Chương 63:
Đồng Hoa
18/08/2021
“Là tôi.”
Trình Trí Viễn cười nói: “Tôi biết là em, thế nào?”
“Anh có ở nhà không?”
“Vẫn ở công ty, có việc gì?”
Nhan Hiểu Thần nhìn vào đồng hồ treo tường trong phòng bảo vệ, đã nhanh đến 8 giờ tối, công việc của Trình Trí Viễn chắc chắn không được thuận lợi! Cô nói: “Tôi đang ở dưới khu nhà anh.”
Trình Trí Viễn cho là có chuyện gì xảy ra, vội nói: “Tôi lập tức quay về, em chờ một lát.”
“Không cần, không cần! Tôi muốn đến đưa anh một chút trái cây thôi, chỉ là tiện thể xem anh có nhà hay không, anh không có ở nhà cũng không sao, tôi gửi trái cây ở phòng bảo vệ, khi nào anh xong việc về nhà tiện tay thì cầm lên.”
Trình Trí Viễn trầm tĩnh lại, đùa nói: “Em mời tôi ăn trái cây? Phải làm rõ trước đã, cái này không thể tính là trả công cho tôi đâu, tôi muốn ăn tiệc lớn.”
Bởi vì thái độ của Trình Trí Viễn thoải mái, cũng không biết là mỗi lần bắt đầu nhắc tới mắc nợ tiền bạc, cô lại không một chút xấu hổ nào, ngược lại có vài phần vui vẻ. Nhan Hiểu Thần cười nói: “Tôi biết, tuyệt đối không có ý đồ quỵt nợ. Đúng rồi…Chuyện tối qua thật sự xin lỗi anh.”
“Không sao cả, em và Thẩm Hầu trở lại?”
Nhan Hiểu Thần ngượng ngùng nói: “Vâng.”
Trình Trí Viễn im lặng một thoáng, “Chúc mừng! Nhưng mà có lẽ cậu ta không thích tôi, chúng ta về sau có cần giữ khoảng cách không?”
Nhan Hiểu Thần lập tức nói: “Không cần! Không cần! Thẩm Hầu chỉ là chưa hiểu anh thôi, đối với anh có một chút hiểu lầm, chờ cậu ấy hiểu, khẳng định sẽ coi anh là bạn tốt, Thẩm Hầu là một người rất tốt để kết bạn.”
“Được rồi, mong sao điều đó mau chóng đến.”
Nhan Hiểu Thần nói: “Xế chiều tôi đã đến quán Bar Lam Nguyệt tính lương rồi, về sau không đến đó làm việc nữa, sau thứ hai thì bắt đầu công việc thực tập.”
“Tốt, tôi biết rồi. Khi nào em nhận được tháng lương đầu tiên, nhớ là phải gọi điện thoại cho tôi, tôi luôn sẳn sàng chờ đợi.”
Nhan Hiểu Thần cười nói: “Được mà, nhất định nhớ rõ liên lạc với chủ nợ, bảo chủ nợ đến tận cửa để đòi.”
Trình Trí Viễn nói: “Làm việc cho tốt nhé, có gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi, không được khách sáo.”
“Yes, sir!”
Nhan Hiểu Thần cười cúp điện thoại, mang túi trái cây đưa cho bảo vệ, kính nhờ bọn họ chuyển cho Trình Trí Viễn.
Trình Trí Viễn cười nói: “Tôi biết là em, thế nào?”
“Anh có ở nhà không?”
“Vẫn ở công ty, có việc gì?”
Nhan Hiểu Thần nhìn vào đồng hồ treo tường trong phòng bảo vệ, đã nhanh đến 8 giờ tối, công việc của Trình Trí Viễn chắc chắn không được thuận lợi! Cô nói: “Tôi đang ở dưới khu nhà anh.”
Trình Trí Viễn cho là có chuyện gì xảy ra, vội nói: “Tôi lập tức quay về, em chờ một lát.”
“Không cần, không cần! Tôi muốn đến đưa anh một chút trái cây thôi, chỉ là tiện thể xem anh có nhà hay không, anh không có ở nhà cũng không sao, tôi gửi trái cây ở phòng bảo vệ, khi nào anh xong việc về nhà tiện tay thì cầm lên.”
Trình Trí Viễn trầm tĩnh lại, đùa nói: “Em mời tôi ăn trái cây? Phải làm rõ trước đã, cái này không thể tính là trả công cho tôi đâu, tôi muốn ăn tiệc lớn.”
Bởi vì thái độ của Trình Trí Viễn thoải mái, cũng không biết là mỗi lần bắt đầu nhắc tới mắc nợ tiền bạc, cô lại không một chút xấu hổ nào, ngược lại có vài phần vui vẻ. Nhan Hiểu Thần cười nói: “Tôi biết, tuyệt đối không có ý đồ quỵt nợ. Đúng rồi…Chuyện tối qua thật sự xin lỗi anh.”
“Không sao cả, em và Thẩm Hầu trở lại?”
Nhan Hiểu Thần ngượng ngùng nói: “Vâng.”
Trình Trí Viễn im lặng một thoáng, “Chúc mừng! Nhưng mà có lẽ cậu ta không thích tôi, chúng ta về sau có cần giữ khoảng cách không?”
Nhan Hiểu Thần lập tức nói: “Không cần! Không cần! Thẩm Hầu chỉ là chưa hiểu anh thôi, đối với anh có một chút hiểu lầm, chờ cậu ấy hiểu, khẳng định sẽ coi anh là bạn tốt, Thẩm Hầu là một người rất tốt để kết bạn.”
“Được rồi, mong sao điều đó mau chóng đến.”
Nhan Hiểu Thần nói: “Xế chiều tôi đã đến quán Bar Lam Nguyệt tính lương rồi, về sau không đến đó làm việc nữa, sau thứ hai thì bắt đầu công việc thực tập.”
“Tốt, tôi biết rồi. Khi nào em nhận được tháng lương đầu tiên, nhớ là phải gọi điện thoại cho tôi, tôi luôn sẳn sàng chờ đợi.”
Nhan Hiểu Thần cười nói: “Được mà, nhất định nhớ rõ liên lạc với chủ nợ, bảo chủ nợ đến tận cửa để đòi.”
Trình Trí Viễn nói: “Làm việc cho tốt nhé, có gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi, không được khách sáo.”
“Yes, sir!”
Nhan Hiểu Thần cười cúp điện thoại, mang túi trái cây đưa cho bảo vệ, kính nhờ bọn họ chuyển cho Trình Trí Viễn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.