Chương 6
Ti Duy
29/10/2019
Hai tuần sau
Sáng sớm, vừa bước xuống nhà cô đã nhìn thấy Trần Hạo Nhiên ngồi ngay ngắn trên sofa đang nói chuyện gì đó với ba mẹ cô, nhưng biểu tình của ông bà Thẩm không tốt cho lắm, “ anh ta làm gì mà đến sớm vậy chứ, không phải đến để từ hôn chứ, có cần nôn nóng đến vậy không, ai từ khi nào mà mình mất giá trị đến vậy chứ.”
Mẹ cô thấy cô xuống lầu bèn lên tiếng: “ Giai Nghi a, Hạo Nhiên muốn nói chuyện với con, chuyện này... ai dù con quyết định thế nào mẹ vẫn ủng hộ con.” Bà thở dài nhìn cô, hôn ước này xuất phát từ 12 năm trước khi lần đầu tiên cô gặp anh, cô đã nháo lên nói là muốn được cưới anh, lúc đó hai gia đình khá thân thiết nên đồng ý, nhưng có vẻ cậu thanh niên này không có tình cảm với con gái của bà, nhưng nếu như con gái bà muốn bà vẫn sẽ ủng hộ.
“ Trần thiếu anh đến đây là....” Cô nhìn anh tỏ vẻ không hiểu. Nghe giọng cô anh liền quay lại, hôm nay cô mặc một cái váy dàu đến đầu gối, áo lệch vai màu trắng tinh tế khoe được phần xương quai xanh quyến rũ, cô chỉ cần đứng im một chỗ cũng phát ra hào quang, anh thầm nghĩ, cô bé lúc nào cũng theo sau đuôi mình lúc nhỏ giờ đã trở nên xinh đẹp như vậy từ lúc nào, đột nhiên anh thấy tim mình đập nhanh mấy nhịp.
Cô thấy anh cứ nhùn mình thì hắng giọng ho vài cái “ khụ khụ .. Nếu tôi đoán không nhầm anh đến để từ hôn.”
Nghe tiếng ho của cô anh sực hồi thần đáp lại “ Đúng vậy, tôi đã nói trước với hai bác về vấn đề này, chuyện tình cảm không thể ép buộc được cô biết rồi đấy.”
“ Thật ra thù tôi cũng muốn nói chuyện này với anh, lúc đó do tôi còn nhỏ, nhiều chuyện không suy nghĩ chín chắn nên đây phần lớn là do lỗi của tôi.” Cô dừng một lát rồi nói tiếp “ Tôi sẽ đến nhà anh giải thích chuyện này với hai bác xem như bồi tội.”
“ Sáng sớm đã làm phiền.” Anh mỉn cười sau đó chào ông bà Thẩm ra về.
Ngày hôm sau, trước biệt thự Trần gia.
Cô đang ngồi trên chiếc siêu xe của mình, đối diện là biệt thự của Trần gia, cô kiểm tra lại lời sẽ nói, họ dù gì cũng là bậc lão làng trong thương trường, sơ hở một tí sẽ bị phât hiện ngay nên cẩn thận vẫn hơn.
Đã chuẩn bị xong cô chạy xe về hướng biệt thự, sau khi bảo vệ nhận ra cô thì cô được mời vào trong, hôm nay cô mặc một chiếc váy màu cam thanh lịch, khá trẻ trung nhưng không kém phần dịu dàng.
Vào trong biệt thự cô nhìn thấy bà trần đang đọc báo trên ghế soà, thấy có người vào nhà bà quay người nhìn sau đó nở nụ cười hiền dịu.
“ Con là Nghi nhi đúng không, càng lớn càng xinh đẹp, ta xuýt nữa thì không nhận ra.”
Cô nhìn bà đánh giá, bà cũng thuộc hạng mĩ nhân, nhìn qua thì chính xác là một người dịu dàng đảm đang, nghe bà nói cô cũng nở nụ cười đáp lại
“ Bác quá khen, dù xinh đẹp nhưng cháu vẫn thấy mình còn kém bác một tí.”
Nghe vậy bà cười tít cả mắt lại “ Con bé này chỉ biết nói lời ngon ngọt, nào lại đây.” Bà nhìn cô rồi vỗ vỗ xuống ghế ý bảo cô ngồi xuống.
“ Lâu lắm rồi con mới đến thăm bác, thân là con gái lại ở một đất nước xa lạ mấy năm không về, thật là.”
“ Hôm nay đã đến đây thì ở lại dùng cơm với bác, bác sẽ gọi Hạo Nhiên về.”
Cô nghe vậy thì lên tiếng “ Thật ra con hôm nay đến đây là có việc cần nói.” Cô nhìn thẳng vào bà ngừng một lát rồi lấy hơi nói tiếp.
“ Cháu đến để nói chuyện huỷ bỏ hôn ước, lúc đầu là do cháu còn nhỏ chưa nhận thức rõ ràng đã nháo lên đòi gả cho Nhiên ca ca nhưng khi lớn lên rồi cháu mới phát hiện ra tình cảm là phải xuất phát từ hai phía, cả hai đều là tự nguyện ... cháu tự quyết định như thế thật là không công bằng với anh ấy, nay cháu muốn huỷ hôn để anh ấy được tự do yêu đương, nếu anh ấy và cháu có duyên phận với nhau thì cắt mấy cũng không đứt được. Nên cháu mới....” ,” Bác hiểu cháu mà.”
