Chương 163: ở giữa tình nhân cũ
Tề Thành Côn
28/01/2019
Có thể cảm giác được, đối với Tuyết Vi, anh là có điều giữ lại. Rốt cuộc……
Tuyết Vi là người nhà họ Tuyết!!
Đối mặt này, Tuyết Vi hoàn toàn không để bụng, bởi vì mỗi người đều có ‘ mục đích ’ mỗi người, cô…… Đồng dạng cũng có!
Chỉ là nói……
Thời gian sẽ chứng minh rốt cuộc bọn họ có phải người cùng thuyền hay không!!
Hai người vừa trò chuyện vừa đẩy ra cửa lớn sảnh B ……
“Nha!!!” Tùy theo, một tiếng thét chói tai truyền đến.
Chỉ thấy, một cái hoa cầu màu đỏ không lệch không chính hạ xuống trên đỉnh đầu Tuyết Vi.
Cô theo bản năng duỗi tay tiếp được cái hoa cầu bay tới ngoài ý muốn kia, ánh mắt mờ mịt cùng Mộ Thần Hiên nhìn nhau ……
“đây là thứ gì??” Mộ Thần Hiên nghi hoặc gãi gãi đầu.
“A, tôi cũng không biết.” Tuyết Vi bất đắc dĩ cười cười.
Một người nữ binh mặc quân phục binh đoàn thứ nhất thấy thế vội vàng chạy tới: “Ngượng ngùng, ngượng ngùng, Mộ tướng quân, còn có đồng chí này. Chúng tôi chơi trò chơi, không có nện vào các người đi?”
“Không……” Tuyết Vi mỉm cười liền phải đem hoa cầu trở về.
“Từ từ!!!!” Lúc này, một tiếng la vội vàng truyền đến.
Chỉ thấy, cách đó không xa, một người đàn ông cười xấu xa nói: “Đã đánh cuộc thì phải chịu thua. Bây giờ hoa cầu dừng ở trên tay ai, chính là người đó!!”
“Chính là, cô ta không phải người binh đoàn thứ nhất chúng tôi!!!”
“Không phải thì thế nào??? Dù sao hoa cầu dừng ở trên tay người ta, chính là người ta. Hắc, ai bảo các người không có việc gì chơi tâm kế, xong rồi đi? Lúc này tiện nghi cho người ngoài đi? Ha ha ha ha……”
“Hừ!!!” Mỗi người trong nhóm nữ binh lộ ra biểu tình không cam lòng.
Nhưng nghe giữa bọn họ đối thoại, Tuyết Vi càng là vẻ mặt mờ mịt……
“Đồng chí, cô tốt.” Người đàn ông kia chậm rãi đi tới trước mặt cô: “Chúng tôi chơi trò chơi, bây giờ, cô nhận được hoa cầu, như vậy chúc mừng cô, cô có thể cùng Bạch tướng quân của nhà chúng tôi …… Cùng khiêu vũ, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm một thuở.”
Cùng Bạch Dạ…… Khiêu vũ?!!
Thân mình Tuyết Vi ngẩn ra, đôi con ngươi khẽ nhếch theo bản năng tìm kiếm bóng dáng Bạch Dạ ở chỗ tụ tập binh đoàn thứ nhất ……
Chỉ thấy, trên một sô pha to rộng, Bạch Dạ mặt vô biểu tình ngồi ở chỗ kia, trong tròng mắt u lạnh, thật sự gọi người nhìn không ra giờ phút này anh suy nghĩ cái gì.
“Cùng Bạch Dạ khiêu vũ hả??” Mộ Thần Hiên một bên vừa nghe, lập tức hứng thú như là tiêm máu gà: “Tuyết Vi, mau đi, dù sao trước kia anh ta là huấn luyện viên của cô, khẳng định cô không xa lạ gì đối với anh ta. Tên Bạch Dạ kia vẫn luôn nói sẽ không khiêu vũ, ha, lần này, rốt cuộc tôi có thể xem anh ta xấu mặt.” Nói xong, anh cùng binh đoàn thứ nhất cùng nhau liên thủ lôi kéo Tuyết Vi đang đần độn, túm cô tới chỗ Bạch Dạ.
