Chương 143: Anh có chứng thích bại lộ phích sao?
Tề Thành Côn
02/01/2019
“A??” Tuyết Vi nghi hoặc toét miệng: “tư chất Tà Nguyệt biểu hiện, bây giờ
anh ta hai mươi hai tuổi, anh ôm anh ta đi chơi hả? Vậy anh bao lớn
rồi?”
“Ba mươi mốt.”
“Ba …… Ba …… Ba …… Ba mươi mốt?!!!” Lúc Tuyết Vi nghe thấy con số này, cằm đều sắp rơi xuống.
Mộ Thần Hiên lúc này mới phản ứng lại đây, chính mình bại lộ tuổi thật: “bà cô, cầu cô nói nhỏ chút, người khác cũng không biết tôi bao lớn, cô ngàn vạn lần đừng nói cho người khác.”
Ba mươi mốt……
Một người đàn ông ba mươi mốt tuổi vậy mà sẽ có được tính cách nam sinh hai mươi tuổi. Mộ Thần Hiên này lại là một mặt oa oa, thật đúng là một chút đều nhìn không ra tới, anh ta ba mươi mốt tuổi. Tuyết Vi vẫn luôn cho rằng anh và Hoàng Phủ Minh cũng ngang nhau.
“a……”
“chật, bây giờ cô đã rời khỏi ‘ tranh cử ’ vị hôn thê dự khuyết, chẳng phải là không bao lâu nữa Minh phải cùng Nhị tiểu thư Nhà họ Tuyết kết hôn sao?”
Tiếng Mộ Thần Hiên lầm bầm lầu bầu truyền vào lỗ tai Tuyết Vi, đôi tay cô vây quanh trước người, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Không bao lâu nữa, tin tức anh ta cùng Chị hai tôi kết hôn sẽ phát ra tới.”
“A??? Sẽ phát ra tới?!”
Không có!
Mộ Thần Hiên có thể chắc chắn, tuyệt đối không có!
Hai ngày trước anh còn cùng Hoàng Phủ Minh gặp mặt, cũng biết được gần đây anh chuyển nhà tới ở đại viện quân khu rồi, nếu Hoàng Phủ Minh thật sự sắp kết hôn, sao có thể dọn đi nơi đó? Phỏng chừng tám phần, anh là vì tránh né cọc hôn sự này mới đi ở nơi đó đi?
Nghĩ vậy, đôi mắt Mộ Thần Hiên vừa chuyển: “Nội cái gì, tôi không quấy rầy cô nữa. Nhớ kỹ, chuyện tuổi tôi, cô ngàn vạn lần đừng nói cho bất luận kẻ nào, cúi chào.” Nói xong, anh giống như là trộm chuồn ra khỏi phòng Tuyết Vi. Nhưng khi ra cửa ……
Tươi cười ở trên mặt anh nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh: “Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình sao? Hay là nói phương diện này có cái gì hiểu lầm? Không được!! Nếu là diễn biến đi xuống như vậy, hai người này thật sự một chút hy vọng cũng chưa!!!”
Ngày kế.
“Tiểu thư, đã tới rồi, ở bên trong, chúng ta không vào được rồi.” Một chiếc xe taxi chậm rãi đậu ở cửa một cụm kiến trúc nhà lầu.
Nơi này là đại viện quân khu Quân Khu Bạch Hổ, mỗi nhân vật ở bên trong đều là nhân vật nổi danh vang dội cùng với nhóm người nhà bọn họ. Trừ phi xe treo quân bài, nếu không bất luận chiếc xe nào đều không cho phép tiến vào.
Tuyết Vi thanh toán tiền xe liền đi về cổng lớn.
Hai binh lính phụ trách gác cửa chặn cô lại: “Đồng chí, xin cô đưa ra giấy thông hành.”
Tuyết Vi trình ra giấy thông hành cho hai binh lính, lúc này mới có thể tiến vào.
Bước chậm ở trong đại viện thanh u dành cho người nhà, cô quan sát cẩn thận mỗi biển số nhà.
“số 12 ……số 12 …… Có!” Bước nhanh đi đến mục tiêu.
Từ rất xa, liền gặp được Tuyết Phỉ Nhi và cô hầu gái Tiểu Hề nghênh diện đi tới.
“Tuyết Phỉ Nhi?”
“Tuyết Vi?” Hai chị em này như nước với lửa gặp mặt hết sức đỏ mắt.
Tuyết Phỉ Nhi nghiến răng, bước nhanh vọt tới trước mặt cô: “chị nghe nói, em bị ba ba đuổi ra khỏi nhà?”
Mi mắt rủ xuống, cô trầm mặc cười cười.
