Nữ Xứng Độc Ác Quá Đáng Yêu, Nhóm Bệnh Kiều Đều Muốn Sủng

Chương 32: Tôi Không Có Gan Thông Đồng Với Đại Tiểu Thư Nhà Họ Tạ Đâu

Kỳ Mộc

25/04/2024

Cậu ta lại nhớ đến bộ dạng như ma nhập của Tạ Thời Diên.

Lạ thật, rõ ràng là cảm thấy rất chán ghét nhưng kỳ lạ thay để khiến cậu ta có ấn tượng sâu sắc.

Khi cô gái mở mắt, ngẩng đầu nhìn cậu ta.

Mái tóc dài ngang eo xõa xuống sau vai.

Đôi mắt trong veo chất chứa yêu khí, đầy vẻ bối rối và tò mò.

Cô ngây thơ mờ mịt, lê bước chân trần về phía cậu ta.

Cô ngửi mùi hương trên người cậu ta, hệt như một con vật nhỏ vừa mới tỉnh dậy, đang quan sát thế giới loài người, tìm kiếm thức ăn.

Còn cậu ta - vừa hay trở thành thức ăn được cô lựa chọn.

Tạ Thời Diên, Tạ Thời Diên...

Lời cuối cùng cô để lại hôm đó mới là ngọn nguồn của cơn thịnh nộ.

Người phụ nữ điên đó vừa có ý đồ xấu với anh Gia Thuật lại vừa mặt dày nói muốn ngủ với cậu ta, còn bảo sẽ chờ xem sau này cậu ta yêu cô thế nào.

Bệnh thần kinh, chẳng khác gì đồ ngu ngốc không thể nói lý!

Cậu ta yêu ai chẳng được, thần kinh à mà yêu Tạ Thời Diên?

Nghe đến tên thôi là cậu ta đã muốn bóp chết cô rồi, sao có thể yêu cô được?

“Tạ Thời Diên là đồ đầu óc có vấn đề, đến cả Tạ Đình Kha cũng dám quyến rũ, không sợ ngày nào đó Tạ Đình Kha bán cô ta đi sao.”

“Quyến rũ thế nào cơ?” Ôn Húc Nham cười xấu xa, tò mò hỏi.

Bùi Diệu lại nghĩ đến ánh mắt Tạ Thời Diên nhìn Tạ Đình Kha, hai chữ anh trai quấn quýt như mật tan trong miệng.

“Cậu thử đi quyến rũ Tạ Thời Diên là biết ngay, Tạ Thời Diên thích đàn ông đẹp trai, vóc dáng cũng phải đẹp, cái tính này của cậu, cô ta nhìn chắc sẽ thích đấy.”



Ôn Húc Nham vội vàng lắc đầu: “Thôi đi, tôi không dám quyến rũ đại tiểu thư nhà họ Tạ đâu, lỡ bị cô ta bám riết không buông thì sao, tôi không muốn bị chuốc thuốc, mà tổng giám đốc Bạch đã xuất viện chưa?”

Bùi Diệu gãi đầu, theo lý mà nói, cậu ta nên đến bệnh viện thăm Bạch Gia Thuật, nhưng tâm trạng cậu ta bị Tạ Thời Diên làm ảnh hưởng nên mấy ngày nay không nghĩ đến chuyện đó.

“Ù ù...”

Điện thoại trên bàn rung lên.

Là điện thoại của Bùi Diệu.

Cậu ta mở ra xem, có thông báo mới.

Giống như những cậu ấm cô chiêu cùng tuổi, thỉnh thoảng cậu ta cũng đăng tải cuộc sống của mình lên mạng xã hội.

Thường có người đăng bình luận gọi cậu ta là chồng.

Cậu ta thấy những người đó giống hệt Tạ Thời Diên, đều là những kẻ ngu ngốc đầu óc có vấn đề.

Cậu ta không hứng thú với bất cứ bình luận nào.

Cũng đã cài đặt không nhận nhắn tin riêng.

Tài khoản của cậu ta chỉ theo dõi một mình Tạ Viện Viện.

Nhưng tối nay xuất hiện một ID cực kỳ nổi bật, người đó để lại cho cậu ta một biểu tượng cảm xúc, trực tiếp được ghim lên đầu trang.

Một biểu tượng mặt cười mỉm.

Nhìn thế nào cũng rất kỳ quái.

Bùi Diệu có một dự cảm không lành, lập tức nhấp vào trang chủ của đối phương.

Chỉ có một bức ảnh đập vào mắt.

Cô gái có mái tóc đen dài xách chiếc túi da cá sấu, mặc chiếc váy dài bằng vải dệt kim màu trắng đắt tiền.

Lớp trang điểm không chê vào đâu được, nụ cười trên môi rất hoàn hảo, đôi môi căng mọng quyến rũ hơi cong lên, ngây thơ xinh đẹp.



Một tấm ảnh selfie cực kỳ gợi cảm.

Mùi vị đó như muốn tràn ra khỏi màn hình.

“...”

Dù khuôn mặt này có hóa thành tro Bùi Diệu cũng nhận ra.

“A Diệu, xem gì mà nhìn chăm chú thế.” Ôn Húc Nham ghé sát lại, cậu ta tỏ vẻ không vui: “Được lắm A Diệu, giấu ảnh của mỹ nhân, lén lút ngắm một mình à.”

“Đây là ai mà đẹp thế, cho tôi xem với nào.” Cậu ta trực tiếp giật lấy điện thoại.

“Đây là ai mà nhìn quen thể nhỉ.” Đám bạn thân đều xúm lại, một người hô lên: “Ôi chao, đẹp quá trời ạ, tỷ lệ eo hông hoàn hảo, dáng người không thua gì siêu mẫu.”

Nói xong sắc mặt cậu ta lập tức thay đổi, vẻ mặt như nhìn thấy ma: “Đây... đây không phải là Tạ Thời Diên sao!?”

“Tạ Thời Diên?” Ôn Húc Nham nhìn kỹ lại: “Background chụp ảnh của cô ta trông rất quen.” Phong cách trang trí này vô cùng tao nhã thanh lịch, phong cách sặc mùi thi thư.

Một gã thương nhân máu lạnh như Tạ Đình Kha sẽ không biến ngôi nhà của mình thành nơi có bầu không khí thế này.

Tạ Thời Diên không chỉ chụp một tấm, lướt sang còn thấy năm sáu tấm nữa.

Cô thật sự rất tự luyến.

Mỗi góc độ đều phải chụp cận cảnh khuôn mặt tuyệt đẹp, tạo dáng kệch cỡm.

Cô có rất nhiều antifan, cả đám kéo tới mắng chửi chuyện cô đánh người ở trung tâm thương mại, leo giường vân vân.

Tạ Thời Diên trực tiếp block hết antifan.

Cô chỉ đắm chìm trong thế giới của riêng mình, không quan tâm đến tiếng nghị luận bên ngoài.

“Không ngờ Tạ Thời Diên lại tự luyến như vậy.” Ôn Húc Nham bật cười: “Có vẻ tâm trạng cô ta đang rất tốt.”

“Cô ta chạy đến nhà Bạch Gia Thuật rồi, sao tâm trạng lại không tốt được.” Bùi Diệu nghiến răng nghiến lợi, giật lại điện thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Xứng Độc Ác Quá Đáng Yêu, Nhóm Bệnh Kiều Đều Muốn Sủng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook