Nữ Phụ Ác Độc Cũng Có Phản Diện Yêu (H)

Chương 16: Chụp Ảnh

Xảo Hùng

14/06/2024

"Này, tôi muốn nhờ anh làm gì nhỉ?" Đầu óc cô hỗn loạn, Phương Lê Nhân ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngơ ngác, không nhớ nổi mục đích ban đầu của mình là gì, trong lúc nhất thời không nói nên lời. “Chụp ảnh.” Duệ Ca nhắc nhở.

"À, đúng rồi!" Phương Lê Nhân vỗ đầu mình, "Chụp ảnh Dương Mộ Vân và kẻ ngoại tình chung một khung hình, bầu không khí phải mập mờ một chút, tư thế phải thân mật một chút." Duệ Ca đáp, "Ồ."

“Đi đi, đi đi!” Phương Lê Nhân thúc giục anh, “Vào cửa rồi rẽ trái, đi bộ đến căn bếp bốc khói nghi ngút phía sau, tôi ở đó chờ anh.” Nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy nơi đó là an toàn nhất. Nếu đang lang thang bên ngoài mà bị bắt gặp thì khá phiền toái.

“Anh cố lên nha!” Duệ Ca xua tay rồi đi ra ngoài, trên lưng mang theo vô số hy vọng của cô.

Lục Phù trở lại bàn tiệc, bên trong im lặng. Anh vừa rời đi được một lúc, nhưng không ai dám động đũa.

Anh thấy mà buồn cười, nhân viên bên Ninh Dương quá khách khí thì thôi đi, ngay cả những kẻ luôn luôn thô lỗ không thèm câu nệ tiểu tiết bên cạnh anh cũng bị bọn họ ảnh hưởng trở nên trang trọng hẳn lên, mặc dù bọn họ đang cố giả vờ làm như thế.

Biết đâu người đứng đầu đối diện lại là một cô bé xinh đẹp dịu dàng.

Lục Phù có chút hối hận vì đã gọi Dương Mộ Vân tới đón tiếp mình, mấy ngày nay cô ấy cứ như đang đối mặt với kẻ thù, đối xử với anh rất thận trọng, khiến anh nhìn thôi cũng thấy mệt mỏi.

Anh bước trở lại ghế chính giữa và nói: "Xin lỗi đã để mọi người phải đợi. Chúng ta tiếp tục ăn nhé." Không khí trong bàn trở nên sôi nổi hơn một chút. Lục Phù nhìn quanh một vòng, nhận thấy có điều gì đó không ổn nên gọi cấp dưới thân cận nhất của mình là Trần Hổ Nam tới: “Thằng nhóc kia đâu rồi?”



Anh đang hỏi về Tần Chỉ Nhạc, một đứa trẻ bảy tuổi. Mấy năm trước Tần tiên sinh có bao nuôi một ngôi sao nữ hạng ba và đã sinh ra một cậu con trai thứ hai cho ông ta, cậu nhóc không thích học tập, lại cực kỳ nghịch ngợm, không biết vì lý do gì mà cậu nhóc luôn thích quấn lấy Lục Phù và đi theo anh khắp nơi.

Lục Phù vừa nghĩ đến cậu nhóc đã thấy đau đầu. Trần Hổ Nam cười khổ: “Nhân lúc anh vừa rời đi, thằng bé đã lẻn ra ngoài chơi.” “Được rồi, dũng khí đáng khen.” Lục Phù gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Anh dựa lưng vào ghế, chậm rãi uống một ly rượu vang đỏ, nhìn cấp dưới của mình ức hiếp những nhân viên trung thực bên Ninh Dương, ép bọn họ uống rượu, trên môi anh nở nụ cười nhẹ.

"Tiểu Lục Gia, mấy ngày qua tôi tiếp đón không chu toàn, tôi sẽ tự phạt chính mình một ly, anh muốn sao cũng được." Dương Mộ Vân nâng ly rượu về phía anh, tiên phong uống một hơi cạn sạch. Rõ ràng cô ấy không giỏi uống rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn vì dư vị cay mà đỏ bừng.

Lục Phù trầm ngâm nhìn đôi mắt ngấn nước của cô ấy, ngẩng đầu uống hết rượu trong ly. Anh buông cánh tay xuống, ngón tay thon dài gõ nhẹ vào mép chiếc ly rỗng: "Nhân tiện, quản lý Dương, buổi chiều tôi có việc phải làm, xin vui lòng hủy bỏ mọi sắp xếp sau đó."

Nghe vậy, Dương Mộ Vân coi đây là dấu hiệu bất lợi cho việc hợp tác, đôi mắt to trở nên bối rối: "Có phải tôi làm chưa tốt chỗ nào không..."

"Không phải." Lục Phù dở khóc dở cười, thấy cô ấy khẩn trương như vậy, anh dịu dàng nói: "Đừng lo lắng, chỉ cần dòng sông yên tĩnh như hôm nay thì thuyền Ninh Dương thông đến Du Bắc, sẽ là chuyện đương nhiên."

Anh cảm thấy mình đã nói đủ rõ ràng, thế là anh đứng lên, trước khi rời đi chợt nghĩ tới điều gì đó, bèn quay người lại, khuôn mặt góc cạnh có chút bối rối: "Ừm, tôi còn có một yêu cầu hơi quá đáng." Dương Mộ Vân vội vàng nói: "Anh cứ nói thẳng. "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Ác Độc Cũng Có Phản Diện Yêu (H)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook