Nữ Pháp Y Sau Khi Xuyên Không Trở Thành Chuyên Gia Đội Nồi
Chương 21:
Sương Tuyết Tình
16/12/2024
Khuôn mặt tựa thần tiên giáng thế của Thẩm Chu Vân lúc này lại mang biểu cảm còn đáng sợ hơn cả Diêm Vương, Lý Tinh Lộ bất giác nghĩ đến câu: "Khuôn mặt thiên thần nhưng tâm tính ác ma." Đây là lần đầu tiên nàng thấy hắn lộ ra vẻ đáng sợ như vậy, trước đây tuy hắn ít khi cười nhưng nét mặt chưa từng dọa người đến thế.
Ánh mắt nàng liền dõi theo ánh nhìn lạnh lẽo của Thẩm Chu Vân, chỉ thấy Lương Dự đang run rẩy không ngừng, đôi mắt mở to đầy sợ hãi, hiển nhiên đã bị khí thế của hắn áp chế.
Lý Tinh Lộ chợt hiểu, một vị quan xét xử các vụ án lớn nhỏ phải đối mặt với những tội phạm xảo quyệt tàn nhẫn, nếu không đủ mạnh mẽ và cứng rắn thì e rằng khó lòng trấn áp được bọn chúng. Hắn cứng rắn hơn cả kẻ phạm tội, chính là để bảo đảm mọi thứ luôn nằm trong tầm kiểm soát.
Lương Dự vẫn không ngừng lắc đầu phủ nhận, thế nhưng Thẩm Chu Vân lại chẳng buồn liếc nàng ta lấy một cái. Hắn xoay người, lạnh lùng ra lệnh cho Đề hình vệ: "Nếu nàng ta vẫn không chịu thừa nhận có liên quan đến cái chết của Đàm Tú Lâm thì áp giải nàng cùng với những tang chứng này đến gặp Đàm lão gia."
Đàm lão gia chỉ muốn vụ án kết thúc nhanh chóng, chắc hẳn sẽ mua chuộc Phan huyện lệnh để lập tức kết án tử hình cho Lương Dự.
Lý Tinh Lộ biết nếu bị đưa đến đó chỉ có con đường chết, có lẽ Lương Dự cũng biết điều đó, vì sắc mặt nàng ta mỗi lúc một tái nhợt.
Sau một lúc lâu, một tiếng cười khanh khách xen lẫn tiếng khóc bật ra từ miệng Lương Dự. Lý Tinh Lộ nhíu mày nhìn nàng ta, chỉ thấy vẻ mặt điên cuồng xen lẫn khoái trá, giọng nói vút cao đầy ý vị khó tả: "Ha ha... Đàm Tú Lâm vậy mà thật sự đã chết rồi!"
Lý Tinh Lộ có một linh cảm mãnh liệt rằng Lương Dự sắp sửa nói ra cái tên mà nàng hằng mong chờ.
Quả nhiên, lời tiếp theo từ miệng của Lương Dự không ngoài dự đoán: "Xem ra Trần Lang quả thật không lừa ta, chàng thực sự đã cho Đàm Tú Lâm uống thuốc dẫn."
Trần Lang, thuốc dẫn.
Lý Tinh Lộ vẫn còn nhớ tình hình tại yến tiệc ở phủ huyện lệnh, Trần Duệ tự tay mang bát chè hạnh nhân đặt trước mặt Đàm Tú Lâm, nhưng chừng ấy bằng chứng vẫn chưa đủ để định tội hắn. Hắn hoàn toàn có thể viện cớ rằng đó chỉ là sự trùng hợp, tuy nhiên nếu có lời khai của Lương Dự thì Trần Duệ sẽ khó lòng thoát tội.
Lương Dự chịu trách nhiệm cài kim tẩm độc Phi Vân Thảo vào y phục của Đàm Tú Lâm, còn Trần Duệ thì đảm bảo Đàm Tú Lâm sẽ ăn Nam Hạnh Nhân như thuốc dẫn. Hai người này chính là đồng phạm.
Lý Tinh Lộ vội vàng quay sang nhìn Thẩm Chu Vân, định đem phát hiện này nói với hắn. Thế nhưng nàng thấy hắn đã quay đầu lại, ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chằm vào Lương Dự, giọng nói trầm thấp vang lên như lưỡi dao sắc lẻm: "Ngươi và Trần Duệ thông đồng mưu sát Đàm Tú Lâm."
Hắn nói bằng giọng khẳng định không chút hoài nghi, Lương Dự cũng không buồn phủ nhận: "Ta hận nàng ta, Trần Lang cũng không thích nàng ta. Khi Trần Lang đề nghị ta giúp chàng giết Đàm Tú Lâm, ta đã không chút do dự mà đồng ý…"
Có lẽ nhận ra mọi việc đã bại lộ, Lương Dự biết rõ mình không còn đường sống liền dứt khoát trút hết mọi hận thù đối với Đàm Tú Lâm ra ngoài. Lý Tinh Lộ nghe xong mới biết lý do Lương Dự giết Đàm Tú Lâm không hoàn toàn vì Trần Duệ, phần lớn hơn chính là do sự ghen ghét vô lý của nàng ta đối với Đàm Tú Lâm.
