Nữ Pháp Y Sau Khi Xuyên Không Trở Thành Chuyên Gia Đội Nồi
Chương 43:
Sương Tuyết Tình
16/12/2024
Thẩm Chu Vân vẫy tay, đám Đề hình vệ lập tức vượt qua Lý Tinh Lộ tiến lên khống chế Trần Duệ.
Đã chứng kiến cảnh Lương Dự và Đàm Tu bị áp giải trước đó, bây giờ nàng không còn cảm thấy kinh ngạc với những cảnh tượng thế này nữa. Ánh mắt nàng dời sang Đàm Vũ Diệu, trên gương mặt thanh tú của tam tam tiểu thư không còn chút hoảng hốt nào, điều này khiến Lý Tinh Lộ không khỏi thầm khâm phục tâm lý vững vàng của đối phương.
"Đại nhân, còn người này…"
Thủ lĩnh Đề hình vệ nhìn Đàm Vũ Diệu, không dám hành động tùy tiện mà quay sang hỏi ý Thẩm Chu Vân.
Ánh mắt Lý Tinh Lộ cũng dừng trên người hắn, Thẩm Chu Vân khẽ lắc đầu: "Trước tiên cải trang áp giải nam phạm về huyện nha, phải tuyệt đối tránh để người ngoài nhận ra thân phận của hắn."
Lý Tinh Lộ lập tức hiểu được ý tứ của hắn. Hiện nay vụ án vẫn chưa sáng tỏ, nếu việc Trần Duệ bị bắt truyền ra ngoài, Trần gia chắc chắn sẽ kéo đến huyện nha gây sự. Khi đó nếu sự thật chưa được làm sáng tỏ, bọn họ sẽ phải chịu áp lực rất lớn.
Còn việc không để Đề hình vệ bắt cả Đàm Vũ Diệu, nàng nghĩ có lẽ hắn cũng đồng tình với nhận định của nàng – rằng cái chết của Đàm Tú Lâm có khả năng lớn do Đàm Vũ Diệu chủ mưu.
Tách hai người ra để thẩm vấn riêng là cách duy nhất ngăn chặn khả năng bọn họ thông cung.
Sau khi nhận lệnh, Đề hình vệ áp giải Trần Duệ rời đi. Lý Tinh Lộ nén lại những câu hỏi trong lòng, chờ Thẩm Chu Vân lên tiếng trước.
"Trần Duệ đã được xác nhận có liên quan đến cái chết của Đàm Tú Lâm. Bổn quan không vòng vo, Đàm Vũ Diệu, ngươi là kẻ tư thông với hắn, đồng thời cũng mang tình nghi rất lớn."
Gương mặt Thẩm Chu Vân lạnh lẽo, khí thế nghiêm nghị tựa Diêm La hiện thế, hệt như đang áp bức một nữ tử yếu đuối.
Thế nhưng—
Ánh mắt Lý Tinh Lộ dừng trên gương mặt Đàm Vũ Diệu, chỉ thấy vẻ thản nhiên đến lạ kỳ.
Trong mắt nàng, bất kỳ ai đối diện với khí thế cố ý áp chế của Thẩm Chu Vân, từ Đàm lão gia, Đàm Quý cho đến Lương Dự đều không tránh khỏi sợ hãi, thậm chí run rẩy ba phần. Nhưng Đàm Vũ Diệu lại hoàn toàn giữ được bình tĩnh, khiến nàng phải ngầm thán phục.
Đàm Vũ Diệu vẫn không nói một lời, cảm thấy mình nên phá vỡ sự im lặng, Lý Tinh Lộ cất tiếng:
"Tam tiểu thư, trong Thúy Viên của ngươi chúng ta đã tìm thấy một đoạn cánh tay dính nhựa cây Phi Vân Thảo cùng một y thư ghi chép rõ tác dụng của loại cỏ này. Những bằng chứng này đều chỉ ra ngươi có liên quan không thể chối cãi đến cái chết của đại tiểu thư."
Không ngờ ngay cả khi nghe những chứng cứ này, sắc mặt Đàm Vũ Diệu vẫn không hề thay đổi, thậm chí không có ý định lên tiếng phân bua.