“Hừ, thật thê thảm, vốn dĩ có thể làm Quân Trường phu nhân, đáng tiếc, không quý trọng. Kết quả…… ngay cả tam thiếu phu nhân cũng chưa với tới. Ai nha nha, người nào đó chính là một hồ ly tinh, lại không có số hưởng thụ.” Tuyết Phỉ Nhi đắc ý dào dạt cười.
Tuyết Vi chỉ phải bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Chị hai, chị có cái mệnh này là được.”
“Đương nhiên, chị đương nhiên là có. Chị và Hoàng Phủ Quân Trường lập tức phải kết hôn, em nhớ rõ tới tham gia hôn lễ chúng tôi nha.”
“Nhất định, nhất định đi. Chị hai, em còn có việc, không quấy rầy.” Nói xong, Tuyết Vi hơi mỉm cười, chậm rãi rời đi.
Nhìn bóng dáng cô, nụ cười ở trên mặt Tuyết Phỉ Nhi lập tức trở nên vô cùng âm trầm.
“Nhị tiểu thư, chị xem Tuyết Vi có thể giả ngu ngốc, cảm giác dường như đều không thèm để ý một chút, nhưng ai tin, nếu là em, không có vị trí Đệ Nhất phu nhân, em phải khóc chết!”
“bớt nói nhảm!! Bây giờ muốn khóc chính là chị!!! Hoàng Phủ bá phụ vừa nói xong hôn sự chị cùng Hoàng Phủ Quân Trường, Hoàng Phủ Quân Trường liền dọn tới ở đại viện quân khu rồi, bây giờ cũng không chịu gặp mặt chị, hôn nhân này …… làm sao kết?!!!”
Nhà họ Hoàng Phủ kia cơn động đất qua đi, kỳ thật còn có một lần dư chấn.
Đó chính là sau khi Hoàng Phủ Dương Vinh tuyên bố ra việc hôn sự này, Hoàng Phủ Minh cùng cha tranh cãi một trận, đơn giản giận dỗi dọn tới ở đại viện quân khu này, vô luận ai tới mời anh trở về, ngay cả gặp cũng không chịu gặp mặt một lần ……
*
“Chính là nơi này!!!” Tuyết Vi tới lầu ba tòa 12 rồi, móc ra một cái chìa khóa, mở cửa phòng ra.
Đập vào mi mắt chính là một gian chung cư độc thân, một phòng ngủ một phòng vệ sinh thiết kế chỉnh tề ngăn nắp, tuy rằng phòng không lớn, bố trí lại mười phần hoa lệ.
“Ha, Mộ tướng quân, anh quả thực chính là cha mẹ tôi tái sinh.” Vẻ mặt Tuyết Vi hưng phấn nhảy lên trên cái giường lớn kia lăn qua lăn lại.
Chiều nay cô mới nhận được tin tức.
Mộ Thần Hiên nói xin cho cô một gian chung cư độc thân ở đại viện quân khu, như vậy, cô liền không cần ở ký túc xá nhỏ lạnh lẽo rách nát kia.
“Quá hạnh phúc ……” vẻ mặt Tuyết Vi thỏa mãn nằm ở trên giường, một đôi chân bắt chéo móc câu lại với nhau, đung đưa có tiết tấu.
Có lẽ là quá đắm chìm bên trong hạnh phúc ở nơi này.
Cô hoàn toàn không có chú ý tới phía sau, cửa buồng vệ sinh chậm rãi mở ra……
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh từ bên trong đi ra. Anh để nửa thân trần, dưới thân bao vây một cái khăn tắm, sợi tóc đen nhánh vẫn là khô một nửa.
Khi phát hiện không thể hiểu được có một cô gái nằm bò trên giường, anh bất đắc dĩ thở dài, liếc mắt một cái liền nhận ra đó là Tuyết Vi!!
Anh cũng không lên tiếng, đôi tay vây quanh trước người như vậy, đứng xa xa nhìn bộ dáng cô bày ra đủ loại tư thế chơi ……
Đột nhiên, Tuyết Vi không biết đã sờ phải cái gì ở trên giường, thân mình cô cứng đờ, chậm rãi cầm lấy thứ này vừa nhìn……
“Di…… Vậy mà là quần lót của đàn ông!!!” Vẻ mặt ghét bỏ liền ném đi ra ngoài. Tám phần là khách trước đó lưu lại đi??
“Đó là cái mới!” Hoàng Phủ Minh đứng ở cách đó không xa thật sự nhìn không được, thản nhiên đi qua nhặt cái quần lót kia lên.
“anh???” Tuyết Vi ‘sững sờ’ lập tức liền từ trên giường ngồi dậy: “vì sao anh xuất hiện ở trong nhà của tôi?! Hơn nữa…… làm sao anh mặc thành như vậy??”
“Nhà của cô hả? A……” Hoàng Phủ Minh cũng không giải thích, ngay trước mặt Tuyết Vi liền cởi bỏ khăn tắm khóa lại dưới thân, còn đang một bên.
