Nữ Phụ Ác Độc Cũng Có Phản Diện Yêu (H)
Chương 7: Chăm Chú
Xảo Hùng
14/06/2024
Phương Lê Nhân hóa đá, chỉ trong vài giây, sự nam tính ở chỗ đó của người đàn ông ngày càng mạnh mẽ, độ cứng và độ nóng cũng tăng lên.
Cô có thể cảm nhận được yết hầu của người đàn ông đang nhấp nhô, âm thanh nuốt nước bọt vốn rất nhỏ được khuếch đại vô hạn trong tai cô, nhớp nháp và gợi cảm. Người đàn ông chờ đợi một lát, tin chắc rằng cô gái cứng đờ biến thành đá đông cứng trước mặt mình không có khả năng sống lại, bất đắc dĩ hỏi: "Có muốn giúp tôi giải quyết không?"
Cô bật ngửa ra sau, động tác trông buồn cười như một món đồ chơi có gắn lò xo, tay chân mảnh khảnh dính chặt vào giường, lộ ra vẻ hoảng sợ, ngực phập phồng lo lắng, đôi mắt xinh đẹp liếc ngang liếc dọc.
Người đàn ông cũng xoay người, thong thả ung dung, nằm ngửa trên giường, uể oải duỗi tay chân dài khỏe ra, đưa hai tay xuống dưới, kéo quần xuống lộ ra một cây gậy thịt căng trướng màu đỏ tím, ngóc cao đầu và thẳng đứng.
Trong đầu Phương Lê Nhân nổ ‘Bùm’ một tiếng, ngoài phim khiêu dâm ra, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thứ đó của đàn ông ngoài đời thực, cô nuốt nước miếng, trong lòng tràn ngập những lời chửi thề. Câu đầu tiên là: Con mẹ nó đúng là một cây gậy siêu lớn!
Hơn nữa hình dạng còn đều đặn và đẹp mắt, thân gậy là hình trụ dày với những đường gân xanh trông như một con rồng đang cúi mình, đầu gậy giống như một quả mận mịn màng và sáng bóng, quy đầu tròn trịa và làn da màu đỏ tím khiến người ta muốn vươn đầu lưỡi ra liếm một cái.
Nhận ra suy nghĩ thô tục của mình, Phương Lê Nhân muốn tự tát mình một cái, đồng thời trong lòng cũng có phần nào oán giận hướng về người đàn ông trần truồng trước mặt: Người anh em à, sao anh không thấy ngại chút nào thế hả!
Tuy nhiên, đây là phòng của nam giới, giường của nam giới, việc cương cứng vào buổi sáng cũng là hiện tượng bình thường đối với nam giới, Phương Lê Nhân có thể nói gì đây? Chỉ có thể hạn chế tối đa sự tồn tại của mình trước khi anh kết thúc.
Người đàn ông hơi nghiêng đầu ‘xử lý vấn đề’, quai hàm góc cạnh, mí mắt mỏng cụp xuống một nửa, hàng mi dày che phủ đôi mắt, tầm nhìn của anh dường như tập trung vào phần thân dưới của chính mình, làm chuyện này một cách chăm chú và thờ ơ, một cái chân dài tùy ý hơi gập lại.
Ánh mắt của Phương Lê Nhân lặng lẽ lướt qua, phát hiện bàn tay của người đàn ông này thật đẹp, lòng bàn tay to rộng, những ngón tay thon dài nhưng không quá nữ tính, từng khớp xương đều rõ ràng, màu sắc không quá trắng nhưng đều màu, đối lập rõ rệt với gậy thịt dữ tợn trong lòng bàn tay.
Anh di chuyển lên xuống một cách chậm rãi, vẻ mặt và động tác giống như xé một tờ báo và gấp lại thành một chiếc máy bay giấy, cũng rất kỳ lạ, quay tay một hồi mang lại cảm giác lãnh đạm quen thuộc.
Phương Lê Nhân chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày cô nhìn một người đàn ông chơi đùa gậy thịt trước mặt mình mà lại không cảm thấy bẩn thỉu hay ghê tởm. Sau khi nhìn trộm hồi lâu, cô đã phát hiện ra một bí mật: người đàn ông này không hoàn toàn thờ ơ.
Theo cử động của ngón tay, tuy nhịp thở vẫn ổn định, nhưng hơi thở rõ ràng trở nên nặng nề hơn, thỉnh thoảng giống như nước sôi sôi ùng ục, hơi nước nâng nắp nồi lên, mang theo âm thanh thô nặng và nhiệt độ.