Sáng sớm, vừa bước xuống nhà cô đã nhìn thấy Trần Hạo Nhiên ngồi ngay ngắn trên sofa đang nói chuyện gì đó với ba mẹ cô, nhưng biểu tình của ông bà Thẩm không tốt cho lắm, “ anh ta làm gì mà đến sớm vậy chứ, không phải đến để từ hôn chứ, có cần nôn nóng đến vậy không, ai từ khi nào mà mình mất giá trị đến vậy chứ.”
Mẹ cô thấy cô xuống lầu bèn lên tiếng: “ Giai Nghi a, Hạo Nhiên muốn nói chuyện với con, chuyện này... ai dù con quyết định thế nào mẹ vẫn ủng hộ con.” Bà thở dài nhìn cô, hôn ước này xuất phát từ 12 năm trước khi lần đầu tiên cô gặp anh, cô đã nháo lên nói là muốn được cưới anh, lúc đó hai gia đình khá thân thiết nên đồng ý, nhưng có vẻ cậu thanh niên này không có tình cảm với con gái của bà, nhưng nếu như con gái bà muốn bà vẫn sẽ ủng hộ.
“ Trần thiếu anh đến đây là....” Cô nhìn anh tỏ vẻ không hiểu. Nghe giọng cô anh liền quay lại, hôm nay cô mặc một cái váy dàu đến đầu gối, áo lệch vai màu trắng tinh tế khoe được phần xương quai xanh quyến rũ, cô chỉ cần đứng im một chỗ cũng phát ra hào quang, anh thầm nghĩ, cô bé lúc nào cũng theo sau đuôi mình lúc nhỏ giờ đã trở nên xinh đẹp như vậy từ lúc nào, đột nhiên anh thấy tim mình đập nhanh mấy nhịp.
Cô thấy anh cứ nhùn mình thì hắng giọng ho vài cái “ khụ khụ .. Nếu tôi đoán không nhầm anh đến để từ hôn.”
Nghe tiếng ho của cô anh sực hồi thần đáp lại “ Đúng vậy, tôi đã nói trước với hai bác về vấn đề này, chuyện tình cảm không thể ép buộc được cô biết rồi đấy.”
“ Thật ra thù tôi cũng muốn nói chuyện này với anh, lúc đó do tôi còn nhỏ, nhiều chuyện không suy nghĩ chín chắn nên đây phần lớn là do lỗi của tôi.” Cô dừng một lát rồi nói tiếp “ Tôi sẽ đến nhà anh giải thích chuyện này với hai bác xem như bồi tội.”
“ Sáng sớm đã làm phiền.” Anh mỉn cười sau đó chào ông bà Thẩm ra về.
Ngày hôm sau, trước biệt thự Trần gia.
Cô đang ngồi trên chiếc siêu xe của mình, đối diện là biệt thự của Trần gia, cô kiểm tra lại lời sẽ nói, họ dù gì cũng là bậc lão làng trong thương trường, sơ hở một tí sẽ bị phât hiện ngay nên cẩn thận vẫn hơn.
Đã chuẩn bị xong cô chạy xe về hướng biệt thự, sau khi bảo vệ nhận ra cô thì cô được mời vào trong, hôm nay cô mặc một chiếc váy màu cam thanh lịch, khá trẻ trung nhưng không kém phần dịu dàng.
Vào trong biệt thự cô nhìn thấy bà trần đang đọc báo trên ghế soà, thấy có người vào nhà bà quay người nhìn sau đó nở nụ cười hiền dịu.
“ Con là Nghi nhi đúng không, càng lớn càng xinh đẹp, ta xuýt nữa thì không nhận ra.”
Cô nhìn bà đánh giá, bà cũng thuộc hạng mĩ nhân, nhìn qua thì chính xác là một người dịu dàng đảm đang, nghe bà nói cô cũng nở nụ cười đáp lại
“ Bác quá khen, dù xinh đẹp nhưng cháu vẫn thấy mình còn kém bác một tí.”
Nghe vậy bà cười tít cả mắt lại “ Con bé này chỉ biết nói lời ngon ngọt, nào lại đây.” Bà nhìn cô rồi vỗ vỗ xuống ghế ý bảo cô ngồi xuống.
“ Lâu lắm rồi con mới đến thăm bác, thân là con gái lại ở một đất nước xa lạ mấy năm không về, thật là.”
“ Hôm nay đã đến đây thì ở lại dùng cơm với bác, bác sẽ gọi Hạo Nhiên về.”
Cô nghe vậy thì lên tiếng “ Thật ra con hôm nay đến đây là có việc cần nói.” Cô nhìn thẳng vào bà ngừng một lát rồi lấy hơi nói tiếp.
“ Cháu đến để nói chuyện huỷ bỏ hôn ước, lúc đầu là do cháu còn nhỏ chưa nhận thức rõ ràng đã nháo lên đòi gả cho Nhiên ca ca nhưng khi lớn lên rồi cháu mới phát hiện ra tình cảm là phải xuất phát từ hai phía, cả hai đều là tự nguyện ... cháu tự quyết định như thế thật là không công bằng với anh ấy, nay cháu muốn huỷ hôn để anh ấy được tự do yêu đương, nếu anh ấy và cháu có duyên phận với nhau thì cắt mấy cũng không đứt được. Nên cháu mới....” ,” Bác hiểu cháu mà.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.