Chương 767: Có mắt không thấy Thái Sơn (2)
Nhĩ Phong Trùng
27/09/2022
Lúc trước cô ấy đầu tư cho Tần Xuyên hai trăm vạn kia nay đã biến thành một khoản tài sản khổng lồ.
Mà Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh hiện tại cũng có không ít cổ phần của cô.
Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, cô liền nghĩ đến thiết lập cơ hội cho Trương lão cùng Tần Xuyên đạt thành hợp tác.
Bất đồng chính là Trương lão biết là Giản Nhất Lăng, mà Tần Xuyên đến bây giờ cũng đều còn không biết năm đó người đầu tư vào công ty của anh ấy là Giản Nhất Lăng.
"Trương lão." Tần Xuyên đối với Trương Húc Minh cũng rất là kính trọng.
Lần hợp tác quan trọng này là anh ấy đứng ra đại diện cho công ty dắt đầu.
Đồng thời đây cũng là việc anh thập phần xem trọng.
Anh thập phần tín nhiệm ánh mắt của nhà đầu tư này.
Cực kỳ nhất trí với quan điểm của anh ấy.
Mà Ngụy Tề Thụy giờ phút này cũng đã đem Tần Xuyên coi như người hẹn với hắn ngày hôm nay, Trương lão điều động nội bộ người thừa kế.
Vị "Nhị gia" thần bí kia.
Ngụy Tề Thụy trước một bước đi tới trước mặt Tần Xuyên, thập phần tha thiết mà cùng Tần Xuyên đánh lên tiếp đón.
"Tần tiên sinh không hổ là thanh niên tài tuấn nổi tiếng xa gần trong kinh thành."
Ngụy Tề Thụy vươn tay, muốn cùng Tần Xuyên bắt tay.
Tần Xuyên rất lễ phép mà cùng Ngụy Tề Thụy bắt tay, "Ngụy tiên sinh."
"Tần tiên sinh hôm nay có thể nhìn thấy ngài Ngụy mỗ cảm giác sâu sắc vinh hạnh."
"Ngụy tiên sinh khách khí." Tần Xuyên biểu tình khách sáo lại không mất lễ phép.
Cùng Địch Quân Thịnh ngạo mạn bất đồng, Tần Xuyên là một người thực giỏi về giao tế.
Chỉ cần không phải chạm đến điểm mấu chốt của anh ấy, ở tình huống bình thường, anh ấy đều sẽ không làm cho đối phương cảm thấy khó chịu.
"Tần tiên sinh thật là tấm gương mẫu mực của chúng tôi, không chỉ có xuất thân tốt, như cũ không quên khai cương thác thổ. Khác với những người chỉ biết thủ cơ nghiệp tổ tông lưu lại," Ngụy Tề Thụy khen ngợi.
Tần Xuyên trừ bỏ xuất thân Tần gia, chính mình còn sáng lập một công ty về internet, cho nên Ngụy Tề Thụy khích lệ cũng không có sai.
Đối mặt với lời khen ngợi của Ngụy Tề Thụy, Tần Xuyên có một chút cảnh giác.
Ngụy thị hai ngày nay phát sinh sự tình anh không có khả năng không biết, cho nên thái độ hiện tại của Ngụy Tề Thụy rất có thể là có chuyện gì cần cầu anh.
Tần Xuyên không có vạch trần, mà là khách khí xa cách đáp lại Ngụy Tề Thụy.
Ngụy Tề Thụy phảng phất nhìn không ra tới Tần Xuyên chính là khách sáo giống nhau, như cũ thập phần nhiệt tình.
Trương Húc Minh ở bên cạnh đều cắm không vào được lời nói nào.
"Tần tiên sinh, nếu may mắn có thể cùng ngài hợp tác, vậy thật sự không thể tốt hơn. Ngài cũng biết Ngụy thị tôi tuy rằng gần nhất gặp một ít chuyện phiền toái, nhưng mà vẫn còn căn cơ ở đó."
Tần Xuyên mỉm cười gật gật đầu, "Có cơ hội đi."
"Cơ hội lần này liền rất tốt, Tần tiên sinh thật sự có thể suy xét một chút."
"Cơ hội tốt, vẫn là muốn cân nhắc trên nhiều phương diện mới có thể biết được."
"Tần tiên sinh nói đúng, Tần tiên sinh muốn cân nhắc như thế nào khảo sát như thế nào, tôi đều sẽ thập phần phối hợp."
Tần Xuyên tươi cười có chút xấu hổ.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Hai tiếng gõ cửa rất nhỏ qua đi, cửa văn phòng chậm rãi mở ra.
Giản Nhất Lăng từ bên ngoài đi vào.
Giản Nhất Lăng vẫn là nhất quán với cách ăn mặc thường ngày, áo lông màu trắng, quần dài màu đen, rộng thùng thình đơn giản.
Thật đầu tóc dài cột thành đuôi ngựa, sạch sẽ lưu loát.
Nhìn thấy Giản Nhất Lăng, Ngụy Tề Thụy sắc mặt liền âm trầm xuống dưới.
Cô ta tới làm gì?
Âm hồn không tan sao?
Nghĩ đến ngày hôm qua ở Địch Quân Thịnh nơi đó đã chịu tức giận, Ngụy Tề Thụy nhìn thấy Giản Nhất Lăng liền phiền lòng.
Ngại vì có Tần Xuyên ở đây, Ngụy Tề Thụy không tốt trực tiếp biểu hiện ra ngoài.
"Tiểu Lăng, cô lại đây sao?" Trương Húc Minh vẻ mặt vui mừng, "Chính mình một người lại đây sao? Như thế nào không nói với ta trước, ta cho người đi qua tiếp cô."
