Nữ Pháp Y Sau Khi Xuyên Không Trở Thành Chuyên Gia Đội Nồi
Chương 16:
Sương Tuyết Tình
16/12/2024
Hai người tiến thẳng đến phòng của Lương Dự, Lý Tinh Lộ mạnh tay đẩy cửa phòng, gọi Thẩm Chu Vân bước vào, sau đó nhanh nhẹn đóng cửa lại.
Quay người nhìn quanh, cảnh tượng bày trí đơn sơ nhưng tinh tế trong phòng hiện lên trước mắt nàng. Mọi thứ không có nhiều thay đổi so với ký ức của nguyên chủ.
Ánh mắt nàng dừng lại đằng sau rèm giường, trước đây nơi đó có hai chiếc giường, một thuộc về Lương Dự, một thuộc về nguyên chủ. Giờ đây đương nhiên chỉ còn lại giường của Lương Dự.
Vì từng sống trong căn phòng này, Lý Tinh Lộ biết rõ mọi chỗ thích hợp để giấu đồ. Nàng nhanh chóng lục lọi từng nơi một, lật tung mọi chỗ nghi ngờ.
Nàng bắt đầu lục soát, thứ đầu tiên tìm thấy chỉ là một số bản thiết kế y phục, nhưng khi dời chiếc thùng gỗ dùng để tắm ra, một chiếc rương không nhỏ hiện ra trước mắt nàng. Trên bề mặt rương có nhiều ổ khóa nhỏ, hiển nhiên bên trong giấu vật đặc biệt.
Điều đáng ngại là những ổ khóa này không phải khóa cơ quan mà phải có chìa mới mở được.
Lý Tinh Lộ còn đang bối rối thì một bàn tay thon dài với khớp xương rõ ràng đã đưa ra trước mặt nàng, nắm lấy những chiếc khóa. Tay còn lại cầm một cây kim nhỏ, khẽ xoay vài cái trong ổ khóa, ổ khóa liền bật mở.
Nàng kinh ngạc quay lại nhìn chủ nhân của bàn tay kia, chỉ thấy Thẩm Chu Vân vẫn giữ dáng vẻ ung dung nhàn nhã, dường như không hề nhận ra việc một vị Đề hình quan như hắn lại biết cách mở khóa là không hợp lẽ.
Lý Tinh Lộ thầm nghĩ người này quả nhiên là người không tuân theo lề luật thông thường. Nàng nâng tay chậm rãi mở nắp rương, đồ vật bên trong mất đi lớp che chắn, ánh sáng của vàng bạc châu ngọc lập tức làm nàng chói mắt.
Trong rương đầy ắp vàng bạc, trâm ngọc, vòng ngọc trai.
Dựa theo con mắt tinh tường mà nàng luyện được qua mấy năm đi theo Đàm Tú Lâm, những món đồ này phần lớn đều là hàng thật, hơn nữa còn thuộc loại thượng phẩm.
Lương Dự chỉ là một thợ thêu, dù cuộc sống có khấm khá đến đâu cũng không thể mua nổi bất cứ món nào trong chiếc rương này, chứ đừng nói là cả một rương đầy vàng bạc châu báu như thế.
Vậy vấn đề đặt ra là, những món trang sức này từ đâu mà có?
Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Lý Tinh Lộ là “trộm”. Lý do khiến nàng nghĩ vậy là vì Lương Dự từng bị bắt gặp giữ lại những món trang sức dùng để trang trí y phục trong quá trình may vá.
Nhưng rất nhanh, nàng tự phủ nhận suy nghĩ đó. Bởi lẽ với số lượng đồ trang sức nhiều như trong rương, Lương Dự dù có lấy trộm mỗi lần một món cũng không thể tích lũy được đến mức này.
“Có người đến.”
Thẩm Chu Vân bất chợt cúi người, ghé sát tai nàng nói khẽ. Hơi thở ấm áp của hắn phả vào tai làm nàng bất giác đưa tay xoa vành tai nóng bừng.
Ý thức được điều vừa xảy ra, nàng vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ trống không, nhưng lại không hề nghi ngờ lời Thẩm Chu Vân. Theo nguyên tác, võ công của Thẩm Chu Vân được mô tả là “cao tuyệt đến mức các cao thủ giang hồ phải kiêng dè”, nên nếu hắn nói có người đến, nàng tuyệt đối tin rằng điều đó là sự thật.
Người sẽ đến Ninh Viện vào giờ này nếu không phải là đám nữ bộc sống tại đây thì rất có thể chính là chủ nhân căn phòng – Lương Dự.
