Chương 97: Chọn Đúng Người, Không Sợ Không Được Yêu Thương.
Hải Lang
20/09/2021
Đến trưa, họ đến được nhà tổ, nhà tổ là một tổ hợp kiến trúc truyền thống của kiểu nhà kết hợp phong cách Đông, Tây, ngoài gian nhà chính rất rộng ra còn có gian nhà dành cho khách và con cháu đến, đó cũng chính là nơi mà họ sẽ được sắp xếp ngủ tạm. Trong nhà còn có một ông quản gia tên Tài trông rất khó tính, bình thường chỉ lo việc cho ông cố thôi nhưng hôm nay là có con trai trưởng của ông cố tức là ông Gia Thành đến nên quản gia đặc biệt ra tiếp đãi. Phòng ốc của cả nhà Gia Nguyên dường như đã được chuẩn bị hết, bao gồm ba phòng, quản gia chỉ tay vào từng phòng và nói:
"Phòng đầu là của ông bà, phòng kế bên là của chú hai và thím, phòng thứ ba là của cậu Nguyên."
Giao Giao nghe từ "thím" thì bỗng nhiên giật mình, từ này không phải đang chỉ mình hay sao? Cô nhìn sang chú Kính, chú không nói gì mà đợi quản gia đi rồi mới quay lại giải thích trước mặt cô và cả Gia Nguyên:
"Do chuyện trước đó bác công bố Giao Giao có thai con của bác nên cả dòng họ biết rồi. Trong ba ngày mừng thọ này Giao ráng chịu khó ở cùng phòng với bác, hai đứa ít tiếp xúc thân mật một chút kẻo bị nghi ngờ."
Nghe lời giải thích này cô cũng đã hiểu và tạm gật đầu chấp nhận, nhưng Gia Nguyên dường như không chấp nhận, cậu từ phía sau lưng cô bước lên định cãi lại chú Kính nhưng chưa kịp nói thì đã bị cô thúc chỏ vào ngực cậu rồi quay lại răng đe:
"Là do anh chọn trước đó mà, bây giờ hối hận sao? Ba ngày này anh cử xử cho đàng hoàng vào, em không muốn bị người ta hiểu lầm là có quan hệ bất chính với cháu chồng đâu."
Nói rồi, cô bỏ đi vào phòng mình, chú Kính ngay sau đó liền xách vali đồ của cô đi vào theo. Gia Nguyên ở lại ấm ức mà nhìn họ, cậu tức tối dặm chân nhưng chả làm được gì.
Buổi chiều hôm đó, con cháu cả tộc chia ra nam nữ ngồi hai bàn để dùng cơm, tất cả có hơn 40 người. Nhớ hồi đại thọ tám mươi của ông cố cô còn phải làm việc quần quật sau bếp, ăn đồ cặn thừa của người khác mà bây giờ cô đã được ngồi trên bàn ăn cùng những người phụ nữ quyền lực trong họ rồi. Cả đám phụ nữ ngồi ăn với nhau kẻ cười người nói nhưng họ trong mắt cô cứ giả tạo làm sao, cảm giác cực kỳ gò bó, còn cả đám đàn ông bên kia bàn nữa, họ lại khuôn phép nhìn như một bữa bàn luận công việc chả có chút gì vui vẻ. Không chịu nổi cảnh này, cô thà xuống bếp ăn cùng đám người giúp việc còn hơn. Mặc dù có hơn khuôn phép một chút nhưng nhìn chung cũng có tiếng cười nói, cho đến khi ông cố - người đàn ông râu tóc bạc phơ đang ăn cơm thì bỗng nhiên bỏ đũa xuống, mấy chú trong nhà liền dừng nói chuyện ăn uống, mấy cô bên này sau có cũng y hệt như vậy, khiến cô có hơi bất ngờ vội dồn miếng đùi gà rút xương vào miệng. Lúc này, ông cố cất giọng quyền lực, hỏi chú Kính nhưng hỏi lớn giống kiểu vừa mới cho cả nhà biết:
"Kính, con có thể có con là chuyện rất tốt, nhưng có đứa trẻ này thì con coi xem Gia Nguyên phải xưng hô thế nào? Con cháu của các anh em, các chú ở đây đều đã lớn phải xưng hô với đứa nhỏ sao đây?"
