Chương 797: Tìm tới tìm lui chỉ có Giản Nhất Lăng có biện pháp
Nhĩ Phong Trùng
27/09/2022
Tần Hoành Chí cho rằng ông ta có thể tìm được phương pháp khác.
Kết quả mấy ngày trôi qua, lại không hề có kết quả.
Mà bác sĩ nói cho ông ta biết, tình trạng thân thể của ông ta sẽ càng ngày càng không xong.
Sẽ xuất hiện các loại bệnh trạng không khoẻ.
Tần Hoành Chí bắt đầu luống cuống.
Tần Hoành Chí liền lại nghĩ tới Lý Trác Gia.
Vì thế lại phái người đi mời Lý Trác Gia.
Tần Hoành Chí đều làm tốt "Ba lần đến mời" chuẩn bị, lại không nghĩ Lý Trác Gia ngày đầu tiên liền tới rồi.
Tần Hoành Chí vui mừng khôn xiết.
Lý Trác Gia đi tới Tần trạch, Tần Hoành Chí lòng tràn đầy vui mừng mà tiếp đãi ông ấy.
"Lý tiên sinh, tôi.."
Tần Hoành Chí vừa muốn mở miệng, đã bị Lý Trác Gia cấp đánh gãy.
"Tần tiên sinh lần này tìm tôi mục đích tôi đã biết, tôi sẽ nói thẳng, quy củ của bệnh viện Lạc Hải Sâm không thể thay đổi, như cũ thu tài sản cá nhân của ông là 60% làm phí dụng chữa bệnh."
"Không có thương lượng sao? Tôi có thể cho các người năm trăm triệu, so với tài sản của người khác còn muốn nhiều hơn."
Lý Trác Gia mặt mang nụ cười, khách khí có lễ, "Xin lỗi, phương diện vấn đề này tôi nghĩ lúc trước phẫu thuật cho Tần Hoành Thụy tiên sinh cũng đã nói qua."
"Không có nửa điểm thương lượng sao?"
"Không có." Lý Trác Gia chém đinh chặt sắt.
Tần Hoành Chí trên mặt vừa mới hiện lên vui mừng rút đi.
Thay thế chính là phẫn nộ cùng thất vọng.
Lý Trác Gia tiếp tục nói, "Điều tôi muốn nói chính là cái này, Tần tiên sinh nếu nghĩ kỹ rồi, liền lại liên hệ với tôi, tôi trước xin cáo từ."
Lý Trác Gia một chút tình cảm đều không lưu lại cho Tần Hoành Chí.
Nói xong lời mình nên nói, xoay người liền rời đi.
Tần Hoành Chí kêu ông ấy, ông ấy căn bản là không nghe.
Tần Hoành Chí vốn nghĩ rằng Lý Trác Gia chịu tới gặp ông ta là chuyện tốt, kết quả nhân gia chỉ là tới làm ông ta hết hy vọng.
Vòng đi vòng lại, ánh mắt Tần Hoành Chí vẫn chỉ có thể phóng tới trên người của Viên nghiên cứu y học Tuệ Linh.
Tần Hoành Chí tìm mọi cách muốn liên hệ đến những người khác của Viên nghiên cứu y học, nhưng phát hiện thông tin cá nhân của người trong viện nghiên cứu đều được giữ bí mật, ngay cả thế lực của Tần gia cũng không thể tra ra được tin tức kỹ càng tỉ mỉ của đối phương.
Mà người đối ngoại của viện nghiên cứu thái độ thực rõ ràng: Tôn trọng ý nguyện cá nhân của nghiên cứu viên, không cưỡng bách nghiên cứu viên tiếp thêm nhiệm vụ.
Trong lúc đó, Tần Hoành Chí còn tìm mẹ của Tần Xuyên hỏi thăm kỹ càng tỉ mỉ chuyện bà ấy được tiếp nhận trị liệu của viện nghiên cứu, xác định Giản Nhất Lăng cùng viện nghiên cứu có đủ thực lực.