Những kẻ im lặng suốt quá trình thẩm vấn như vậy thường là loại khó đối phó nhất, vì sự bất hợp tác của họ dễ khiến việc tra hỏi rơi vào bế tắc.
Đã chứng kiến cảnh Lương Dự và Đàm Tu bị áp giải trước đó, bây giờ nàng không còn cảm thấy kinh ngạc với những cảnh tượng thế này nữa. Ánh mắt nàng dời sang Đàm Vũ Diệu, trên gương mặt thanh tú của tam tam tiểu thư không còn chút hoảng hốt nào, điều này khiến Lý Tinh Lộ không khỏi thầm khâm phục tâm lý vững vàng của đối phương.
"Đại nhân, còn người này…"
Thủ lĩnh Đề hình vệ nhìn Đàm Vũ Diệu, không dám hành động tùy tiện mà quay sang hỏi ý Thẩm Chu Vân.
Ánh mắt Lý Tinh Lộ cũng dừng trên người hắn, Thẩm Chu Vân khẽ lắc đầu: "Trước tiên cải trang áp giải nam phạm về huyện nha, phải tuyệt đối tránh để người ngoài nhận ra thân phận của hắn."
Lý Tinh Lộ lập tức hiểu được ý tứ của hắn. Hiện nay vụ án vẫn chưa sáng tỏ, nếu việc Trần Duệ bị bắt truyền ra ngoài, Trần gia chắc chắn sẽ kéo đến huyện nha gây sự. Khi đó nếu sự thật chưa được làm sáng tỏ, bọn họ sẽ phải chịu áp lực rất lớn.
Còn việc không để Đề hình vệ bắt cả Đàm Vũ Diệu, nàng nghĩ có lẽ hắn cũng đồng tình với nhận định của nàng – rằng cái chết của Đàm Tú Lâm có khả năng lớn do Đàm Vũ Diệu chủ mưu.
Tách hai người ra để thẩm vấn riêng là cách duy nhất ngăn chặn khả năng bọn họ thông cung.
Sau khi nhận lệnh, Đề hình vệ áp giải Trần Duệ rời đi. Lý Tinh Lộ nén lại những câu hỏi trong lòng, chờ Thẩm Chu Vân lên tiếng trước.
"Trần Duệ đã được xác nhận có liên quan đến cái chết của Đàm Tú Lâm. Bổn quan không vòng vo, Đàm Vũ Diệu, ngươi là kẻ tư thông với hắn, đồng thời cũng mang tình nghi rất lớn."
Gương mặt Thẩm Chu Vân lạnh lẽo, khí thế nghiêm nghị tựa Diêm La hiện thế, hệt như đang áp bức một nữ tử yếu đuối.
Thế nhưng—
Ánh mắt Lý Tinh Lộ dừng trên gương mặt Đàm Vũ Diệu, chỉ thấy vẻ thản nhiên đến lạ kỳ.
Trong mắt nàng, bất kỳ ai đối diện với khí thế cố ý áp chế của Thẩm Chu Vân, từ Đàm lão gia, Đàm Quý cho đến Lương Dự đều không tránh khỏi sợ hãi, thậm chí run rẩy ba phần. Nhưng Đàm Vũ Diệu lại hoàn toàn giữ được bình tĩnh, khiến nàng phải ngầm thán phục.
Đàm Vũ Diệu vẫn không nói một lời, cảm thấy mình nên phá vỡ sự im lặng, Lý Tinh Lộ cất tiếng:
"Tam tiểu thư, trong Thúy Viên của ngươi chúng ta đã tìm thấy một đoạn cánh tay dính nhựa cây Phi Vân Thảo cùng một y thư ghi chép rõ tác dụng của loại cỏ này. Những bằng chứng này đều chỉ ra ngươi có liên quan không thể chối cãi đến cái chết của đại tiểu thư."
Không ngờ ngay cả khi nghe những chứng cứ này, sắc mặt Đàm Vũ Diệu vẫn không hề thay đổi, thậm chí không có ý định lên tiếng phân bua.
Những kẻ im lặng suốt quá trình thẩm vấn như vậy thường là loại khó đối phó nhất, vì sự bất hợp tác của họ dễ khiến việc tra hỏi rơi vào bế tắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.