Chương 10: Trả Lại Một Ván
Liễu Thăng Thăng
31/01/2022
“A!”
Lập tức Quý Yến kêu lên thảm thiết, chỉ nghe thấy tiếng loảng xoảng, cả người chị ta không khống chế được ngã trên mặt sàn, Từ Bình vội vàng chạy tới đỡ lấy chị ta nôn nóng hỏi han: “A Yến, con bị đau chỗ nào rồi?”
Đúng lúc này ---
Ong ong ---
Tiếng còi báo nguy chói tai vang lên ngắn ngủi, Quý Dữu một kích đắc thủ xong liền nhanh chóng buông Quý Yến ra, khi tiếng còi báo động ở thương trường vang lên trong nháy mắt cô buông tay ra làm bộ không kháng cự.
Rất nhanh người máy cảnh vụ của thương trường chạy đến, hai khẩu súng năng lượng sáng lóa chỉ về hướng Quý Dữu và Quý Yến, Quý Dữu giơ tay làm động tác đầu hàng nói: “Cảnh sát, là chị ta động thủ trước, tôi chỉ phòng vệ chính đáng thôi.”
Quý Yến ngã trên mặt sàn không bò dậy được cố nhịn đau nhanh miệng khiếu nại: “Cảnh sát, tôi không có, là cô ta động thủ trước.”
Người máy không đế ý hai người giải thích, tầm mắt lạnh lẽo không ngừng quét tới quét lui trên người Quý Dữu và Quý Yến.
Người máy không có tình cảm sẽ không bị ảnh hưởng bởi lời nói, chỉ biết dựa theo sự thật và pháp luật để xử lý, sẽ không bất công với bất kỳ ai. Vài giây sau khi lấy được video hiện trường 360 độ không góc ra để tra xét, phân tích, phán đoán, họng súng của người máy đột nhiên chuyển sang Quý Yến nói: “Vị nữ sĩ này, cô bị nghi ngờ có liên quan đến việc chủ động công kích người khác, mời cô đi cùng tôi đến cục cảnh sát một chuyến và giao nộp tiền phạt 500 điểm tín dụng.”
Gì?
Quý Yến hô to lên: “Tôi không có! Anh đang bôi nhọ tôi!”
Cảnh sát người máy: “Mời cô nhanh chóng phối hợp nếu không tôi sẽ cưỡng chế chấp hành, cũng tiến hành phạt giam giữ thêm 15 ngày.”
Quý Yến oán hận trừng người máy kêu gào: “Mày đang bôi nhọ tao, tao nhất định sẽ đến tòa án xin lệnh chế tài mày, mày là đồ máy móc khốn nạn xử sự bất công, tao muốn cho mày bị phạt nặng!”
Người máy sao có thể để ý đến sự uy hiếp của Quý Yến, anh ta sắp xếp vận chuyển không ngừng, phán định Quý Yến có ý đồ phản kháng lập tức nâng súng năng lượng lên bắn về phía Quý Yến không chút do dự, Quý Yến vừa mới được Từ Bình nâng dậy liền nháy mắt ngã xuống sàn một lần nữa, cả người run rẩy, phát hiện cả người không còn chút sức lực nào, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.
Cảnh sát người máy trực tuần khống chế súng năng lượng, vũ khí bên trong là thuốc gây tê thần kinh, chỉ cần bắn trúng nghi phạm sẽ mất quyền khống chế cơ thể, ngoan ngoãn bó tay chịu trói chờ cảnh sát truy bắt.
Thân thể của Quý Yến mới đến cấp E, chẳng sợ tinh thần lực là cấp C cũng không có biện pháp phản kháng súng năng lượng gây tê thần kinh trên tay cảnh sát.
Thấy vậy Từ Bình khẩn trương chửi bới: “Đồ máy móc đáng chết nhà mày, mày vừa làm cái gì? Người vừa rồi động thủ là con kia!” Bà ta duỗi ngón trỏ ra chỉ vào Quý Dữu lớn tiếng nói: “Tại sao mày không bắt nó mà đi bắt A Yến nhà tao?”
Thấy Từ Bình chỉ vào mình, Quý Dữu buông tay ra vẻ bất đắc dĩ cười: “Thật sự để bác chê cười, đúng là tôi phòng vệ chính đáng đấy.”
Người máy cũng nói luôn: ‘Vị nữ sĩ này phòng vệ chính đáng.” Nói xong liền đem văn bản vụ án phán định kết quả và tài liệu giám định bày trước mặt hung thủ Quý Yến ---
Từ Bình: “Chuyện này không có khả năng xảy ra!”
