Nữ Phụ Hào Môn Chỉ Muốn Tiêu Tiền
Chương 70: Ngoại Truyện 1
Giang Thành Nhị Lang
25/09/2022
Hôn lễ long trọng của Tô Chanh và Tần Quyết mặc dù đã qua một tháng nhưng vẫn được mọi người bàn tán xôn xao.
Giới hào môn Bắc Kinh không ai ngờ rằng hai người họ sẽ kết hôn nhanh chóng như vậy, vào thời điểm đó bọn họ vẫn còn đang tiêu hóa tin hai người ở bên nhau.
Thực ra có vài người đã từng nhàm chán tổ chức cá cược, đánh cuộc xem Tần Quyết cuối cùng sẽ cưới tiểu thư nhà nào, Tô Chanh đã trở thành ứng viên có tỷ lệ đặt cược thấp nhất là 0%. Thời điểm xảy ra trận cá cược này, đúng là thời điểm mà Tô gia phá sản. Thậm chí còn có người chém quá đà nói nếu Tô Chanh có thể theo đuổi được Tần Quyết, anh ta sẽ thoát y chạy ngoài đường mười vòng.
Lúc ấy mọi người đều không để tâm, đánh cược kiểu này thế nào cũng sẽ không trở thành sự thật, muốn nói gì mà chả được.
Điều khiến cho bọn họ nghàn vạn lần không nghĩ tới chính là, hai người thật sự ở bên nhau, còn khoe ân ái ở tiệc mừng thọ của Hứa lão gia tử, làm cho không ai dám khẳng định Tần Quyết là gặp dịp thì chơi.
Thế là trận cá cược đã trôi qua rất lâu này lại bị lật lại, tuy rằng không phải là cá cước gì đứng đắn, nhưng những vị công tử hào môn này coi trọng nhất là sĩ diện, nếu lời đã nói ra thì nhất định phải làm được. Vì vậy sau buổi tiệc mừng thọ của Hứa lão gia tử mấy ngày, vào một đêm tối và nhiều gió nào đó, một cô gái trở về nhà sau giờ tăng ca ở một khu nhà giàu nào đó bắt gặp một tên đàn ông biến thái đang vừa cởi trần chạy vừa cao giọng mắng chửi, giọng điệu vô cùng phẫn nộ.
Cô gái này hét lên một tiếng, sau đó liền lấy điện thoại ra báo cảnh sát, căn bản không thèm nghe lời cầu xin và giải thích của tên biến thái này, vì thế cái này biến thái này đã bị đồng chí cảnh sát chính nghĩa nhanh chóng áp giải về đồn.
Chuyện này không bao lâu đã bị đồn đại khắp nơi, cũng trở thành chuyện cười trong một thời gian dài.
Mấu chốt là người đàn ông này vẫn không cam lòng, lại tiếp tục đánh cược Tô Chanh và Tần Quyết nhất định sẽ chia tay.
Vì thế sau khi hôn lễ long trọng của Tô Chanh và Tần Quyết, lại có tên biến thái nam loã thể chạy trong tiểu khu, còn lên cả tin tức pháp luật.
Lúc Trương Nhược Ngọc kể với cô câu chuyện bát quái này, Tô Chanh buồn cười không nhịn được, nhịn cười đến mức bả vai cũng run lên.
Người huynh đệ này có chút thảm ha ha ha ha ha, mấu chốt là anh ta còn rất cứng đầu, chạy một lần thì thôi đi, vẫn chưa từ bỏ ý định, còn muốn chạy tới hai lần.
Người này quá hài hước rồi, Tô Chanh thiếu chút nữa bị sặc vì cười, không nhịn được.
Không phải cô không muốn cười thành tiếng, mà bởi vì hiện tại đã là 12 giờ đếm, Tần Quyết đã ngủ rồi, nếu Tô Chanh cười ra tiếng cười thành tiếng đánh thức anh, như vậy cuối cùng người xui xẻo vẫn là cô.
Hơn nữa Tô Chanh cũng không muốn đánh thức hắn, gần nhất anh đang bận một dự án, bận đến mức không có cả thời gian dành cho tuần trăng mật..
Bởi vì thời gian kết hôn là do Tô Chanh chọn, con người Tô Chanh tương đối mê tín, cô đặc biệt tìm một đại sư tới để tính ngày lành tháng tốt, không nghĩ tới lại đúng vào lúc dự án quan trọng của Tần Quyết bắt đầu.
Tô Chanh chỉ muốn kết hôn vào ngày lành tháng tốt, cho nên dù đã kết hôn rồi nhưng tuần trăng mật đành phải hoãn lại một thời gian, phải đợi anh xong việc rồi mới có thể đi.
