Chương 13: Anh Sa Ngã Rồi Em ! ( 2 )
T Miu's K
18/07/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
- Chúc 2 vị dùng ngon miệng.
- Được rồi, cảm ơn cậu.
Mạc Cảnh Thần nhìn phục vụ trả lời.
- Vâng, tôi xin phép rời khỏi.
Phục vụ nói xong liền rời khỏi phòng ăn ngay sau đó, hiện giờ nơi này còn lại Cảnh Thần và Tường Nguyên.
Mạc Cảnh Thần quay lại đối mặt Lạc Tường Nguyên, không khỏi nghi hoặc hỏi:
- Đột nhiên Lạc tổng muốn tìm tôi nói chuyện, không biết có phải là vì Tuyên Thy không?
Mạc Cảnh Thần dù sao cũng là giáo viên chủ nhiệm của Tuyên Thy, hơn nữa với bọn anh cũng là chỗ quen biết, thiết nghĩ chuyện này anh ta sẽ là người rõ nhất.
Lạc Tường Nguyên suy nghĩ kỹ, anh thận trọng thăm dò.
- Thầy Mạc, hy vọng thầy không giúp Tuyên Thy che giấu sự thật. Bởi vì hôm nay con bé nói với tôi con bé muốn chuyển trường, tôi nghĩ trong chuyện này nhất định có vấn đề, cho nên muốn tìm thầy tìm hiểu rõ nguyên nhân. Không biết thầy Mạc có suy nghĩ thế nào?
- Tuyên Thy muốn chuyển trường?
Mạc Cảnh Thần kinh hô một tiếng, chính anh cũng cảm thấy bất ngờ, cốt không tin Tuyên Thy dám cả gan làm trái với giao ước như vậy!
Thời gian vừa qua ở trường kỳ thật anh có quá gần gũi Tuyên Thy, thậm chí là cợt nhả bảo bối, lý nào là vì nguyên nhân này?
- Không sai, do đó thầy Mạc, thầy có biết Tuyên Thy gần đây có gặp vấn đề khó nói gì hay không? Nếu có, hy vọng thầy Mạc sẽ nói sự thật với tôi.
Lạc Tường Nguyên đi thẳng vào trọng tâm.
Mạc Cảnh Thần mất vài giây mới phục hồi lại tinh thần, cười một cái, chỉ tay vào bàn ăn thịnh soạn.
- Lạc tổng, chúng ta vừa ăn vừa nói, không khéo thức ăn trên bàn nguội hết sẽ không ngon.
- Được, chúng ta vừa ăn vừa nói.
Lạc Tường Nguyên tán đồng, cả hai sau đó lần lượt cầm đũa lên, vừa ăn vừa thảo luận vấn đề của Tuyên Thy.
***
Buổi chiều Tuyên Dịch Hy cùng Lãnh Triết Quần thảo luận công việc trong thư phòng, thời gian này Tuyên Thy ngồi ở đại sảnh chờ Tường Nguyên.
Nó sốt ruột nhìn ra cửa, trong lòng nhủ:
“Không biết chuyện mình nhờ anh ấy giải quyết đến đâu rồi? Mình thật sự căng thẳng quá, ngộ nhỡ Mạc Cảnh Thần dùng thủ đoạn không chính đáng thì thế nào?”
Vừa kết thúc suy nghĩ, Lạc Tường Nguyên từ bên ngoài đi vào, Tuyên Thy nhìn thấy liền đứng lên, cười một cái.
- Anh Tường Nguyên, anh về rồi!
Dứt lời, Tuyên Thy chạy đến ôm lấy Lạc Tường Nguyên, hành động vừa vặn làm cho toàn thân Lạc Tường Nguyên chấn động.
Lạc Tường Nguyên tinh tế cảm nhận được da thịt Tuyên Thy sau lớp vải mỏng dính, trong lòng không tránh khỏi nhộn nhạo, vầng trán bắt đầu hằn lên những vết đen rõ ràng.
Tuyên Thy dù sao cũng đã lớn, anh lại là trai tân, 25 năm vừa qua Lạc Tường Nguyên gần như không va chạm nữ sắc.
Bây giờ đột nhiên có được cảm giác trái khoáy này, kỳ thật có gì đó bất ổn!