Rõ ràng Quý Dữu động tay trước cơ mà.
Cảnh sát người máy lạnh băng nói: “Nếu ngài nghi ngờ xin mời dựa theo trình tự tố tụng, ở đây mời ngài không gây trở ngại cảnh sát phá án, nếu không tôi sẽ áp dụng mọi biện pháp với ngài.”
Tiếp theo mấy cảnh sát người máy mang Quý Yến mất sức phản kháng đi, Từ Bình thấy vậy đành phải chạy theo, trước khi đi bà ta hung tợn trừng mắt Quý Dữu một cái.
Quý Dữu nhún nhún vai, làm ra tư thế sẽ theo đến cùng.
Từ Bình xanh mặt rời đi.
Đám người vây xem hiện trường dần tản ra, ba người xảy ra tranh cãi vừa rồi theo như lời họ nói thì ba người này đều là họ hàng thân thích a, ầm ỹ như vậy đúng là trò khôi hài gia đình!
Ai ~
Đám quần chúng ăn dưa nhìn Quý Dữu, Quý Yến bị kéo đi và Từ Bình chạy theo sau lắc đầu ngán ngẩm.
Quý Dữu mặt dày làm lơ thần sắc đánh giá của mọi người rồi lập tức rời khỏi thương trường.
Cho đến khi rời khỏi, tiếng tim đập khác thường đột nhiên nhảy lên của cô mới dần bình thưởng trở lại. Quý Dữu đặt tay lên ngực yên lặng cảm thụ nhịp đập trái tim vững vàng của mình một lúc…… Quý Dữu suy tư, cô khẳng định nhịp đập trái tim bắt đầu không bình thường là sau khi đột nhiên thấy hai mẹ con Từ Bình và Quý Yến, đặc biệt là Từ Bình há mồm mắng cô, trái tim của cô không ngừng đập khác thường, còn mang theo nỗi tức giận lại bất lực, bi thương ---
Bản thân Quý Dữu không có tí ti cảm giác nào với hai mẹ con Từ Bình, Quý Yến cả, chỉ có giải thích duy nhất --- đó chính là cảm giác trái tim của chính nguyên chủ dao động khác thường.
Đặc biệt là khi Quý Dữu bắt đầu đáp lại một cách mỉa mai, tim của cô đang đập bình thường đột nhiên tăng cao, sau đó, đỉnh điểm nhất là khoảng khắc Quý Dữu quật ngã Quý Yến xuống sàn, trái tim cô run rẩy không ngừng làm hại Quý Dữu thiếu chút nữa cho là nếu trái tim vẫn tiếp tục đập như vậy cô sẽ chết vì bệnh tim mất, cũng may sau khi việc được giải quyết trái tim của cô cũng trở lại bình thường.
Đây ---
Là cô bé nguyên chủ đang vui vẻ sao?
Quý Dữu lớn mật suy đoán, cô tự hỏi trong chốc lát rồi nhẹ nhàng nói: “Cô yên tâm, về sau tôi sẽ không có hại đâu, bọn họ tới một cái đánh một cái, tới hai cái đánh cả hai.”
“Tóm lại người không phạm ta ta không phạm người, nếu người phạm ta ta sẽ theo đến cùng!”
Đến khi nói xong, đột nhiên trái tim của cô nhảy lên nhưng lần này có cảm giác nó nhịp đập rất nhẹ nhàng, hiển nhiên có vẻ đối phương rất vui vẻ.
Lần này Quý Dữu xác định được hóa ra đó là ý thức của nguyên chủ.
Cho nên hiện tại cô dùng chung thân thể này với nguyên chủ sao?
Nghĩ tới đây, nếu là sự thật Quý Dữu không chỉ không cảm thấy sợ hãi, thậm chí cô còn có chút vui vẻ và sung sướng bởi vì cảm giác tội lỗi khi cướp đi thân thể của người khác bớt đi một chút.
Hơn nữa cô cảm thấy quan hệ hiện tại của bản thân và nguyên chủ chính là sống nương tựa vào nhau, cùng nhau dựa dẫm…… Cảm giác như vậy không hề kém chút nào.
Như cảm nhận được cảm xúc vui vẻ của Quý Dữu, trái tim của cô cũng hơi nhảy lên.
Bởi vậy Quý Dữu càng vui hơn.
