Chương 109: Tiểu "công trúa" Phượng Hoàng thích xé X (1)
Long Cửu Gia
30/05/2019
Sau khi trở về thế giới hiện thực, Đường Hoan vẫn chỉ có thể bay và trơ mắt nhìn tiểu công trúa Phượng Hoàng thích xé X đi gây chuyện.
Hệ thống bắt cô quan sát trạng thái của Tiêu Liệt và Vinh Dịch sau khi cô chết, ai bảo cô cứ thích chết, nó muốn ngược chết cô!
Kết quả, sau khi xem xong, Đường Hoan không khóc lóc thảm thiết như nó nghĩ mà chỉ trầm mặc một lát rồi cảm khái: "Thì ra chết vì đói và lạnh lại khó coi như vậy!"
[...... ] Tức giận! Không được, dù sao cô cũng là ký chủ rác rưởi do nó tự chọn, nó phải nhịn... Nhịn không nổi! [...... Cô có lương tâm không hả?]
Không phục, Đường Hoan phản bác: "Chẳng phải chính cậu là người chọn cho tôi cái thân thể rách nát ấy ư?"
"Cái hệ thống rác rưởi nhà cậu mà bản lĩnh hơn một chút, mở bàn tay vàng cho tôi, bao phủ quang hoàn Mary Sue[1] cho tôi, tôi sẽ chết những hai lần trong cả hai thế giới? Cậu nhìn hệ thống nhà người khác rồi tự nhìn lại mình xem, cậu còn dám mặt dày nói mình không vô dụng?"
Khí thế của Đường Hoan quá hung hăng, hệ thống á khẩu, nhanh chóng offline.
Hiện tại, Đường Hoan còn không biết, mẹ nó, cái thứ gọi là hệ thống này cực kỳ thù dai, trong một thế giới ở tương lai, nó thật sự bao phủ quang hoàn Mary Sua cho cô, lúc ấy, cô thẹn đến mức không nói lên lời.
[1]Mary sue: nhân vật nữ hoàn hảo về mọi mặt, là người bác ái thân thiện, sẵn sàng giúp đỡ tất cả mọi người(kể cả người xấu, người đã từng hại mình) vô điều kiện, thậm chí là có thể hy sinh bản thân mình; Mary Sue quang hoàn: ánh sáng thánh thiện, có thể thu hút nhiều người đàn ông,...
Tiểu công trúa Phượng Hoàng thích xé X có khi đã gặp địch thủ lớn nhất đời mình từ trước đến nay: Hệ thống thu thập năng lượng chính trực. Tiểu công trúa luôn tự nói mình không gì không làm được, thế mà đến tận bây giờ vẫn chưa thể tìm ra lai lịch cũng như giải mã cái thứ quái quỷ từ trên trời rơi xuống này.
Bay trên không trung, Đường Hoan khóc rấm rức.
Ngày nào Phượng Hoàng chưa giải quyết được vấn đề thì ngày đó cô vẫn phải bay, cũng chẳng thể cản nổi tiểu công trúa thích xé X chuyển chuyên ngành từ y sang ngoại thương.
Trên thực tế, muốn chuyển chuyên ngành cũng không phải chuyển dễ dàng. Vậy nên, Đường Hoan trơ mắt nhìn tiểu công chúa Phượng Hoàng thích xé X tới văn phòng hiệu trưởng rồi bị cự tuyệt dứt khoát.
"Bạn sinh viên này, trường học không phải nơi em cứ muốn chuyển chuyên ngành là có thể chuyển, em nên tôn trọng chuyên ngành ban đầu mà mình chọn chứ không phải coi nó thành trò đùa rồi tùy ý thay đổi!"
Kỳ lạ thay, khi nghe được những lời này, Phượng Hoàng không hề độc miệng nói lại mà chỉ nở một nụ cười đầy thâm ý. Nụ cười ấy khiến người đang trong trạng thái linh hồn như Đường Hoan cũng phải rùng mình, trực giác nói cho Đường Hoan biết, tiểu công chúa thích xé X không có ý tốt gì.
Quả nhiên......
Buổi tối hôm đó, hiệu trưởng - người từ chối yêu cầu chuyển chuyên ngành của Phượng Hoàng, đã bị úp bao tải và ăn một trận đòn.