Một khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ nổi lên trắng, Tuyết Vi không biết làm sao nhìn quanh người túm mình.
Không, không……
Không cần……
Trái tim khẩn trương cấp tốc nhảy lên, cô gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Dạ cách đó không xa, trong ánh mắt có kháng cự khó nén ……
‘ huấn luyện viên Bạch, anh sẽ khiêu vũ sao? ’
‘Thế nào? ’
Đó là bốn năm trước, mới vừa khai giảng không lâu, trong trường học liền tổ chức vũ hội, Tuyết Vi khó khăn mới tìm được Bạch Dạ: ‘ tôi, tôi không biết nhảy khiêu vũ xã giao, huấn luyện viên Bạch, anh có thể dạy cho tôi hay không. ’
'Không biết nhảy, không nên nhảy.’
‘Nhưng mà... Chính là như vậy có thể có vẻ thực khác người hay không? Tất cả mọi người đều muốn mượn vũ hội này giao lưu bằng hữu, tôi cũng muốn ……’
Năm đó tính cách Tuyết Vi căn bản không khép kín giống bây giờ, cô thời thời khắc khắc đều khát vọng giao lưu bằng hữu, càng thêm khát vọng dung nhập bên trong tập thể.
Có lẽ là cảm thấy cô gái này có chút đáng thương; lại có lẽ là bị cô gái này hồn nhiên làm cảm động, Bạch Dạ chỉ do dự một lát, liền cấp ra đáp án: ‘ hôm nay tám giờ tối chờ tôi ở phòng học vũ đạo. ’
‘ tốt! Cảm ơn anh, huấn luyện viên Bạch, cảm ơn……’
Một đêm kia, Bạch Dạ tay cầm tay dạy Tuyết Vi bốn tiếng đồng hồ khiêu vũ xã giao.
Ở dưới ánh trăng cùng ánh đèn chiếu rọi phòng vũ đạo tối tăm, người đàn ông này vốn ưu tú dường như lại tăng thêm một cái hào quang đa tài đa nghệ.
Trong một đêm này, Tuyết Vi vốn sùng bái đối với anh, ở bên trong vô hình lại tăng thêm vài phần.
Kéo đàn violon, dương cầm, khiêu vũ xã giao, chờ từ từ, đối với người đàn ông này mà nói, mọi thứ đều có thể, chỉ là xem anh nguyện ý muốn triển lộ hay không thôi.
Có thể nói là, người thầy đầu tiên dạy khiêu vũ xã giao trong đời cô; bạn nhảy đầu tiên chính là Bạch Dạ……
“Tới, Dạ, tuy nói Tuyết Vi trước kia là học sinh của cậu, nhưng bây giờ cô ta là người ‘ nhà ’ chúng tôi, cô ta cũng là nữ binh xinh đẹp nhất của nhà chúng tôi, bây giờ cô ta tới bồi cậu khiêu vũ, lúc này xem như cậu gặp vận đào hoa rồi!” Mộ Thần Hiên cười xấu xa nháy mắt vài cái với Bạch Dạ.
Nữ binh binh đoàn thứ nhất ở một bên khó chịu lẩm bẩm: “Bạch tướng quân cũng là đẹp trai nhất binh đoàn thứ nhất chúng tôi, rốt cuộc là ai gặp vận đào hoa, hừ!!”
“này!! Dạ, vì sao cậu còn ngồi bất động hả? Không phải là chờ nữ binh của nhà chúng tôi tới mời cậu khiêu vũ hả?” Thấy Bạch Dạ chậm chạp chưa động, Mộ Thần Hiên bất mãn nhíu mày.
Lúc này Bạch Dạ mới chậm rãi từ trên sô pha ngồi dậy, chậm rãi đi tới trước mặt Tuyết Vi. “mời.” Lễ phép vươn tay, một đôi con ngươi thâm thúy trong không hề có nửa điểm độ ấm……
Tim Tuyết Vi trong nháy mắt liền nhắc tới cổ họng, bước chân, theo bản năng lui một chút về phía sau.
“Làm sao vậy?” Người chung quanh thấy cô lùi bước, sôi nổi lộ ra biểu tình nghi hoặc.
