Chương 11: Thiết Phiến Biến Mất
Liễu Thăng Thăng
31/01/2022
Sau khi hố bác gái cả và chị họ xong trong lòng Quý Dữu quá vui sướng, chờ đến khi thân thể không còn cảm thấy khác thường nữa thì cô lập tức đứng dậy chạy tới trạm giao thông công cộng, xe huyền phù công cộng không người điều khiển, tuyến đường bay cố định, cứ cách năm phút là có một chuyến sẽ không xảy ra tình trạng quá tải, khi Quý Dữu đến cũng không phải chờ lâu liền xuất hiện một chiếc đi đến khu 10, cô ngồi trên xe đợi một lúc thì xe huyền phù đã nhanh chóng khởi hành.
Sau 40 phút là đến trạm, Quý Dữu xuống xe. Nhà cô ở phía cuối khu 10, để về đến nhà cần đi bộ 5-6 phút, trên đường đi xuất hiện tiếng ầm vang không ngừng chui vào tai……
Đây là tiếng phi thuyền vũ trụ đổ rác, chỉ cần là ban ngày thì tiếng ầm vang sẽ không ngừng lại, cư dân khu 10 đã quen rồi, Quý Dữu thì sao? Ở đây hơn nửa năm cô không quen cũng ép bản thân phải quen.
Nếu thật sự không quen được thì chuyển nhà là lựa chon duy nhất. Cùng tinh cầu, khu 5-6 cách nơi đổ rác khá xa nên không nghe được tiếng nổ vang. Nhưng chuyển nhà cần có tiền, một nhà mấy miệng cơm của bác cả Quý tham ô tiền nhà Quý Dữu mới có thể dọn khỏi khu 10.
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.
Quý Dữu đi được vài bước thì nghe thấy chuông báo tin vang lên, cô nâng tay lên thì thấy người gọi điện cho mình là bác cả Quý Vĩ Dân.
Hiển nhiên Quý Vĩ Dân gọi tới không có ý tốt gì.
Quý Dữu chần chừ không biết nên nghe hay không? Nhưng cô tự nhận cô không làm chuyện trái lương tâm, Quý Yến bị như vậy hoàn toàn là gieo gió gặt bão, mình cần gì phải sợ?
Kết nối được.
Lập tức xuất hiện khuôn mặt của Quý Vĩ Dân, ông ta cau mày, đôi mắt chán ghét nhìn chằm chằm Quý Dữu, há mồm ra lệnh: “Tiểu súc sinh! Mày làm cái quái gì? Lập tức tới cục cảnh sát khu 6 giải thích rõ hiểu lầm cho tao!”
Hiển nhiên vụ việc này đã thọc đến Quý Vĩ Dân, Quý Vĩ Dân muốn Quý Dữu ra mặt làm sáng tỏ hiểu lầm, đến lúc đó cục cảnh sát sẽ hủy bỏ xử phạt Quý Yến.
Nhưng mà ---
Quý Dữu sẽ nghe theo ý ông ta sao?
Quý Vĩ Dân luôn luôn ngang ngược độc đoán, căn bản không cảm thấy cháu gái dám phản kháng lại mình.
Quý Dữu nhìn thẳng ông ta, giơ tay ngoáy lỗ tai nói: “Lão súc sinh, ông đang nói gì thế? Kéo thẳng đầu lưỡi nói chuyện cho tôi, bằng không tôi không nghe rõ được có phải tiếng người hay không đâu.”
Lời chưa nói hết Quý Vĩ Dân đã bạo nộ, ông ta nâng tay lên muốn tát cô một cái.
Quý Dữu ngọt ngào cười với ông ta rồi cắt liên lạc lập tức.
Quý Vĩ Dân nhìn giao diện bị cắt, cả người nổi trận lôi đình: “Tiểu súc sinh này! Muốn lật trời phải không?”
Vừa tức giận mắng vừa tiếp tục liên lạc nhưng Quý Dữu không nghe, Quý Vĩ Dân gọi lại thì đột nhiên nghe thấy tiếng nhắc nhở: “Ngài đã bị đối phương cho vào sổ đen……”
Cái gì!!!
Quý Vĩ Dân hung hăng đấm lên mặt bàn một cái.