Đối với chuyện này Tần Quyết không chỉ không an ủi cô, thậm chí còn châm chọc cười nhạo cô phải trả giá cho việc mê tín dị đoan!
……
Nhìn xem, nhìn xem tên đàn ông này, đúng là kết hôn xong rồi nên không có gì phải sợ nữa, đúng là cái bộ mặt đáng ghét!!! Trước đây lúc anh cầu hôn cô còn ăn nói rất khép nép đấy!
Tô Chanh tức giận nói xấu sau lưng Tần Quyết trong nhóm bạn thân vài ngày mới thôi.
Gần đây cô tương đối nhàn rỗi, bởi vì bộ phim 《 pháp y thần thám 》 đầu tiên của cô đã đóng máy, khâu hậu kỳ chế tác cũng đã hoàn thành, bởi vì bộ phim được dàn dựng vô cùng hoàn hảo, cốt truyện cũng rất hack não nên rất được xem trọng trong giới.
Bộ phim này của Tô Chanh, trừ nam chính là một tiểu sinh lưu lượng ra thì các diễn viên khác đều không phải, thậm chí còn có rất nhiều người mới, như nam hai, nữ ba v,v.. Nhưng Tô Chanh đều đã xem qua diễn xuất của những diễn viên mới này, kỹ năng diễn xuất của họ ít nhất cũng ở mức khá, cũng rất đáng xem. Kỹ thuật diễn của nữ chính càng không cần phải nói, theo quan điểm của Tô Chanh, Cố Ngôn là một diễn viên rất tài năng và cũng rất chăm chỉ. Nam chính tuy rằng là một tiểu sinh lưu lượng, vừa cao lại vừa đẹp trai, nhưng cũng không bị kỹ thuật diễn kéo chân, không phải kiểu diễn xuất liệt mặt khiến người ta đau não. Hơn nữa Tô Chanh còn mời rất nhiều diễn viên gạo cội tham gia bộ phim, tăng thêm cho bộ phim rất nhiều màu sắc.
Một bộ phim với dàn diễn viên, kịch bản, đạo diễn và hậu kỳ đều tốt nên dù không có nhiều ngôi sao tên tuổi, nhưng khi buổi họp báo ra mắt phim diễn ra đã thu hút rất nhiều sự chú ý trên mạng.
Bản quyền đã sớm được Đài truyền hình vệ tinh Bắc Kinh mua với giá cao, webcast cũng đã được Panda Video mua độc quyền, lịch chiếu cũng đã được sắp xếp, chỉ chờ bộ phim đang được phát sóng của Đài truyền hình vệ tinh kết thúc thì bộ phim 《 pháp y thần thám 》của Tô Chanh đầu tư sẽ được phát sóng vào khung giờ vàng của Đài truyền hình vệ tinh Bắc Kinh.
Mà lúc này Tô Chanh đã bắt đầu lên kế hoạch quay bộ phim thứ hai, lần này cô muốn chọn một một kịch bản ngọt ngào, nhưng hiện tại vẫn chưa tìm được kịch bản hay, cho nên mấy ngày gần đây cô đang rất nhàn hạ, nhàm chán không có việc gì làm, mỗi ngày đều cùng Trương Nhược Ngọc buôn chuyện.
Trương Nhược Ngọc vẫn luôn là một con cú đêm, mà Tô Chanh cũng không hề kém cạnh. Một khi rảnh rỗi cô sẽ nhịn không được thức đêm, cùng Trương Nhược Ngọc trở thành quốc bảo quầng thâm mắt.
Hai người buôn chuyện rất nhiệt tình, lúc nói đến chuyện người đàn ông ‘biến thái khoả thân’ quá mức tự tin kia, Tô Chanh hoàn toàn cười đến tỉnh cả ngủ, hứng thú bừng bừng tiếp tục buôn chuyện với Trương Nhược Ngọc.
Thực ra nếu tình tiết phát triển dựa theo nguyên tác của tiểu thuyết, người đàn ông này cũng không cần phải khoả thân chạy, bởi vì trong tiểu thuyết, vào lúc này, Tô Chanh có lẽ đã chết thẳng cẳng.
Chỉ là không ngờ Tô Chanh lại tạo ra được bug, cô đã xuyên sách, lại còn không biết tại sao lại thu phục được Tần Quyết.
Đúng vậy, Tô Chanh cũng không biết tại sao cô có thể công lược Tần Quyết, thậm chí còn tống nữ chủ vào tù. Này đây là một cuốn tiểu thuyết , nói Tô Chanh cô là con cá mặn ngốc bạch ngọt có lẽ cũng không có ai tin, nếu không hiện tại nào có nhiều tiểu thư hào môn ngày ngày hô hào muốn cô xuất bản sách chứ.