Lại nói tiếp, kiếp trước tính cách của Quý Dữu không thích đi gây chuyện nhưng cũng không phải người sợ phiền phức, chỉ cần không vượt qua điểm mấu chốt của cô thì cô có thể nén giận, một sự nhịn chín sự lành mà lui một bước…… Nhưng hai mẹ con Từ Bình thật sự quá đáng, đặc biệt là Từ Bình cứ ỷ vào thân phận trưởng bối dùng lời lẽ thô tục chửi rủa mình mà còn muốn mình ăn nói khép nép? Quý Dữu có thể nhịn nhưng cô không muốn.
Vì trong khoảng khắc đó cô cảm nhận được sự thương tâm khổ sở, bi phẫn và bất lực của nguyên chủ, điều này khiến lòng cô không dễ chịu tí nào, ý nghĩ một sự nhịn chín sự lành cũng biến mất luôn.
Còn không phải là đánh người sao?
Cô cũng biết.
Ai sợ ai?
Vì thế Quý Dữu hố Quý Yến một lần. Đương nhiên Quý Yến bị hố cũng đáng đời, là chị ta không biết điều cứ túm chặt Quý Dữu không bỏ, hành động này của chị ta hoàn toàn khiến cảnh sát người máy phán định Quý Yến chủ động công kích người khác.
Người máy không trộn lẫn tình cảm riêng, xử sự công chính, trình tự cực kỳ hoàn thiện nên ở thời đại này cảnh sát trực tuần phụ trách khu vực sinh hoạt công dân đa phần thay thế bằng máy móc.
Tình cảnh lúc đó là do từ đầu Quý Yến đã túm chặt tay Quý Dữu vài phút không chịu buông, Quý Dữu cố ý thể hiện hành động phản kháng, phản xạ có điều kiện của người bình thường sẽ tăng sự kiềm chế người phản kháng. Cho nên thông qua điểm này cảnh sát người máy phán định Quý Yến công kích Quý Dữu trước, khẳng định Quý Yến phải chịu trách nhiệm rồi xử phạt.
Xử phạt vụ việc này tương đối nhẹ vì Quý Yến không làm tổn thương thân thể và tinh thần Quý Dữu nên chỉ phạt Quý Yến 500 điểm tín dụng là xong, đương nhiên nếu Quý Yến tiếp tục hành xử ngu ngốc trong cục cảnh sát thì hình phạt còn lớn hơn nữa.
Lập tức Quý Yến kêu lên thảm thiết, chỉ nghe thấy tiếng loảng xoảng, cả người chị ta không khống chế được ngã trên mặt sàn, Từ Bình vội vàng chạy tới đỡ lấy chị ta nôn nóng hỏi han: “A Yến, con bị đau chỗ nào rồi?”
Đúng lúc này ---
Ong ong ---
Tiếng còi báo nguy chói tai vang lên ngắn ngủi, Quý Dữu một kích đắc thủ xong liền nhanh chóng buông Quý Yến ra, khi tiếng còi báo động ở thương trường vang lên trong nháy mắt cô buông tay ra làm bộ không kháng cự.
Rất nhanh người máy cảnh vụ của thương trường chạy đến, hai khẩu súng năng lượng sáng lóa chỉ về hướng Quý Dữu và Quý Yến, Quý Dữu giơ tay làm động tác đầu hàng nói: “Cảnh sát, là chị ta động thủ trước, tôi chỉ phòng vệ chính đáng thôi.”
Quý Yến ngã trên mặt sàn không bò dậy được cố nhịn đau nhanh miệng khiếu nại: “Cảnh sát, tôi không có, là cô ta động thủ trước.”
Người máy không đế ý hai người giải thích, tầm mắt lạnh lẽo không ngừng quét tới quét lui trên người Quý Dữu và Quý Yến.
Người máy không có tình cảm sẽ không bị ảnh hưởng bởi lời nói, chỉ biết dựa theo sự thật và pháp luật để xử lý, sẽ không bất công với bất kỳ ai. Vài giây sau khi lấy được video hiện trường 360 độ không góc ra để tra xét, phân tích, phán đoán, họng súng của người máy đột nhiên chuyển sang Quý Yến nói: “Vị nữ sĩ này, cô bị nghi ngờ có liên quan đến việc chủ động công kích người khác, mời cô đi cùng tôi đến cục cảnh sát một chuyến và giao nộp tiền phạt 500 điểm tín dụng.”
Gì?
Quý Yến hô to lên: “Tôi không có! Anh đang bôi nhọ tôi!”
