Chương 46:
Độ Dục
05/07/2024
Cái bẫy lúc trước mình dùng hiện tại được sử dụng trên chính người mình.
Giang Dã bật cười.
Ánh đèn bị Tống Chi chặn lại, ánh sáng vàng chiếu rọi sau lưng cô, tóc cô phủ một lớp ánh sáng vàng.
Giang Dã đột nhiên kéo tay Tống Chi, cẩn thận cắn vành tai cô, nói: “Cách nào?”
Tống Chi bị Giang Dã kéo thì không kịp đề phòng, suýt nữa ngã vào trong lòng anh, tay cô chống lên đùi anh, tai ngứa ngáy, không kiềm được mà rúc cổ vào trong ngực anh.
“Anh nghĩ thế nào thì là thế đó.”
Giang Dã cảm thấy dáng vẻ cậy mạnh này của Tống Chi quá thú vị, rõ ràng sợ nhưng vẫn lựa chọn hành động như vậy.
“Hiện tại không nói mình là bông hoa trắng nữa à?’
Tống Chi rùng mình, cô trực tiếp nằm trong lòng Giang Dã, nói: “Anh đừng nhắc lại chuyện đó nữa, đấy chỉ là lời nói khi giận thôi.”
Tóc của cô gái lướt qua chóp mũi, hơi ngứa, đáy lòng như bị mèo cào.
Trong mắt Giang Dã nổi lên dục vọng, anh xác nhận một lần nữa: “Thật sự muốn thử sao?”
Tống Chi xấu hổ không dám ngẩng đầu nhìn anh, cô chỉ gật đầu trong vòng tay anh.
Nhìn thấy câu trả lời của Tống Chi, ánh mắt của Giang Dã chợt tối sầm, anh bế Tống Chi lên, đặt cô ngồi trên đùi mình, ép cô phải ngẩng đầu nhìn mình.
Giọng điệu hơi nghiêm túc: “Em muốn thử hay bởi vì người đó là anh nên mới muốn thử?’
Tống Chi biết Giang Dã đang băn khoăn điều gì, nhiều năm ăn ý khiến cô dễ dàng đoán được tâm tư nhỏ nhặt này của anh.
Cô không phải loại con gái tùy tiện, cô sẽ không tùy tiện nói ra lời như vậy chỉ vì cô tò mò về một thứ nào đó vào một thời điểm nhất định và ở một giai đoạn nhất định. Nhưng vì đối tượng là Giang Dã nên cô mới bộc lộ sự tò mò của mình, muốn cùng anh khám phá những điều mới mẻ mà không có chút băn khoăn nào.
Đây nhất định là điều Giang Dã đang nghĩ.
Tống Chi ôm mặt anh, ánh mắt không thể trốn tránh, cô đặt tay lên vai anh, trịnh trọng nói: “Bởi vì đối tượng là anh cho nên em mới muốn thử.”
Vừa dứt lời, Tống Chi cảm thấy cái đó của Giang Dã đang dần cưng cứng dưới mông mình.
Cô nghẹn ngào, sau đó tựa vào vai Giang Dã, “A Dã…Nó chọc vào em.”
Giang Dã cũng hơi xấu hổ, tai đỏ đến mức chảy máu: “Ai bảo em…Quyến rũ anh.”
Giang Dã nghe được những lời mình muốn nói, đáy lòng chợt nhẹ nhõm không thể giải thích được, sau đó anh ôm Tống Chi lên giường.
Tấm nệm hơi lúng xuống, Tống Chi xấu hổ nhắm mắt lại, không chịu nhìn Giang Dã.
Giang Dã nhìn khuôn mặt của Tống Chi, anh mỉm cười, cúi đầu hôn lên trán cô: “Lát nữa anh sẽ dịu dàng.”
Cổ họng của Tống Chi bật ra một tiếng rên rỉ, cô nắm chặt cánh tay của Giang Dã: “Anh…Mua cái đó chưa?”
“Mua rồi.” Giang Dã nói một cách tự nhiên.
Nghe vậy, Tống Chi lập tức mở to mắt, không thể tin được: “Anh mua nó từ khi nào? Sao anh biết em muốn làm chuyện đó với anh?!”
Giang Dã bị phản ứng của Tống Chi chọc cười, “Ngày hôm qua chơi đến vậy rồi, với tính cách của em, không sớm thì muộn thôi.”
