Chương 30:
Đồng Hoa
10/08/2021
Thẩm Hầu đến hỏi Nhan Hiểu Thần: “Vé xe cậu mua chưa? Khi nào thì về nhà?” Vốn hắn nghĩ hai người sẽ cùng về, bất quá hắn đi xa một chút, đưa cô về nhà trước, xem như đi du lịch. Lúc hai người đang ôn thi ở phòng tự học hắn đã có hỏi qua cô vài lần thời gian về quê, nhưng Nhan Hiểu Thần lại bảo sau khi thi xong mới tính, kết quả là ba mẹ hắn thấy hắn chưa chịu mua vé, đã trực tiếp sai người đến đón hắn về.
Nhan Hiểu Thần nói: “Một hai tuần nữa mình mới về.”
“Sao cậu về trễ vậy? Ở lại trường làm cái gì?”
“Còn có thể làm cái gì? Thì là làm thêm kiếm tiền!”
“Tham tiền!”
Nhan Hiểu Thần cười cười, không phản bác lời nói của hắn.
Thẩm Hầu nhịn không được hỏi: “Nhan Hiểu Thần, nhà cậu phải dựa vào cậu kiếm tiền à? Hàng năm cậu đều có học bổng cao nhất, có thể nói học phí hay tiền thuê nhà đều miễn, cậu lại làm việc ở quán Bar, mỗi tháng chắc sẽ có một hai ngàn đồng, mà cậu lại tiết kiệm như vậy, căn bản là không tốn bao nhiêu tiền…”
Nhan Hiểu Thần nửa đùa nửa thật cắt lời của Thẩm Hầu, hỏi: “Mình tiêu tiền thế nào, kiếm tiền ra sao là chuyện của mình, không nhọc công “ngài” quan tâm!”
“Cậu cho rằng mình muốn quan tâm sao? Thuận miệng hỏi một chút thôi!” Thấy thái độ của Nhan Hiểu Thần đối với hắn như người xa lạ, hắn rất đau lòng nhưng không muốn thừa nhận, chỉ có thể mạnh miệng tỏ vẻ ta đây chẳng để ý gì.
Thẩm Hầu nghẹn một bụng tức giận bỏ đi.
Trở lại phòng, mở máy sưởi, ăn đồ ăn vặt, nằm trên ghế salon chơi game, nhớ đến Nhan Hiểu Thần một mình lẻ loi ở lại ký túc xá không có lò sưởi làm ấm người, cơn giận của hắn mới dần dần biến mất. Hắn nuốn biết thêm chút ít về cô, nhưng lại không có mặt mũi, còn cố tình làm như hắn và Nhan Hiểu Thần không có liên hệ gì với nhau, hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi, nói yêu hắn là cô, bây giờ vô tư lạnh nhạt không để ý đến hắn cũng là cô!
Đang cùng tính khí cao ngạo của mình phân cao thấp thì may mắn sao thành tích cuối kỳ của hắn tệ hại, như vậy là thuận lý thành chương cho hắn có lý do đi tìm Nhan Hiểu Thần.
Thẩm Hầu lên trang mạng của trường tra kết quả thi, hắn nhắn cho Nhan Hiểu Thần một tin, “Kinh tế học vĩ mô 82 điểm, pháp luật kinh tế 68 điểm, toàn bộ thông qua, có thể thuận lợi tốt nghiệp! Cảm ơn!”
Hắn vừa chờ tin nhắn hồi âm của Nhan Hiểu Thần, vừa ở trên mạng lướt web lung tung, trong lúc vô tình nhìn đến tin tức các vụ án cướp giật, bài báo còn nhắc nhở lữ khách dịp tết về quê nhớ chú ý an toàn, Thẩm Hầu liền nhắn cho Nhan Hiểu Thần một tin nhắn: “Tết âm lịch cướp giật nhiều, nhớ chú ý an toàn, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho mình!” Tin đã gửi đi, cảm thấy hơi mất mặt, vội vàng nhắn thêm một tin nữa: ”Cậu đã giúp mình rất nhiều, mình còn chưa trả công cho cậu, coi như lần này mình thiếu cậu một việc, có chuyện gì cần thì cứ mở miệng nói với mình!”