Ánh mắt nàng liền dõi theo ánh nhìn lạnh lẽo của Thẩm Chu Vân, chỉ thấy Lương Dự đang run rẩy không ngừng, đôi mắt mở to đầy sợ hãi, hiển nhiên đã bị khí thế của hắn áp chế.
Lý Tinh Lộ chợt hiểu, một vị quan xét xử các vụ án lớn nhỏ phải đối mặt với những tội phạm xảo quyệt tàn nhẫn, nếu không đủ mạnh mẽ và cứng rắn thì e rằng khó lòng trấn áp được bọn chúng. Hắn cứng rắn hơn cả kẻ phạm tội, chính là để bảo đảm mọi thứ luôn nằm trong tầm kiểm soát.
Lương Dự vẫn không ngừng lắc đầu phủ nhận, thế nhưng Thẩm Chu Vân lại chẳng buồn liếc nàng ta lấy một cái. Hắn xoay người, lạnh lùng ra lệnh cho Đề hình vệ: "Nếu nàng ta vẫn không chịu thừa nhận có liên quan đến cái chết của Đàm Tú Lâm thì áp giải nàng cùng với những tang chứng này đến gặp Đàm lão gia."
Đàm lão gia chỉ muốn vụ án kết thúc nhanh chóng, chắc hẳn sẽ mua chuộc Phan huyện lệnh để lập tức kết án tử hình cho Lương Dự.
Lý Tinh Lộ biết nếu bị đưa đến đó chỉ có con đường chết, có lẽ Lương Dự cũng biết điều đó, vì sắc mặt nàng ta mỗi lúc một tái nhợt.
Sau một lúc lâu, một tiếng cười khanh khách xen lẫn tiếng khóc bật ra từ miệng Lương Dự. Lý Tinh Lộ nhíu mày nhìn nàng ta, chỉ thấy vẻ mặt điên cuồng xen lẫn khoái trá, giọng nói vút cao đầy ý vị khó tả: "Ha ha... Đàm Tú Lâm vậy mà thật sự đã chết rồi!"
Lý Tinh Lộ có một linh cảm mãnh liệt rằng Lương Dự sắp sửa nói ra cái tên mà nàng hằng mong chờ.
Quả nhiên, lời tiếp theo từ miệng của Lương Dự không ngoài dự đoán: "Xem ra Trần Lang quả thật không lừa ta, chàng thực sự đã cho Đàm Tú Lâm uống thuốc dẫn."
Trần Lang, thuốc dẫn.
Lý Tinh Lộ vẫn còn nhớ tình hình tại yến tiệc ở phủ huyện lệnh, Trần Duệ tự tay mang bát chè hạnh nhân đặt trước mặt Đàm Tú Lâm, nhưng chừng ấy bằng chứng vẫn chưa đủ để định tội hắn. Hắn hoàn toàn có thể viện cớ rằng đó chỉ là sự trùng hợp, tuy nhiên nếu có lời khai của Lương Dự thì Trần Duệ sẽ khó lòng thoát tội.
Lương Dự chịu trách nhiệm cài kim tẩm độc Phi Vân Thảo vào y phục của Đàm Tú Lâm, còn Trần Duệ thì đảm bảo Đàm Tú Lâm sẽ ăn Nam Hạnh Nhân như thuốc dẫn. Hai người này chính là đồng phạm.
Lý Tinh Lộ vội vàng quay sang nhìn Thẩm Chu Vân, định đem phát hiện này nói với hắn. Thế nhưng nàng thấy hắn đã quay đầu lại, ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chằm vào Lương Dự, giọng nói trầm thấp vang lên như lưỡi dao sắc lẻm: "Ngươi và Trần Duệ thông đồng mưu sát Đàm Tú Lâm."
Hắn nói bằng giọng khẳng định không chút hoài nghi, Lương Dự cũng không buồn phủ nhận: "Ta hận nàng ta, Trần Lang cũng không thích nàng ta. Khi Trần Lang đề nghị ta giúp chàng giết Đàm Tú Lâm, ta đã không chút do dự mà đồng ý…"
Có lẽ nhận ra mọi việc đã bại lộ, Lương Dự biết rõ mình không còn đường sống liền dứt khoát trút hết mọi hận thù đối với Đàm Tú Lâm ra ngoài. Lý Tinh Lộ nghe xong mới biết lý do Lương Dự giết Đàm Tú Lâm không hoàn toàn vì Trần Duệ, phần lớn hơn chính là do sự ghen ghét vô lý của nàng ta đối với Đàm Tú Lâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.