Cảnh sát người máy: “Mời cô nhanh chóng phối hợp nếu không tôi sẽ cưỡng chế chấp hành, cũng tiến hành phạt giam giữ thêm 15 ngày.”
Quý Yến oán hận trừng người máy kêu gào: “Mày đang bôi nhọ tao, tao nhất định sẽ đến tòa án xin lệnh chế tài mày, mày là đồ máy móc khốn nạn xử sự bất công, tao muốn cho mày bị phạt nặng!”
Người máy sao có thể để ý đến sự uy hiếp của Quý Yến, anh ta sắp xếp vận chuyển không ngừng, phán định Quý Yến có ý đồ phản kháng lập tức nâng súng năng lượng lên bắn về phía Quý Yến không chút do dự, Quý Yến vừa mới được Từ Bình nâng dậy liền nháy mắt ngã xuống sàn một lần nữa, cả người run rẩy, phát hiện cả người không còn chút sức lực nào, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.
Cảnh sát người máy trực tuần khống chế súng năng lượng, vũ khí bên trong là thuốc gây tê thần kinh, chỉ cần bắn trúng nghi phạm sẽ mất quyền khống chế cơ thể, ngoan ngoãn bó tay chịu trói chờ cảnh sát truy bắt.
Thân thể của Quý Yến mới đến cấp E, chẳng sợ tinh thần lực là cấp C cũng không có biện pháp phản kháng súng năng lượng gây tê thần kinh trên tay cảnh sát.
Thấy vậy Từ Bình khẩn trương chửi bới: “Đồ máy móc đáng chết nhà mày, mày vừa làm cái gì? Người vừa rồi động thủ là con kia!” Bà ta duỗi ngón trỏ ra chỉ vào Quý Dữu lớn tiếng nói: “Tại sao mày không bắt nó mà đi bắt A Yến nhà tao?”
Thấy Từ Bình chỉ vào mình, Quý Dữu buông tay ra vẻ bất đắc dĩ cười: “Thật sự để bác chê cười, đúng là tôi phòng vệ chính đáng đấy.”
Người máy cũng nói luôn: ‘Vị nữ sĩ này phòng vệ chính đáng.” Nói xong liền đem văn bản vụ án phán định kết quả và tài liệu giám định bày trước mặt hung thủ Quý Yến ---
Từ Bình: “Chuyện này không có khả năng xảy ra!”
Rõ ràng Quý Dữu động tay trước cơ mà.
Cảnh sát người máy lạnh băng nói: “Nếu ngài nghi ngờ xin mời dựa theo trình tự tố tụng, ở đây mời ngài không gây trở ngại cảnh sát phá án, nếu không tôi sẽ áp dụng mọi biện pháp với ngài.”
Tiếp theo mấy cảnh sát người máy mang Quý Yến mất sức phản kháng đi, Từ Bình thấy vậy đành phải chạy theo, trước khi đi bà ta hung tợn trừng mắt Quý Dữu một cái.
Quý Dữu nhún nhún vai, làm ra tư thế sẽ theo đến cùng.
Từ Bình xanh mặt rời đi.
Đám người vây xem hiện trường dần tản ra, ba người xảy ra tranh cãi vừa rồi theo như lời họ nói thì ba người này đều là họ hàng thân thích a, ầm ỹ như vậy đúng là trò khôi hài gia đình!
Ai ~
Đám quần chúng ăn dưa nhìn Quý Dữu, Quý Yến bị kéo đi và Từ Bình chạy theo sau lắc đầu ngán ngẩm.
Quý Dữu mặt dày làm lơ thần sắc đánh giá của mọi người rồi lập tức rời khỏi thương trường.
Cho đến khi rời khỏi, tiếng tim đập khác thường đột nhiên nhảy lên của cô mới dần bình thưởng trở lại. Quý Dữu đặt tay lên ngực yên lặng cảm thụ nhịp đập trái tim vững vàng của mình một lúc…… Quý Dữu suy tư, cô khẳng định nhịp đập trái tim bắt đầu không bình thường là sau khi đột nhiên thấy hai mẹ con Từ Bình và Quý Yến, đặc biệt là Từ Bình há mồm mắng cô, trái tim của cô không ngừng đập khác thường, còn mang theo nỗi tức giận lại bất lực, bi thương ---
Bản thân Quý Dữu không có tí ti cảm giác nào với hai mẹ con Từ Bình, Quý Yến cả, chỉ có giải thích duy nhất --- đó chính là cảm giác trái tim của chính nguyên chủ dao động khác thường.