Tống Chi: “…”
Giang Dã chó má, dựa vào đâu mà nói em như vậy!
“Anh dâm mới đúng!” Tống Chi giận dỗi nói.
Giang Dã cởi váy của Tống Chi, vừa làm vừa gật đầu: “Đúng đúng đúng, anh dâm, là anh thèm muốn em, là anh thèm muốn vẻ đẹp của em.”
Tâm trạng của Tống Chi tốt hơn rất nhiều, không đợi cô lên tiếng thì cơ thể đã mềm nhũn, nằm xuống giường.
Hoa hạch bị đầu ngón tay ấn xuống, cảm giác đau nhức, tê dại khiến cô mềm oặt.
Tống Chi dang rộng hai chân, để mặc Giang Dã di chuyển bên ngoài âm hộ, ngón tay chai sạn nhẹ nhàng trượt dọc theo khe hở âm đạo của cô, kích thích hết lần này đến lần khác khiến Tống Chi run lên.
Giang Dã đi đến đâu là nước sốt chảy ra đến đó, nó chảy xuống lòng bàn tay anh rồi nhỏ giọt xuống giường.
“Sao lại nhiều nước thế này? Hửm? Em yêu.” Giang Dã hôn Tống Chi, chậm rãi hôn lên đôi môi mềm mại.
Giang Dã vốn tưởng phải làm màn dạo đầu một khoảng thời gian thì Tống Chi với tiến vào trạng thái, không ngờ mới được một lúc cô đã ướt đẫm thế này.
Tiểu huyệt bị Giang Dã vuốt ve nhẹ nhàng, Tống Chi cau mày, không kiên nhẫn nói: “Anh đừng nói nữa…”
Giang Dã yêu chết dáng vẻ này của Tống Chi, anh hôn lên chóp mũi cô, nói: “Được rồi, vậy thì tập trung làm,”
Giang Dã đặt hai chân của Tống Chi lên khuỷu tay mình, cúi người đè xuống, cả người Tống Chi giống như bị gấp làm đôi, tòan bộ hoa huyệt nở rộ trước mắt Giang Dã.
Tiểu huyệt của cô rất đẹp, hồng hào mềm mại, lông mu thưa thớt giống như bạch hổ, miệng huyệt không ngừng trào dâm dịch tẩm ướt cánh hoa, toàn bộ mông cũng ướt át.
Làn da trắng trẻo kết hợp với ga giường màu xám càng khiến Tống Chi như một bông hoa mỏng manh đang chờ được hái.
Đôi mắt của Giang Dã tràn ngập dục vọng, con ngươi đỏ hoe, anh nhìn cái lỗ đang không ngừng mấp máy, hơi thở càng ngày nặng nề, dương vật không ngừng đập vào bụng dưới.
“Ư…” Tống Chi phát ra một tiếng hừ rất nhỏ, cô hơi dùng lực nắm lấy tay của Giang Dã.
Toàn bộ lưỡi của Giang Dã áp vào bên ngoài âm hộ, anh nhẹ nhàng lướt qua âm đế của cô, một lúc sau âm đế đã đứng thẳng.
Tiểu huyệt không ngừng co lại, toàn bộ đầu lưỡi chậm rãi chui vào trong lỗ, liếm phần thịt mềm bên trong, một dòng nước khác trào ra, bị Giang Dã cuốn hết vào trong miệng.
Tiểu huyệt của cô bị kéo căng, cảm giác đau nhức lan lên vùng bụng dưới, toàn thân Giang Dã bủn rủn, yếu ớt.
“Giang Dã…Ư…Đừng liếm.” Tiểu huyệt của Tống Chi bị Giang Dã liếm khắp nơi, sướng đến mức ngón chân của cô cuộn tròn lại, nhưng cảm giác trống rỗng trong tiểu huyệt ngày càng nặng, vội vàng muốn cắm cái gì đó vào để ngăn ngứa.
“Muốn…Muốn đi vào.” Đầu lưỡi của Giang Dã bị miệng huyệt của cô kẹp, nhưng nó giống như muối bỏ biển, hoa huyệt của cô khó chịu mấp máy.