Không khỏi làm người khác khả nghi, cô miễn cưỡng nặn ra khuôn mặt tươi cười: “Xin, xin lỗi, tôi…… Sẽ không khiêu vũ.”
Vươn tay đi, chậm rãi, chậm rãi thu trở về, Bạch Dạ liền như vậy lẳng lặng nhìn chằm chằm mặt Tuyết Vi đang nhìn, trong ánh mắt như cũ là gọi người nhìn không thấu ánh sáng……
“Sẽ không khiêu vũ? Này đã có thể khó làm.” Tên kia lộ ra biểu tình khó xử.
Lúc này, nhóm nữ binh binh đoàn thứ nhất xem như mất hứng rồi.
Nhưng ai ngờ……
“Sẽ không nhảy thì không nhảy đi, dù sao Dạ cũng sẽ không nhảy. Các người họp thành một đôi, vừa vặn tốt. Ha……” Xem náo nhiệt chính là không chê chuyện lớn, Mộ Thần Hiên ồn ào dường như đẩy hai người kia một chút.
Hai người lảo đảo liền vọt hai bước về sân nhảy.
“Đến đây đi.”
Bên tai, truyền đến giọng nói Bạch Dạ gần như u lạnh, Tuyết Vi chậm rãi nâng lên mi mắt, nhìn anh liếc mắt một cái. Tay nhỏ đột nhiên nắm chặt nắm tay, bước nhanh đi đến sân nhảy.
Nhưng mới vừa đi không được hai bước……
Hai tròng mắt cô chợt lóe, chân trái trợt chân …… “Ai da.” Một cái mông an vị ở trên mặt đất.
“Vi……” Bạch Dạ vừa muốn đỡ cô lên, lại ở trong lúc vô tình đối diện con ngươi cô đông lạnh, đã hiểu được hết thảy……
“Tuyết Vi, Tuyết Vi, cô không sao chứ??” Thấy thế, Mộ Thần Hiên cùng vài người binh đoàn thứ nhất bước nhanh chạy tới.
Cô chật vật từ trên mặt đất đứng lên: “Ha hả, tôi không có việc gì, chỉ là chân có chút trật rồi mà thôi. Xem ra…… Vô phúc cùng Bạch tướng quân khiêu vũ rồi.”
Tuyết Vi là người nhà họ Tuyết!!
Đối mặt này, Tuyết Vi hoàn toàn không để bụng, bởi vì mỗi người đều có ‘ mục đích ’ mỗi người, cô…… Đồng dạng cũng có!
Chỉ là nói……
Thời gian sẽ chứng minh rốt cuộc bọn họ có phải người cùng thuyền hay không!!
Hai người vừa trò chuyện vừa đẩy ra cửa lớn sảnh B ……
“Nha!!!” Tùy theo, một tiếng thét chói tai truyền đến.
Chỉ thấy, một cái hoa cầu màu đỏ không lệch không chính hạ xuống trên đỉnh đầu Tuyết Vi.
Cô theo bản năng duỗi tay tiếp được cái hoa cầu bay tới ngoài ý muốn kia, ánh mắt mờ mịt cùng Mộ Thần Hiên nhìn nhau ……
“đây là thứ gì??” Mộ Thần Hiên nghi hoặc gãi gãi đầu.
“A, tôi cũng không biết.” Tuyết Vi bất đắc dĩ cười cười.
Một người nữ binh mặc quân phục binh đoàn thứ nhất thấy thế vội vàng chạy tới: “Ngượng ngùng, ngượng ngùng, Mộ tướng quân, còn có đồng chí này. Chúng tôi chơi trò chơi, không có nện vào các người đi?”
“Không……” Tuyết Vi mỉm cười liền phải đem hoa cầu trở về.
“Từ từ!!!!” Lúc này, một tiếng la vội vàng truyền đến.
Chỉ thấy, cách đó không xa, một người đàn ông cười xấu xa nói: “Đã đánh cuộc thì phải chịu thua. Bây giờ hoa cầu dừng ở trên tay ai, chính là người đó!!”
“Chính là, cô ta không phải người binh đoàn thứ nhất chúng tôi!!!”
