Nữ Pháp Y Sau Khi Xuyên Không Trở Thành Chuyên Gia Đội Nồi
Chương 25:
Sương Tuyết Tình
16/12/2024
“Điều tra vụ án và trừng trị hung thủ là việc của Đề Hình Tư, dù là Đàm gia hay Trần gia đều không có quyền can thiệp. Nếu không bổn quan làm quan để làm gì?”
Thẩm Chu Vân hoàn toàn không tỏ ra bận tâm, câu nói của hắn không khác nào lời hứa rằng vụ án này sẽ không bị bất kỳ ai thao túng.
Dù thế nhưng sự lo lắng vẫn còn in hằn trên chân mày Lý Tinh Lộ, sau một lúc do dự, nàng vẫn tiếp tục hỏi: “Thẩm đại nhân, nếu phải đối mặt với sự phản đối dữ dội từ cả Trần gia lẫn Đàm gia, ngài cũng sẽ xử lý vụ án này một cách công bằng chứ?”
Lời vừa thốt ra, nàng lại thoáng lo lắng sự thẳng thắn của mình sẽ khiến Thẩm Chu Vân không hài lòng. Dù sao nàng chỉ là một tiểu nha hoàn phải dựa vào người khác mà sống, nhờ chút tài năng khám nghiệm tử thi mới có thể tham gia vào điều tra, nhưng trên thực tế lại chẳng có địa vị gì đáng kể.
“Dù là vương hầu khanh tướng hay lê dân bách tính, chỉ cần phạm pháp, bổn quan nhất định không bỏ qua.”
May mà Thẩm Chu Vân hoàn toàn khác biệt với đám chủ nhân kiêu ngạo của Đàm phủ. Hắn không hề bực bội, mà trái lại nghiêm nghị khẳng định lập trường của mình.
Ánh mắt Lý Tinh Lộ nhìn thẳng vào đôi đồng tử sâu thẳm như chứa cả bầu trời sao của hắn. Những lời vừa rồi kết hợp với dáng vẻ điềm tĩnh kia quả thực dễ khiến người ta lầm tưởng hắn là một vị quan thanh liêm, hòa nhã.
Nhưng cho dù người đời có nói Thẩm Chu Vân lạnh lùng vô tình, thì trong mắt nàng hắn vẫn là một Đề hình quan xứng đáng. Nàng có thể nghe ra những lời vừa rồi là từ tận đáy lòng hắn.
Điều này làm nàng bất giác nhớ đến Thẩm Chu Vân trong nguyên tác khi đã hoàn toàn hắc hóa. Cuốn sách miêu tả bước ngoặt dẫn đến sự biến đổi đó chính là khi hắn bị bãi quan, từ đó không tiếc mọi thủ đoạn càng dấn sâu vào tranh quyền đoạt lợi, cuối cùng không thể quay đầu. Lý do bị bãi quan, bề ngoài là vì phải chịu trách nhiệm cho việc xử oan vụ án của Đàm Tú Lâm, nhưng thực chất lại là vì hắn làm quan quá ngay thẳng, đắc tội với nhiều kẻ quyền thế. Kẻ thù đã không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào làm hắn thân bại danh liệt.
Nàng nghĩ đến đó, bất giác buột miệng hỏi: “Thẩm đại nhân, ngài thân làm quan trong triều, đắc tội quyền quý có thể khiến con đường làm quan của ngài gặp muôn vàn khó khăn. Dù vậy, ngài vẫn sẽ…”
“Ta vẫn sẽ không thay đổi suy nghĩ của mình.”
Nghe câu hỏi đó, Thẩm Chu Vân khẽ nhíu mày. Hắn nhanh chóng sải bước lên phía trước, đối diện với ánh mắt nàng, đáp lại từng chữ: “Nếu ta để tâm đến những điều đó thì đã không nhận chức Đề hình quan này. Mà kẻ e sợ quyền quý, luôn do dự tính toán cũng không xứng làm Đề hình quan.”
Câu hỏi của tiểu nha hoàn này càng lúc càng sắc bén, Thẩm Chu Vân không hiểu vì sao nàng lại nắm rõ những chuyện liên quan đến quyền quý, nhưng có lẽ vì chưa từng có ai hỏi hắn những điều này, cho nên hắn lại vô cớ thổ lộ chân thành hơn bao giờ hết.
Lý Tinh Lộ nghe được câu trả lời này, trong lòng không khỏi dấy lên một cảm xúc phức tạp.
Lúc này nàng mới nhận ra trước đây mình đã hiểu lầm Thẩm Chu Vân. Khi thấy hắn phái người áp giải Lương Dự tới, nàng từng cho rằng hắn làm vậy vì xem thường xuất thân thấp kém của Lương Dự dễ dàng bắt ép. Nhưng giờ đây nàng đã hiểu rõ, dù người bị nghi ngờ là Trần Duệ thì hắn cũng sẽ không ngần ngại phái người đến bắt giữ.
