Nữ Phụ Ác Độc Cũng Có Phản Diện Yêu (H)

Chương 24: Tát Anh

Xảo Hùng

14/06/2024

Đây là lần đầu tiên Phương Lê Nhân chạm phải vật đó của đàn ông, mặc dù nó được ngăn cách bởi một lớp quần bơi hơi mỏng. Phản ứng đầu tiên là cảm giác chạm vào khác với những gì cô tưởng tượng, giống như một thanh sắt nóng đỏ được phủ một lớp nhung da lỏng.

Phản ứng thứ hai là - a a a, cô điên rồi!

Trong nước hồ ấm áp, những ngón tay của cô như bị đông cứng, biến thành năm miếng gỗ cứng ngắc, căng thẳng không biết nên làm như thế nào. “Quay tay, cô biết làm không?” Lục Phù dán môi mình vào thái dương ẩm ướt của cô, kiên nhẫn hỏi.

“Rất đơn giản, cô hãy tưởng tượng mình là một chú gấu nâu nhỏ đang đi hái nấm trong rừng. Nấm trong đất mọc quá chắc nên không thể nhổ được. Thế là cô phải trượt tay từ dưới gốc lên đến đầu nấm hình chiếc ô ở trên cùng."

Anh dùng ngôn ngữ dễ hiểu, chậm rãi đưa ra những ẩn dụ kỳ lạ, cô không biết anh đang giải thích hay đang trêu chọc. Có lẽ chủ yếu là để trêu chọc — khi anh nói xong câu đó, ý cười trong giọng nói của anh càng trở nên mạnh mẽ hơn khi thấy sự vụng về của cô.

Bàn tay to bao lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, gập cong bốn ngón tay của cô, giống như giáo viên dạy cô viết khi còn nhỏ. Sau khi chuẩn bị xong, đã đến lúc luyện tập.

Với một sức mạnh như muốn nói “Không cho phép bỏ cuộc giữa chừng”, anh dẫn dắt tay cô vào giữa hai cơ thể và rút ra một cự vật thô dày và cứng rắn. Lực cản của nước làm giảm đi một phần độ đàn hồi, quy đầu tròn láng ép vào bụng cô tạo cảm giác “đâm thọc” nặng nề.

Từ góc độ của Phương Lê Nhân không thể nhìn thấy và cũng không dám nhìn, cô chỉ cảm thấy nơi mình chạm vào cực kỳ nóng, nhanh chóng trở nên ngứa ngáy vô cùng. Cảm giác nóng rát và ngứa ngáy không thể che giấu đã lấy đi chín mươi chín phần trăm sự chú ý của cô, toàn thân cô yếu đi tám phần vì không còn sức lực, cô ghé vào trên người anh như một chiếc bánh kếp.

Tư thế hiện tại của họ giống như một chiếc xúc xích kẹp giữa hai lát bánh mì, vô cùng quỷ dị. Lục Phù là người coi trọng hiệu suất, một khi thấy tư thế này không thoải mái thì sẽ đổi tư thế khác.

Anh đặt một tay dưới mông Phương Lê Nhân và nâng cô lên, phần thân trên của cô nổi lên không kiểm soát giữa tiếng nước "róc rách". Không ngờ cô chưa kịp hét lên trong cơn sợ hãi thì lưng đã cong như con tôm, vòng tay ôm chặt lấy vai anh.

Không khí mát mẻ ập tới từ bốn phương tám hướng nhưng chưa kịp chạm vào da thịt cô, Lục Phù đã nhanh tay kéo lấy chiếc khăn tắm lớn trên chiếc bàn gỗ trên bờ rồi quấn cho cô.

Cô được đặt trên một tảng đá nhô cao dưới nước, hạ thể hướng về phía bụng dưới rắn chắc của anh, không chạm tới cơ ngực của anh. Phần thân dưới cuối cùng cũng cách nhau một khoảng, tư thế của bọn họ tạo thành một hình tam giác ổn định.

Tư thế này giúp Lục Phù dễ dàng đưa đẩy phần eo và dùng quy đầu to lớn của mình như có như không mà đâm vào giữa hai chân mềm mại của cô. Biến cô từ chiếc bánh kếp tan chảy thành một vũng nước, hơi ấm từ vai anh truyền đến toàn bộ phần trên cơ thể cô.