Nghe câu này kẻ thông minh đều biết là ông cố đang trách chú Kính, chú tỏ ra hơi bối rối, đáp lại một cách khiêm nhường:
"Dạ thưa ông, con biết là mình làm vậy sẽ gây một số đảo lộn trong dòng họ. Nhưng mà có được một đứa con là mơ ước của con, con có sai thì con cũng chấp nhận chịu phạt."
Ông cố gật nhẹ đầu:
"Ừm, biết mình sai là được. Thế nó là trai hay gái?"
"Dạ là con gái ạ."
Ông cố tỏ vẻ ngạc nhiên:
"Con gái? Thật sao?"
Chú Kính gật đầu:
"Dạ thật ạ."
"Lần đầu ta nghe đàn ông nhà này có được một đứa con gái.. Nhưng mà cũng không sao, con gái sẽ không gây thêm phiền phức, vậy người thừa kế tập đoàn vẫn chính là Gia Nguyên vậy.. Vợ con đâu rồi? Ta muốn gặp mặt."
"Dạ vợ con đang ngồi ăn ở bàn bên kia, để con bảo cô ấy lại."
Ông cố nghe câu này của chú thì chau mày lại làm cho chú Kính và mấy người đàn ông ở đó đều đứng tim, ông cô bỗng lớn giọng hơn, khắc khe nói:
"Con nhỏ không có tai hay sao? Ta nói chuyện đâu có nhỏ."
Giao Giao ở bàn bên này vừa nghe thì đã biết ông cố ám chỉ mình phải tự qua, cô cảm thấy khá bực bội nhưng vẫn phải đứng dậy đi từng từng chạm rãi về phía ông ta, cả nhà hơn mấy chục đôi mắt đều dồn vào phía cô khiến cô càng khó chịu. Vừa đến trước mặt ông cố cô liền cúi đầu chào:
"Con xin chào ông."
Ông cố nhìn cô rồi gật đầu:
"Nhìn rất xinh đẹp, không tệ. Cô đã có thai bao lâu rồi? Ở cùng với Gia Kính bao lâu? Nghe bảo cô là người làm ở trong nhà, vậy cha mẹ có còn không và họ làm nghề gì? Có bằng cấp gì không? Còn cô thì học thức thế nào?"
Cô biết ngay là sẽ có một đống câu hỏi tra hỏi như thế này nên đã có chuẩn bị tinh thần trước. Có đều bụng cô to như thế đứng lâu thật sự rất mệt, thế nên cô mới mạo hiểm nói lời xin với ông cố:
"Con đã nhớ hết câu hỏi của ông rồi.. nhưng mà con đang mang thai, đứng trả lời thật không tiện, ông cho con ngồi trả lời được không?"
Ông cô vừa nghe xong liền trừng mắt:
"Đương nhiên là không được! Đứng nói chuyện với ông già này khiến cô mệt mỏi lắm sao?"
Cô hốt hoảng:
"Dạ không ạ, con không mệt."
"Không mệt thì mau trả lời!"
"Dạ dạ, con trả lời ngay. Con có thai gần tám tháng rồi, ở nhà chú Kính được mười bốn năm nhưng có quan hệ với chú Kính chỉ mới vài năm gần đây thôi. Cha mẹ con đều đã mất từ trước khi con biết chuyện nên con không biết họ thế nào, riêng con thì có trình độ đại học ngành quản trị kinh doanh. Con trả lời xong rồi ạ."
"Vậy ra là không cha mẹ dạy, thảo nào chưa cưới đã chửa. Cố tình tiếp cận chủ nhà, người giúp việc như cô là có mưu đồ gì?"