Sau khi đánh đã tay, Phượng Hoàng kéo bao tải xuống, nhìn chằm chằm hiệu trưởng: "Ngày mai sẽ có sinh viên khoa y tên là Đường Hoan tới yêu cầu chuyển chuyên ngành, đến lúc ấy nhớ phải đồng ý và xử lý tốt tất cả thủ tục, được chứ?"
Đường Hoan lập tức nhìn thấy một chuyện thần kỳ, hiệu trưởng bụng bia tuổi trung niên gật đầu đáp ứng, mắt không chớp lấy một cái, có điều, hai mắt của ông đờ đẫn như một con rối vậy.
Chẳng lẽ đây là thôi miên trong truyền thuyết?
"Rõ ràng cô có cách khiến ông ấy đồng ý, vì sao cứ phải chờ đến lúc ông ấy cự tuyệt, hành hung xong mới thôi miên?" - Đường Hoan tỏ vẻ thắc mắc.
Điều khiến cô còn khó hiểu hơn chính là rõ ràng hai nhân cách cùng một cơ thể, tại sao Phượng Hoàng cái gì cũng biết mà cô lại vô dụng thế này?
Quá bất công rồi!
Nghe vậy, Phượng Hoàng vẫn bỉ ổi như mọi ngày, đáp: "Nhìn ông ta ngứa mắt."
Đường Hoan:... Thật đê tiện!
"Không phải cái hệ thống của cô ra nhiệm vụ cho cô đi thu thập năng lượng chính trực à? Cô cứ tiếp tục như vậy, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?" - Đường Hoan tiếp tục hỏi.
Tiểu công trúa cực kỳ thích gây chuyện.
Cô nàng tìm đường chết cũng không sao, quan trọng là Đường Hoan sợ cô nàng chơi hỏng luôn cái thể xác thôi!
Nghe thấy "hệ thống", sắc mặt Phượng Hoàng bắt đầu có xu hướng biến thành màu đen.
"Với ta, khiến một đám nhân loại ngu xuẩn sùng bái chẳng có gì khó cả, cô cho rằng ta đần độn như cô?"
"Cô không ngu nhưng giờ vẫn phải làm theo lời hệ thống, đi thu thập năng lượng chính trực để tăng điểm nhân phẩm còn gì..." - Đường Hoan không phục, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Phượng Hoàng lạnh mắt quay sang nhìn, Đường Hoan lập tức ngậm miệng, làm ra vẻ ngoan ngoãn, rụt rè, đáng yêu.
Hệ thống bắt cô quan sát trạng thái của Tiêu Liệt và Vinh Dịch sau khi cô chết, ai bảo cô cứ thích chết, nó muốn ngược chết cô!
Kết quả, sau khi xem xong, Đường Hoan không khóc lóc thảm thiết như nó nghĩ mà chỉ trầm mặc một lát rồi cảm khái: "Thì ra chết vì đói và lạnh lại khó coi như vậy!"
[...... ] Tức giận! Không được, dù sao cô cũng là ký chủ rác rưởi do nó tự chọn, nó phải nhịn... Nhịn không nổi! [...... Cô có lương tâm không hả?]
Không phục, Đường Hoan phản bác: "Chẳng phải chính cậu là người chọn cho tôi cái thân thể rách nát ấy ư?"
"Cái hệ thống rác rưởi nhà cậu mà bản lĩnh hơn một chút, mở bàn tay vàng cho tôi, bao phủ quang hoàn Mary Sue[1] cho tôi, tôi sẽ chết những hai lần trong cả hai thế giới? Cậu nhìn hệ thống nhà người khác rồi tự nhìn lại mình xem, cậu còn dám mặt dày nói mình không vô dụng?"
Khí thế của Đường Hoan quá hung hăng, hệ thống á khẩu, nhanh chóng offline.
Hiện tại, Đường Hoan còn không biết, mẹ nó, cái thứ gọi là hệ thống này cực kỳ thù dai, trong một thế giới ở tương lai, nó thật sự bao phủ quang hoàn Mary Sua cho cô, lúc ấy, cô thẹn đến mức không nói lên lời.
[1]Mary sue: nhân vật nữ hoàn hảo về mọi mặt, là người bác ái thân thiện, sẵn sàng giúp đỡ tất cả mọi người(kể cả người xấu, người đã từng hại mình) vô điều kiện, thậm chí là có thể hy sinh bản thân mình; Mary Sue quang hoàn: ánh sáng thánh thiện, có thể thu hút nhiều người đàn ông,...
