Nữ Xứng Độc Ác Quá Đáng Yêu, Nhóm Bệnh Kiều Đều Muốn Sủng
Chương 30: Đây Là Yêu Thầm Sâu Sắc
Kỳ Mộc
25/04/2024
Tạ Đình Kha sẽ không quan tâm đến sự sống chết của Tạ Thời Diên.
Lần này Tạ Thời Diên không bị ông Bạch nhắm tới cũng nhờ tổng giám đốc Bạch không sao, chính anh đã ngăn cản chuyện này.
“Hay cho câu đánh chết.” Tạ Thời Diên nhìn chằm chằm ngôi nhà đằng xa, người ngang ngược hơn cô cũng không có mấy đâu.
“Đây không phải là xã hội pháp quyền sao?” Cô cố ý hỏi.
Thư ký Tiêu hơi nâng cằm, giọng điệu nghiêm túc nghe rất lạnh lùng.
“Pháp luật chỉ có thể kiểm soát những người bình thường, nhưng khi quyền lực vượt trên pháp luật thì pháp luật sẽ trở thành trò cười.”
Tạ Thời Diên vỗ tay: “Nói hay lắm, pháp luật chỉ có thể kiểm soát những người bình thường, vậy sao tôi đánh người ở cửa hàng đồ hiệu mà thư ký Tiêu lại có vẻ phẫn nộ thế nhỉ?”
Thư ký Tiêu cứng họng.
“Đừng để ý những chuyện đại tiểu thư đây làm, cũng đừng chỉ trỏ bất cứ chuyện gì đại tiểu thư đây làm, hiểu chưa?” Tạ Thời Diên quay đầu nở một nụ cười ngọt ngào, đôi mắt cười cong cong như trăng khuyết, trông vô cùng thân thiện.
Nhưng thư ký Tiêu lại nhìn thấy sự lạnh lẽo tỏa ra trong mắt cô gái.
Cô có thể kiềm chế tính xấu trước mặt Bạch Gia Thuật, có thể cố gắng duy trì thiết lập nhân vật phù hợp trước mặt đối tượng công lược.
Nhưng cô không có kiên nhẫn để nói nhảm với đám NPC.
“Ai chọc tôi không vui, tôi muốn đánh ai thì đánh, ai muốn đánh chết tôi, tôi sẽ bẻ gãy đầu người đó, tôi mãi mãi là người chiến thắng.”
Thư ký Tiêu không biết Tạ Thời Diên nghiêm túc hay chỉ nói đùa.
Cô thích cười, nụ cười ngọt ngào và trong trẻo, bất kể có chuyện gì xảy ra, cô vẫn tủm tỉm cười nói.
Nhưng nhìn kỹ, mắt cô lại rất lạnh lẽo.
Thư ký Tiêu biết ngoan rồi, không dám nhắc tới những lời mà người nhà họ Bạch nói để bảo vệ Tạ Viện Viện ra chọc tức Tạ Thời Diên nữa.
Tạ Thời Diên đi dạo khắp xung quanh, nơi nào có cảnh đẹp cô lại cầm điện thoại tìm góc tự sướng.
Cô tìm góc độ đẹp nhất, chụp lại khuôn mặt xinh đẹp 360 độ không có góc chết của mình.
Cô gửi ảnh tự sướng xinh đẹp của mình cho Tạ Đình Kha rồi tiện tay mở phần mềm mạng xã hội.
Thư ký Tiêu là fan não tàn số hai của Tạ Viện Viện.
Vậy fan não tàn số một của cô ta là ai?
Tất nhiên là vị đại thiếu gia kia rồi.
Cô mở trang chủ mạng xã hội của [Bùi Diệu].
Bùi Diệu, con trai của một cán bộ cấp cao nổi tiếng ở nước K.
Tổ tiên ba đời đều lập công trong quân đội, trưởng bối trong gia tộc là những cán bộ lão thành tới cả tổng thống cũng phải đích thân đến thăm hỏi hàng năm.
Con cháu nhà họ Bùi rất đông, trên Bùi Diệu có mấy anh chị, dưới còn có em trai em gái, cậu ta xếp ở giữa, địa vị hơi khó xử, nhưng lại là người được các trưởng bối yêu thương nhất.
Năm 15 tuổi, đại thiếu gia bị ông nội nhà họ Bùi đưa vào trại lính đặc biệt rèn luyện trong ba năm.
Sau khi được tự do cậu ta bắt đầu buông thả bản thân.
Thích đến hộp đêm chơi, thích đua xe, thích mọi môn thể thao mạo hiểm như lướt sóng, cưỡi ngựa, trượt tuyết.
Cuộc sống mà Bùi Diệu chia sẻ trên mạng chủ yếu là khoe những chiếc xe đua đủ màu sắc và ảnh tự sướng.
