Chương 8: chàng chẳng lẽ thích nàng ta ?
Huyenmai
31/10/2024
Tối hôm nay, Vĩnh Hi mặc bộ thanh y, trang điểm nhẹ nhàng nhưng không làm giảm đi khí chất của cô, đai lưng buộc chặt làm tô thêm vóc dáng của cô.
- Hi Hi đúng là càng lớn càng đẹp, ca ca thật tự hào về muội
- Ca ca quá lời rồi, chúng ta mau vào cung thôi, không lại trễ . Cô được Vĩnh Thụy khen cũng vui sướng trong lòng, con gái mà, ai chẳng thích được khen xinh đẹp.
Hoàng cung đúng là rộng lớn, nguy nga tráng lệ, Vĩnh Hi nhìn đến ngây người. Kiếp trước cô cũng tham quan qua Tử Cấm Thành cũng đã bội phục về công trình kiến trúc điêu khắc tinh xảo của người xưa. Hôm nay được chứng kiến hoàng cung khi chưa bị chiến tranh phá hủy khiến cô phải há hốc mồm
- Hi Hi à, muội sao vậy, dáng vẻ như lần đầu vào cung vậy, muội cũng vào nhiều lần rồi mà.
Đối diện với câu hỏi của huynh trưởng cô chỉ cười gượng mà không biết trả lời sao. Phụ thân đã vào gặp hoàng thượng từ sớm, mẫu thân cô đã đi bái kiến thái hậu, hoàng hậu từ sớm. Đang đi giữa đường vậy, từ đâu ra có vị công công chạy lại nói Vĩnh Thụy vào gặp hoàng thượng nên anh đành phải đi.
- Ca ca đi gặp hoàng thượng có chút việc, hẹn gặp muội ở sảnh tiệc nha, có gì cứ sai bảo nha hoàn bên cạnh muội.
- Được, tạm biệt ca ca
Từ xa cô đã nhìn thấy các quý nữ đứng thành tốp trò chuyện với nhau. Cô cũng chẳng quen biết ai nên một mình ngồi cạnh hồ sen, ngắt hoa bẻ cành chơi. Du Nguyệt thấy cô cứ nghịch cây cỏ một mình vậy mới nói
- Quận chúa, sao người ngồi đây một mình vậy, bên kia có rất nhiều tiểu thư, công chúa trò chuyện, người ở đây một mình vậy sao ?
- Ở đây ta không có người quen, nói chuyện với ai bây giờ ? Đi thôi, chúng ta cùng vào sảnh tiệc.
Vĩnh Hi vừa bước vào đã thu hút ánh nhìn của rất nhiều người, từ khí chất, nhan sắc của cô đã khiến người khác trầm trồ, nàng vừa bước vào đã thấy mẫu thân liền không do dự ngồi cạnh. Từ lúc bước vào Lý Lan Anh đã đưa ánh nhìn không mấy thiện cảm cho Vĩnh Hi, nghiến răng ken két, khăn tay cũng bị nhàu nát. Vậy mà Vĩnh Hi cũng chẳng quan tâm, chỉ ngồi trò chuyện cùng mẫu thân. Minh Vương cũng bị nàng thu hút, cứ nhìn nàng chằm chằm mãi khiến Vĩnh Hi khó chịu, động tác cũng cứng đờ. Triệu Ngọc Dao tân nương của Minh Vương nam chính thấy màn này cũng liên tiếng châm chọc
- Phu quân, chàng chẳng lẽ thích nàng ta ? Trước đây, nàng ta bám theo như chiếc đuôi thì chàng hắt hủi không thương tiếc, giờ thì say đắm, lật mặt cũng nhanh quá đó. Cho dù bây giờ chúng ta hòa ly thì hoàng hậu sẽ không để yên cho chàng cưới quận chúa đâu.
- Việc của ta không đến lượt cô quản, an phận làm tốt trách nhiệm của mình ở hậu viện đi.
- Trúng tim đen rồi à ? Cô cười nói lại
Thấy nam nữ chính ngồi nói chuyện mà nữ chính còn cười nữa, Vĩnh Hi đoán bọn họ rất hòa hợp nhỉ ? Không bao lâu sau cũng sẽ yêu nhau, rồi một loạt tình huống hiểu lầm, hận thù, trà xanh xảy ra trong cuộc đời họ.
- Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương giá đáo
Sau tiếng của công công mọi người ai cũng đứng lên hành lễ cho đến khi họ an vị mới cho bình thân.
- Hôm nay trẫm tổ chức dạ yến để chúc mừng Thần Vương và Khánh Ninh tướng quân trở về. Hai người có công lao trấn giữ biên cương bảo vệ giang sơn của trẫm. Các khanh cứ thoái mái.
- Tạ ơn bệ hạ.