Tô Chanh cũng muốn nhân cơ hội làm giàu, vì cái gì chỉ nghĩ mà không viết chứ? Đó không phải là vì một chữ cô cũng không viết ra được sao!
Bởi vì Tần Quyết không phải là do cô chủ động công lược, là chính anh công lược, cô viết cái quái gì được chứ!
Lúc trước Hứa Gia Diệu còn hỏi cô làm sao mà theo đuổi được Tần Quyết, sao cô biết được chứ? Cô cũng chưa từng theo đuổi Tần Quyết.
Hiện tại bên ngoài đều đồn đại cô là người vô cùng có thủ đoạn, khen Tô Chanh đến mức cô cũng có chút chột dạ, tuy rằng cô cũng rất muốn thừa nhận, nhưng mọi người quả thật có chút hiểu lầm cô.
Cô thật sự chỉ là một con cá muối nhỏ bình thường, được chứ? Nếu thật sự nói cô thật sự xuất sắc ở phương diện nào đó, Tô Chanh nghĩ nghĩ, vậy có lẽ chính là năng lực vuốt mông ngựa cũng cô cũng không tệ lắm nhì?
Nhưng …… Lời này nói ra có phải rất hoang đường không?
Cho nên những lời đồn bên ngoài Tô Chanh trước nay đều không làm sáng tỏ, cứ để cho bọn họ nghĩ vậy đi, tốt hơn hết hãy để hình ảnh thông minh tuyệt đỉnh thủ đoạn cao thâm của cô ăn sâu vào trong lòng.
Cô thích cái cảm giác được sùng bái này.
Quá đỉnh!
Thực ra lúc vừa mới xuyên sách, Tô Chanh cho rằng Tần Quyết đã hạ độc thủ với nguyên chủ nên vẫn tìm cách tránh xa hắn, không có dự định đến gần tránh gây đắc tội với hắn. Không ngờ rằng trời xui đất khiến, thành phố Bắc Kinh rộng lớn như vậy, Tô Chanh dù không chủ động đi tìm anh nhưng hai người vẫn năm lần bảy lượt ngẫu nhiên gặp nhau, thậm chí Tô Chanh nói xấu sau lưng anh cũng bị anh tóm được, cái duyên phận đáng chết này!
Sau vài lần ngẫu nhiên đụng độ, Tô Chanh thông qua một loạt các thủ đoạn nịnh hót vuốt mông ngựa, sau khi cảm thấy Tần Quyết đã không còn ác ý với mình như trước nữa, Tô Chanh bắt đầu buông lỏng cảnh giác, đặc biệt là lần ở quán bar, Tô Chanh đã cơ trí tâng bốc Tần Quyết lên mây bằng những lời lẽ hết sức văn thơ mà cô đã copy được từ trên mạng, lúc đó Tần Quyết liền không làm khó cô nữa, Tô Chanh cảm thấy sau này cô không cần phải lo sợ Tần Quyết sẽ hại cô nữa.
Sau đó không biết thế nào, quan hệ giữa hai người bắt đầu được cải thiện.
Có lần bọn họ còn thiếu chút xưng huynh nói muội, nếu không phải Tần Quyết phản đối, có lẽ bây giờ cô đã trở thanh thiên kim Tần gia rồi! Nói vậy thì thực lực của cô cũng rất mạnh đấy!
Sau đó mối quan hệ của hai người càng ngày càng tốt, tốt đến mức trực tiếp cô trực tiếp lên giường của anh.
Điều này hoàn toàn đi ngược lại với ý định ban đầu của cô! Khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng, cô nghàn vạn lần không ngờ rằng chiều hướng của câu chuyện lại thành ra thế này!!
Đương nhiên kết quả vẫn giống nhau, ai có thể nói cô thất bại chứ? Ban đầu cô chỉ muốn bảo vệ cái mạng nhỏ của bản thân, không phải là thành công rồi sao?
Hơn nữa cô không chỉ giữ được cái mạng nhỏ, còn thành công trở thành vợ của Tần Quyết.
Bây giờ cô còn đang nằm trong lòng anh đấy.
Tô Chanh giữ mạng thành công cảm thán một câu vận mệnh vô thường ! Lúc này cô đột nhiên sinh ra hoài nghi, chẳng lẽ ban đầu là do cô phán đoán sai sao, trong nguyên tác, thật sự là Tần Quyết hạ thủ với nguyên chủ sao? Nếu không phải là anh thì là ai chứ?