Nghe câu này cô thật sự rất khó chịu, lòng bàn tay nắm lại chỉ nghĩ nếu không phải ông ta già thì cô đã đánh gãy răng ông ta rồi. Cô định đợi coi chú Kính sẽ nói gì lúc này để xem chú có giống như Gia Nguyên luôn không bênh vực cho cô không. May mắn là chú Kính khác Gia Nguyên, thấy cô bị sỉ nhục chú liền chen vào, nói:
"Ông cố, ông là lão niên rồi, nói chuyện cũng nên nhẹ nhàng một chút, nói như thế trước một người con gái thật không phải. Giao Giao là do bị con làm cho cảm động mới đồng ý bên con, đứa con này là do con cầu trời khẩn phật mới có được chứ không phải là ngoài ý muốn. Ông nói cô ấy tiếp cận con, nếu mà cố tình tiếp cận thì cũng chả sao, chẳng phải càng chứng minh con phong độ, thành đạt, có sức hút sao? Một cô gái trẻ xinh đẹp thế này lại đồng ý ở bên cạnh một người đã đến tuổi trung niên như con, con thật sự trân quý vô cùng, vô cùng yêu thương cô ấy. Bởi vậy, ông cố có nói cũng không nên nói lời khó nghe như vậy."
Những lời bênh vực này của chú làm cho cả nhà đều như chết lặng, Gia Nguyên nhìn chú Kính với một vẻ ngưỡng mộ thầm nghĩ mình dù có thế nào cũng sẽ không dám nói như thế như mặt ông cố. Được chú Kính bênh vực, Giao Giao lại cộng thêm cho chú một điểm, cô nở một nụ cười vui vẻ vì dù lát nữa có bị ông cố mắng đi nữa thì bây giờ tất cả mọi người ở đây đều đã biết cô được chú Kính cưng chiều yêu thương thế nào, họ chắc chắn sẽ nể mặt cô. Cô tỏ vẻ hài lòng chạm tay vào vai chú Kính đang ngồi cạnh, dùng ánh mắt hạnh phúc mà nhìn chú, chú Kính cũng không e dè gì mà liền đáp lại, tay nắm lấy tay cô mà đứng dậy đặt tay sau eo cô. Ông cố nhìn thấy cảnh này, hai mắt liền híp lại cười lớn:
"Ha ha ha ha, thôi được rồi, cả nhà đều hiểu rồi. Nếu cháu trai của ta thích thì ta chiều vậy, đằng nào cũng đã gần bốn mươi tuổi rồi mới có được người yêu, ta bỏ qua hết. Cháu gái sau này sinh ra ta hứa sẽ tổ chức thôi nôi linh đình, tặng cho cháu gái độc nhất của ta một căn biệt thự, sau này gã chồng sẽ cho của hồi môn tương đương với tiền tặng cháu trai cưới vợ. Mấy chục năm nay chưa có đứa cháu gái nào ra đời, ta thật sự muốn xem mang gen của nhà họ Tăng sinh con gái ra sẽ xinh đẹp đáng yêu tới mức nào."
Chú Kính hớn hở đáp ngay:
"Cái này thì ông khỏi lo rồi, nó chắc chắn sẽ dễ thương, xinh đẹp giống mẹ nó, chứ còn giống nhà mình thì chắc mang nét đàn ông."
"Con nghĩ vậy như ông lại khác, con gái giống cha, thế nào cũng giống nhà mình."
"Con lại mong nó giống mẹ, nếu lỡ giống cha thì.."
"Thì thế nào?"
Chú Kính trong lòng đang nghĩ tới chuyện đứa nhỏ sinh ra y hệt Gia Nguyên thì sẽ lộ hết. Giao Giao vừa nhìn đã biết chú lo chuyện gì, cô bèn giúp chú trả lời với ông cố:
"Ông cố, con đoán là chú ấy sợ con gái giống cha sẽ ở giá tới tận 40 tuổi đó."
Ông cố nghe xong liền phá lên cười, vỗ vai chú Kính:
"Ha ha ha ha, nếu sợ vậy thì sợ đúng rồi! Con đó, đường đường là cháu đích tôn mà lại ở giá lâu như thế, cả cái họ này có con trai đều lấy con ra mà dọa nếu không nghe lời sẽ giống con đó con có biết không? May mà bây giờ con thoát kiếp rồi, ngay mai mừng thọ ông sẽ dọn một bàn cúng riêng báo với tổ tiên. Khà khà khà.."