“Không phải thì thế nào??? Dù sao hoa cầu dừng ở trên tay người ta, chính là người ta. Hắc, ai bảo các người không có việc gì chơi tâm kế, xong rồi đi? Lúc này tiện nghi cho người ngoài đi? Ha ha ha ha……”
“Hừ!!!” Mỗi người trong nhóm nữ binh lộ ra biểu tình không cam lòng.
Nhưng nghe giữa bọn họ đối thoại, Tuyết Vi càng là vẻ mặt mờ mịt……
“Đồng chí, cô tốt.” Người đàn ông kia chậm rãi đi tới trước mặt cô: “Chúng tôi chơi trò chơi, bây giờ, cô nhận được hoa cầu, như vậy chúc mừng cô, cô có thể cùng Bạch tướng quân của nhà chúng tôi …… Cùng khiêu vũ, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm một thuở.”
Cùng Bạch Dạ…… Khiêu vũ?!!
Thân mình Tuyết Vi ngẩn ra, đôi con ngươi khẽ nhếch theo bản năng tìm kiếm bóng dáng Bạch Dạ ở chỗ tụ tập binh đoàn thứ nhất ……
Chỉ thấy, trên một sô pha to rộng, Bạch Dạ mặt vô biểu tình ngồi ở chỗ kia, trong tròng mắt u lạnh, thật sự gọi người nhìn không ra giờ phút này anh suy nghĩ cái gì.
“Cùng Bạch Dạ khiêu vũ hả??” Mộ Thần Hiên một bên vừa nghe, lập tức hứng thú như là tiêm máu gà: “Tuyết Vi, mau đi, dù sao trước kia anh ta là huấn luyện viên của cô, khẳng định cô không xa lạ gì đối với anh ta. Tên Bạch Dạ kia vẫn luôn nói sẽ không khiêu vũ, ha, lần này, rốt cuộc tôi có thể xem anh ta xấu mặt.” Nói xong, anh cùng binh đoàn thứ nhất cùng nhau liên thủ lôi kéo Tuyết Vi đang đần độn, túm cô tới chỗ Bạch Dạ.
Một khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ nổi lên trắng, Tuyết Vi không biết làm sao nhìn quanh người túm mình.
Không, không……
Không cần……
Trái tim khẩn trương cấp tốc nhảy lên, cô gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Dạ cách đó không xa, trong ánh mắt có kháng cự khó nén ……
‘ huấn luyện viên Bạch, anh sẽ khiêu vũ sao? ’
‘Thế nào? ’
Đó là bốn năm trước, mới vừa khai giảng không lâu, trong trường học liền tổ chức vũ hội, Tuyết Vi khó khăn mới tìm được Bạch Dạ: ‘ tôi, tôi không biết nhảy khiêu vũ xã giao, huấn luyện viên Bạch, anh có thể dạy cho tôi hay không. ’
'Không biết nhảy, không nên nhảy.’
‘Nhưng mà... Chính là như vậy có thể có vẻ thực khác người hay không? Tất cả mọi người đều muốn mượn vũ hội này giao lưu bằng hữu, tôi cũng muốn ……’
Năm đó tính cách Tuyết Vi căn bản không khép kín giống bây giờ, cô thời thời khắc khắc đều khát vọng giao lưu bằng hữu, càng thêm khát vọng dung nhập bên trong tập thể.
Có lẽ là cảm thấy cô gái này có chút đáng thương; lại có lẽ là bị cô gái này hồn nhiên làm cảm động, Bạch Dạ chỉ do dự một lát, liền cấp ra đáp án: ‘ hôm nay tám giờ tối chờ tôi ở phòng học vũ đạo. ’
‘ tốt! Cảm ơn anh, huấn luyện viên Bạch, cảm ơn……’
Một đêm kia, Bạch Dạ tay cầm tay dạy Tuyết Vi bốn tiếng đồng hồ khiêu vũ xã giao.
Ở dưới ánh trăng cùng ánh đèn chiếu rọi phòng vũ đạo tối tăm, người đàn ông này vốn ưu tú dường như lại tăng thêm một cái hào quang đa tài đa nghệ.
Trong một đêm này, Tuyết Vi vốn sùng bái đối với anh, ở bên trong vô hình lại tăng thêm vài phần.