Tô Chanh khởi động cái đầu nhỏ, vắt hết óc mà tự hỏi bản thân, thật ra bây giờ cô cảm thấy có lẽ không phải là Tần Quyết, không có nguyên nhân gì khác, cô chỉ đơn giản nghĩ rằng anh sẽ không làm chuyện như vậy. Trước đây cô đoán như vậy là bởi vì cô chỉ biết đến tính cách của anh thông qua tiểu thuyết, lãnh khốc vô tình, có thù tất báo, căm thù nguyên chủ đến tận xương tuỷ. Không phải anh thì còn có thể là ai nữa?
Nhưng hiện tại Tô Chanh cảm thấy bản thân có lẽ đã đoán sai. Từ những chuyện mà Liễu Âm Âm đã làm khiến cho Tô Chanh biết, nữ chính trong cuốn sách này không phải là người thiện lương và đơn thuần như tiểu thuyết đã viết, vậy cho nên người khiến cho nguyên chủ của cô rơi vào kết cục bị thảm như vậy, có thể là do Liễu Âm Âm gây ra không?
Tô Chanh cảm thấy rất có khả năng, nhưng cô cũng chỉ đoán mà thôi, không có bằng chứng. Thật sự cô cảm thấy không có người nào xuyên không mà nghèo khổ như cô, không có bàn tay vàng thì thôi đi, ngay cả cái hệ thống đưa tin cũng không có, có vô lý quá không? Đây là đãi ngộ nên có của nữ chủ xuyên sách sao? Tất cả các tình tiết đều cần cô vận dụng trí não để suy đoán??
Tô Chanh lặng lẽ chỉ ngón tay giữa lên trần nhà để bày tỏ sự bất mãn của bản thân.
Cô không muốn đoán, quá hại não rồi!
Nhưng nếu thật sự là Liễu Âm Âm làm, như vậy ban đầu cô đặt nghi ngờ lên người Tần Quyết trên người, vậy thật đúng là một hiểu lầm tuyệt đẹp.
Tô Chanh suy nghĩ vẩn vơ không có mục tiêu, cánh tay đang đặt trên eo cô đột nhiên giật giật, Bởi vì Tô Chanh buôn điện thoại với Trương Nhược Ngọc, điện thoại sẽ phát ra ánh sáng, cô không muốn quấy rầy Tần Quyết ngủ nên quay lưng về phía anh.
Xem cô săn sóc chưa kìa.
Cảm giác được cánh tay anh khẽ động, tay cầm điện thoại bấm tin nhắn của Tô Chanh dừng một chút, không muốn đánh thức anh.
Nhưng hình như anh đã tỉnh.
Bàn tay trên eo khẽ nhúc nhích, trực tiếp lật người Tô Chanh lại, để cô nằm úp mặt vào trong ngực anh.
Trong bóng tối, có vài tia sáng yếu ớt của điện thoại di động như ẩn như hiện, ánh mắt hai người nhìn thẳng vào nhau, Tần Quyết hiển nhiên là vừa mới tỉnh ngủ, cũng không biết có phải bị động tĩnh vừa rồi của Tô Chanh đánh thức hay không, mày đều nhíu lại.
Tô Chanh lập tức tắt điện thoại, tiêu diệt ánh sáng duy nhất trong phòng, tiện tay ném điện thoại sang một bên, ôm anh lấy lòng: “Ai nha, sao anh đã tỉnh rồi, có phải bị em làm ồn không?”
Tần Quyết giữ chặt cánh tay cô, tức giận nhéo nhéo da thịt mềm mại quanh eo cô: “Em nói xem?”
Tô Chanh chột dạ không dám giảo biện, thành thành thật thật mà ghé vào trong lòng ngực anh bất động.
Căn phòng dần dần trở nên yên tĩnh trở lại, Tô Chanh trong bóng đêm mở to đôi mắt đen láy không có một chút buồn ngủ, trong lòng thật sự rất tò mò, nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được, đột nhiên từ trong lòng ngực anh ngẩng đầu, nhỏ giọng hỏi bên tai anh: “Nếu anh không ngủ được, hay là trả lời một vấn đề của em đi?”
Tần Quyết sắp ngủ: “……”
Sớm biết cô có tinh lực như vậy, lúc trước cô ở trên giường nịnh nọt xin tha anh đã không mềm lòng mà buông tha cho cô.
“Nếu em không muốn ngủ, chúng ta có thể làm chuyện khác.” Thanh âm của Tần Quyết mang theo vừa tỉnh ngủ khàn khàn, trên tay động tác cũng trở nên dần dần nguy hiểm lên.