Thấy ông cố cười, cả nhà cũng cười theo, ai nấy đều nhẹ nhõm, kẻ lại mừng thầm cho chú Kính chỉ có duy nhất mình Gia Nguyên lại tỏ ra chẳng vui vẻ gì lặng lẽ rời khỏi bàn ăn. Giao Giao nhìn thấy Gia Nguyên đi, nhưng không sao, cô không thấy tội nghiệp cho cậu, bởi vì hôm nay nếu đứng trước mặt ông cố nói đứa con gái là của cậu thì nhất định sẽ không được ủng hộ vui vẻ như thế, nói không chừng cô còn bị đuổi khỏi nơi này.
"Phòng đầu là của ông bà, phòng kế bên là của chú hai và thím, phòng thứ ba là của cậu Nguyên."
Giao Giao nghe từ "thím" thì bỗng nhiên giật mình, từ này không phải đang chỉ mình hay sao? Cô nhìn sang chú Kính, chú không nói gì mà đợi quản gia đi rồi mới quay lại giải thích trước mặt cô và cả Gia Nguyên:
"Do chuyện trước đó bác công bố Giao Giao có thai con của bác nên cả dòng họ biết rồi. Trong ba ngày mừng thọ này Giao ráng chịu khó ở cùng phòng với bác, hai đứa ít tiếp xúc thân mật một chút kẻo bị nghi ngờ."
Nghe lời giải thích này cô cũng đã hiểu và tạm gật đầu chấp nhận, nhưng Gia Nguyên dường như không chấp nhận, cậu từ phía sau lưng cô bước lên định cãi lại chú Kính nhưng chưa kịp nói thì đã bị cô thúc chỏ vào ngực cậu rồi quay lại răng đe:
"Là do anh chọn trước đó mà, bây giờ hối hận sao? Ba ngày này anh cử xử cho đàng hoàng vào, em không muốn bị người ta hiểu lầm là có quan hệ bất chính với cháu chồng đâu."
Nói rồi, cô bỏ đi vào phòng mình, chú Kính ngay sau đó liền xách vali đồ của cô đi vào theo. Gia Nguyên ở lại ấm ức mà nhìn họ, cậu tức tối dặm chân nhưng chả làm được gì.
Buổi chiều hôm đó, con cháu cả tộc chia ra nam nữ ngồi hai bàn để dùng cơm, tất cả có hơn 40 người. Nhớ hồi đại thọ tám mươi của ông cố cô còn phải làm việc quần quật sau bếp, ăn đồ cặn thừa của người khác mà bây giờ cô đã được ngồi trên bàn ăn cùng những người phụ nữ quyền lực trong họ rồi. Cả đám phụ nữ ngồi ăn với nhau kẻ cười người nói nhưng họ trong mắt cô cứ giả tạo làm sao, cảm giác cực kỳ gò bó, còn cả đám đàn ông bên kia bàn nữa, họ lại khuôn phép nhìn như một bữa bàn luận công việc chả có chút gì vui vẻ. Không chịu nổi cảnh này, cô thà xuống bếp ăn cùng đám người giúp việc còn hơn. Mặc dù có hơn khuôn phép một chút nhưng nhìn chung cũng có tiếng cười nói, cho đến khi ông cố - người đàn ông râu tóc bạc phơ đang ăn cơm thì bỗng nhiên bỏ đũa xuống, mấy chú trong nhà liền dừng nói chuyện ăn uống, mấy cô bên này sau có cũng y hệt như vậy, khiến cô có hơi bất ngờ vội dồn miếng đùi gà rút xương vào miệng. Lúc này, ông cố cất giọng quyền lực, hỏi chú Kính nhưng hỏi lớn giống kiểu vừa mới cho cả nhà biết:
"Kính, con có thể có con là chuyện rất tốt, nhưng có đứa trẻ này thì con coi xem Gia Nguyên phải xưng hô thế nào? Con cháu của các anh em, các chú ở đây đều đã lớn phải xưng hô với đứa nhỏ sao đây?"
Nghe câu này kẻ thông minh đều biết là ông cố đang trách chú Kính, chú tỏ ra hơi bối rối, đáp lại một cách khiêm nhường:
"Dạ thưa ông, con biết là mình làm vậy sẽ gây một số đảo lộn trong dòng họ. Nhưng mà có được một đứa con là mơ ước của con, con có sai thì con cũng chấp nhận chịu phạt."
