Chương 768: Có mắt không thấy Thái Sơn (3)
Nhĩ Phong Trùng
27/09/2022
Giản Nhất Lăng hiện tại đi lại, đều có người của Địch gia đi theo.
Tần Xuyên nhìn thấy Giản Nhất Lăng cũng thật vui vẻ ngoài ý muốn, "Cô cũng tới?"
Tần Xuyên nhìn Giản Nhất Lăng ánh mắt thực nhu, trên mặt tươi cười cũng đặc biệt ôn hòa.
"Ân." Giản Nhất Lăng hơi hơi gật đầu một cái.
Ngụy Tề Thụy hỏi, "Tần tiên sinh như thế nào cũng nhận thức Giản tiểu thư?"
"Chúng tôi là bạn bè đã nhận thức lâu năm." Tần Xuyên trả lời.
Thời điểm nói lời này, đáy mắt nhiễm vài phần cô đơn.
Anh ấy nhận thức Giản Nhất Lăng trước Địch Quân Thịnh.
Nhưng là lại cố tình bỏ lỡ.
"..."
Ngụy Tề Thụy một lần nữa đánh giá Giản Nhất Lăng, sau đó trên mặt ý cười biến dày đặc.
Giản Nhất Lăng này lớn lên xác thật thủy linh khả nhân, hắn nếu là trẻ lại bảy tám tuổi, có lẽ cũng sẽ đối với tiểu cô nương mềm mại loại này sinh ra yêu thương chi tâm.
Ngụy Tề Thụy không tin có nam nữ quan hệ bằng hữu thuần khiết.
Đặc biệt ánh mắt Tần Xuyên nhìn Giản Nhất Lăng, thấy thế nào như thế nào ái muội.
Hắn cũng từng trải qua tuổi trẻ, biết loại ánh mắt nam nhân nhìn nữ nhân này có ý tứ gì.
Tần Xuyên dù có giải thích là bạn bè, cũng không che giấu được giữa bọn họ khả năng tồn tại ái muội.
Ngụy Tề Thụy trong lòng có tính toán, bất quá trước mắt hắn yêu cầu ưu tiên giải quyết chuyện công ty của mình.
Ngụy Tề Thụy tiếp tục lôi kéo Tần Xuyên nói chuyện, thập phần nhiệt tình.
Trương Húc Minh tiếp đón Giản Nhất Lăng ngồi xuống, còn tự mình lấy cho cô một ly sữa bò nóng.
"Muốn cà phê." Giản Nhất Lăng muốn đổi một cái.
"Không được." Trương Húc Minh cự tuyệt, "Cái kia uống nhiều quá không tốt, buổi tối sẽ ngủ không được."
Giản Nhất Lăng, "..."
Kháng nghị không có hiệu quả, chỉ có thể tiếp thu sữa bò nóng.
Giản Nhất Lăng ngồi ở trên sô pha, cầm ly sữa bò nóng, nhìn Ngụy Tề Thụy cùng Tần Xuyên nói chuyện.
"Tần tiên sinh, cái hạng mục lúc trước tôi gửi cho ngài, ngài hiện tại đã xem xét đến thế nào? Ngài còn cần tôi cung cấp cái tư liệu gì khác không?"
Nói chuyện phiếm cũng đã đủ lâu rồi, Ngụy Tề Thụy nhịn không được hỏi chính sự.
"Cái hạng mục gì?"
Tần Xuyên hôm nay lại đây là cùng Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh nói chuyện, Ngụy Tề Thụy lại không phải người của Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh.
"Tần tiên sinh là đối với nội dung của hạng mục có cái gì bất mãn sao?" Ngụy Tề Thụy hỏi.
"Tôi không biết Ngụy tiên sinh đang nói chính là chuyện gì."
"Không phải, chúng ta hôm nay không phải hẹn tới đây nói chuyện này sao?"
"Tôi hôm nay là cùng Trương lão hẹn, vẫn chưa từng cùng Ngụy tiên sinh hẹn, Ngụy tiên sinh có phải nghĩ sai cái gì rồi hay không?" Tần Xuyên cũng trả lời lại, nhận thấy được Ngụy Tề Thụy tựa hồ là đem anh nhận sai thành người khác.
Ngụy Tề Thụy sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Trương Húc Minh.
Trương Húc Minh vẻ mặt đầy ý cười, "Tần tiên sinh là khách của ta."
Ngụy Tề Thụy vẻ mặt biểu tình như nuốt ruồi, "Ngài ấy không phải là người thừa kế ngài lựa chọn sao?"
Trương Húc Minh lắc đầu.
Tần Xuyên không phải "Nhị gia"?
Vậy hắn vừa mới lải nhải mà cùng Tần Xuyên nói chuyện như vậy cả buổi là đang làm cái gì? Bạch bạch lãng phí nhiều thời gian như vậy!
Vậy "Nhị gia" là ai?
Ngụy Tề Thụy nhìn thoáng qua đồng hồ trong văn phòng, giữa trưa 12 giờ đều đã qua đi mười lăm phút.
"Vậy.. vị nhị gia kia đâu? Người ở nơi nào? Vì sao không có tới?"
Trương Húc Minh vẫn đang cười, không có chính diện trả lời vấn đề của Ngụy Tề Thụy.
"Chuyện này tôi đã nói rồi tôi không nhúng tay, Ngụy tiên sinh vẫn là chính mình cùng cô ấy nói tương đối tốt hơn." Trương Húc Minh trả lời.
"Nhị gia" không phải không có tới, mà đang đứng ở trước mặt Ngụy Tề Thụy, có điều hắn đều không có nhận ra tới.
Ngụy Tề Thụy nóng nảy mà lấy ra di động, dùng cái phần mềm tư hữu kia gửi tin nhắn cho "Nhị gia", thúc giục hỏi hắn chừng nào đến.