“này!!!!” Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi đỏ lên, vội vàng xoay người. “anh có đam mê bại lộ hả?!”
“Ba mươi mốt.”
“Ba …… Ba …… Ba …… Ba mươi mốt?!!!” Lúc Tuyết Vi nghe thấy con số này, cằm đều sắp rơi xuống.
Mộ Thần Hiên lúc này mới phản ứng lại đây, chính mình bại lộ tuổi thật: “bà cô, cầu cô nói nhỏ chút, người khác cũng không biết tôi bao lớn, cô ngàn vạn lần đừng nói cho người khác.”
Ba mươi mốt……
Một người đàn ông ba mươi mốt tuổi vậy mà sẽ có được tính cách nam sinh hai mươi tuổi. Mộ Thần Hiên này lại là một mặt oa oa, thật đúng là một chút đều nhìn không ra tới, anh ta ba mươi mốt tuổi. Tuyết Vi vẫn luôn cho rằng anh và Hoàng Phủ Minh cũng ngang nhau.
“a……”
“chật, bây giờ cô đã rời khỏi ‘ tranh cử ’ vị hôn thê dự khuyết, chẳng phải là không bao lâu nữa Minh phải cùng Nhị tiểu thư Nhà họ Tuyết kết hôn sao?”
Tiếng Mộ Thần Hiên lầm bầm lầu bầu truyền vào lỗ tai Tuyết Vi, đôi tay cô vây quanh trước người, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Không bao lâu nữa, tin tức anh ta cùng Chị hai tôi kết hôn sẽ phát ra tới.”
“A??? Sẽ phát ra tới?!”
Không có!
Mộ Thần Hiên có thể chắc chắn, tuyệt đối không có!
Hai ngày trước anh còn cùng Hoàng Phủ Minh gặp mặt, cũng biết được gần đây anh chuyển nhà tới ở đại viện quân khu rồi, nếu Hoàng Phủ Minh thật sự sắp kết hôn, sao có thể dọn đi nơi đó? Phỏng chừng tám phần, anh là vì tránh né cọc hôn sự này mới đi ở nơi đó đi?
Nghĩ vậy, đôi mắt Mộ Thần Hiên vừa chuyển: “Nội cái gì, tôi không quấy rầy cô nữa. Nhớ kỹ, chuyện tuổi tôi, cô ngàn vạn lần đừng nói cho bất luận kẻ nào, cúi chào.” Nói xong, anh giống như là trộm chuồn ra khỏi phòng Tuyết Vi. Nhưng khi ra cửa ……
Tươi cười ở trên mặt anh nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh: “Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình sao? Hay là nói phương diện này có cái gì hiểu lầm? Không được!! Nếu là diễn biến đi xuống như vậy, hai người này thật sự một chút hy vọng cũng chưa!!!”
Ngày kế.
“Tiểu thư, đã tới rồi, ở bên trong, chúng ta không vào được rồi.” Một chiếc xe taxi chậm rãi đậu ở cửa một cụm kiến trúc nhà lầu.
Nơi này là đại viện quân khu Quân Khu Bạch Hổ, mỗi nhân vật ở bên trong đều là nhân vật nổi danh vang dội cùng với nhóm người nhà bọn họ. Trừ phi xe treo quân bài, nếu không bất luận chiếc xe nào đều không cho phép tiến vào.
Tuyết Vi thanh toán tiền xe liền đi về cổng lớn.
Hai binh lính phụ trách gác cửa chặn cô lại: “Đồng chí, xin cô đưa ra giấy thông hành.”
Tuyết Vi trình ra giấy thông hành cho hai binh lính, lúc này mới có thể tiến vào.
Bước chậm ở trong đại viện thanh u dành cho người nhà, cô quan sát cẩn thận mỗi biển số nhà.
“số 12 ……số 12 …… Có!” Bước nhanh đi đến mục tiêu.
Từ rất xa, liền gặp được Tuyết Phỉ Nhi và cô hầu gái Tiểu Hề nghênh diện đi tới.
“Tuyết Phỉ Nhi?”
“Tuyết Vi?” Hai chị em này như nước với lửa gặp mặt hết sức đỏ mắt.
Tuyết Phỉ Nhi nghiến răng, bước nhanh vọt tới trước mặt cô: “chị nghe nói, em bị ba ba đuổi ra khỏi nhà?”
Mi mắt rủ xuống, cô trầm mặc cười cười.
“Hừ, thật thê thảm, vốn dĩ có thể làm Quân Trường phu nhân, đáng tiếc, không quý trọng. Kết quả…… ngay cả tam thiếu phu nhân cũng chưa với tới. Ai nha nha, người nào đó chính là một hồ ly tinh, lại không có số hưởng thụ.” Tuyết Phỉ Nhi đắc ý dào dạt cười.