Thẩm Chu Vân hoàn toàn không tỏ ra bận tâm, câu nói của hắn không khác nào lời hứa rằng vụ án này sẽ không bị bất kỳ ai thao túng.
Dù thế nhưng sự lo lắng vẫn còn in hằn trên chân mày Lý Tinh Lộ, sau một lúc do dự, nàng vẫn tiếp tục hỏi: “Thẩm đại nhân, nếu phải đối mặt với sự phản đối dữ dội từ cả Trần gia lẫn Đàm gia, ngài cũng sẽ xử lý vụ án này một cách công bằng chứ?”
Lời vừa thốt ra, nàng lại thoáng lo lắng sự thẳng thắn của mình sẽ khiến Thẩm Chu Vân không hài lòng. Dù sao nàng chỉ là một tiểu nha hoàn phải dựa vào người khác mà sống, nhờ chút tài năng khám nghiệm tử thi mới có thể tham gia vào điều tra, nhưng trên thực tế lại chẳng có địa vị gì đáng kể.
“Dù là vương hầu khanh tướng hay lê dân bách tính, chỉ cần phạm pháp, bổn quan nhất định không bỏ qua.”
May mà Thẩm Chu Vân hoàn toàn khác biệt với đám chủ nhân kiêu ngạo của Đàm phủ. Hắn không hề bực bội, mà trái lại nghiêm nghị khẳng định lập trường của mình.
Ánh mắt Lý Tinh Lộ nhìn thẳng vào đôi đồng tử sâu thẳm như chứa cả bầu trời sao của hắn. Những lời vừa rồi kết hợp với dáng vẻ điềm tĩnh kia quả thực dễ khiến người ta lầm tưởng hắn là một vị quan thanh liêm, hòa nhã.
Nhưng cho dù người đời có nói Thẩm Chu Vân lạnh lùng vô tình, thì trong mắt nàng hắn vẫn là một Đề hình quan xứng đáng. Nàng có thể nghe ra những lời vừa rồi là từ tận đáy lòng hắn.
Điều này làm nàng bất giác nhớ đến Thẩm Chu Vân trong nguyên tác khi đã hoàn toàn hắc hóa. Cuốn sách miêu tả bước ngoặt dẫn đến sự biến đổi đó chính là khi hắn bị bãi quan, từ đó không tiếc mọi thủ đoạn càng dấn sâu vào tranh quyền đoạt lợi, cuối cùng không thể quay đầu. Lý do bị bãi quan, bề ngoài là vì phải chịu trách nhiệm cho việc xử oan vụ án của Đàm Tú Lâm, nhưng thực chất lại là vì hắn làm quan quá ngay thẳng, đắc tội với nhiều kẻ quyền thế. Kẻ thù đã không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào làm hắn thân bại danh liệt.
Nàng nghĩ đến đó, bất giác buột miệng hỏi: “Thẩm đại nhân, ngài thân làm quan trong triều, đắc tội quyền quý có thể khiến con đường làm quan của ngài gặp muôn vàn khó khăn. Dù vậy, ngài vẫn sẽ…”
“Ta vẫn sẽ không thay đổi suy nghĩ của mình.”
Nghe câu hỏi đó, Thẩm Chu Vân khẽ nhíu mày. Hắn nhanh chóng sải bước lên phía trước, đối diện với ánh mắt nàng, đáp lại từng chữ: “Nếu ta để tâm đến những điều đó thì đã không nhận chức Đề hình quan này. Mà kẻ e sợ quyền quý, luôn do dự tính toán cũng không xứng làm Đề hình quan.”
Câu hỏi của tiểu nha hoàn này càng lúc càng sắc bén, Thẩm Chu Vân không hiểu vì sao nàng lại nắm rõ những chuyện liên quan đến quyền quý, nhưng có lẽ vì chưa từng có ai hỏi hắn những điều này, cho nên hắn lại vô cớ thổ lộ chân thành hơn bao giờ hết.
Lý Tinh Lộ nghe được câu trả lời này, trong lòng không khỏi dấy lên một cảm xúc phức tạp.
Lúc này nàng mới nhận ra trước đây mình đã hiểu lầm Thẩm Chu Vân. Khi thấy hắn phái người áp giải Lương Dự tới, nàng từng cho rằng hắn làm vậy vì xem thường xuất thân thấp kém của Lương Dự dễ dàng bắt ép. Nhưng giờ đây nàng đã hiểu rõ, dù người bị nghi ngờ là Trần Duệ thì hắn cũng sẽ không ngần ngại phái người đến bắt giữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.