Thẩm Hầu lâu lâu lại liếc nhìn điện thoại, mong chờ tin nhắn hồi âm, nhưng Nhan Hiểu Thần vẫn chưa trả lời, đợi lâu đến nỗi hắn muốn nổi đóa lên thì tin nhắn của Nhan Hiểu Thần rốt cuộc cũng khoan thai mà đến, liên tục hai cái.
“Tốt quá rồi!”
Nhan Hiểu Thần nói: “Một hai tuần nữa mình mới về.”
“Sao cậu về trễ vậy? Ở lại trường làm cái gì?”
“Còn có thể làm cái gì? Thì là làm thêm kiếm tiền!”
“Tham tiền!”
Nhan Hiểu Thần cười cười, không phản bác lời nói của hắn.
Thẩm Hầu nhịn không được hỏi: “Nhan Hiểu Thần, nhà cậu phải dựa vào cậu kiếm tiền à? Hàng năm cậu đều có học bổng cao nhất, có thể nói học phí hay tiền thuê nhà đều miễn, cậu lại làm việc ở quán Bar, mỗi tháng chắc sẽ có một hai ngàn đồng, mà cậu lại tiết kiệm như vậy, căn bản là không tốn bao nhiêu tiền…”
Nhan Hiểu Thần nửa đùa nửa thật cắt lời của Thẩm Hầu, hỏi: “Mình tiêu tiền thế nào, kiếm tiền ra sao là chuyện của mình, không nhọc công “ngài” quan tâm!”
“Cậu cho rằng mình muốn quan tâm sao? Thuận miệng hỏi một chút thôi!” Thấy thái độ của Nhan Hiểu Thần đối với hắn như người xa lạ, hắn rất đau lòng nhưng không muốn thừa nhận, chỉ có thể mạnh miệng tỏ vẻ ta đây chẳng để ý gì.
Thẩm Hầu nghẹn một bụng tức giận bỏ đi.
Trở lại phòng, mở máy sưởi, ăn đồ ăn vặt, nằm trên ghế salon chơi game, nhớ đến Nhan Hiểu Thần một mình lẻ loi ở lại ký túc xá không có lò sưởi làm ấm người, cơn giận của hắn mới dần dần biến mất. Hắn nuốn biết thêm chút ít về cô, nhưng lại không có mặt mũi, còn cố tình làm như hắn và Nhan Hiểu Thần không có liên hệ gì với nhau, hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi, nói yêu hắn là cô, bây giờ vô tư lạnh nhạt không để ý đến hắn cũng là cô!
Đang cùng tính khí cao ngạo của mình phân cao thấp thì may mắn sao thành tích cuối kỳ của hắn tệ hại, như vậy là thuận lý thành chương cho hắn có lý do đi tìm Nhan Hiểu Thần.
Thẩm Hầu lên trang mạng của trường tra kết quả thi, hắn nhắn cho Nhan Hiểu Thần một tin, “Kinh tế học vĩ mô 82 điểm, pháp luật kinh tế 68 điểm, toàn bộ thông qua, có thể thuận lợi tốt nghiệp! Cảm ơn!”
Hắn vừa chờ tin nhắn hồi âm của Nhan Hiểu Thần, vừa ở trên mạng lướt web lung tung, trong lúc vô tình nhìn đến tin tức các vụ án cướp giật, bài báo còn nhắc nhở lữ khách dịp tết về quê nhớ chú ý an toàn, Thẩm Hầu liền nhắn cho Nhan Hiểu Thần một tin nhắn: “Tết âm lịch cướp giật nhiều, nhớ chú ý an toàn, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho mình!” Tin đã gửi đi, cảm thấy hơi mất mặt, vội vàng nhắn thêm một tin nữa: ”Cậu đã giúp mình rất nhiều, mình còn chưa trả công cho cậu, coi như lần này mình thiếu cậu một việc, có chuyện gì cần thì cứ mở miệng nói với mình!”
Thẩm Hầu lâu lâu lại liếc nhìn điện thoại, mong chờ tin nhắn hồi âm, nhưng Nhan Hiểu Thần vẫn chưa trả lời, đợi lâu đến nỗi hắn muốn nổi đóa lên thì tin nhắn của Nhan Hiểu Thần rốt cuộc cũng khoan thai mà đến, liên tục hai cái.
“Tốt quá rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.