Lúc đầu cô chỉ cảm thấy sợ hãi, nhưng bây giờ lại cảm thấy xấu hổ không thể giải thích được, hai má cô dần trở nên nóng cháy khó có thể bỏ qua, cô đưa tay lên che mắt, tầm nhìn lại không nhịn được lặng lẽ lọt qua khe hở ngón tay.
Người đàn ông dường như đang bước vào giai đoạn cuối cùng, hô hấp thô nặng, động tác tay càng lúc càng nhanh nhẹn và mạnh mẽ, lưng hơi cong lên, giống như một cây cung được kéo căng hoàn toàn.
Trong tầm mắt của Phương Lê Nhân, vật nam tính mà cô cho rằng đã sưng to đến cực hạn lại phồng to thêm ba phần nữa, mắt thường có thể phân biệt được, quy đầu màu đỏ tím ứ đọng thứ gì đó, giống như một ngọn núi lửa im lặng trước khi phun trào, tích tụ đến đáng sợ. Dưới lòng bàn tay anh, đôi mắt cô ngày càng mở to.
Giây phút nhạy cảm chạm vào là nổ ngay, cô đột nhiên tò mò về biểu cảm của người đàn ông lúc này, đôi mắt của Phương Lê Nhân không khống chế được mà ngước lên, không ngờ lại bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm sáng ngời - người đàn ông đang chăm chú nhìn cô.
Tim cô đập lỡ một nhịp, tiếp đó bắt đầu đập nhanh như sắp nhảy khỏi cổ họng, bên tai nghe thấy một tiếng kêu rên không rõ ràng, sự hờ hững của người đàn ông lúc này đã lên đến đỉnh điểm.
"Xin lỗi, phiền cô lấy giúp tôi tờ giấy." Anh bình tĩnh đưa ra lời nhờ vả, như thể anh chỉ dùng tờ giấy để lau nước trái cây vô tình đổ lên tay chứ không phải để lau một bàn tay đang dính đầy tinh dịch.
Phương Lê Nhân ngơ ngác rút khăn giấy chỗ đầu giường ra, cầm vào lòng bàn tay rồi đặt vào bàn tay đang giơ giữa không trung của người đàn ông. Bàn tay kia sạch sẽ nhưng cô lại cảm giác như bị bỏng khi chạm vào.
"Tôi... Tôi đi vệ sinh một chút." Hành vi đi vệ sinh lúc này có vẻ kỳ quái, Phương Lê Nhân bỏ chạy mất dạng. Cô đứng trước gương nhìn khuôn mặt đỏ bừng của mình, cúi đầu sờ vào giữa hai chân, quả nhiên bàn tay ướt át và nhớp nháp.
Cô có thể cảm nhận được yết hầu của người đàn ông đang nhấp nhô, âm thanh nuốt nước bọt vốn rất nhỏ được khuếch đại vô hạn trong tai cô, nhớp nháp và gợi cảm. Người đàn ông chờ đợi một lát, tin chắc rằng cô gái cứng đờ biến thành đá đông cứng trước mặt mình không có khả năng sống lại, bất đắc dĩ hỏi: "Có muốn giúp tôi giải quyết không?"
Cô bật ngửa ra sau, động tác trông buồn cười như một món đồ chơi có gắn lò xo, tay chân mảnh khảnh dính chặt vào giường, lộ ra vẻ hoảng sợ, ngực phập phồng lo lắng, đôi mắt xinh đẹp liếc ngang liếc dọc.
Người đàn ông cũng xoay người, thong thả ung dung, nằm ngửa trên giường, uể oải duỗi tay chân dài khỏe ra, đưa hai tay xuống dưới, kéo quần xuống lộ ra một cây gậy thịt căng trướng màu đỏ tím, ngóc cao đầu và thẳng đứng.
Trong đầu Phương Lê Nhân nổ ‘Bùm’ một tiếng, ngoài phim khiêu dâm ra, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thứ đó của đàn ông ngoài đời thực, cô nuốt nước miếng, trong lòng tràn ngập những lời chửi thề. Câu đầu tiên là: Con mẹ nó đúng là một cây gậy siêu lớn!
Hơn nữa hình dạng còn đều đặn và đẹp mắt, thân gậy là hình trụ dày với những đường gân xanh trông như một con rồng đang cúi mình, đầu gậy giống như một quả mận mịn màng và sáng bóng, quy đầu tròn trịa và làn da màu đỏ tím khiến người ta muốn vươn đầu lưỡi ra liếm một cái.
Nhận ra suy nghĩ thô tục của mình, Phương Lê Nhân muốn tự tát mình một cái, đồng thời trong lòng cũng có phần nào oán giận hướng về người đàn ông trần truồng trước mặt: Người anh em à, sao anh không thấy ngại chút nào thế hả!