Tiếng bước chân càng lúc càng gần, Lý Tinh Lộ không thể không cân nhắc khả năng thứ hai, đồng thời bọn họ cũng rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Quay người nhìn quanh, cảnh tượng bày trí đơn sơ nhưng tinh tế trong phòng hiện lên trước mắt nàng. Mọi thứ không có nhiều thay đổi so với ký ức của nguyên chủ.
Ánh mắt nàng dừng lại đằng sau rèm giường, trước đây nơi đó có hai chiếc giường, một thuộc về Lương Dự, một thuộc về nguyên chủ. Giờ đây đương nhiên chỉ còn lại giường của Lương Dự.
Vì từng sống trong căn phòng này, Lý Tinh Lộ biết rõ mọi chỗ thích hợp để giấu đồ. Nàng nhanh chóng lục lọi từng nơi một, lật tung mọi chỗ nghi ngờ.
Nàng bắt đầu lục soát, thứ đầu tiên tìm thấy chỉ là một số bản thiết kế y phục, nhưng khi dời chiếc thùng gỗ dùng để tắm ra, một chiếc rương không nhỏ hiện ra trước mắt nàng. Trên bề mặt rương có nhiều ổ khóa nhỏ, hiển nhiên bên trong giấu vật đặc biệt.
Điều đáng ngại là những ổ khóa này không phải khóa cơ quan mà phải có chìa mới mở được.
Lý Tinh Lộ còn đang bối rối thì một bàn tay thon dài với khớp xương rõ ràng đã đưa ra trước mặt nàng, nắm lấy những chiếc khóa. Tay còn lại cầm một cây kim nhỏ, khẽ xoay vài cái trong ổ khóa, ổ khóa liền bật mở.
Nàng kinh ngạc quay lại nhìn chủ nhân của bàn tay kia, chỉ thấy Thẩm Chu Vân vẫn giữ dáng vẻ ung dung nhàn nhã, dường như không hề nhận ra việc một vị Đề hình quan như hắn lại biết cách mở khóa là không hợp lẽ.
Lý Tinh Lộ thầm nghĩ người này quả nhiên là người không tuân theo lề luật thông thường. Nàng nâng tay chậm rãi mở nắp rương, đồ vật bên trong mất đi lớp che chắn, ánh sáng của vàng bạc châu ngọc lập tức làm nàng chói mắt.
Trong rương đầy ắp vàng bạc, trâm ngọc, vòng ngọc trai.
Dựa theo con mắt tinh tường mà nàng luyện được qua mấy năm đi theo Đàm Tú Lâm, những món đồ này phần lớn đều là hàng thật, hơn nữa còn thuộc loại thượng phẩm.
Lương Dự chỉ là một thợ thêu, dù cuộc sống có khấm khá đến đâu cũng không thể mua nổi bất cứ món nào trong chiếc rương này, chứ đừng nói là cả một rương đầy vàng bạc châu báu như thế.
Vậy vấn đề đặt ra là, những món trang sức này từ đâu mà có?
Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Lý Tinh Lộ là “trộm”. Lý do khiến nàng nghĩ vậy là vì Lương Dự từng bị bắt gặp giữ lại những món trang sức dùng để trang trí y phục trong quá trình may vá.
Nhưng rất nhanh, nàng tự phủ nhận suy nghĩ đó. Bởi lẽ với số lượng đồ trang sức nhiều như trong rương, Lương Dự dù có lấy trộm mỗi lần một món cũng không thể tích lũy được đến mức này.
“Có người đến.”
Thẩm Chu Vân bất chợt cúi người, ghé sát tai nàng nói khẽ. Hơi thở ấm áp của hắn phả vào tai làm nàng bất giác đưa tay xoa vành tai nóng bừng.
Ý thức được điều vừa xảy ra, nàng vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ trống không, nhưng lại không hề nghi ngờ lời Thẩm Chu Vân. Theo nguyên tác, võ công của Thẩm Chu Vân được mô tả là “cao tuyệt đến mức các cao thủ giang hồ phải kiêng dè”, nên nếu hắn nói có người đến, nàng tuyệt đối tin rằng điều đó là sự thật.
Người sẽ đến Ninh Viện vào giờ này nếu không phải là đám nữ bộc sống tại đây thì rất có thể chính là chủ nhân căn phòng – Lương Dự.
Tiếng bước chân càng lúc càng gần, Lý Tinh Lộ không thể không cân nhắc khả năng thứ hai, đồng thời bọn họ cũng rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.