Tần Xuyên nhìn thấy Giản Nhất Lăng cũng thật vui vẻ ngoài ý muốn, "Cô cũng tới?"
Tần Xuyên nhìn Giản Nhất Lăng ánh mắt thực nhu, trên mặt tươi cười cũng đặc biệt ôn hòa.
"Ân." Giản Nhất Lăng hơi hơi gật đầu một cái.
Ngụy Tề Thụy hỏi, "Tần tiên sinh như thế nào cũng nhận thức Giản tiểu thư?"
"Chúng tôi là bạn bè đã nhận thức lâu năm." Tần Xuyên trả lời.
Thời điểm nói lời này, đáy mắt nhiễm vài phần cô đơn.
Anh ấy nhận thức Giản Nhất Lăng trước Địch Quân Thịnh.
Nhưng là lại cố tình bỏ lỡ.
"..."
Ngụy Tề Thụy một lần nữa đánh giá Giản Nhất Lăng, sau đó trên mặt ý cười biến dày đặc.
Giản Nhất Lăng này lớn lên xác thật thủy linh khả nhân, hắn nếu là trẻ lại bảy tám tuổi, có lẽ cũng sẽ đối với tiểu cô nương mềm mại loại này sinh ra yêu thương chi tâm.
Ngụy Tề Thụy không tin có nam nữ quan hệ bằng hữu thuần khiết.
Đặc biệt ánh mắt Tần Xuyên nhìn Giản Nhất Lăng, thấy thế nào như thế nào ái muội.
Hắn cũng từng trải qua tuổi trẻ, biết loại ánh mắt nam nhân nhìn nữ nhân này có ý tứ gì.
Tần Xuyên dù có giải thích là bạn bè, cũng không che giấu được giữa bọn họ khả năng tồn tại ái muội.
Ngụy Tề Thụy trong lòng có tính toán, bất quá trước mắt hắn yêu cầu ưu tiên giải quyết chuyện công ty của mình.
Ngụy Tề Thụy tiếp tục lôi kéo Tần Xuyên nói chuyện, thập phần nhiệt tình.
Trương Húc Minh tiếp đón Giản Nhất Lăng ngồi xuống, còn tự mình lấy cho cô một ly sữa bò nóng.
"Muốn cà phê." Giản Nhất Lăng muốn đổi một cái.
"Không được." Trương Húc Minh cự tuyệt, "Cái kia uống nhiều quá không tốt, buổi tối sẽ ngủ không được."
Giản Nhất Lăng, "..."
Kháng nghị không có hiệu quả, chỉ có thể tiếp thu sữa bò nóng.
Giản Nhất Lăng ngồi ở trên sô pha, cầm ly sữa bò nóng, nhìn Ngụy Tề Thụy cùng Tần Xuyên nói chuyện.
"Tần tiên sinh, cái hạng mục lúc trước tôi gửi cho ngài, ngài hiện tại đã xem xét đến thế nào? Ngài còn cần tôi cung cấp cái tư liệu gì khác không?"
Nói chuyện phiếm cũng đã đủ lâu rồi, Ngụy Tề Thụy nhịn không được hỏi chính sự.
"Cái hạng mục gì?"
Tần Xuyên hôm nay lại đây là cùng Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh nói chuyện, Ngụy Tề Thụy lại không phải người của Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh.
"Tần tiên sinh là đối với nội dung của hạng mục có cái gì bất mãn sao?" Ngụy Tề Thụy hỏi.
"Tôi không biết Ngụy tiên sinh đang nói chính là chuyện gì."
"Không phải, chúng ta hôm nay không phải hẹn tới đây nói chuyện này sao?"
"Tôi hôm nay là cùng Trương lão hẹn, vẫn chưa từng cùng Ngụy tiên sinh hẹn, Ngụy tiên sinh có phải nghĩ sai cái gì rồi hay không?" Tần Xuyên cũng trả lời lại, nhận thấy được Ngụy Tề Thụy tựa hồ là đem anh nhận sai thành người khác.
Ngụy Tề Thụy sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Trương Húc Minh.
Trương Húc Minh vẻ mặt đầy ý cười, "Tần tiên sinh là khách của ta."
Ngụy Tề Thụy vẻ mặt biểu tình như nuốt ruồi, "Ngài ấy không phải là người thừa kế ngài lựa chọn sao?"
Trương Húc Minh lắc đầu.
Tần Xuyên không phải "Nhị gia"?
Vậy hắn vừa mới lải nhải mà cùng Tần Xuyên nói chuyện như vậy cả buổi là đang làm cái gì? Bạch bạch lãng phí nhiều thời gian như vậy!
Vậy "Nhị gia" là ai?
Ngụy Tề Thụy nhìn thoáng qua đồng hồ trong văn phòng, giữa trưa 12 giờ đều đã qua đi mười lăm phút.
"Vậy.. vị nhị gia kia đâu? Người ở nơi nào? Vì sao không có tới?"
Trương Húc Minh vẫn đang cười, không có chính diện trả lời vấn đề của Ngụy Tề Thụy.
"Chuyện này tôi đã nói rồi tôi không nhúng tay, Ngụy tiên sinh vẫn là chính mình cùng cô ấy nói tương đối tốt hơn." Trương Húc Minh trả lời.
"Nhị gia" không phải không có tới, mà đang đứng ở trước mặt Ngụy Tề Thụy, có điều hắn đều không có nhận ra tới.
Ngụy Tề Thụy nóng nảy mà lấy ra di động, dùng cái phần mềm tư hữu kia gửi tin nhắn cho "Nhị gia", thúc giục hỏi hắn chừng nào đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.