**
Mà bên này tâm tình Quý Dữu càng tốt hơn khi thành công khiến Quý Vĩ Dân tức giận muốn bốc khói, cô vừa đi vừa lẩm bẩm hát bài hát không mấy đàng hoàng: “Tao là con cừu con ~ cừu con ~ cừu con ~ tao không sợ sói xám một chút nào ~ sói xám ~ sói xám ~”
Vẫn đi mãi, khi đi đến dãy nhà cuối cùng thì cô dừng lại, nhà Quý Dữu có hai tầng xinh xắn, trừ căn nhà ra còn có sân trước và sân sau, đất rất rộng rãi, tất cả điều này do cha Quý Cường của Quý Dữu mang đến, Quý Cường từng là thể năng giả cấp C, cũng là lính đánh thuê tinh tế, nhưng khi Quý Dữu năm tuổi, ông ấy chết khi làm nhiệm vụ, không bao lâu mẹ Quý thương tâm quá độ cũng đi theo……
Cứ việc sân trước và sân sau nhà cô rộng thật nhưng không có thực vật sống nào mà chỉ có mảnh đất trụi lủi, điều này khiến Quý Dữu cực kỳ khó chịu, cô rất muốn trồng cái gì đó như rau dưa, hoa cỏ, cây ăn quả……
Chính vì đất đai tinh cầu này ô nhiễm nghiêm trọng không thích hợp gieo trồng thực vật, cho dù thực vật có thể may mắn sống được trên mảnh đất này thì rễ cây và quả cũng có lượng độc tố lớn khiến nhân loại không thể ăn được. Nghiêm trọng hơn, có ít loài thực vật phóng ra khí thể cũng mang theo lượng lớn độc tố làm tổn thương thân thể không thể khôi phục lại --- đây cũng là nguyên nhân không có ai trồng thực vật trên tinh cầu rác này.
Đi qua sân trước vào nhà, Quý Dữu xụi lơ trên ghế sô pha.
Một chuyến này không thu hoạch được gì, đã thế còn mất 4 điểm tín dụng.
Quý Dữu xoa xoa mày, nghĩ nhanh chóng đăng nhập tinh võng là cu li, kiếm lại 4 điểm tín dụng tiền xe nhưng thân thể mỏi mệt làm Quý Dữu nằm dài ra không muốn nhúc nhích một chút nào.
Thân thể nằm như cá mướp muối , đạo não Quý Dữu dần dần trống rỗng.
……
Đột nhiên cô nghĩ tới thiết phiến ở trong ý thức của mình nhịn không được cả người chấn động: Thiếu chút nữa quên mất vụ này.
Trong nháy mắt Quý Dữu ngồi thẳng người, cô nhìn chằm chằm mặt tường trắng bóng, hít sâu một hơi rồi từ từ nhắm mắt lại tụ tập tinh thần, sử dụng ý thức một lần nữa hướng sâu vào biển ý thức của mình tìm kiếm ---
Không có!
Không có!
Không có!
Tìm mấy lần nhưng không thấy tăm tích thiết phiến đâu.
Không thấy……
Thật sự không thấy.
Quý Dữu kinh ngạc nhảy dựng lên rồi nhanh chóng mở mắt, chớp mắt một cái vẫn là vách tường trắng bóng, cô nhắm mắt lại lần nữa, tụ nhủ tâm bình khí hòa, cái gì cũng không cần lo, cái gì cũng không cần nghĩ, thuận theo tự nhiên……
Vì thế ---
Chậm rãi ---
Mí mắt của Quý Dữ ngày càng nặng, càng ngày càng nặng.
Sau đó ---
Không biết nhắm mắt từ lúc nào đánh một giấc thật sâu.