Đầu lưỡi bị thịt non khóa chặt trong lỗ, cảm nhận được sự va chạm ấm áp và ẩm ướt của anh hết lần này đến lần khác, thật sự rất thoải mái.
Giang Dã rút lưỡi ra, liếm mạnh âm đế, khiến người bên dưới không ngừng run rẩy.
Anh buông đôi chân mềm yếu của Tống Chi xuống, móc dương vật sưng tấy của mình ra.
Dương vật đỏ tươi nảy lên trong lòng bàn tay anh, phun ra chất nhầy, từ từ hòa với nước sốt của cô.
“A!” Tống Chi đột nhiên run lên.
Âm đế bị dương vật chọc vào, Tống Chi co rút, cảm thấy hơi đau và bị kích thích.
“Bộp” một tiếng, tinh dịch rỉ ra, rơi xuống bụng, đùi va ga giường.
Giang Dã nắm lấy cây gậy đỏ tươi của mình, không ngừng đập vào âm hộ của cô, tiếng “bạch bạch bạch” không ngừng truyền vào tai, vang vọng trong gian phòng ngủ.
Tống Chi dùng hai tay nắm chặt ga trải giường, cố gắng giảm bớt kích thích ở thân dưới, mỗi một lần Giang Dã đều chọc rất mạnh, nhưng lần nào cũng khiến cô sung sướng.
Mỗi lần tiếp xúc với âm đế, cô đều có thể cảm nhận được gân xanh đang đập trên dương vật anh, dương vật nóng bỏng đang nghiền nát khe hở của cô, mọi dây thần kinh đều bị cọ xát đến mức ẩm ướt, khiến toàn bộ người cô run rẩy.
Giang Dã đập vào miệng huyệt và âm đế của cô, nhìn cái lỗ mềm mại, dục vọng trong mắt anh cuối cùng cũng không thể che giấu được nữa, các cơ bắp trên cơ thể giật giật.
Không biết anh chọc bao nhiêu lần, âm đế bị kích thích đỏ ửng cả lên.
Người bên dưới nức nở xin tha, anh cầm dương vật chậm rãi thọc vào miệng huyệt, thở hồng hộc, ngước mắt nhìn người đang không ngừng run rẩy, hỏi: “Em yêu, em từng miêu tả âm hộ chưa?”
Giang Dã bật cười.
Ánh đèn bị Tống Chi chặn lại, ánh sáng vàng chiếu rọi sau lưng cô, tóc cô phủ một lớp ánh sáng vàng.
Giang Dã đột nhiên kéo tay Tống Chi, cẩn thận cắn vành tai cô, nói: “Cách nào?”
Tống Chi bị Giang Dã kéo thì không kịp đề phòng, suýt nữa ngã vào trong lòng anh, tay cô chống lên đùi anh, tai ngứa ngáy, không kiềm được mà rúc cổ vào trong ngực anh.
“Anh nghĩ thế nào thì là thế đó.”
Giang Dã cảm thấy dáng vẻ cậy mạnh này của Tống Chi quá thú vị, rõ ràng sợ nhưng vẫn lựa chọn hành động như vậy.
“Hiện tại không nói mình là bông hoa trắng nữa à?’
Tống Chi rùng mình, cô trực tiếp nằm trong lòng Giang Dã, nói: “Anh đừng nhắc lại chuyện đó nữa, đấy chỉ là lời nói khi giận thôi.”
Tóc của cô gái lướt qua chóp mũi, hơi ngứa, đáy lòng như bị mèo cào.
Trong mắt Giang Dã nổi lên dục vọng, anh xác nhận một lần nữa: “Thật sự muốn thử sao?”
Tống Chi xấu hổ không dám ngẩng đầu nhìn anh, cô chỉ gật đầu trong vòng tay anh.
Nhìn thấy câu trả lời của Tống Chi, ánh mắt của Giang Dã chợt tối sầm, anh bế Tống Chi lên, đặt cô ngồi trên đùi mình, ép cô phải ngẩng đầu nhìn mình.
Giọng điệu hơi nghiêm túc: “Em muốn thử hay bởi vì người đó là anh nên mới muốn thử?’
Tống Chi biết Giang Dã đang băn khoăn điều gì, nhiều năm ăn ý khiến cô dễ dàng đoán được tâm tư nhỏ nhặt này của anh.