Lạc Tường Nguyên cúi đầu nhìn xuống Tuyên Thy, hai tay rắn chắc rụt rè xiết chặt lấy eo thon nhỏ, hầu kết dịch chuyển lên xuống không ngừng.
Lạc Tường Nguyên cố lấy lại bình tĩnh, khẩn trương hỏi:
- Tuyên Thy, em có biết mình đang làm gì không?
- Em biết chứ.
Tuyên Thy ngây ngốc ngẩng lên nói.
Lập tức, Lạc Tường Nguyên co mày:
- Vậy tại sao em còn ôm anh chứ? Em có biết giữa một nam và một nữ, nếu không phải là người yêu của nhau, cho dù là anh em một nhà, cũng không thể quá thân mật hay không?
Tuyên Thy phỏng đoán Lạc Tường Nguyên ngầm ám chỉ gì đó, nhìn lại tình trạng hiện giờ của hai người, khẩn trương đẩy Lạc Tường Nguyên ra.
Tuyên Thy lùi về sau một bước, xấu hổ nói:
- Anh Tường Nguyên, em chỉ là đơn thuần muốn cảm ơn việc anh đã giúp em chuyển trường, em không nghĩ anh lại không thích em ôm anh như vậy. Xin lỗi, lần sau em sẽ không vậy nữa.
Nói xong, nó xoay người, đi lên lầu.
- Tuyên Thy, xin lỗi, e là làm em thất vọng rồi, anh không thể giúp em chuyển trường được. Nếu như một ngày em vẫn còn chưa nói được lý do vì sao em muốn anh chuyển trường, anh nghĩ em vẫn phải đến trường như thường lệ. Hôm nay anh đã đích thân đi gặp Mạc Cảnh Thần, anh ta nói em cần phải cải thiện vài môn học sắp tới, hy vọng em từ bỏ ý định thay đổi trường học khác, nếu không anh ta sẽ tìm gặp Dịch Hy, khi đó mọi chuyện e là ngày một sẽ khó có thể cứu vãn. Tuyên Thy, anh nói đủ rồi, em từ từ suy nghĩ.
Lạc Tường Nguyên đứng phía sau nó nói.
- Chúc 2 vị dùng ngon miệng.
- Được rồi, cảm ơn cậu.
Mạc Cảnh Thần nhìn phục vụ trả lời.
- Vâng, tôi xin phép rời khỏi.
Phục vụ nói xong liền rời khỏi phòng ăn ngay sau đó, hiện giờ nơi này còn lại Cảnh Thần và Tường Nguyên.
Mạc Cảnh Thần quay lại đối mặt Lạc Tường Nguyên, không khỏi nghi hoặc hỏi:
- Đột nhiên Lạc tổng muốn tìm tôi nói chuyện, không biết có phải là vì Tuyên Thy không?
Mạc Cảnh Thần dù sao cũng là giáo viên chủ nhiệm của Tuyên Thy, hơn nữa với bọn anh cũng là chỗ quen biết, thiết nghĩ chuyện này anh ta sẽ là người rõ nhất.
Lạc Tường Nguyên suy nghĩ kỹ, anh thận trọng thăm dò.
- Thầy Mạc, hy vọng thầy không giúp Tuyên Thy che giấu sự thật. Bởi vì hôm nay con bé nói với tôi con bé muốn chuyển trường, tôi nghĩ trong chuyện này nhất định có vấn đề, cho nên muốn tìm thầy tìm hiểu rõ nguyên nhân. Không biết thầy Mạc có suy nghĩ thế nào?
- Tuyên Thy muốn chuyển trường?
Mạc Cảnh Thần kinh hô một tiếng, chính anh cũng cảm thấy bất ngờ, cốt không tin Tuyên Thy dám cả gan làm trái với giao ước như vậy!
Thời gian vừa qua ở trường kỳ thật anh có quá gần gũi Tuyên Thy, thậm chí là cợt nhả bảo bối, lý nào là vì nguyên nhân này?
- Không sai, do đó thầy Mạc, thầy có biết Tuyên Thy gần đây có gặp vấn đề khó nói gì hay không? Nếu có, hy vọng thầy Mạc sẽ nói sự thật với tôi.