Ông cố gật nhẹ đầu:
"Ừm, biết mình sai là được. Thế nó là trai hay gái?"
"Dạ là con gái ạ."
Ông cố tỏ vẻ ngạc nhiên:
"Con gái? Thật sao?"
Chú Kính gật đầu:
"Dạ thật ạ."
"Lần đầu ta nghe đàn ông nhà này có được một đứa con gái.. Nhưng mà cũng không sao, con gái sẽ không gây thêm phiền phức, vậy người thừa kế tập đoàn vẫn chính là Gia Nguyên vậy.. Vợ con đâu rồi? Ta muốn gặp mặt."
"Dạ vợ con đang ngồi ăn ở bàn bên kia, để con bảo cô ấy lại."
Ông cố nghe câu này của chú thì chau mày lại làm cho chú Kính và mấy người đàn ông ở đó đều đứng tim, ông cô bỗng lớn giọng hơn, khắc khe nói:
"Con nhỏ không có tai hay sao? Ta nói chuyện đâu có nhỏ."
Giao Giao ở bàn bên này vừa nghe thì đã biết ông cố ám chỉ mình phải tự qua, cô cảm thấy khá bực bội nhưng vẫn phải đứng dậy đi từng từng chạm rãi về phía ông ta, cả nhà hơn mấy chục đôi mắt đều dồn vào phía cô khiến cô càng khó chịu. Vừa đến trước mặt ông cố cô liền cúi đầu chào:
"Con xin chào ông."
Ông cố nhìn cô rồi gật đầu:
"Nhìn rất xinh đẹp, không tệ. Cô đã có thai bao lâu rồi? Ở cùng với Gia Kính bao lâu? Nghe bảo cô là người làm ở trong nhà, vậy cha mẹ có còn không và họ làm nghề gì? Có bằng cấp gì không? Còn cô thì học thức thế nào?"
Cô biết ngay là sẽ có một đống câu hỏi tra hỏi như thế này nên đã có chuẩn bị tinh thần trước. Có đều bụng cô to như thế đứng lâu thật sự rất mệt, thế nên cô mới mạo hiểm nói lời xin với ông cố:
"Con đã nhớ hết câu hỏi của ông rồi.. nhưng mà con đang mang thai, đứng trả lời thật không tiện, ông cho con ngồi trả lời được không?"
Ông cô vừa nghe xong liền trừng mắt:
"Đương nhiên là không được! Đứng nói chuyện với ông già này khiến cô mệt mỏi lắm sao?"
Cô hốt hoảng:
"Dạ không ạ, con không mệt."
"Không mệt thì mau trả lời!"
"Dạ dạ, con trả lời ngay. Con có thai gần tám tháng rồi, ở nhà chú Kính được mười bốn năm nhưng có quan hệ với chú Kính chỉ mới vài năm gần đây thôi. Cha mẹ con đều đã mất từ trước khi con biết chuyện nên con không biết họ thế nào, riêng con thì có trình độ đại học ngành quản trị kinh doanh. Con trả lời xong rồi ạ."
"Vậy ra là không cha mẹ dạy, thảo nào chưa cưới đã chửa. Cố tình tiếp cận chủ nhà, người giúp việc như cô là có mưu đồ gì?"
Nghe câu này cô thật sự rất khó chịu, lòng bàn tay nắm lại chỉ nghĩ nếu không phải ông ta già thì cô đã đánh gãy răng ông ta rồi. Cô định đợi coi chú Kính sẽ nói gì lúc này để xem chú có giống như Gia Nguyên luôn không bênh vực cho cô không. May mắn là chú Kính khác Gia Nguyên, thấy cô bị sỉ nhục chú liền chen vào, nói:
"Ông cố, ông là lão niên rồi, nói chuyện cũng nên nhẹ nhàng một chút, nói như thế trước một người con gái thật không phải. Giao Giao là do bị con làm cho cảm động mới đồng ý bên con, đứa con này là do con cầu trời khẩn phật mới có được chứ không phải là ngoài ý muốn. Ông nói cô ấy tiếp cận con, nếu mà cố tình tiếp cận thì cũng chả sao, chẳng phải càng chứng minh con phong độ, thành đạt, có sức hút sao? Một cô gái trẻ xinh đẹp thế này lại đồng ý ở bên cạnh một người đã đến tuổi trung niên như con, con thật sự trân quý vô cùng, vô cùng yêu thương cô ấy. Bởi vậy, ông cố có nói cũng không nên nói lời khó nghe như vậy."