Cô không phải loại con gái tùy tiện, cô sẽ không tùy tiện nói ra lời như vậy chỉ vì cô tò mò về một thứ nào đó vào một thời điểm nhất định và ở một giai đoạn nhất định. Nhưng vì đối tượng là Giang Dã nên cô mới bộc lộ sự tò mò của mình, muốn cùng anh khám phá những điều mới mẻ mà không có chút băn khoăn nào.
Đây nhất định là điều Giang Dã đang nghĩ.
Tống Chi ôm mặt anh, ánh mắt không thể trốn tránh, cô đặt tay lên vai anh, trịnh trọng nói: “Bởi vì đối tượng là anh cho nên em mới muốn thử.”
Vừa dứt lời, Tống Chi cảm thấy cái đó của Giang Dã đang dần cưng cứng dưới mông mình.
Cô nghẹn ngào, sau đó tựa vào vai Giang Dã, “A Dã…Nó chọc vào em.”
Giang Dã cũng hơi xấu hổ, tai đỏ đến mức chảy máu: “Ai bảo em…Quyến rũ anh.”
Giang Dã nghe được những lời mình muốn nói, đáy lòng chợt nhẹ nhõm không thể giải thích được, sau đó anh ôm Tống Chi lên giường.
Tấm nệm hơi lúng xuống, Tống Chi xấu hổ nhắm mắt lại, không chịu nhìn Giang Dã.
Giang Dã nhìn khuôn mặt của Tống Chi, anh mỉm cười, cúi đầu hôn lên trán cô: “Lát nữa anh sẽ dịu dàng.”
Cổ họng của Tống Chi bật ra một tiếng rên rỉ, cô nắm chặt cánh tay của Giang Dã: “Anh…Mua cái đó chưa?”
“Mua rồi.” Giang Dã nói một cách tự nhiên.
Nghe vậy, Tống Chi lập tức mở to mắt, không thể tin được: “Anh mua nó từ khi nào? Sao anh biết em muốn làm chuyện đó với anh?!”
Giang Dã bị phản ứng của Tống Chi chọc cười, “Ngày hôm qua chơi đến vậy rồi, với tính cách của em, không sớm thì muộn thôi.”
Tống Chi: “…”
Giang Dã chó má, dựa vào đâu mà nói em như vậy!
“Anh dâm mới đúng!” Tống Chi giận dỗi nói.
Giang Dã cởi váy của Tống Chi, vừa làm vừa gật đầu: “Đúng đúng đúng, anh dâm, là anh thèm muốn em, là anh thèm muốn vẻ đẹp của em.”
Tâm trạng của Tống Chi tốt hơn rất nhiều, không đợi cô lên tiếng thì cơ thể đã mềm nhũn, nằm xuống giường.
Hoa hạch bị đầu ngón tay ấn xuống, cảm giác đau nhức, tê dại khiến cô mềm oặt.
Tống Chi dang rộng hai chân, để mặc Giang Dã di chuyển bên ngoài âm hộ, ngón tay chai sạn nhẹ nhàng trượt dọc theo khe hở âm đạo của cô, kích thích hết lần này đến lần khác khiến Tống Chi run lên.
Giang Dã đi đến đâu là nước sốt chảy ra đến đó, nó chảy xuống lòng bàn tay anh rồi nhỏ giọt xuống giường.
“Sao lại nhiều nước thế này? Hửm? Em yêu.” Giang Dã hôn Tống Chi, chậm rãi hôn lên đôi môi mềm mại.
Giang Dã vốn tưởng phải làm màn dạo đầu một khoảng thời gian thì Tống Chi với tiến vào trạng thái, không ngờ mới được một lúc cô đã ướt đẫm thế này.
Tiểu huyệt bị Giang Dã vuốt ve nhẹ nhàng, Tống Chi cau mày, không kiên nhẫn nói: “Anh đừng nói nữa…”
Giang Dã yêu chết dáng vẻ này của Tống Chi, anh hôn lên chóp mũi cô, nói: “Được rồi, vậy thì tập trung làm,”
Giang Dã đặt hai chân của Tống Chi lên khuỷu tay mình, cúi người đè xuống, cả người Tống Chi giống như bị gấp làm đôi, tòan bộ hoa huyệt nở rộ trước mắt Giang Dã.