Chút tò mò trong lòng Tô Chanh trong tức khắc tan biến, cô lấy tay anh từ trong áo mình ra, cười mỉm: “Không biết vì sao, đột nhiên em cảm thấy có chút buồn ngủ……”
Giới hào môn Bắc Kinh không ai ngờ rằng hai người họ sẽ kết hôn nhanh chóng như vậy, vào thời điểm đó bọn họ vẫn còn đang tiêu hóa tin hai người ở bên nhau.
Thực ra có vài người đã từng nhàm chán tổ chức cá cược, đánh cuộc xem Tần Quyết cuối cùng sẽ cưới tiểu thư nhà nào, Tô Chanh đã trở thành ứng viên có tỷ lệ đặt cược thấp nhất là 0%. Thời điểm xảy ra trận cá cược này, đúng là thời điểm mà Tô gia phá sản. Thậm chí còn có người chém quá đà nói nếu Tô Chanh có thể theo đuổi được Tần Quyết, anh ta sẽ thoát y chạy ngoài đường mười vòng.
Lúc ấy mọi người đều không để tâm, đánh cược kiểu này thế nào cũng sẽ không trở thành sự thật, muốn nói gì mà chả được.
Điều khiến cho bọn họ nghàn vạn lần không nghĩ tới chính là, hai người thật sự ở bên nhau, còn khoe ân ái ở tiệc mừng thọ của Hứa lão gia tử, làm cho không ai dám khẳng định Tần Quyết là gặp dịp thì chơi.
Thế là trận cá cược đã trôi qua rất lâu này lại bị lật lại, tuy rằng không phải là cá cước gì đứng đắn, nhưng những vị công tử hào môn này coi trọng nhất là sĩ diện, nếu lời đã nói ra thì nhất định phải làm được. Vì vậy sau buổi tiệc mừng thọ của Hứa lão gia tử mấy ngày, vào một đêm tối và nhiều gió nào đó, một cô gái trở về nhà sau giờ tăng ca ở một khu nhà giàu nào đó bắt gặp một tên đàn ông biến thái đang vừa cởi trần chạy vừa cao giọng mắng chửi, giọng điệu vô cùng phẫn nộ.
Cô gái này hét lên một tiếng, sau đó liền lấy điện thoại ra báo cảnh sát, căn bản không thèm nghe lời cầu xin và giải thích của tên biến thái này, vì thế cái này biến thái này đã bị đồng chí cảnh sát chính nghĩa nhanh chóng áp giải về đồn.
Chuyện này không bao lâu đã bị đồn đại khắp nơi, cũng trở thành chuyện cười trong một thời gian dài.
Mấu chốt là người đàn ông này vẫn không cam lòng, lại tiếp tục đánh cược Tô Chanh và Tần Quyết nhất định sẽ chia tay.
Vì thế sau khi hôn lễ long trọng của Tô Chanh và Tần Quyết, lại có tên biến thái nam loã thể chạy trong tiểu khu, còn lên cả tin tức pháp luật.
Lúc Trương Nhược Ngọc kể với cô câu chuyện bát quái này, Tô Chanh buồn cười không nhịn được, nhịn cười đến mức bả vai cũng run lên.
Người huynh đệ này có chút thảm ha ha ha ha ha, mấu chốt là anh ta còn rất cứng đầu, chạy một lần thì thôi đi, vẫn chưa từ bỏ ý định, còn muốn chạy tới hai lần.
Người này quá hài hước rồi, Tô Chanh thiếu chút nữa bị sặc vì cười, không nhịn được.
Không phải cô không muốn cười thành tiếng, mà bởi vì hiện tại đã là 12 giờ đếm, Tần Quyết đã ngủ rồi, nếu Tô Chanh cười ra tiếng cười thành tiếng đánh thức anh, như vậy cuối cùng người xui xẻo vẫn là cô.
Hơn nữa Tô Chanh cũng không muốn đánh thức hắn, gần nhất anh đang bận một dự án, bận đến mức không có cả thời gian dành cho tuần trăng mật..
Bởi vì thời gian kết hôn là do Tô Chanh chọn, con người Tô Chanh tương đối mê tín, cô đặc biệt tìm một đại sư tới để tính ngày lành tháng tốt, không nghĩ tới lại đúng vào lúc dự án quan trọng của Tần Quyết bắt đầu.
Tô Chanh chỉ muốn kết hôn vào ngày lành tháng tốt, cho nên dù đã kết hôn rồi nhưng tuần trăng mật đành phải hoãn lại một thời gian, phải đợi anh xong việc rồi mới có thể đi.
Đối với chuyện này Tần Quyết không chỉ không an ủi cô, thậm chí còn châm chọc cười nhạo cô phải trả giá cho việc mê tín dị đoan!