Cậu ta rất khỏe mạnh, thể lực cường tráng.
Mặt mày kiêu ngạo, ngũ quan anh tuấn, kiểu tóc thời thượng, khí chất ngông cuồng phóng túng, khuôn mặt tinh xảo, nhìn kỹ thì có vài phần trẻ con, cũng có vài phần hoang dại.
Nhưng... kiến thức và tuổi tác của Bùi Diệu vẫn chưa đủ để biến cậu ta trở thành một kẻ độc tài đầy tham vọng.
Cậu ta không có ánh mắt sắc bén lạnh lùng như Tạ Đình Kha.
Cũng không có khí chất ôn hòa điềm đạm như Bạch Gia Thuật.
Cậu ta vẫn đang trong độ tuổi thanh xuân ngỗ ngược, tận tình phóng túng.
Tạ Thời Diên mở bức ảnh tự sướng trước gương của chàng trai trong phòng tập thể dục ra xem, rồi lại mở thêm vài bức ảnh cậu ta trượt tuyết.
Bùi Diệu rất thích mặc đồ trượt tuyết màu tím, mỗi bộ đồ trượt tuyết cao cấp đều có kiểu dáng khác nhau, nhưng màu sắc thì không đổi, ván trượt tuyết, kính trượt tuyết đều màu tím.
Cô nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Viện Viện ở bệnh viện, Tạ Viện Viện cũng mặc một chiếc váy màu tím.
“Chậc.”
Tạ Viện Viện thích màu tím.
Bùi Diệu cũng thích màu tím.
Đây quả là yêu thầm sâu sắc.
...
Mấy ngày này Bùi Diệu cực kỳ khó chịu, cậu ta đang kìm nén cơn giận mà không biết trút vào đâu.
Bạn bè đều trêu chọc, đây là lửa dục đốt người.
Bùi Diệu đá bạn một phát: “Đừng trêu tôi nữa, nếu ông già biết dục vọng của tôi bùng cháy sẽ lại ném tôi vào rừng sâu núi thẳm đấy, khó khăn lắm mới thoát khỏi nơi quỷ quái đó, nói thế nào cũng không thể quay lại được.”
“Nghe nói Bùi thiếu lại mua một chiếc xe mới?” Một thanh niên cười hỏi: “Vừa mở bán đầu năm nay, toàn cầu chỉ có một chiếc xe đua bạch kim này, đàn ông đều thích thứ này, trong giới đồn rằng Bùi thiếu mua xe để chuẩn bị làm quà theo đuổi phụ nữ.”
Lần này Tạ Thời Diên không bị ông Bạch nhắm tới cũng nhờ tổng giám đốc Bạch không sao, chính anh đã ngăn cản chuyện này.
“Hay cho câu đánh chết.” Tạ Thời Diên nhìn chằm chằm ngôi nhà đằng xa, người ngang ngược hơn cô cũng không có mấy đâu.
“Đây không phải là xã hội pháp quyền sao?” Cô cố ý hỏi.
Thư ký Tiêu hơi nâng cằm, giọng điệu nghiêm túc nghe rất lạnh lùng.
“Pháp luật chỉ có thể kiểm soát những người bình thường, nhưng khi quyền lực vượt trên pháp luật thì pháp luật sẽ trở thành trò cười.”
Tạ Thời Diên vỗ tay: “Nói hay lắm, pháp luật chỉ có thể kiểm soát những người bình thường, vậy sao tôi đánh người ở cửa hàng đồ hiệu mà thư ký Tiêu lại có vẻ phẫn nộ thế nhỉ?”
Thư ký Tiêu cứng họng.
“Đừng để ý những chuyện đại tiểu thư đây làm, cũng đừng chỉ trỏ bất cứ chuyện gì đại tiểu thư đây làm, hiểu chưa?” Tạ Thời Diên quay đầu nở một nụ cười ngọt ngào, đôi mắt cười cong cong như trăng khuyết, trông vô cùng thân thiện.
Nhưng thư ký Tiêu lại nhìn thấy sự lạnh lẽo tỏa ra trong mắt cô gái.
Cô có thể kiềm chế tính xấu trước mặt Bạch Gia Thuật, có thể cố gắng duy trì thiết lập nhân vật phù hợp trước mặt đối tượng công lược.
Nhưng cô không có kiên nhẫn để nói nhảm với đám NPC.
“Ai chọc tôi không vui, tôi muốn đánh ai thì đánh, ai muốn đánh chết tôi, tôi sẽ bẻ gãy đầu người đó, tôi mãi mãi là người chiến thắng.”
Thư ký Tiêu không biết Tạ Thời Diên nghiêm túc hay chỉ nói đùa.