Bộ ngực mềm mại không hề nhẹ của cô rũ xuống như những quả bóng nước, liên tục vỗ vào vai anh phát ra âm thanh "bạch bạch". Anh cảm thấy vẫn chưa đủ, kế tiếp nhắm quy đầu vào vết lõm dưới quần bơi và ấn nhẹ vào nơi đó.

Phương Lê Nhân cảm giác nguy hiểm cực lớn rằng thứ đó có thể xâm nhập bất cứ lúc nào, cô căng thẳng đến mức đặt ngón tay lên phần rễ đầy lông của gậy thịt và đẩy nó ra xa, cố gắng tránh xa mối nguy hiểm một cách ngây thơ.

Cô không khống chế nó được, ngược lại bàn tay còn bị Lục Phù bắt lấy đặt trước mặt: “Vừa rồi tôi dạy cô như thế nào?”

Ngón tay Phương Lê Nhân khẽ run lên, trong lòng nghĩ, mau chóng giúp anh xuất tình thì cô sẽ được an toàn. Kìm nén sự xấu hổ, cô khoanh các ngón tay của mình thành hình chữ "O" rồi di chuyển các đầu ngón tay và lòng bàn tay lên xuống thân gậy.

Hai lần đầu tiên diễn ra chậm chạp và vụng về, nhưng việc gì làm nhiều cũng sẽ trở nên thành thạo. Bên tai, hơi thở của Lục Phù trở nên nặng nề hơn, một vài câu nói gợi cảm thoát ra từ yết hầu không ngừng trượt lên trượt xuống của anh. Thậm chí anh còn cắn vào tai cô và gọi cô là “Bảo bối”, bàn tay to lớn nắm lấy cánh tay cô và vân vê như một miếng nhựa dẻo làm bằng cao su.

Khác với cảm giác nóng rát lan đến tận gáy, trên lưng Phương Lê Nhân nổi lên một lớp lông tơ, cô tức giận nghĩ: Sao anh ta lại có thể bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ anh ta là một tên lưu manh? Đối với ai cũng như thế sao?

Suy nghĩ của con gái thực sự rất kỳ lạ và khó đoán. Lục Phù càng tỏ ra vui sướng và ngây ngất thì cô càng trở nên tức giận. Lực trong tay cũng tăng lên, cô nắm chặt như muốn trút giận, như thể muốn nhổ cái “nấm” này ra khỏi mặt đất.

Tuy nhiên, Lục Phù với làn da thô ráp và thịt dày, cơ bắp và xương cốt như làm bằng sắt thép, cuối cùng anh chỉ rên rỉ và thở hổn hển, sau đó “phụt” một cái xuất tinh vào tay cô.

Khi đã thỏa mãn xong, anh cúi đầu định hôn cô nhưng cô tránh được, cô ôm ngực như muốn bảo vệ mình, lạnh lùng nói: “Đủ rồi, tôi không muốn tốn tiền khám phụ khoa!”

Lục Phù cau mày. Đã đạt đến vị trí như hiện tại, sao anh lại không thể đoán được một cô gái đơn giản đang nghĩ gì. Anh trầm ngâm một lát, thấp giọng nói: “Không cần.” Phương Lê Nhân nheo mắt hỏi lại: “Cái gì?” Đôi mắt sâu thẳm của anh tựa như hồ nước không thấy đáy: “Không cần đi khám."

Phương Lê Nhân ngơ ngác nhìn anh, trong lòng tràn ngập một niềm vui không thể giải thích được. Tuy nhiên, khi Lục Phù một lần nữa định cúi người lại gần, cô bất ngờ giơ bàn tay dính đầy tinh dịch của mình lên và tát nhẹ vào mặt anh khiến đầu anh nghiêng sang một bên.

Lục Phù còn chưa kịp phản ứng, cô đã nhanh chóng leo lên bờ bỏ chạy vài bước mới dám quay đầu lại đối mặt với khuôn mặt tuấn tú đen tối kia, làm mặt quỷ lè lưỡi trêu tức, cố ý tỏ ra khinh thường nhằm sỉ nhục anh: “Trời còn chưa tối đâu! Đồ! Lưu! Manh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Ác Độc Cũng Có Phản Diện Yêu (H)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook