắn bức chết, hiện giờ bị phá đơn giản vậy sao?
Quả thật không thể nói gì nữa rồi.
Dù sao nếu giằng co như vậy, muốn dùng độc, có thể dùng khí độc, nhưng không gian quá lớn, xung quanh lại trống trải, gió thổi qua liền tản mất.
Không lý tưởng.
Cũng có thể dùng ám khí, nhưng trong đêm tối, ám khí rất dễ gây ra ngộ thương.
Hơn nữa mấy người kia đều có võ công lợi hại, ám khí không dễ dàng dành được phần thắng.
Cho nên hắn cân nhắc nhiều lần, mới quyết định dùng rắn độc và ong độc, ai ngờ...
Hắn phát ra tiếng thở gấp, thét lên một tiếng, lập tức ám khí như mưa bay về phía ba người Tô Mạt.
Bởi vì có ánh lửa chiếu sáng, những ám khí này phản chiếu lại ánh lửa, nên ba người nhìn thấy rõ ràng, đó là thiên la địa võng.
Cái gọi là thiên la địa võng, chính là một cái lưới lớn được làm từ thép tinh chế, mỗi nút buộc đều có châm độc, đao độc, thậm chí là đạn khí độc, nổ mạnh có khả năng giết chết kẻ địch bằng khí độc.
Dù là không bị bắt lại, chỉ xước qua một chút cũng đủ rồi.
Diện tích quá lớn, gần như muốn bao cả khu vườn, hơn nữa còn không sợ lửa.
Quan trọng hơn là, bởi vì được làm từ thép tinh chế, đao kiếm bình thường không cắt đứt được, đao kiếm có thể cắt đứt được nó cũng là mấy thanh bảo biết hoặc là đã thất truyền từ lâu hoặc là thần binh không tồn tại.
Lan Nhược kinh hãi kêu lên: "Tiểu thư, để ta ngăn lại, hai người mau lui đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.