Quý Dữu ngủ một giấc, ánh mặt trời sáng rõ, cô vừa thấy đồng hồ báo 9 giờ sáng, cô hoảng sợ nhảy xuống ghế sô pha vội vàng tìm tin nhắn lưu lại trong quang não của mình thì thấy:
[Cuộc gọi nhỡ --- Đến từ chú Tạ Nghị]
Chuyện là hôm nay Quý Dữu hẹn chú Tạ Nghị, Ryan, bà Jenny cùng nhau đi đường số 10 phố ngoại ô khu tây, nơi đó không thuộc khu bảo hộ nên có rất ít phi thuyền chuyên bốc xếp và vận chuyển đến đó đổ rác. Tuy không có rác thải để nhặt nhưng khu dã ngoại phía tây lại sinh trưởng một loài thực vật hoang dã tên là ‘Thiết Lê mộc’, đó là loài thực vật phi thường thần kỳ, rễ cây có thể lấy ra một loại sợi có tính chất cực mềm dẻo và chắc chắn, vũ khí kim loại bình thường không cắt được, đến cả vũ khí năng lượng cấp 1-2-3 cũng không cắt được nó, cho nên một trong những tác dụng của nó là được dùng để làm vũ khí phòng vệ cho cơ giáp, sử dụng chủ yếu là các loại dây để leo lên ---
***Thiết Lê mộc: cây lê cứng như sắt.
Tuy Thiết Lê mộc được sử dụng phổ biến nhưng loại thực vật này cũng không khan hiếm, nó yêu cầu hoàn cảnh sinh trưởng không cao cho nên mỗi tinh cầu đều được trồng trọt trên diện rộng. Điều này cũng dẫn tới giá cả của Thiết Lê mộc cũng không cao.
Nó được thu mua với giá khoảng 8-15 điểm tín dụng/cân, giá cả chênh lệch chủ yếu đến từ chất lượng khác nhau, nếu chất lượng đủ tốt cũng có thể bán được với giá 20 điểm tín dụng/cân.
Thiết Lê mộc sinh trưởng ở tinh cầu rác số 101 phải chịu hoàn cảnh ác liệt nên sản phẩm đều có chất lượng thấp nhất, giá có thể bán được vẫn luôn là 8 điểm tín dụng, Quý Dữu cùng hàng xóm đi thu thập được vài lần không gặp phải nguy cơ hoặc tình huống đột phát, một ngày bọn họ có thể thu thập khoảng trên dưới 2-3 cân, cho nên đây là công việc có thu nhập không tồi.
Nhưng mà Thiết Lê mộc sinh trưởng ở ngoại khu bảo hộ, ở dã ngoại gặp phải tinh thú nguy hiểm rất lớn cho nên trong tình huống bình thường nếu không có đội ngũ hoặc vũ khí có hỏa lực cực mạnh thì cư dân tinh cầu 101 sẽ không dễ dàng đi thu thập Thiết Lê mộc.
Sau 40 phút là đến trạm, Quý Dữu xuống xe. Nhà cô ở phía cuối khu 10, để về đến nhà cần đi bộ 5-6 phút, trên đường đi xuất hiện tiếng ầm vang không ngừng chui vào tai……
Đây là tiếng phi thuyền vũ trụ đổ rác, chỉ cần là ban ngày thì tiếng ầm vang sẽ không ngừng lại, cư dân khu 10 đã quen rồi, Quý Dữu thì sao? Ở đây hơn nửa năm cô không quen cũng ép bản thân phải quen.
Nếu thật sự không quen được thì chuyển nhà là lựa chon duy nhất. Cùng tinh cầu, khu 5-6 cách nơi đổ rác khá xa nên không nghe được tiếng nổ vang. Nhưng chuyển nhà cần có tiền, một nhà mấy miệng cơm của bác cả Quý tham ô tiền nhà Quý Dữu mới có thể dọn khỏi khu 10.
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.
Quý Dữu đi được vài bước thì nghe thấy chuông báo tin vang lên, cô nâng tay lên thì thấy người gọi điện cho mình là bác cả Quý Vĩ Dân.
Hiển nhiên Quý Vĩ Dân gọi tới không có ý tốt gì.
Quý Dữu chần chừ không biết nên nghe hay không? Nhưng cô tự nhận cô không làm chuyện trái lương tâm, Quý Yến bị như vậy hoàn toàn là gieo gió gặt bão, mình cần gì phải sợ?
Kết nối được.
Lập tức xuất hiện khuôn mặt của Quý Vĩ Dân, ông ta cau mày, đôi mắt chán ghét nhìn chằm chằm Quý Dữu, há mồm ra lệnh: “Tiểu súc sinh! Mày làm cái quái gì? Lập tức tới cục cảnh sát khu 6 giải thích rõ hiểu lầm cho tao!”