Tuyết Vi chỉ phải bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Chị hai, chị có cái mệnh này là được.”
“Đương nhiên, chị đương nhiên là có. Chị và Hoàng Phủ Quân Trường lập tức phải kết hôn, em nhớ rõ tới tham gia hôn lễ chúng tôi nha.”
“Nhất định, nhất định đi. Chị hai, em còn có việc, không quấy rầy.” Nói xong, Tuyết Vi hơi mỉm cười, chậm rãi rời đi.
Nhìn bóng dáng cô, nụ cười ở trên mặt Tuyết Phỉ Nhi lập tức trở nên vô cùng âm trầm.
“Nhị tiểu thư, chị xem Tuyết Vi có thể giả ngu ngốc, cảm giác dường như đều không thèm để ý một chút, nhưng ai tin, nếu là em, không có vị trí Đệ Nhất phu nhân, em phải khóc chết!”
“bớt nói nhảm!! Bây giờ muốn khóc chính là chị!!! Hoàng Phủ bá phụ vừa nói xong hôn sự chị cùng Hoàng Phủ Quân Trường, Hoàng Phủ Quân Trường liền dọn tới ở đại viện quân khu rồi, bây giờ cũng không chịu gặp mặt chị, hôn nhân này …… làm sao kết?!!!”
Nhà họ Hoàng Phủ kia cơn động đất qua đi, kỳ thật còn có một lần dư chấn.
Đó chính là sau khi Hoàng Phủ Dương Vinh tuyên bố ra việc hôn sự này, Hoàng Phủ Minh cùng cha tranh cãi một trận, đơn giản giận dỗi dọn tới ở đại viện quân khu này, vô luận ai tới mời anh trở về, ngay cả gặp cũng không chịu gặp mặt một lần ……
*
“Chính là nơi này!!!” Tuyết Vi tới lầu ba tòa 12 rồi, móc ra một cái chìa khóa, mở cửa phòng ra.
Đập vào mi mắt chính là một gian chung cư độc thân, một phòng ngủ một phòng vệ sinh thiết kế chỉnh tề ngăn nắp, tuy rằng phòng không lớn, bố trí lại mười phần hoa lệ.
“Ha, Mộ tướng quân, anh quả thực chính là cha mẹ tôi tái sinh.” Vẻ mặt Tuyết Vi hưng phấn nhảy lên trên cái giường lớn kia lăn qua lăn lại.
Chiều nay cô mới nhận được tin tức.
Mộ Thần Hiên nói xin cho cô một gian chung cư độc thân ở đại viện quân khu, như vậy, cô liền không cần ở ký túc xá nhỏ lạnh lẽo rách nát kia.
“Quá hạnh phúc ……” vẻ mặt Tuyết Vi thỏa mãn nằm ở trên giường, một đôi chân bắt chéo móc câu lại với nhau, đung đưa có tiết tấu.
Có lẽ là quá đắm chìm bên trong hạnh phúc ở nơi này.
Cô hoàn toàn không có chú ý tới phía sau, cửa buồng vệ sinh chậm rãi mở ra……
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh từ bên trong đi ra. Anh để nửa thân trần, dưới thân bao vây một cái khăn tắm, sợi tóc đen nhánh vẫn là khô một nửa.
Khi phát hiện không thể hiểu được có một cô gái nằm bò trên giường, anh bất đắc dĩ thở dài, liếc mắt một cái liền nhận ra đó là Tuyết Vi!!
Anh cũng không lên tiếng, đôi tay vây quanh trước người như vậy, đứng xa xa nhìn bộ dáng cô bày ra đủ loại tư thế chơi ……
Đột nhiên, Tuyết Vi không biết đã sờ phải cái gì ở trên giường, thân mình cô cứng đờ, chậm rãi cầm lấy thứ này vừa nhìn……
“Di…… Vậy mà là quần lót của đàn ông!!!” Vẻ mặt ghét bỏ liền ném đi ra ngoài. Tám phần là khách trước đó lưu lại đi??
“Đó là cái mới!” Hoàng Phủ Minh đứng ở cách đó không xa thật sự nhìn không được, thản nhiên đi qua nhặt cái quần lót kia lên.
“anh???” Tuyết Vi ‘sững sờ’ lập tức liền từ trên giường ngồi dậy: “vì sao anh xuất hiện ở trong nhà của tôi?! Hơn nữa…… làm sao anh mặc thành như vậy??”
“Nhà của cô hả? A……” Hoàng Phủ Minh cũng không giải thích, ngay trước mặt Tuyết Vi liền cởi bỏ khăn tắm khóa lại dưới thân, còn đang một bên.
“này!!!!” Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi đỏ lên, vội vàng xoay người. “anh có đam mê bại lộ hả?!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.