"Tài xế đưa lại đây."
Xe của Địch gia cùng với tài xế của Địch gia, còn có vệ sĩ của Địch gia.
Mà Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh hiện tại cũng có không ít cổ phần của cô.
Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, cô liền nghĩ đến thiết lập cơ hội cho Trương lão cùng Tần Xuyên đạt thành hợp tác.
Bất đồng chính là Trương lão biết là Giản Nhất Lăng, mà Tần Xuyên đến bây giờ cũng đều còn không biết năm đó người đầu tư vào công ty của anh ấy là Giản Nhất Lăng.
"Trương lão." Tần Xuyên đối với Trương Húc Minh cũng rất là kính trọng.
Lần hợp tác quan trọng này là anh ấy đứng ra đại diện cho công ty dắt đầu.
Đồng thời đây cũng là việc anh thập phần xem trọng.
Anh thập phần tín nhiệm ánh mắt của nhà đầu tư này.
Cực kỳ nhất trí với quan điểm của anh ấy.
Mà Ngụy Tề Thụy giờ phút này cũng đã đem Tần Xuyên coi như người hẹn với hắn ngày hôm nay, Trương lão điều động nội bộ người thừa kế.
Vị "Nhị gia" thần bí kia.
Ngụy Tề Thụy trước một bước đi tới trước mặt Tần Xuyên, thập phần tha thiết mà cùng Tần Xuyên đánh lên tiếp đón.
"Tần tiên sinh không hổ là thanh niên tài tuấn nổi tiếng xa gần trong kinh thành."
Ngụy Tề Thụy vươn tay, muốn cùng Tần Xuyên bắt tay.
Tần Xuyên rất lễ phép mà cùng Ngụy Tề Thụy bắt tay, "Ngụy tiên sinh."
"Tần tiên sinh hôm nay có thể nhìn thấy ngài Ngụy mỗ cảm giác sâu sắc vinh hạnh."
"Ngụy tiên sinh khách khí." Tần Xuyên biểu tình khách sáo lại không mất lễ phép.
Cùng Địch Quân Thịnh ngạo mạn bất đồng, Tần Xuyên là một người thực giỏi về giao tế.
Chỉ cần không phải chạm đến điểm mấu chốt của anh ấy, ở tình huống bình thường, anh ấy đều sẽ không làm cho đối phương cảm thấy khó chịu.
"Tần tiên sinh thật là tấm gương mẫu mực của chúng tôi, không chỉ có xuất thân tốt, như cũ không quên khai cương thác thổ. Khác với những người chỉ biết thủ cơ nghiệp tổ tông lưu lại," Ngụy Tề Thụy khen ngợi.
Tần Xuyên trừ bỏ xuất thân Tần gia, chính mình còn sáng lập một công ty về internet, cho nên Ngụy Tề Thụy khích lệ cũng không có sai.
Đối mặt với lời khen ngợi của Ngụy Tề Thụy, Tần Xuyên có một chút cảnh giác.
Ngụy thị hai ngày nay phát sinh sự tình anh không có khả năng không biết, cho nên thái độ hiện tại của Ngụy Tề Thụy rất có thể là có chuyện gì cần cầu anh.
Tần Xuyên không có vạch trần, mà là khách khí xa cách đáp lại Ngụy Tề Thụy.
Ngụy Tề Thụy phảng phất nhìn không ra tới Tần Xuyên chính là khách sáo giống nhau, như cũ thập phần nhiệt tình.
Trương Húc Minh ở bên cạnh đều cắm không vào được lời nói nào.
"Tần tiên sinh, nếu may mắn có thể cùng ngài hợp tác, vậy thật sự không thể tốt hơn. Ngài cũng biết Ngụy thị tôi tuy rằng gần nhất gặp một ít chuyện phiền toái, nhưng mà vẫn còn căn cơ ở đó."
Tần Xuyên mỉm cười gật gật đầu, "Có cơ hội đi."
"Cơ hội lần này liền rất tốt, Tần tiên sinh thật sự có thể suy xét một chút."
"Cơ hội tốt, vẫn là muốn cân nhắc trên nhiều phương diện mới có thể biết được."
"Tần tiên sinh nói đúng, Tần tiên sinh muốn cân nhắc như thế nào khảo sát như thế nào, tôi đều sẽ thập phần phối hợp."
Tần Xuyên tươi cười có chút xấu hổ.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Hai tiếng gõ cửa rất nhỏ qua đi, cửa văn phòng chậm rãi mở ra.
Giản Nhất Lăng từ bên ngoài đi vào.
Giản Nhất Lăng vẫn là nhất quán với cách ăn mặc thường ngày, áo lông màu trắng, quần dài màu đen, rộng thùng thình đơn giản.
Thật đầu tóc dài cột thành đuôi ngựa, sạch sẽ lưu loát.
Nhìn thấy Giản Nhất Lăng, Ngụy Tề Thụy sắc mặt liền âm trầm xuống dưới.
Cô ta tới làm gì?
Âm hồn không tan sao?
Nghĩ đến ngày hôm qua ở Địch Quân Thịnh nơi đó đã chịu tức giận, Ngụy Tề Thụy nhìn thấy Giản Nhất Lăng liền phiền lòng.
Ngại vì có Tần Xuyên ở đây, Ngụy Tề Thụy không tốt trực tiếp biểu hiện ra ngoài.
"Tiểu Lăng, cô lại đây sao?" Trương Húc Minh vẻ mặt vui mừng, "Chính mình một người lại đây sao? Như thế nào không nói với ta trước, ta cho người đi qua tiếp cô."
"Tài xế đưa lại đây."
Xe của Địch gia cùng với tài xế của Địch gia, còn có vệ sĩ của Địch gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.