Hiển nhiên vụ việc này đã thọc đến Quý Vĩ Dân, Quý Vĩ Dân muốn Quý Dữu ra mặt làm sáng tỏ hiểu lầm, đến lúc đó cục cảnh sát sẽ hủy bỏ xử phạt Quý Yến.
Nhưng mà ---
Quý Dữu sẽ nghe theo ý ông ta sao?
Quý Vĩ Dân luôn luôn ngang ngược độc đoán, căn bản không cảm thấy cháu gái dám phản kháng lại mình.
Quý Dữu nhìn thẳng ông ta, giơ tay ngoáy lỗ tai nói: “Lão súc sinh, ông đang nói gì thế? Kéo thẳng đầu lưỡi nói chuyện cho tôi, bằng không tôi không nghe rõ được có phải tiếng người hay không đâu.”
Lời chưa nói hết Quý Vĩ Dân đã bạo nộ, ông ta nâng tay lên muốn tát cô một cái.
Quý Dữu ngọt ngào cười với ông ta rồi cắt liên lạc lập tức.
Quý Vĩ Dân nhìn giao diện bị cắt, cả người nổi trận lôi đình: “Tiểu súc sinh này! Muốn lật trời phải không?”
Vừa tức giận mắng vừa tiếp tục liên lạc nhưng Quý Dữu không nghe, Quý Vĩ Dân gọi lại thì đột nhiên nghe thấy tiếng nhắc nhở: “Ngài đã bị đối phương cho vào sổ đen……”
Cái gì!!!
Quý Vĩ Dân hung hăng đấm lên mặt bàn một cái.
**
Mà bên này tâm tình Quý Dữu càng tốt hơn khi thành công khiến Quý Vĩ Dân tức giận muốn bốc khói, cô vừa đi vừa lẩm bẩm hát bài hát không mấy đàng hoàng: “Tao là con cừu con ~ cừu con ~ cừu con ~ tao không sợ sói xám một chút nào ~ sói xám ~ sói xám ~”
Vẫn đi mãi, khi đi đến dãy nhà cuối cùng thì cô dừng lại, nhà Quý Dữu có hai tầng xinh xắn, trừ căn nhà ra còn có sân trước và sân sau, đất rất rộng rãi, tất cả điều này do cha Quý Cường của Quý Dữu mang đến, Quý Cường từng là thể năng giả cấp C, cũng là lính đánh thuê tinh tế, nhưng khi Quý Dữu năm tuổi, ông ấy chết khi làm nhiệm vụ, không bao lâu mẹ Quý thương tâm quá độ cũng đi theo……
Cứ việc sân trước và sân sau nhà cô rộng thật nhưng không có thực vật sống nào mà chỉ có mảnh đất trụi lủi, điều này khiến Quý Dữu cực kỳ khó chịu, cô rất muốn trồng cái gì đó như rau dưa, hoa cỏ, cây ăn quả……
Chính vì đất đai tinh cầu này ô nhiễm nghiêm trọng không thích hợp gieo trồng thực vật, cho dù thực vật có thể may mắn sống được trên mảnh đất này thì rễ cây và quả cũng có lượng độc tố lớn khiến nhân loại không thể ăn được. Nghiêm trọng hơn, có ít loài thực vật phóng ra khí thể cũng mang theo lượng lớn độc tố làm tổn thương thân thể không thể khôi phục lại --- đây cũng là nguyên nhân không có ai trồng thực vật trên tinh cầu rác này.
Đi qua sân trước vào nhà, Quý Dữu xụi lơ trên ghế sô pha.
Một chuyến này không thu hoạch được gì, đã thế còn mất 4 điểm tín dụng.
Quý Dữu xoa xoa mày, nghĩ nhanh chóng đăng nhập tinh võng là cu li, kiếm lại 4 điểm tín dụng tiền xe nhưng thân thể mỏi mệt làm Quý Dữu nằm dài ra không muốn nhúc nhích một chút nào.
Thân thể nằm như cá mướp muối , đạo não Quý Dữu dần dần trống rỗng.