Vì thế Tần Hoành Chí chỉ có thể nghĩ cách lại tìm Giản Nhất Lăng đàm phán.
Nhưng mà lúc này đây, ông ta liền Giản Nhất Lăng người cũng chưa nhìn thấy.
Tần Hoành Chí lại bực lại bất đắc dĩ, nghĩ đến ông ta đường đường là đương gia Tần gia, hiện giờ lại cần gặp một tiểu cô nương, lại bị đối phương lượng còn không thể có nửa câu oán hận.
Ông ta nắm giữ mấy trăm trăm triệu tài sản, lại vô pháp vì chính mình tục mệnh.
Con gái của mình cùng người đã từng là tình đầu còn đối mình nói lời lạnh nhạt, không ủng hộ cách làm của mình.
Tần Hoành Chí chỉ có thể bi ai.
Cảm giác trong một đêm liền già thêm mười mấy tuổi.
Nhưng ông ta như cũ không có thay đổi ý tưởng của mình, không muốn động vào cổ phần của Tần thị.
###
Giản Duẫn Thừa lại thêm một năm sinh nhật.
Ôn Nhược rất là dụng tâm mà chuẩn bị quà sinh nhật.
Dùng đến vài ngày thời gian, để vẽ một bức tranh thiên sơn thuỷ mặc.
Hơn nữa trước sinh nhật một ngày, đem bức tranh hoàn thành, đưa đến văn phòng của Giản Duẫn Thừa.
Nhìn bức tranh sơn thủy được đưa đến, ánh mắt Giản Duẫn Thừa một hồi lâu không có thu hồi tới.
Hoắc Ngọc ở trong văn phòng của anh thấy, cười cợt, "Thừa thiếu, biểu muội này của cậu bản lĩnh vẽ tranh thật tốt, bức tranh này xác thật vẽ rất đẹp, cậu nếu cảm thấy đẹp, liền đem nó treo ở vị trí đối diện bàn làm việc của cậu đi, như vậy cậu vừa ngẩng đầu lên là có thể thấy được."
Kết quả mấy ngày trôi qua, lại không hề có kết quả.
Mà bác sĩ nói cho ông ta biết, tình trạng thân thể của ông ta sẽ càng ngày càng không xong.
Sẽ xuất hiện các loại bệnh trạng không khoẻ.
Tần Hoành Chí bắt đầu luống cuống.
Tần Hoành Chí liền lại nghĩ tới Lý Trác Gia.
Vì thế lại phái người đi mời Lý Trác Gia.
Tần Hoành Chí đều làm tốt "Ba lần đến mời" chuẩn bị, lại không nghĩ Lý Trác Gia ngày đầu tiên liền tới rồi.
Tần Hoành Chí vui mừng khôn xiết.
Lý Trác Gia đi tới Tần trạch, Tần Hoành Chí lòng tràn đầy vui mừng mà tiếp đãi ông ấy.
"Lý tiên sinh, tôi.."
Tần Hoành Chí vừa muốn mở miệng, đã bị Lý Trác Gia cấp đánh gãy.
"Tần tiên sinh lần này tìm tôi mục đích tôi đã biết, tôi sẽ nói thẳng, quy củ của bệnh viện Lạc Hải Sâm không thể thay đổi, như cũ thu tài sản cá nhân của ông là 60% làm phí dụng chữa bệnh."
"Không có thương lượng sao? Tôi có thể cho các người năm trăm triệu, so với tài sản của người khác còn muốn nhiều hơn."
Lý Trác Gia mặt mang nụ cười, khách khí có lễ, "Xin lỗi, phương diện vấn đề này tôi nghĩ lúc trước phẫu thuật cho Tần Hoành Thụy tiên sinh cũng đã nói qua."
"Không có nửa điểm thương lượng sao?"
"Không có." Lý Trác Gia chém đinh chặt sắt.