Đặc biệt là khi Quý Dữu bắt đầu đáp lại một cách mỉa mai, tim của cô đang đập bình thường đột nhiên tăng cao, sau đó, đỉnh điểm nhất là khoảng khắc Quý Dữu quật ngã Quý Yến xuống sàn, trái tim cô run rẩy không ngừng làm hại Quý Dữu thiếu chút nữa cho là nếu trái tim vẫn tiếp tục đập như vậy cô sẽ chết vì bệnh tim mất, cũng may sau khi việc được giải quyết trái tim của cô cũng trở lại bình thường.
Đây ---
Là cô bé nguyên chủ đang vui vẻ sao?
Quý Dữu lớn mật suy đoán, cô tự hỏi trong chốc lát rồi nhẹ nhàng nói: “Cô yên tâm, về sau tôi sẽ không có hại đâu, bọn họ tới một cái đánh một cái, tới hai cái đánh cả hai.”
“Tóm lại người không phạm ta ta không phạm người, nếu người phạm ta ta sẽ theo đến cùng!”
Đến khi nói xong, đột nhiên trái tim của cô nhảy lên nhưng lần này có cảm giác nó nhịp đập rất nhẹ nhàng, hiển nhiên có vẻ đối phương rất vui vẻ.
Lần này Quý Dữu xác định được hóa ra đó là ý thức của nguyên chủ.
Cho nên hiện tại cô dùng chung thân thể này với nguyên chủ sao?
Nghĩ tới đây, nếu là sự thật Quý Dữu không chỉ không cảm thấy sợ hãi, thậm chí cô còn có chút vui vẻ và sung sướng bởi vì cảm giác tội lỗi khi cướp đi thân thể của người khác bớt đi một chút.
Hơn nữa cô cảm thấy quan hệ hiện tại của bản thân và nguyên chủ chính là sống nương tựa vào nhau, cùng nhau dựa dẫm…… Cảm giác như vậy không hề kém chút nào.
Như cảm nhận được cảm xúc vui vẻ của Quý Dữu, trái tim của cô cũng hơi nhảy lên.
Bởi vậy Quý Dữu càng vui hơn.
Lại nói tiếp, kiếp trước tính cách của Quý Dữu không thích đi gây chuyện nhưng cũng không phải người sợ phiền phức, chỉ cần không vượt qua điểm mấu chốt của cô thì cô có thể nén giận, một sự nhịn chín sự lành mà lui một bước…… Nhưng hai mẹ con Từ Bình thật sự quá đáng, đặc biệt là Từ Bình cứ ỷ vào thân phận trưởng bối dùng lời lẽ thô tục chửi rủa mình mà còn muốn mình ăn nói khép nép? Quý Dữu có thể nhịn nhưng cô không muốn.
Vì trong khoảng khắc đó cô cảm nhận được sự thương tâm khổ sở, bi phẫn và bất lực của nguyên chủ, điều này khiến lòng cô không dễ chịu tí nào, ý nghĩ một sự nhịn chín sự lành cũng biến mất luôn.
Còn không phải là đánh người sao?
Cô cũng biết.
Ai sợ ai?
Vì thế Quý Dữu hố Quý Yến một lần. Đương nhiên Quý Yến bị hố cũng đáng đời, là chị ta không biết điều cứ túm chặt Quý Dữu không bỏ, hành động này của chị ta hoàn toàn khiến cảnh sát người máy phán định Quý Yến chủ động công kích người khác.
Người máy không trộn lẫn tình cảm riêng, xử sự công chính, trình tự cực kỳ hoàn thiện nên ở thời đại này cảnh sát trực tuần phụ trách khu vực sinh hoạt công dân đa phần thay thế bằng máy móc.
Tình cảnh lúc đó là do từ đầu Quý Yến đã túm chặt tay Quý Dữu vài phút không chịu buông, Quý Dữu cố ý thể hiện hành động phản kháng, phản xạ có điều kiện của người bình thường sẽ tăng sự kiềm chế người phản kháng. Cho nên thông qua điểm này cảnh sát người máy phán định Quý Yến công kích Quý Dữu trước, khẳng định Quý Yến phải chịu trách nhiệm rồi xử phạt.
Xử phạt vụ việc này tương đối nhẹ vì Quý Yến không làm tổn thương thân thể và tinh thần Quý Dữu nên chỉ phạt Quý Yến 500 điểm tín dụng là xong, đương nhiên nếu Quý Yến tiếp tục hành xử ngu ngốc trong cục cảnh sát thì hình phạt còn lớn hơn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.