Chương 36: Lần đầu tiên đáp lại (H nhẹ)
Nhiên Dư
17/09/2024
Editor: Gypsy
*
Động tác cậu đè tay cô đi xoa xoa có chút thô lỗ, cậu cũng theo đó mà thở dốc.
Rất nhanh, khối thịt thật dài kia chống quần lót lên toàn bộ, cậu kéo xuống một chút, toàn bộ côn thịt nhảy ra, đập vào tay cô.
Hạ Nghiên thở một hơi thật mạnh, nhẹ giọng nói: “Nóng quá.”
“Dạ, thưa chị.” cậu khàn khàn cười nói.
Trong ánh sáng mơ hồ, cô nhìn gương mặt anh tuấn tràn ngập dục sắc của cậu, đuôi mắt đỏ lên, hít thở từng ngụm từng ngụm.
Cậu đứng thẳng dậy, đầu dương vật chống vào lòng bàn tay cô, từng chút từng chút đụng vào.
Thắt lưng đung đưa qua lại, toàn bộ động tác gợi tình đến mức khiến tim người ta đập nhanh hơn.
Thái dương có mồ hôi trong suốt trượt xuống, rơi xuống yết hầu của cậu, theo động tác run lên của cậu, nhưng không rơi xuống.
Ma xui quỷ khiến, cô chồm tới, hai tay đè lại bả vai cậu, đầu lưỡi linh hoạt liếm đi giọt mồ hôi run rẩy kia.
Mằn mặn.
Thân thể Cố Âm Thành cứng đờ, bởi vì cô đã ngậm toàn bộ yết hầu của cậu, bọc vào trong miệng mềm mại.
Đây là lần đầu tiên cô đáp lại cậu.
“Chị.”
Cả người cậu chấn động, trong miệng phát ra thở dốc trầm thấp hơn.
Một bàn tay vớt thắt lưng cô lên, để cô càng thêm gần cậu.
Hạ Nghiên nghĩ thầm, mỗi lần thấy bộ dáng cổ họng lăn lộn khi thấy cậu động tình, đều cảm thấy cực kỳ gợi cảm, có lẽ cô đã sớm muốn làm điều này rồi.
Cô ngậm yết hầu của cậu vào miệng, cảm nhận được sự rung động của nó, đầu lưỡi mềm mại đưa ra trước, nhẹ nhàng liếm hai cái.
Lớp phòng thủ cuối cùng của Cố Âm Thành rốt cuộc cũng bị sụp đổ, một tay không nhịn nổi vội vàng kéo khóa kéo váy của cô xuống, váy trượt xuống khỏi vai cô.
Trong bóng tối, cậu nhìn bộ ngực đầy đặn của cô bị che lấp trong nội y ren trắng, không che được núm ѵú sớm đã cương cứng.
Cậu cúi đầu vùi vào ngực cô, không ngừng hôn hít, hơi thở ấm áp ẩm ướt toàn bộ phả vào da thịt non mềm của cô.
Cô cảm giác được môi lưỡi nóng ẩm của cậu không ngừng di chuyển, vẽ lên từng vết ẩm ướt, vừa tê vừa ngứa.
Ngón tay cô luồng vào mái tóc đen bóng của cậu, không ngừng xoa, nhắm mắt lại phát ra tiếng ưm kiều mỵ.
Cậu vội vàng đưa tay ra phía sau cởi đồ lót của cô ra, nhưng mở mấy lần cũng không mở ra được.
Cậu chỉ có thể cắn vành tai cô, bất lực nói: “Chị ơi, giúp em đi.”
Hạ Nghiên đối với giọng như vậy của cậu là không chống cự nổi, cũng biết cậu chưa từng thân mật với những cô gái khác như vậy, trong lòng cô thở dài một tiếng, hai tay vòng ra sau lưng.
Chỉ nghe thấy cạch một tiếng trong đêm tối, toàn bộ áo lót bung ra, hai bầu ѵú đầy đặn bật ra, hiện ra một vệt ánh sáng màu trắng sữa.
Mắt cậu sáng lên, hai tay nâng hai ѵú của cô lên, cảm giác nặng trịch, bắt đầu thỏa thích xoa nắn.
Động tác của cậu có chút thô lỗ không thể kiểm soát, để lại vết đỏ nhạt trên da thịt mềm mại của cô.
Động tác này lại làm cho Hạ Nghiên cảm giác được khoái cảm khó tả nào đó, cô nhẹ nhàng hít thở, thậm chí bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn.
Tay cậu dừng lại, nâng đầu ѵú của cô lên đặt vào giữa môi thay phiên nhau mút, hút hai nụ hoa đến vừa đỏ vừa sưng, trong bóng tối có thể nhìn thấy trên đỉnh ướt một vũng, tất cả đều là nước bọt bóng loáng.
Cậu lại bắt đầu dùng miệng xé rách hạt ѵú cứng rắn, trong cơn khoái cảm tê dại lại có thêm cảm giác đau đớn rất nhỏ, cô không nhịn được cầu xin.
“Cố Âm Thành… Nhẹ lại… Nhẹ một chút đi…”
Cô vừa ngửa đầu rên, vừa đưa tay ra vuốt ve cậu.
