Nữ Xứng Độc Ác Quá Đáng Yêu, Nhóm Bệnh Kiều Đều Muốn Sủng
Chương 31: Đây Là Yêu Thầm Sâu Sắc (2)
Kỳ Mộc
25/04/2024
“Đúng không A Diệu, dạo này không thấy cậu yêu đương gì mà, cậu lại muốn theo đuổi ai vậy?” Bạn thân Thẩm Mộ cười khẩy, ném viên đá trên tay đi, phấn khích ghé sát lại gần.
“Còn ai được nữa, chính là mỹ nhân số một của nước K, bông hoa đã có chủ của chúng ta, tiểu thư Tạ Viện Viện chứ ai.” Một giọng nói khác vang lên, Ôn Húc Nham xắn cao tay áo sơ mi, lười biếng dựa vào ghế sofa, trong lòng ôm một cô hot girl đang nổi trên mạng.
Cô hot girl thân mật cọ khẽ mặt cậu ta, Ôn Húc Nham lắc đầu, trực tiếp đẩy người phụ nữ đến bên Bùi Diệu, tủm tỉm cười nói.
“Cục cưng à, nếu em có thể thay thế vị trí của Tạ Viện Viện trong lòng A Diệu, chiếc xe đua trị giá tám con số kia sẽ là của em đấy, em có muốn thử không?”
“Năm ngoái lúc Tạ Viện Viện tổ chức lễ trưởng thành A Diệu ở rừng sâu núi thẳm không về kịp nên định bù đắp tiếc nuối trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ mười chín của cô ấy phải không? A Diệu, cậu...” Thẩm Mộ lắc đầu, không biết nên đánh giá thế nào, do dự mãi cậu ta mới nói: “Cậu tặng đồ đắt tiền như vậy chắc sẽ không bị ông nội đánh đấy chứ? Bạch Gia Thuật thấy cậu tặng quà đắt tiền như vậy cho vị hôn thê của anh ta, liệu anh ta có để ý không?”
“Dù sao đều là người quen cả, có cần phải khiêm tốn chút không? Phụ nữ ấy mà, tặng đồ trang sức đá quý là đủ rồi, tặng xe đua làm gì.”
Bùi Diệu lười biếng co chân, cáu kỉnh bực bội nói: “Cậu nói lắm thế làm gì, có bảo cậu bỏ tiền đâu.”
Thẩm Mộ: “Cậu tặng cho Tạ Viện Viện quà đắt tiền như vậy, lỡ bị mấy tay săn tin chụp được, cậu đoán xem bên ngoài sẽ đánh giá nhà họ Bùi thế nào, ông già nhà cậu đã cảnh cáo chúng tôi rồi đấy, phải giám sát chặt chẽ để cậu không được khoe của, không được phung phí, không được xa xỉ...”
Còn chưa dứt lời Bùi Diệu đã tỏ vẻ cáu kỉnh hơn: “Cậu nghe lời ông già nhà tôi như vậy thì đến làm cháu nội ông ấy luôn đi.”
Thẩm Mộ cười đùa: “Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng phải xem ông già nhà họ Bùi có nhận tôi làm cháu đích tôn không đã.”
“Cút!” Bùi Diệu không vui, cầm cả chai rượu ném qua.
Thẩm Mộ đã quen nên tránh đi rất dễ.
Ôn Húc Nham véo mặt cô hot girl, nhắc nhở người phụ nữ nên làm gì trong bầu không khí như thế này.
Cô hot girl ở gần Bùi Diệu, nhìn khuôn mặt đẹp trai hoang dã, bất cần đời của cậu ta.
Cô ả như bị ma nhập, thân hình mềm mại dựa vào người chàng thanh niên, vòng tay qua cổ cậu ta: “Bùi thiếu, anh đừng tức giận mà, có gì từ từ nói.” Giọng nói ngọt ngào, nghe như muốn tan chảy cả trái tim.
Giọng nói ngọt ngào như vậy ——
Làm sắc mặt Bùi Diệu lập tức thay đổi.
Cậu ta đẩy người phụ nữ ra, cầm ly rượu vang đỏ trên bàn hắt thẳng vào mặt cô ả.
“Bùi thiếu... Á!”
Tiếng hét thất thanh vang lên, cô hot girl ướt như chuột lột.
“Ai cho phép cô dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi hả?” Bùi Diệu lạnh giọng: “Bị Tạ Thời Diên nhập đấy à!?”
Cái giọng điệu giả tạo như ma quỷ này.
Ghét nhất là giọng điệu giả tạo.
Ghét đám người phụ nữ giả vờ nũng nịu, ngọt ngào.
Không ai ngờ tới chuyện này.
Đám người bạn thân đều rất kinh ngạc.
“Cút ra ngoài!” Sắc mặt Bùi Diệu cực kỳ khó coi.
Cô hot girl nào dám ở lại nữa, cô ả không biết mình đã chọc phải đại thiếu gia tính khí thất thường này thế nào, chỉ đành ôm mặt khóc lóc chạy ra khỏi phòng riêng.
Bùi Diệu ném vỡ chai rượu, ánh mắt hung ác.
“Tạ Thời Diên khốn khiếp, đeo bám dai như đỉa, đến cả một cô hot girl đi tiếp rượu cũng là bản sao của Tạ Thời Diên!”
Đám bạn thân càng kinh ngạc hơn.
Không phải đang nhắc đến Tạ Viện Viện à, liên quan gì đến Tạ Thời Diên?
Chuyện này lạ thật.
À nhớ ra rồi, Bùi Diệu đã ra tay nghĩa hiệp, phá hỏng kế hoạch leo giường của đại tiểu thư nhà họ Tạ.
Từ đó hai người kết thù với nhau.
Đại thiếu gia nhà họ Bùi là một tên fan cuồng kiêm chủ tịch hội người hâm mộ của Tạ Viện Viện.
Tất nhiên cậu ta không ưa gì vị Tạ đại tiểu thư chỉ chăm chăm cướp mất vị hôn phu của Tạ Viện Viện rồi.
Mọi người đều đã hiểu nguồn cơn cơn giận của Bùi Diệu.
Không phải lửa dục đốt người.
Mà là ngọn lửa thịnh nộ.
Cơn thịnh nộ không thể trút lên người Tạ Thời Diên.
“Gần đây Tạ Thời Diên rất ngang ngược, ngay cả tổng giám đốc Tạ cũng không làm gì được cô ta.” Ôn Húc Nham cực thích hóng chuyện: “A Diệu, đây là chuyện tốt mà, Tạ Thời Diên thích tổng giám đốc Bạch, cậu thích Tạ Viện Viện, đợi đến khi tổng giám đốc Bạch rơi vào vòng tay Tạ Thời Diên thì cậu cũng sẽ ôm được mỹ nhân về nhà, cậu phải ủng hộ Tạ Thời Diên theo đuổi tổng giám đốc Bạch chứ.”
“Tốt cái nỗi gì, Viện Viện và Bạch Gia Thuật có hôn ước, liên quan gì đến đồ tiểu tam Tạ Thời Diên?” Bùi Diệu không vui.
“Còn ai được nữa, chính là mỹ nhân số một của nước K, bông hoa đã có chủ của chúng ta, tiểu thư Tạ Viện Viện chứ ai.” Một giọng nói khác vang lên, Ôn Húc Nham xắn cao tay áo sơ mi, lười biếng dựa vào ghế sofa, trong lòng ôm một cô hot girl đang nổi trên mạng.
Cô hot girl thân mật cọ khẽ mặt cậu ta, Ôn Húc Nham lắc đầu, trực tiếp đẩy người phụ nữ đến bên Bùi Diệu, tủm tỉm cười nói.
“Cục cưng à, nếu em có thể thay thế vị trí của Tạ Viện Viện trong lòng A Diệu, chiếc xe đua trị giá tám con số kia sẽ là của em đấy, em có muốn thử không?”
“Năm ngoái lúc Tạ Viện Viện tổ chức lễ trưởng thành A Diệu ở rừng sâu núi thẳm không về kịp nên định bù đắp tiếc nuối trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ mười chín của cô ấy phải không? A Diệu, cậu...” Thẩm Mộ lắc đầu, không biết nên đánh giá thế nào, do dự mãi cậu ta mới nói: “Cậu tặng đồ đắt tiền như vậy chắc sẽ không bị ông nội đánh đấy chứ? Bạch Gia Thuật thấy cậu tặng quà đắt tiền như vậy cho vị hôn thê của anh ta, liệu anh ta có để ý không?”
“Dù sao đều là người quen cả, có cần phải khiêm tốn chút không? Phụ nữ ấy mà, tặng đồ trang sức đá quý là đủ rồi, tặng xe đua làm gì.”
Bùi Diệu lười biếng co chân, cáu kỉnh bực bội nói: “Cậu nói lắm thế làm gì, có bảo cậu bỏ tiền đâu.”