Tiếng múa hát của vũ cơ làm Vĩnh Hi say đắm, cô cũng thích múa hát xem kịch lắm. Từ lúc bước vào sảnh tiệc, Thần Vương đã chú ý đến Vĩnh Hi, luôn nhìn chằm chằm khiến cô không thoải mái. Tuy nhiên, khi nhìn xung quanh cũng không phát hiện ra ai làm cô chau mày. Thấy mọi người đang vui vẻ, Đàm Ngọc công chúa thấy thời cơ tốt để thể hiện tài năng của mình trước phụ hoàng và làm Vĩnh Hi bẽ mặt:
- Phụ hoàng, hôm nay là ngày vui chúc mừng hoàng thúc và Khánh Ninh tướng quân trở về. Con xin được hiến một bản cầm để góp vui.
- Hay, ta cũng muốn nghe tài cầm nghệ của con như thế nào.
Tiếng đàn của cô ngân nga trong trẻo vang lên, Đàm Ngọc rất tự tin với tài cầm nghệ của mình, rất khó để thành đối thủ của cô chứ đừng nói đến việc đánh bại cô, tiếng đàn vừa dứt thì mấy người đã muốn nhân cơ hội này nịnh nọt, vỗ tay, dùng những từ ngữ hay nhất để khen công chúa.
- Đàn hay lắm, thưởng cho ngũ công chúa
- Tạ ơn phụ hoàng, con còn có thỉnh cầu này, không biết có được không nữa ?
- Chuyện gì, cứ nói đi đừng ngại. Hoàng thượng khó hiểu hỏi cô
- Hôm nay là ngày vui của Khánh Ninh tướng quân, không biết Vĩnh Hi muội có thể đàn một khúc nhạc để góp vui không a ~!
Gì đây ?? Là muốn khiến cô mất mặt à ?? Xin lỗi nhưng khiến cô hao tâm rồi, tôi cũng không giống như nguyên chủ, nói về đàn thì chị đây ăn đứt em nhá. Ở kiếp trước nói về cầm thì chị vô địch.
- Được biểu diễn góp vui là vinh hạnh của tiểu nữ. Cô cung kính đáp lại lời Đàm Ngọc
- Nha đầu này, con biết đánh đàn sao ?
Cô bày ra dáng vẻ tự tin nói với Tần thị
- Mẫu thân, người cứ tin ở con. Con tự tin có thể hơn được vị công chúa đó.
Nghe cô nói, huynh trưởng đang uống rượu bên cạnh cũng suýt bị sặc, mẫu thân nàng cũng đỡ trán ngạc nhiên. Khi hoàn hồn lại cô đã bước ra, ngồi cạnh đàn tranh.
- Hi Hi đúng là càng lớn càng đẹp, ca ca thật tự hào về muội
- Ca ca quá lời rồi, chúng ta mau vào cung thôi, không lại trễ . Cô được Vĩnh Thụy khen cũng vui sướng trong lòng, con gái mà, ai chẳng thích được khen xinh đẹp.
Hoàng cung đúng là rộng lớn, nguy nga tráng lệ, Vĩnh Hi nhìn đến ngây người. Kiếp trước cô cũng tham quan qua Tử Cấm Thành cũng đã bội phục về công trình kiến trúc điêu khắc tinh xảo của người xưa. Hôm nay được chứng kiến hoàng cung khi chưa bị chiến tranh phá hủy khiến cô phải há hốc mồm
- Hi Hi à, muội sao vậy, dáng vẻ như lần đầu vào cung vậy, muội cũng vào nhiều lần rồi mà.
Đối diện với câu hỏi của huynh trưởng cô chỉ cười gượng mà không biết trả lời sao. Phụ thân đã vào gặp hoàng thượng từ sớm, mẫu thân cô đã đi bái kiến thái hậu, hoàng hậu từ sớm. Đang đi giữa đường vậy, từ đâu ra có vị công công chạy lại nói Vĩnh Thụy vào gặp hoàng thượng nên anh đành phải đi.
- Ca ca đi gặp hoàng thượng có chút việc, hẹn gặp muội ở sảnh tiệc nha, có gì cứ sai bảo nha hoàn bên cạnh muội.
- Được, tạm biệt ca ca
Từ xa cô đã nhìn thấy các quý nữ đứng thành tốp trò chuyện với nhau. Cô cũng chẳng quen biết ai nên một mình ngồi cạnh hồ sen, ngắt hoa bẻ cành chơi. Du Nguyệt thấy cô cứ nghịch cây cỏ một mình vậy mới nói
- Quận chúa, sao người ngồi đây một mình vậy, bên kia có rất nhiều tiểu thư, công chúa trò chuyện, người ở đây một mình vậy sao ?
- Ở đây ta không có người quen, nói chuyện với ai bây giờ ? Đi thôi, chúng ta cùng vào sảnh tiệc.