Những lời bênh vực này của chú làm cho cả nhà đều như chết lặng, Gia Nguyên nhìn chú Kính với một vẻ ngưỡng mộ thầm nghĩ mình dù có thế nào cũng sẽ không dám nói như thế như mặt ông cố. Được chú Kính bênh vực, Giao Giao lại cộng thêm cho chú một điểm, cô nở một nụ cười vui vẻ vì dù lát nữa có bị ông cố mắng đi nữa thì bây giờ tất cả mọi người ở đây đều đã biết cô được chú Kính cưng chiều yêu thương thế nào, họ chắc chắn sẽ nể mặt cô. Cô tỏ vẻ hài lòng chạm tay vào vai chú Kính đang ngồi cạnh, dùng ánh mắt hạnh phúc mà nhìn chú, chú Kính cũng không e dè gì mà liền đáp lại, tay nắm lấy tay cô mà đứng dậy đặt tay sau eo cô. Ông cố nhìn thấy cảnh này, hai mắt liền híp lại cười lớn:
"Ha ha ha ha, thôi được rồi, cả nhà đều hiểu rồi. Nếu cháu trai của ta thích thì ta chiều vậy, đằng nào cũng đã gần bốn mươi tuổi rồi mới có được người yêu, ta bỏ qua hết. Cháu gái sau này sinh ra ta hứa sẽ tổ chức thôi nôi linh đình, tặng cho cháu gái độc nhất của ta một căn biệt thự, sau này gã chồng sẽ cho của hồi môn tương đương với tiền tặng cháu trai cưới vợ. Mấy chục năm nay chưa có đứa cháu gái nào ra đời, ta thật sự muốn xem mang gen của nhà họ Tăng sinh con gái ra sẽ xinh đẹp đáng yêu tới mức nào."
Chú Kính hớn hở đáp ngay:
"Cái này thì ông khỏi lo rồi, nó chắc chắn sẽ dễ thương, xinh đẹp giống mẹ nó, chứ còn giống nhà mình thì chắc mang nét đàn ông."
"Con nghĩ vậy như ông lại khác, con gái giống cha, thế nào cũng giống nhà mình."
"Con lại mong nó giống mẹ, nếu lỡ giống cha thì.."
"Thì thế nào?"
Chú Kính trong lòng đang nghĩ tới chuyện đứa nhỏ sinh ra y hệt Gia Nguyên thì sẽ lộ hết. Giao Giao vừa nhìn đã biết chú lo chuyện gì, cô bèn giúp chú trả lời với ông cố:
"Ông cố, con đoán là chú ấy sợ con gái giống cha sẽ ở giá tới tận 40 tuổi đó."
Ông cố nghe xong liền phá lên cười, vỗ vai chú Kính:
"Ha ha ha ha, nếu sợ vậy thì sợ đúng rồi! Con đó, đường đường là cháu đích tôn mà lại ở giá lâu như thế, cả cái họ này có con trai đều lấy con ra mà dọa nếu không nghe lời sẽ giống con đó con có biết không? May mà bây giờ con thoát kiếp rồi, ngay mai mừng thọ ông sẽ dọn một bàn cúng riêng báo với tổ tiên. Khà khà khà.."
Thấy ông cố cười, cả nhà cũng cười theo, ai nấy đều nhẹ nhõm, kẻ lại mừng thầm cho chú Kính chỉ có duy nhất mình Gia Nguyên lại tỏ ra chẳng vui vẻ gì lặng lẽ rời khỏi bàn ăn. Giao Giao nhìn thấy Gia Nguyên đi, nhưng không sao, cô không thấy tội nghiệp cho cậu, bởi vì hôm nay nếu đứng trước mặt ông cố nói đứa con gái là của cậu thì nhất định sẽ không được ủng hộ vui vẻ như thế, nói không chừng cô còn bị đuổi khỏi nơi này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.