Tần Hoành Chí trên mặt vừa mới hiện lên vui mừng rút đi.
Thay thế chính là phẫn nộ cùng thất vọng.
Lý Trác Gia tiếp tục nói, "Điều tôi muốn nói chính là cái này, Tần tiên sinh nếu nghĩ kỹ rồi, liền lại liên hệ với tôi, tôi trước xin cáo từ."
Lý Trác Gia một chút tình cảm đều không lưu lại cho Tần Hoành Chí.
Nói xong lời mình nên nói, xoay người liền rời đi.
Tần Hoành Chí kêu ông ấy, ông ấy căn bản là không nghe.
Tần Hoành Chí vốn nghĩ rằng Lý Trác Gia chịu tới gặp ông ta là chuyện tốt, kết quả nhân gia chỉ là tới làm ông ta hết hy vọng.
Vòng đi vòng lại, ánh mắt Tần Hoành Chí vẫn chỉ có thể phóng tới trên người của Viên nghiên cứu y học Tuệ Linh.
Tần Hoành Chí tìm mọi cách muốn liên hệ đến những người khác của Viên nghiên cứu y học, nhưng phát hiện thông tin cá nhân của người trong viện nghiên cứu đều được giữ bí mật, ngay cả thế lực của Tần gia cũng không thể tra ra được tin tức kỹ càng tỉ mỉ của đối phương.
Mà người đối ngoại của viện nghiên cứu thái độ thực rõ ràng: Tôn trọng ý nguyện cá nhân của nghiên cứu viên, không cưỡng bách nghiên cứu viên tiếp thêm nhiệm vụ.
Trong lúc đó, Tần Hoành Chí còn tìm mẹ của Tần Xuyên hỏi thăm kỹ càng tỉ mỉ chuyện bà ấy được tiếp nhận trị liệu của viện nghiên cứu, xác định Giản Nhất Lăng cùng viện nghiên cứu có đủ thực lực.
Vì thế Tần Hoành Chí chỉ có thể nghĩ cách lại tìm Giản Nhất Lăng đàm phán.
Nhưng mà lúc này đây, ông ta liền Giản Nhất Lăng người cũng chưa nhìn thấy.
Tần Hoành Chí lại bực lại bất đắc dĩ, nghĩ đến ông ta đường đường là đương gia Tần gia, hiện giờ lại cần gặp một tiểu cô nương, lại bị đối phương lượng còn không thể có nửa câu oán hận.
Ông ta nắm giữ mấy trăm trăm triệu tài sản, lại vô pháp vì chính mình tục mệnh.
Con gái của mình cùng người đã từng là tình đầu còn đối mình nói lời lạnh nhạt, không ủng hộ cách làm của mình.
Tần Hoành Chí chỉ có thể bi ai.
Cảm giác trong một đêm liền già thêm mười mấy tuổi.
Nhưng ông ta như cũ không có thay đổi ý tưởng của mình, không muốn động vào cổ phần của Tần thị.
###
Giản Duẫn Thừa lại thêm một năm sinh nhật.
Ôn Nhược rất là dụng tâm mà chuẩn bị quà sinh nhật.
Dùng đến vài ngày thời gian, để vẽ một bức tranh thiên sơn thuỷ mặc.
Hơn nữa trước sinh nhật một ngày, đem bức tranh hoàn thành, đưa đến văn phòng của Giản Duẫn Thừa.
Nhìn bức tranh sơn thủy được đưa đến, ánh mắt Giản Duẫn Thừa một hồi lâu không có thu hồi tới.
Hoắc Ngọc ở trong văn phòng của anh thấy, cười cợt, "Thừa thiếu, biểu muội này của cậu bản lĩnh vẽ tranh thật tốt, bức tranh này xác thật vẽ rất đẹp, cậu nếu cảm thấy đẹp, liền đem nó treo ở vị trí đối diện bàn làm việc của cậu đi, như vậy cậu vừa ngẩng đầu lên là có thể thấy được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.