Tiểu công trúa Phượng Hoàng thích xé X có khi đã gặp địch thủ lớn nhất đời mình từ trước đến nay: Hệ thống thu thập năng lượng chính trực. Tiểu công trúa luôn tự nói mình không gì không làm được, thế mà đến tận bây giờ vẫn chưa thể tìm ra lai lịch cũng như giải mã cái thứ quái quỷ từ trên trời rơi xuống này.
Bay trên không trung, Đường Hoan khóc rấm rức.
Ngày nào Phượng Hoàng chưa giải quyết được vấn đề thì ngày đó cô vẫn phải bay, cũng chẳng thể cản nổi tiểu công trúa thích xé X chuyển chuyên ngành từ y sang ngoại thương.
Trên thực tế, muốn chuyển chuyên ngành cũng không phải chuyển dễ dàng. Vậy nên, Đường Hoan trơ mắt nhìn tiểu công chúa Phượng Hoàng thích xé X tới văn phòng hiệu trưởng rồi bị cự tuyệt dứt khoát.
"Bạn sinh viên này, trường học không phải nơi em cứ muốn chuyển chuyên ngành là có thể chuyển, em nên tôn trọng chuyên ngành ban đầu mà mình chọn chứ không phải coi nó thành trò đùa rồi tùy ý thay đổi!"
Kỳ lạ thay, khi nghe được những lời này, Phượng Hoàng không hề độc miệng nói lại mà chỉ nở một nụ cười đầy thâm ý. Nụ cười ấy khiến người đang trong trạng thái linh hồn như Đường Hoan cũng phải rùng mình, trực giác nói cho Đường Hoan biết, tiểu công chúa thích xé X không có ý tốt gì.
Quả nhiên......
Buổi tối hôm đó, hiệu trưởng - người từ chối yêu cầu chuyển chuyên ngành của Phượng Hoàng, đã bị úp bao tải và ăn một trận đòn.
Sau khi đánh đã tay, Phượng Hoàng kéo bao tải xuống, nhìn chằm chằm hiệu trưởng: "Ngày mai sẽ có sinh viên khoa y tên là Đường Hoan tới yêu cầu chuyển chuyên ngành, đến lúc ấy nhớ phải đồng ý và xử lý tốt tất cả thủ tục, được chứ?"
Đường Hoan lập tức nhìn thấy một chuyện thần kỳ, hiệu trưởng bụng bia tuổi trung niên gật đầu đáp ứng, mắt không chớp lấy một cái, có điều, hai mắt của ông đờ đẫn như một con rối vậy.
Chẳng lẽ đây là thôi miên trong truyền thuyết?
"Rõ ràng cô có cách khiến ông ấy đồng ý, vì sao cứ phải chờ đến lúc ông ấy cự tuyệt, hành hung xong mới thôi miên?" - Đường Hoan tỏ vẻ thắc mắc.
Điều khiến cô còn khó hiểu hơn chính là rõ ràng hai nhân cách cùng một cơ thể, tại sao Phượng Hoàng cái gì cũng biết mà cô lại vô dụng thế này?
Quá bất công rồi!
Nghe vậy, Phượng Hoàng vẫn bỉ ổi như mọi ngày, đáp: "Nhìn ông ta ngứa mắt."
Đường Hoan:... Thật đê tiện!
"Không phải cái hệ thống của cô ra nhiệm vụ cho cô đi thu thập năng lượng chính trực à? Cô cứ tiếp tục như vậy, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?" - Đường Hoan tiếp tục hỏi.
Tiểu công trúa cực kỳ thích gây chuyện.
Cô nàng tìm đường chết cũng không sao, quan trọng là Đường Hoan sợ cô nàng chơi hỏng luôn cái thể xác thôi!
Nghe thấy "hệ thống", sắc mặt Phượng Hoàng bắt đầu có xu hướng biến thành màu đen.
"Với ta, khiến một đám nhân loại ngu xuẩn sùng bái chẳng có gì khó cả, cô cho rằng ta đần độn như cô?"
"Cô không ngu nhưng giờ vẫn phải làm theo lời hệ thống, đi thu thập năng lượng chính trực để tăng điểm nhân phẩm còn gì..." - Đường Hoan không phục, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Phượng Hoàng lạnh mắt quay sang nhìn, Đường Hoan lập tức ngậm miệng, làm ra vẻ ngoan ngoãn, rụt rè, đáng yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.