……
Đột nhiên cô nghĩ tới thiết phiến ở trong ý thức của mình nhịn không được cả người chấn động: Thiếu chút nữa quên mất vụ này.
Trong nháy mắt Quý Dữu ngồi thẳng người, cô nhìn chằm chằm mặt tường trắng bóng, hít sâu một hơi rồi từ từ nhắm mắt lại tụ tập tinh thần, sử dụng ý thức một lần nữa hướng sâu vào biển ý thức của mình tìm kiếm ---
Không có!
Không có!
Không có!
Tìm mấy lần nhưng không thấy tăm tích thiết phiến đâu.
Không thấy……
Thật sự không thấy.
Quý Dữu kinh ngạc nhảy dựng lên rồi nhanh chóng mở mắt, chớp mắt một cái vẫn là vách tường trắng bóng, cô nhắm mắt lại lần nữa, tụ nhủ tâm bình khí hòa, cái gì cũng không cần lo, cái gì cũng không cần nghĩ, thuận theo tự nhiên……
Vì thế ---
Chậm rãi ---
Mí mắt của Quý Dữ ngày càng nặng, càng ngày càng nặng.
Sau đó ---
Không biết nhắm mắt từ lúc nào đánh một giấc thật sâu.
Quý Dữu ngủ một giấc, ánh mặt trời sáng rõ, cô vừa thấy đồng hồ báo 9 giờ sáng, cô hoảng sợ nhảy xuống ghế sô pha vội vàng tìm tin nhắn lưu lại trong quang não của mình thì thấy:
[Cuộc gọi nhỡ --- Đến từ chú Tạ Nghị]
Chuyện là hôm nay Quý Dữu hẹn chú Tạ Nghị, Ryan, bà Jenny cùng nhau đi đường số 10 phố ngoại ô khu tây, nơi đó không thuộc khu bảo hộ nên có rất ít phi thuyền chuyên bốc xếp và vận chuyển đến đó đổ rác. Tuy không có rác thải để nhặt nhưng khu dã ngoại phía tây lại sinh trưởng một loài thực vật hoang dã tên là ‘Thiết Lê mộc’, đó là loài thực vật phi thường thần kỳ, rễ cây có thể lấy ra một loại sợi có tính chất cực mềm dẻo và chắc chắn, vũ khí kim loại bình thường không cắt được, đến cả vũ khí năng lượng cấp 1-2-3 cũng không cắt được nó, cho nên một trong những tác dụng của nó là được dùng để làm vũ khí phòng vệ cho cơ giáp, sử dụng chủ yếu là các loại dây để leo lên ---
***Thiết Lê mộc: cây lê cứng như sắt.
Tuy Thiết Lê mộc được sử dụng phổ biến nhưng loại thực vật này cũng không khan hiếm, nó yêu cầu hoàn cảnh sinh trưởng không cao cho nên mỗi tinh cầu đều được trồng trọt trên diện rộng. Điều này cũng dẫn tới giá cả của Thiết Lê mộc cũng không cao.
Nó được thu mua với giá khoảng 8-15 điểm tín dụng/cân, giá cả chênh lệch chủ yếu đến từ chất lượng khác nhau, nếu chất lượng đủ tốt cũng có thể bán được với giá 20 điểm tín dụng/cân.
Thiết Lê mộc sinh trưởng ở tinh cầu rác số 101 phải chịu hoàn cảnh ác liệt nên sản phẩm đều có chất lượng thấp nhất, giá có thể bán được vẫn luôn là 8 điểm tín dụng, Quý Dữu cùng hàng xóm đi thu thập được vài lần không gặp phải nguy cơ hoặc tình huống đột phát, một ngày bọn họ có thể thu thập khoảng trên dưới 2-3 cân, cho nên đây là công việc có thu nhập không tồi.
Nhưng mà Thiết Lê mộc sinh trưởng ở ngoại khu bảo hộ, ở dã ngoại gặp phải tinh thú nguy hiểm rất lớn cho nên trong tình huống bình thường nếu không có đội ngũ hoặc vũ khí có hỏa lực cực mạnh thì cư dân tinh cầu 101 sẽ không dễ dàng đi thu thập Thiết Lê mộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.