Tuy nhiên, đây là phòng của nam giới, giường của nam giới, việc cương cứng vào buổi sáng cũng là hiện tượng bình thường đối với nam giới, Phương Lê Nhân có thể nói gì đây? Chỉ có thể hạn chế tối đa sự tồn tại của mình trước khi anh kết thúc.
Người đàn ông hơi nghiêng đầu ‘xử lý vấn đề’, quai hàm góc cạnh, mí mắt mỏng cụp xuống một nửa, hàng mi dày che phủ đôi mắt, tầm nhìn của anh dường như tập trung vào phần thân dưới của chính mình, làm chuyện này một cách chăm chú và thờ ơ, một cái chân dài tùy ý hơi gập lại.
Ánh mắt của Phương Lê Nhân lặng lẽ lướt qua, phát hiện bàn tay của người đàn ông này thật đẹp, lòng bàn tay to rộng, những ngón tay thon dài nhưng không quá nữ tính, từng khớp xương đều rõ ràng, màu sắc không quá trắng nhưng đều màu, đối lập rõ rệt với gậy thịt dữ tợn trong lòng bàn tay.
Anh di chuyển lên xuống một cách chậm rãi, vẻ mặt và động tác giống như xé một tờ báo và gấp lại thành một chiếc máy bay giấy, cũng rất kỳ lạ, quay tay một hồi mang lại cảm giác lãnh đạm quen thuộc.
Phương Lê Nhân chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày cô nhìn một người đàn ông chơi đùa gậy thịt trước mặt mình mà lại không cảm thấy bẩn thỉu hay ghê tởm. Sau khi nhìn trộm hồi lâu, cô đã phát hiện ra một bí mật: người đàn ông này không hoàn toàn thờ ơ.
Theo cử động của ngón tay, tuy nhịp thở vẫn ổn định, nhưng hơi thở rõ ràng trở nên nặng nề hơn, thỉnh thoảng giống như nước sôi sôi ùng ục, hơi nước nâng nắp nồi lên, mang theo âm thanh thô nặng và nhiệt độ.
Lúc đầu cô chỉ cảm thấy sợ hãi, nhưng bây giờ lại cảm thấy xấu hổ không thể giải thích được, hai má cô dần trở nên nóng cháy khó có thể bỏ qua, cô đưa tay lên che mắt, tầm nhìn lại không nhịn được lặng lẽ lọt qua khe hở ngón tay.
Người đàn ông dường như đang bước vào giai đoạn cuối cùng, hô hấp thô nặng, động tác tay càng lúc càng nhanh nhẹn và mạnh mẽ, lưng hơi cong lên, giống như một cây cung được kéo căng hoàn toàn.
Trong tầm mắt của Phương Lê Nhân, vật nam tính mà cô cho rằng đã sưng to đến cực hạn lại phồng to thêm ba phần nữa, mắt thường có thể phân biệt được, quy đầu màu đỏ tím ứ đọng thứ gì đó, giống như một ngọn núi lửa im lặng trước khi phun trào, tích tụ đến đáng sợ. Dưới lòng bàn tay anh, đôi mắt cô ngày càng mở to.
Giây phút nhạy cảm chạm vào là nổ ngay, cô đột nhiên tò mò về biểu cảm của người đàn ông lúc này, đôi mắt của Phương Lê Nhân không khống chế được mà ngước lên, không ngờ lại bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm sáng ngời - người đàn ông đang chăm chú nhìn cô.
Tim cô đập lỡ một nhịp, tiếp đó bắt đầu đập nhanh như sắp nhảy khỏi cổ họng, bên tai nghe thấy một tiếng kêu rên không rõ ràng, sự hờ hững của người đàn ông lúc này đã lên đến đỉnh điểm.
"Xin lỗi, phiền cô lấy giúp tôi tờ giấy." Anh bình tĩnh đưa ra lời nhờ vả, như thể anh chỉ dùng tờ giấy để lau nước trái cây vô tình đổ lên tay chứ không phải để lau một bàn tay đang dính đầy tinh dịch.
Phương Lê Nhân ngơ ngác rút khăn giấy chỗ đầu giường ra, cầm vào lòng bàn tay rồi đặt vào bàn tay đang giơ giữa không trung của người đàn ông. Bàn tay kia sạch sẽ nhưng cô lại cảm giác như bị bỏng khi chạm vào.
"Tôi... Tôi đi vệ sinh một chút." Hành vi đi vệ sinh lúc này có vẻ kỳ quái, Phương Lê Nhân bỏ chạy mất dạng. Cô đứng trước gương nhìn khuôn mặt đỏ bừng của mình, cúi đầu sờ vào giữa hai chân, quả nhiên bàn tay ướt át và nhớp nháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.