Tiểu huyệt của cô rất đẹp, hồng hào mềm mại, lông mu thưa thớt giống như bạch hổ, miệng huyệt không ngừng trào dâm dịch tẩm ướt cánh hoa, toàn bộ mông cũng ướt át.
Làn da trắng trẻo kết hợp với ga giường màu xám càng khiến Tống Chi như một bông hoa mỏng manh đang chờ được hái.
Đôi mắt của Giang Dã tràn ngập dục vọng, con ngươi đỏ hoe, anh nhìn cái lỗ đang không ngừng mấp máy, hơi thở càng ngày nặng nề, dương vật không ngừng đập vào bụng dưới.
“Ư…” Tống Chi phát ra một tiếng hừ rất nhỏ, cô hơi dùng lực nắm lấy tay của Giang Dã.
Toàn bộ lưỡi của Giang Dã áp vào bên ngoài âm hộ, anh nhẹ nhàng lướt qua âm đế của cô, một lúc sau âm đế đã đứng thẳng.
Tiểu huyệt không ngừng co lại, toàn bộ đầu lưỡi chậm rãi chui vào trong lỗ, liếm phần thịt mềm bên trong, một dòng nước khác trào ra, bị Giang Dã cuốn hết vào trong miệng.
Tiểu huyệt của cô bị kéo căng, cảm giác đau nhức lan lên vùng bụng dưới, toàn thân Giang Dã bủn rủn, yếu ớt.
“Giang Dã…Ư…Đừng liếm.” Tiểu huyệt của Tống Chi bị Giang Dã liếm khắp nơi, sướng đến mức ngón chân của cô cuộn tròn lại, nhưng cảm giác trống rỗng trong tiểu huyệt ngày càng nặng, vội vàng muốn cắm cái gì đó vào để ngăn ngứa.
“Muốn…Muốn đi vào.” Đầu lưỡi của Giang Dã bị miệng huyệt của cô kẹp, nhưng nó giống như muối bỏ biển, hoa huyệt của cô khó chịu mấp máy.
Đầu lưỡi bị thịt non khóa chặt trong lỗ, cảm nhận được sự va chạm ấm áp và ẩm ướt của anh hết lần này đến lần khác, thật sự rất thoải mái.
Giang Dã rút lưỡi ra, liếm mạnh âm đế, khiến người bên dưới không ngừng run rẩy.
Anh buông đôi chân mềm yếu của Tống Chi xuống, móc dương vật sưng tấy của mình ra.
Dương vật đỏ tươi nảy lên trong lòng bàn tay anh, phun ra chất nhầy, từ từ hòa với nước sốt của cô.
“A!” Tống Chi đột nhiên run lên.
Âm đế bị dương vật chọc vào, Tống Chi co rút, cảm thấy hơi đau và bị kích thích.
“Bộp” một tiếng, tinh dịch rỉ ra, rơi xuống bụng, đùi va ga giường.
Giang Dã nắm lấy cây gậy đỏ tươi của mình, không ngừng đập vào âm hộ của cô, tiếng “bạch bạch bạch” không ngừng truyền vào tai, vang vọng trong gian phòng ngủ.
Tống Chi dùng hai tay nắm chặt ga trải giường, cố gắng giảm bớt kích thích ở thân dưới, mỗi một lần Giang Dã đều chọc rất mạnh, nhưng lần nào cũng khiến cô sung sướng.
Mỗi lần tiếp xúc với âm đế, cô đều có thể cảm nhận được gân xanh đang đập trên dương vật anh, dương vật nóng bỏng đang nghiền nát khe hở của cô, mọi dây thần kinh đều bị cọ xát đến mức ẩm ướt, khiến toàn bộ người cô run rẩy.
Giang Dã đập vào miệng huyệt và âm đế của cô, nhìn cái lỗ mềm mại, dục vọng trong mắt anh cuối cùng cũng không thể che giấu được nữa, các cơ bắp trên cơ thể giật giật.
Không biết anh chọc bao nhiêu lần, âm đế bị kích thích đỏ ửng cả lên.
Người bên dưới nức nở xin tha, anh cầm dương vật chậm rãi thọc vào miệng huyệt, thở hồng hộc, ngước mắt nhìn người đang không ngừng run rẩy, hỏi: “Em yêu, em từng miêu tả âm hộ chưa?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.