Kéo đàn violon, dương cầm, khiêu vũ xã giao, chờ từ từ, đối với người đàn ông này mà nói, mọi thứ đều có thể, chỉ là xem anh nguyện ý muốn triển lộ hay không thôi.
Có thể nói là, người thầy đầu tiên dạy khiêu vũ xã giao trong đời cô; bạn nhảy đầu tiên chính là Bạch Dạ……
“Tới, Dạ, tuy nói Tuyết Vi trước kia là học sinh của cậu, nhưng bây giờ cô ta là người ‘ nhà ’ chúng tôi, cô ta cũng là nữ binh xinh đẹp nhất của nhà chúng tôi, bây giờ cô ta tới bồi cậu khiêu vũ, lúc này xem như cậu gặp vận đào hoa rồi!” Mộ Thần Hiên cười xấu xa nháy mắt vài cái với Bạch Dạ.
Nữ binh binh đoàn thứ nhất ở một bên khó chịu lẩm bẩm: “Bạch tướng quân cũng là đẹp trai nhất binh đoàn thứ nhất chúng tôi, rốt cuộc là ai gặp vận đào hoa, hừ!!”
“này!! Dạ, vì sao cậu còn ngồi bất động hả? Không phải là chờ nữ binh của nhà chúng tôi tới mời cậu khiêu vũ hả?” Thấy Bạch Dạ chậm chạp chưa động, Mộ Thần Hiên bất mãn nhíu mày.
Lúc này Bạch Dạ mới chậm rãi từ trên sô pha ngồi dậy, chậm rãi đi tới trước mặt Tuyết Vi. “mời.” Lễ phép vươn tay, một đôi con ngươi thâm thúy trong không hề có nửa điểm độ ấm……
Tim Tuyết Vi trong nháy mắt liền nhắc tới cổ họng, bước chân, theo bản năng lui một chút về phía sau.
“Làm sao vậy?” Người chung quanh thấy cô lùi bước, sôi nổi lộ ra biểu tình nghi hoặc.
Không khỏi làm người khác khả nghi, cô miễn cưỡng nặn ra khuôn mặt tươi cười: “Xin, xin lỗi, tôi…… Sẽ không khiêu vũ.”
Vươn tay đi, chậm rãi, chậm rãi thu trở về, Bạch Dạ liền như vậy lẳng lặng nhìn chằm chằm mặt Tuyết Vi đang nhìn, trong ánh mắt như cũ là gọi người nhìn không thấu ánh sáng……
“Sẽ không khiêu vũ? Này đã có thể khó làm.” Tên kia lộ ra biểu tình khó xử.
Lúc này, nhóm nữ binh binh đoàn thứ nhất xem như mất hứng rồi.
Nhưng ai ngờ……
“Sẽ không nhảy thì không nhảy đi, dù sao Dạ cũng sẽ không nhảy. Các người họp thành một đôi, vừa vặn tốt. Ha……” Xem náo nhiệt chính là không chê chuyện lớn, Mộ Thần Hiên ồn ào dường như đẩy hai người kia một chút.
Hai người lảo đảo liền vọt hai bước về sân nhảy.
“Đến đây đi.”
Bên tai, truyền đến giọng nói Bạch Dạ gần như u lạnh, Tuyết Vi chậm rãi nâng lên mi mắt, nhìn anh liếc mắt một cái. Tay nhỏ đột nhiên nắm chặt nắm tay, bước nhanh đi đến sân nhảy.
Nhưng mới vừa đi không được hai bước……
Hai tròng mắt cô chợt lóe, chân trái trợt chân …… “Ai da.” Một cái mông an vị ở trên mặt đất.
“Vi……” Bạch Dạ vừa muốn đỡ cô lên, lại ở trong lúc vô tình đối diện con ngươi cô đông lạnh, đã hiểu được hết thảy……
“Tuyết Vi, Tuyết Vi, cô không sao chứ??” Thấy thế, Mộ Thần Hiên cùng vài người binh đoàn thứ nhất bước nhanh chạy tới.
Cô chật vật từ trên mặt đất đứng lên: “Ha hả, tôi không có việc gì, chỉ là chân có chút trật rồi mà thôi. Xem ra…… Vô phúc cùng Bạch tướng quân khiêu vũ rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.