……
Nhìn xem, nhìn xem tên đàn ông này, đúng là kết hôn xong rồi nên không có gì phải sợ nữa, đúng là cái bộ mặt đáng ghét!!! Trước đây lúc anh cầu hôn cô còn ăn nói rất khép nép đấy!
Tô Chanh tức giận nói xấu sau lưng Tần Quyết trong nhóm bạn thân vài ngày mới thôi.
Gần đây cô tương đối nhàn rỗi, bởi vì bộ phim 《 pháp y thần thám 》 đầu tiên của cô đã đóng máy, khâu hậu kỳ chế tác cũng đã hoàn thành, bởi vì bộ phim được dàn dựng vô cùng hoàn hảo, cốt truyện cũng rất hack não nên rất được xem trọng trong giới.
Bộ phim này của Tô Chanh, trừ nam chính là một tiểu sinh lưu lượng ra thì các diễn viên khác đều không phải, thậm chí còn có rất nhiều người mới, như nam hai, nữ ba v,v.. Nhưng Tô Chanh đều đã xem qua diễn xuất của những diễn viên mới này, kỹ năng diễn xuất của họ ít nhất cũng ở mức khá, cũng rất đáng xem. Kỹ thuật diễn của nữ chính càng không cần phải nói, theo quan điểm của Tô Chanh, Cố Ngôn là một diễn viên rất tài năng và cũng rất chăm chỉ. Nam chính tuy rằng là một tiểu sinh lưu lượng, vừa cao lại vừa đẹp trai, nhưng cũng không bị kỹ thuật diễn kéo chân, không phải kiểu diễn xuất liệt mặt khiến người ta đau não. Hơn nữa Tô Chanh còn mời rất nhiều diễn viên gạo cội tham gia bộ phim, tăng thêm cho bộ phim rất nhiều màu sắc.
Một bộ phim với dàn diễn viên, kịch bản, đạo diễn và hậu kỳ đều tốt nên dù không có nhiều ngôi sao tên tuổi, nhưng khi buổi họp báo ra mắt phim diễn ra đã thu hút rất nhiều sự chú ý trên mạng.
Bản quyền đã sớm được Đài truyền hình vệ tinh Bắc Kinh mua với giá cao, webcast cũng đã được Panda Video mua độc quyền, lịch chiếu cũng đã được sắp xếp, chỉ chờ bộ phim đang được phát sóng của Đài truyền hình vệ tinh kết thúc thì bộ phim 《 pháp y thần thám 》của Tô Chanh đầu tư sẽ được phát sóng vào khung giờ vàng của Đài truyền hình vệ tinh Bắc Kinh.
Mà lúc này Tô Chanh đã bắt đầu lên kế hoạch quay bộ phim thứ hai, lần này cô muốn chọn một một kịch bản ngọt ngào, nhưng hiện tại vẫn chưa tìm được kịch bản hay, cho nên mấy ngày gần đây cô đang rất nhàn hạ, nhàm chán không có việc gì làm, mỗi ngày đều cùng Trương Nhược Ngọc buôn chuyện.
Trương Nhược Ngọc vẫn luôn là một con cú đêm, mà Tô Chanh cũng không hề kém cạnh. Một khi rảnh rỗi cô sẽ nhịn không được thức đêm, cùng Trương Nhược Ngọc trở thành quốc bảo quầng thâm mắt.
Hai người buôn chuyện rất nhiệt tình, lúc nói đến chuyện người đàn ông ‘biến thái khoả thân’ quá mức tự tin kia, Tô Chanh hoàn toàn cười đến tỉnh cả ngủ, hứng thú bừng bừng tiếp tục buôn chuyện với Trương Nhược Ngọc.
Thực ra nếu tình tiết phát triển dựa theo nguyên tác của tiểu thuyết, người đàn ông này cũng không cần phải khoả thân chạy, bởi vì trong tiểu thuyết, vào lúc này, Tô Chanh có lẽ đã chết thẳng cẳng.
Chỉ là không ngờ Tô Chanh lại tạo ra được bug, cô đã xuyên sách, lại còn không biết tại sao lại thu phục được Tần Quyết.
Đúng vậy, Tô Chanh cũng không biết tại sao cô có thể công lược Tần Quyết, thậm chí còn tống nữ chủ vào tù. Này đây là một cuốn tiểu thuyết , nói Tô Chanh cô là con cá mặn ngốc bạch ngọt có lẽ cũng không có ai tin, nếu không hiện tại nào có nhiều tiểu thư hào môn ngày ngày hô hào muốn cô xuất bản sách chứ.