Vĩnh Hi vừa bước vào đã thu hút ánh nhìn của rất nhiều người, từ khí chất, nhan sắc của cô đã khiến người khác trầm trồ, nàng vừa bước vào đã thấy mẫu thân liền không do dự ngồi cạnh. Từ lúc bước vào Lý Lan Anh đã đưa ánh nhìn không mấy thiện cảm cho Vĩnh Hi, nghiến răng ken két, khăn tay cũng bị nhàu nát. Vậy mà Vĩnh Hi cũng chẳng quan tâm, chỉ ngồi trò chuyện cùng mẫu thân. Minh Vương cũng bị nàng thu hút, cứ nhìn nàng chằm chằm mãi khiến Vĩnh Hi khó chịu, động tác cũng cứng đờ. Triệu Ngọc Dao tân nương của Minh Vương nam chính thấy màn này cũng liên tiếng châm chọc
- Phu quân, chàng chẳng lẽ thích nàng ta ? Trước đây, nàng ta bám theo như chiếc đuôi thì chàng hắt hủi không thương tiếc, giờ thì say đắm, lật mặt cũng nhanh quá đó. Cho dù bây giờ chúng ta hòa ly thì hoàng hậu sẽ không để yên cho chàng cưới quận chúa đâu.
- Việc của ta không đến lượt cô quản, an phận làm tốt trách nhiệm của mình ở hậu viện đi.
- Trúng tim đen rồi à ? Cô cười nói lại
Thấy nam nữ chính ngồi nói chuyện mà nữ chính còn cười nữa, Vĩnh Hi đoán bọn họ rất hòa hợp nhỉ ? Không bao lâu sau cũng sẽ yêu nhau, rồi một loạt tình huống hiểu lầm, hận thù, trà xanh xảy ra trong cuộc đời họ.
- Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương giá đáo
Sau tiếng của công công mọi người ai cũng đứng lên hành lễ cho đến khi họ an vị mới cho bình thân.
- Hôm nay trẫm tổ chức dạ yến để chúc mừng Thần Vương và Khánh Ninh tướng quân trở về. Hai người có công lao trấn giữ biên cương bảo vệ giang sơn của trẫm. Các khanh cứ thoái mái.
- Tạ ơn bệ hạ.
Tiếng múa hát của vũ cơ làm Vĩnh Hi say đắm, cô cũng thích múa hát xem kịch lắm. Từ lúc bước vào sảnh tiệc, Thần Vương đã chú ý đến Vĩnh Hi, luôn nhìn chằm chằm khiến cô không thoải mái. Tuy nhiên, khi nhìn xung quanh cũng không phát hiện ra ai làm cô chau mày. Thấy mọi người đang vui vẻ, Đàm Ngọc công chúa thấy thời cơ tốt để thể hiện tài năng của mình trước phụ hoàng và làm Vĩnh Hi bẽ mặt:
- Phụ hoàng, hôm nay là ngày vui chúc mừng hoàng thúc và Khánh Ninh tướng quân trở về. Con xin được hiến một bản cầm để góp vui.
- Hay, ta cũng muốn nghe tài cầm nghệ của con như thế nào.
Tiếng đàn của cô ngân nga trong trẻo vang lên, Đàm Ngọc rất tự tin với tài cầm nghệ của mình, rất khó để thành đối thủ của cô chứ đừng nói đến việc đánh bại cô, tiếng đàn vừa dứt thì mấy người đã muốn nhân cơ hội này nịnh nọt, vỗ tay, dùng những từ ngữ hay nhất để khen công chúa.
- Đàn hay lắm, thưởng cho ngũ công chúa
- Tạ ơn phụ hoàng, con còn có thỉnh cầu này, không biết có được không nữa ?
- Chuyện gì, cứ nói đi đừng ngại. Hoàng thượng khó hiểu hỏi cô
- Hôm nay là ngày vui của Khánh Ninh tướng quân, không biết Vĩnh Hi muội có thể đàn một khúc nhạc để góp vui không a ~!
Gì đây ?? Là muốn khiến cô mất mặt à ?? Xin lỗi nhưng khiến cô hao tâm rồi, tôi cũng không giống như nguyên chủ, nói về đàn thì chị đây ăn đứt em nhá. Ở kiếp trước nói về cầm thì chị vô địch.
- Được biểu diễn góp vui là vinh hạnh của tiểu nữ. Cô cung kính đáp lại lời Đàm Ngọc
- Nha đầu này, con biết đánh đàn sao ?
Cô bày ra dáng vẻ tự tin nói với Tần thị
- Mẫu thân, người cứ tin ở con. Con tự tin có thể hơn được vị công chúa đó.
Nghe cô nói, huynh trưởng đang uống rượu bên cạnh cũng suýt bị sặc, mẫu thân nàng cũng đỡ trán ngạc nhiên. Khi hoàn hồn lại cô đã bước ra, ngồi cạnh đàn tranh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.