*
Động tác cậu đè tay cô đi xoa xoa có chút thô lỗ, cậu cũng theo đó mà thở dốc.
Rất nhanh, khối thịt thật dài kia chống quần lót lên toàn bộ, cậu kéo xuống một chút, toàn bộ côn thịt nhảy ra, đập vào tay cô.
Hạ Nghiên thở một hơi thật mạnh, nhẹ giọng nói: “Nóng quá.”
“Dạ, thưa chị.” cậu khàn khàn cười nói.
Trong ánh sáng mơ hồ, cô nhìn gương mặt anh tuấn tràn ngập dục sắc của cậu, đuôi mắt đỏ lên, hít thở từng ngụm từng ngụm.
Cậu đứng thẳng dậy, đầu dương vật chống vào lòng bàn tay cô, từng chút từng chút đụng vào.
Thắt lưng đung đưa qua lại, toàn bộ động tác gợi tình đến mức khiến tim người ta đập nhanh hơn.
Thái dương có mồ hôi trong suốt trượt xuống, rơi xuống yết hầu của cậu, theo động tác run lên của cậu, nhưng không rơi xuống.
Ma xui quỷ khiến, cô chồm tới, hai tay đè lại bả vai cậu, đầu lưỡi linh hoạt liếm đi giọt mồ hôi run rẩy kia.
Mằn mặn.
Thân thể Cố Âm Thành cứng đờ, bởi vì cô đã ngậm toàn bộ yết hầu của cậu, bọc vào trong miệng mềm mại.
Đây là lần đầu tiên cô đáp lại cậu.
“Chị.”
Cả người cậu chấn động, trong miệng phát ra thở dốc trầm thấp hơn.
Một bàn tay vớt thắt lưng cô lên, để cô càng thêm gần cậu.
Hạ Nghiên nghĩ thầm, mỗi lần thấy bộ dáng cổ họng lăn lộn khi thấy cậu động tình, đều cảm thấy cực kỳ gợi cảm, có lẽ cô đã sớm muốn làm điều này rồi.
Cô ngậm yết hầu của cậu vào miệng, cảm nhận được sự rung động của nó, đầu lưỡi mềm mại đưa ra trước, nhẹ nhàng liếm hai cái.
Lớp phòng thủ cuối cùng của Cố Âm Thành rốt cuộc cũng bị sụp đổ, một tay không nhịn nổi vội vàng kéo khóa kéo váy của cô xuống, váy trượt xuống khỏi vai cô.
Trong bóng tối, cậu nhìn bộ ngực đầy đặn của cô bị che lấp trong nội y ren trắng, không che được núm ѵú sớm đã cương cứng.
Cậu cúi đầu vùi vào ngực cô, không ngừng hôn hít, hơi thở ấm áp ẩm ướt toàn bộ phả vào da thịt non mềm của cô.
Cô cảm giác được môi lưỡi nóng ẩm của cậu không ngừng di chuyển, vẽ lên từng vết ẩm ướt, vừa tê vừa ngứa.
Ngón tay cô luồng vào mái tóc đen bóng của cậu, không ngừng xoa, nhắm mắt lại phát ra tiếng ưm kiều mỵ.
Cậu vội vàng đưa tay ra phía sau cởi đồ lót của cô ra, nhưng mở mấy lần cũng không mở ra được.
Cậu chỉ có thể cắn vành tai cô, bất lực nói: “Chị ơi, giúp em đi.”
Hạ Nghiên đối với giọng như vậy của cậu là không chống cự nổi, cũng biết cậu chưa từng thân mật với những cô gái khác như vậy, trong lòng cô thở dài một tiếng, hai tay vòng ra sau lưng.
Chỉ nghe thấy cạch một tiếng trong đêm tối, toàn bộ áo lót bung ra, hai bầu ѵú đầy đặn bật ra, hiện ra một vệt ánh sáng màu trắng sữa.
Mắt cậu sáng lên, hai tay nâng hai ѵú của cô lên, cảm giác nặng trịch, bắt đầu thỏa thích xoa nắn.
Động tác của cậu có chút thô lỗ không thể kiểm soát, để lại vết đỏ nhạt trên da thịt mềm mại của cô.
Động tác này lại làm cho Hạ Nghiên cảm giác được khoái cảm khó tả nào đó, cô nhẹ nhàng hít thở, thậm chí bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn.
Tay cậu dừng lại, nâng đầu ѵú của cô lên đặt vào giữa môi thay phiên nhau mút, hút hai nụ hoa đến vừa đỏ vừa sưng, trong bóng tối có thể nhìn thấy trên đỉnh ướt một vũng, tất cả đều là nước bọt bóng loáng.
Cậu lại bắt đầu dùng miệng xé rách hạt ѵú cứng rắn, trong cơn khoái cảm tê dại lại có thêm cảm giác đau đớn rất nhỏ, cô không nhịn được cầu xin.
“Cố Âm Thành… Nhẹ lại… Nhẹ một chút đi…”
Cô vừa ngửa đầu rên, vừa đưa tay ra vuốt ve cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.