Tô Chanh cũng muốn nhân cơ hội làm giàu, vì cái gì chỉ nghĩ mà không viết chứ? Đó không phải là vì một chữ cô cũng không viết ra được sao!
Bởi vì Tần Quyết không phải là do cô chủ động công lược, là chính anh công lược, cô viết cái quái gì được chứ!
Lúc trước Hứa Gia Diệu còn hỏi cô làm sao mà theo đuổi được Tần Quyết, sao cô biết được chứ? Cô cũng chưa từng theo đuổi Tần Quyết.
Hiện tại bên ngoài đều đồn đại cô là người vô cùng có thủ đoạn, khen Tô Chanh đến mức cô cũng có chút chột dạ, tuy rằng cô cũng rất muốn thừa nhận, nhưng mọi người quả thật có chút hiểu lầm cô.
Cô thật sự chỉ là một con cá muối nhỏ bình thường, được chứ? Nếu thật sự nói cô thật sự xuất sắc ở phương diện nào đó, Tô Chanh nghĩ nghĩ, vậy có lẽ chính là năng lực vuốt mông ngựa cũng cô cũng không tệ lắm nhì?
Nhưng …… Lời này nói ra có phải rất hoang đường không?
Cho nên những lời đồn bên ngoài Tô Chanh trước nay đều không làm sáng tỏ, cứ để cho bọn họ nghĩ vậy đi, tốt hơn hết hãy để hình ảnh thông minh tuyệt đỉnh thủ đoạn cao thâm của cô ăn sâu vào trong lòng.
Cô thích cái cảm giác được sùng bái này.
Quá đỉnh!
Thực ra lúc vừa mới xuyên sách, Tô Chanh cho rằng Tần Quyết đã hạ độc thủ với nguyên chủ nên vẫn tìm cách tránh xa hắn, không có dự định đến gần tránh gây đắc tội với hắn. Không ngờ rằng trời xui đất khiến, thành phố Bắc Kinh rộng lớn như vậy, Tô Chanh dù không chủ động đi tìm anh nhưng hai người vẫn năm lần bảy lượt ngẫu nhiên gặp nhau, thậm chí Tô Chanh nói xấu sau lưng anh cũng bị anh tóm được, cái duyên phận đáng chết này!
Sau vài lần ngẫu nhiên đụng độ, Tô Chanh thông qua một loạt các thủ đoạn nịnh hót vuốt mông ngựa, sau khi cảm thấy Tần Quyết đã không còn ác ý với mình như trước nữa, Tô Chanh bắt đầu buông lỏng cảnh giác, đặc biệt là lần ở quán bar, Tô Chanh đã cơ trí tâng bốc Tần Quyết lên mây bằng những lời lẽ hết sức văn thơ mà cô đã copy được từ trên mạng, lúc đó Tần Quyết liền không làm khó cô nữa, Tô Chanh cảm thấy sau này cô không cần phải lo sợ Tần Quyết sẽ hại cô nữa.
Sau đó không biết thế nào, quan hệ giữa hai người bắt đầu được cải thiện.
Có lần bọn họ còn thiếu chút xưng huynh nói muội, nếu không phải Tần Quyết phản đối, có lẽ bây giờ cô đã trở thanh thiên kim Tần gia rồi! Nói vậy thì thực lực của cô cũng rất mạnh đấy!
Sau đó mối quan hệ của hai người càng ngày càng tốt, tốt đến mức trực tiếp cô trực tiếp lên giường của anh.
Điều này hoàn toàn đi ngược lại với ý định ban đầu của cô! Khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng, cô nghàn vạn lần không ngờ rằng chiều hướng của câu chuyện lại thành ra thế này!!
Đương nhiên kết quả vẫn giống nhau, ai có thể nói cô thất bại chứ? Ban đầu cô chỉ muốn bảo vệ cái mạng nhỏ của bản thân, không phải là thành công rồi sao?
Hơn nữa cô không chỉ giữ được cái mạng nhỏ, còn thành công trở thành vợ của Tần Quyết.
Bây giờ cô còn đang nằm trong lòng anh đấy.
Tô Chanh giữ mạng thành công cảm thán một câu vận mệnh vô thường ! Lúc này cô đột nhiên sinh ra hoài nghi, chẳng lẽ ban đầu là do cô phán đoán sai sao, trong nguyên tác, thật sự là Tần Quyết hạ thủ với nguyên chủ sao? Nếu không phải là anh thì là ai chứ?
Tô Chanh khởi động cái đầu nhỏ, vắt hết óc mà tự hỏi bản thân, thật ra bây giờ cô cảm thấy có lẽ không phải là Tần Quyết, không có nguyên nhân gì khác, cô chỉ đơn giản nghĩ rằng anh sẽ không làm chuyện như vậy. Trước đây cô đoán như vậy là bởi vì cô chỉ biết đến tính cách của anh thông qua tiểu thuyết, lãnh khốc vô tình, có thù tất báo, căm thù nguyên chủ đến tận xương tuỷ. Không phải anh thì còn có thể là ai nữa?
Nhưng hiện tại Tô Chanh cảm thấy bản thân có lẽ đã đoán sai. Từ những chuyện mà Liễu Âm Âm đã làm khiến cho Tô Chanh biết, nữ chính trong cuốn sách này không phải là người thiện lương và đơn thuần như tiểu thuyết đã viết, vậy cho nên người khiến cho nguyên chủ của cô rơi vào kết cục bị thảm như vậy, có thể là do Liễu Âm Âm gây ra không?
Tô Chanh cảm thấy rất có khả năng, nhưng cô cũng chỉ đoán mà thôi, không có bằng chứng. Thật sự cô cảm thấy không có người nào xuyên không mà nghèo khổ như cô, không có bàn tay vàng thì thôi đi, ngay cả cái hệ thống đưa tin cũng không có, có vô lý quá không? Đây là đãi ngộ nên có của nữ chủ xuyên sách sao? Tất cả các tình tiết đều cần cô vận dụng trí não để suy đoán??
Tô Chanh lặng lẽ chỉ ngón tay giữa lên trần nhà để bày tỏ sự bất mãn của bản thân.
Cô không muốn đoán, quá hại não rồi!
Nhưng nếu thật sự là Liễu Âm Âm làm, như vậy ban đầu cô đặt nghi ngờ lên người Tần Quyết trên người, vậy thật đúng là một hiểu lầm tuyệt đẹp.
Tô Chanh suy nghĩ vẩn vơ không có mục tiêu, cánh tay đang đặt trên eo cô đột nhiên giật giật, Bởi vì Tô Chanh buôn điện thoại với Trương Nhược Ngọc, điện thoại sẽ phát ra ánh sáng, cô không muốn quấy rầy Tần Quyết ngủ nên quay lưng về phía anh.
Xem cô săn sóc chưa kìa.
Cảm giác được cánh tay anh khẽ động, tay cầm điện thoại bấm tin nhắn của Tô Chanh dừng một chút, không muốn đánh thức anh.
Nhưng hình như anh đã tỉnh.
Bàn tay trên eo khẽ nhúc nhích, trực tiếp lật người Tô Chanh lại, để cô nằm úp mặt vào trong ngực anh.
Trong bóng tối, có vài tia sáng yếu ớt của điện thoại di động như ẩn như hiện, ánh mắt hai người nhìn thẳng vào nhau, Tần Quyết hiển nhiên là vừa mới tỉnh ngủ, cũng không biết có phải bị động tĩnh vừa rồi của Tô Chanh đánh thức hay không, mày đều nhíu lại.
Tô Chanh lập tức tắt điện thoại, tiêu diệt ánh sáng duy nhất trong phòng, tiện tay ném điện thoại sang một bên, ôm anh lấy lòng: “Ai nha, sao anh đã tỉnh rồi, có phải bị em làm ồn không?”
Tần Quyết giữ chặt cánh tay cô, tức giận nhéo nhéo da thịt mềm mại quanh eo cô: “Em nói xem?”
Tô Chanh chột dạ không dám giảo biện, thành thành thật thật mà ghé vào trong lòng ngực anh bất động.
Căn phòng dần dần trở nên yên tĩnh trở lại, Tô Chanh trong bóng đêm mở to đôi mắt đen láy không có một chút buồn ngủ, trong lòng thật sự rất tò mò, nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được, đột nhiên từ trong lòng ngực anh ngẩng đầu, nhỏ giọng hỏi bên tai anh: “Nếu anh không ngủ được, hay là trả lời một vấn đề của em đi?”
Tần Quyết sắp ngủ: “……”
Sớm biết cô có tinh lực như vậy, lúc trước cô ở trên giường nịnh nọt xin tha anh đã không mềm lòng mà buông tha cho cô.
“Nếu em không muốn ngủ, chúng ta có thể làm chuyện khác.” Thanh âm của Tần Quyết mang theo vừa tỉnh ngủ khàn khàn, trên tay động tác cũng trở nên dần dần nguy hiểm lên.
Chút tò mò trong lòng Tô Chanh trong tức khắc tan biến, cô lấy tay anh từ trong áo mình ra, cười mỉm: “Không biết vì sao, đột nhiên em cảm thấy có chút buồn ngủ……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.