Thẩm Mộ: “Cậu tặng cho Tạ Viện Viện quà đắt tiền như vậy, lỡ bị mấy tay săn tin chụp được, cậu đoán xem bên ngoài sẽ đánh giá nhà họ Bùi thế nào, ông già nhà cậu đã cảnh cáo chúng tôi rồi đấy, phải giám sát chặt chẽ để cậu không được khoe của, không được phung phí, không được xa xỉ...”
Còn chưa dứt lời Bùi Diệu đã tỏ vẻ cáu kỉnh hơn: “Cậu nghe lời ông già nhà tôi như vậy thì đến làm cháu nội ông ấy luôn đi.”
Thẩm Mộ cười đùa: “Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng phải xem ông già nhà họ Bùi có nhận tôi làm cháu đích tôn không đã.”
“Cút!” Bùi Diệu không vui, cầm cả chai rượu ném qua.
Thẩm Mộ đã quen nên tránh đi rất dễ.
Ôn Húc Nham véo mặt cô hot girl, nhắc nhở người phụ nữ nên làm gì trong bầu không khí như thế này.
Cô hot girl ở gần Bùi Diệu, nhìn khuôn mặt đẹp trai hoang dã, bất cần đời của cậu ta.
Cô ả như bị ma nhập, thân hình mềm mại dựa vào người chàng thanh niên, vòng tay qua cổ cậu ta: “Bùi thiếu, anh đừng tức giận mà, có gì từ từ nói.” Giọng nói ngọt ngào, nghe như muốn tan chảy cả trái tim.
Giọng nói ngọt ngào như vậy ——
Làm sắc mặt Bùi Diệu lập tức thay đổi.
Cậu ta đẩy người phụ nữ ra, cầm ly rượu vang đỏ trên bàn hắt thẳng vào mặt cô ả.
“Bùi thiếu... Á!”
Tiếng hét thất thanh vang lên, cô hot girl ướt như chuột lột.
“Ai cho phép cô dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi hả?” Bùi Diệu lạnh giọng: “Bị Tạ Thời Diên nhập đấy à!?”
Cái giọng điệu giả tạo như ma quỷ này.
Ghét nhất là giọng điệu giả tạo.
Ghét đám người phụ nữ giả vờ nũng nịu, ngọt ngào.
Không ai ngờ tới chuyện này.
Đám người bạn thân đều rất kinh ngạc.
“Cút ra ngoài!” Sắc mặt Bùi Diệu cực kỳ khó coi.
Cô hot girl nào dám ở lại nữa, cô ả không biết mình đã chọc phải đại thiếu gia tính khí thất thường này thế nào, chỉ đành ôm mặt khóc lóc chạy ra khỏi phòng riêng.
Bùi Diệu ném vỡ chai rượu, ánh mắt hung ác.
“Tạ Thời Diên khốn khiếp, đeo bám dai như đỉa, đến cả một cô hot girl đi tiếp rượu cũng là bản sao của Tạ Thời Diên!”
Đám bạn thân càng kinh ngạc hơn.
Không phải đang nhắc đến Tạ Viện Viện à, liên quan gì đến Tạ Thời Diên?
Chuyện này lạ thật.
À nhớ ra rồi, Bùi Diệu đã ra tay nghĩa hiệp, phá hỏng kế hoạch leo giường của đại tiểu thư nhà họ Tạ.
Từ đó hai người kết thù với nhau.
Đại thiếu gia nhà họ Bùi là một tên fan cuồng kiêm chủ tịch hội người hâm mộ của Tạ Viện Viện.
Tất nhiên cậu ta không ưa gì vị Tạ đại tiểu thư chỉ chăm chăm cướp mất vị hôn phu của Tạ Viện Viện rồi.
Mọi người đều đã hiểu nguồn cơn cơn giận của Bùi Diệu.
Không phải lửa dục đốt người.
Mà là ngọn lửa thịnh nộ.
Cơn thịnh nộ không thể trút lên người Tạ Thời Diên.
“Gần đây Tạ Thời Diên rất ngang ngược, ngay cả tổng giám đốc Tạ cũng không làm gì được cô ta.” Ôn Húc Nham cực thích hóng chuyện: “A Diệu, đây là chuyện tốt mà, Tạ Thời Diên thích tổng giám đốc Bạch, cậu thích Tạ Viện Viện, đợi đến khi tổng giám đốc Bạch rơi vào vòng tay Tạ Thời Diên thì cậu cũng sẽ ôm được mỹ nhân về nhà, cậu phải ủng hộ Tạ Thời Diên theo đuổi tổng giám đốc Bạch chứ.”
“Tốt cái nỗi gì, Viện Viện và Bạch Gia Thuật có hôn ước, liên quan gì đến đồ tiểu tam Tạ Thời Diên?” Bùi Diệu không vui.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.