Cô thích cười, nụ cười ngọt ngào và trong trẻo, bất kể có chuyện gì xảy ra, cô vẫn tủm tỉm cười nói.
Nhưng nhìn kỹ, mắt cô lại rất lạnh lẽo.
Thư ký Tiêu biết ngoan rồi, không dám nhắc tới những lời mà người nhà họ Bạch nói để bảo vệ Tạ Viện Viện ra chọc tức Tạ Thời Diên nữa.
Tạ Thời Diên đi dạo khắp xung quanh, nơi nào có cảnh đẹp cô lại cầm điện thoại tìm góc tự sướng.
Cô tìm góc độ đẹp nhất, chụp lại khuôn mặt xinh đẹp 360 độ không có góc chết của mình.
Cô gửi ảnh tự sướng xinh đẹp của mình cho Tạ Đình Kha rồi tiện tay mở phần mềm mạng xã hội.
Thư ký Tiêu là fan não tàn số hai của Tạ Viện Viện.
Vậy fan não tàn số một của cô ta là ai?
Tất nhiên là vị đại thiếu gia kia rồi.
Cô mở trang chủ mạng xã hội của [Bùi Diệu].
Bùi Diệu, con trai của một cán bộ cấp cao nổi tiếng ở nước K.
Tổ tiên ba đời đều lập công trong quân đội, trưởng bối trong gia tộc là những cán bộ lão thành tới cả tổng thống cũng phải đích thân đến thăm hỏi hàng năm.
Con cháu nhà họ Bùi rất đông, trên Bùi Diệu có mấy anh chị, dưới còn có em trai em gái, cậu ta xếp ở giữa, địa vị hơi khó xử, nhưng lại là người được các trưởng bối yêu thương nhất.
Năm 15 tuổi, đại thiếu gia bị ông nội nhà họ Bùi đưa vào trại lính đặc biệt rèn luyện trong ba năm.
Sau khi được tự do cậu ta bắt đầu buông thả bản thân.
Thích đến hộp đêm chơi, thích đua xe, thích mọi môn thể thao mạo hiểm như lướt sóng, cưỡi ngựa, trượt tuyết.
Cuộc sống mà Bùi Diệu chia sẻ trên mạng chủ yếu là khoe những chiếc xe đua đủ màu sắc và ảnh tự sướng.
Cậu ta rất khỏe mạnh, thể lực cường tráng.
Mặt mày kiêu ngạo, ngũ quan anh tuấn, kiểu tóc thời thượng, khí chất ngông cuồng phóng túng, khuôn mặt tinh xảo, nhìn kỹ thì có vài phần trẻ con, cũng có vài phần hoang dại.
Nhưng... kiến thức và tuổi tác của Bùi Diệu vẫn chưa đủ để biến cậu ta trở thành một kẻ độc tài đầy tham vọng.
Cậu ta không có ánh mắt sắc bén lạnh lùng như Tạ Đình Kha.
Cũng không có khí chất ôn hòa điềm đạm như Bạch Gia Thuật.
Cậu ta vẫn đang trong độ tuổi thanh xuân ngỗ ngược, tận tình phóng túng.
Tạ Thời Diên mở bức ảnh tự sướng trước gương của chàng trai trong phòng tập thể dục ra xem, rồi lại mở thêm vài bức ảnh cậu ta trượt tuyết.
Bùi Diệu rất thích mặc đồ trượt tuyết màu tím, mỗi bộ đồ trượt tuyết cao cấp đều có kiểu dáng khác nhau, nhưng màu sắc thì không đổi, ván trượt tuyết, kính trượt tuyết đều màu tím.
Cô nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Viện Viện ở bệnh viện, Tạ Viện Viện cũng mặc một chiếc váy màu tím.
“Chậc.”
Tạ Viện Viện thích màu tím.
Bùi Diệu cũng thích màu tím.
Đây quả là yêu thầm sâu sắc.
...
Mấy ngày này Bùi Diệu cực kỳ khó chịu, cậu ta đang kìm nén cơn giận mà không biết trút vào đâu.
Bạn bè đều trêu chọc, đây là lửa dục đốt người.
Bùi Diệu đá bạn một phát: “Đừng trêu tôi nữa, nếu ông già biết dục vọng của tôi bùng cháy sẽ lại ném tôi vào rừng sâu núi thẳm đấy, khó khăn lắm mới thoát khỏi nơi quỷ quái đó, nói thế nào cũng không thể quay lại được.”
“Nghe nói Bùi thiếu lại mua một chiếc xe mới?” Một thanh niên cười hỏi: “Vừa mở bán đầu năm nay, toàn cầu chỉ có một chiếc xe đua bạch kim này, đàn ông đều thích thứ này, trong giới đồn rằng Bùi thiếu mua xe để chuẩn bị làm quà theo đuổi phụ nữ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.