Lạc Tường Nguyên đi thẳng vào trọng tâm.
Mạc Cảnh Thần mất vài giây mới phục hồi lại tinh thần, cười một cái, chỉ tay vào bàn ăn thịnh soạn.
- Lạc tổng, chúng ta vừa ăn vừa nói, không khéo thức ăn trên bàn nguội hết sẽ không ngon.
- Được, chúng ta vừa ăn vừa nói.
Lạc Tường Nguyên tán đồng, cả hai sau đó lần lượt cầm đũa lên, vừa ăn vừa thảo luận vấn đề của Tuyên Thy.
***
Buổi chiều Tuyên Dịch Hy cùng Lãnh Triết Quần thảo luận công việc trong thư phòng, thời gian này Tuyên Thy ngồi ở đại sảnh chờ Tường Nguyên.
Nó sốt ruột nhìn ra cửa, trong lòng nhủ:
“Không biết chuyện mình nhờ anh ấy giải quyết đến đâu rồi? Mình thật sự căng thẳng quá, ngộ nhỡ Mạc Cảnh Thần dùng thủ đoạn không chính đáng thì thế nào?”
Vừa kết thúc suy nghĩ, Lạc Tường Nguyên từ bên ngoài đi vào, Tuyên Thy nhìn thấy liền đứng lên, cười một cái.
- Anh Tường Nguyên, anh về rồi!
Dứt lời, Tuyên Thy chạy đến ôm lấy Lạc Tường Nguyên, hành động vừa vặn làm cho toàn thân Lạc Tường Nguyên chấn động.
Lạc Tường Nguyên tinh tế cảm nhận được da thịt Tuyên Thy sau lớp vải mỏng dính, trong lòng không tránh khỏi nhộn nhạo, vầng trán bắt đầu hằn lên những vết đen rõ ràng.
Tuyên Thy dù sao cũng đã lớn, anh lại là trai tân, 25 năm vừa qua Lạc Tường Nguyên gần như không va chạm nữ sắc.
Bây giờ đột nhiên có được cảm giác trái khoáy này, kỳ thật có gì đó bất ổn!
Lạc Tường Nguyên cúi đầu nhìn xuống Tuyên Thy, hai tay rắn chắc rụt rè xiết chặt lấy eo thon nhỏ, hầu kết dịch chuyển lên xuống không ngừng.
Lạc Tường Nguyên cố lấy lại bình tĩnh, khẩn trương hỏi:
- Tuyên Thy, em có biết mình đang làm gì không?
- Em biết chứ.
Tuyên Thy ngây ngốc ngẩng lên nói.
Lập tức, Lạc Tường Nguyên co mày:
- Vậy tại sao em còn ôm anh chứ? Em có biết giữa một nam và một nữ, nếu không phải là người yêu của nhau, cho dù là anh em một nhà, cũng không thể quá thân mật hay không?
Tuyên Thy phỏng đoán Lạc Tường Nguyên ngầm ám chỉ gì đó, nhìn lại tình trạng hiện giờ của hai người, khẩn trương đẩy Lạc Tường Nguyên ra.
Tuyên Thy lùi về sau một bước, xấu hổ nói:
- Anh Tường Nguyên, em chỉ là đơn thuần muốn cảm ơn việc anh đã giúp em chuyển trường, em không nghĩ anh lại không thích em ôm anh như vậy. Xin lỗi, lần sau em sẽ không vậy nữa.
Nói xong, nó xoay người, đi lên lầu.
- Tuyên Thy, xin lỗi, e là làm em thất vọng rồi, anh không thể giúp em chuyển trường được. Nếu như một ngày em vẫn còn chưa nói được lý do vì sao em muốn anh chuyển trường, anh nghĩ em vẫn phải đến trường như thường lệ. Hôm nay anh đã đích thân đi gặp Mạc Cảnh Thần, anh ta nói em cần phải cải thiện vài môn học sắp tới, hy vọng em từ bỏ ý định thay đổi trường học khác, nếu không anh ta sẽ tìm gặp Dịch Hy, khi đó mọi chuyện e là ngày một sẽ khó có thể cứu vãn. Tuyên Thy, anh nói đủ rồi, em từ từ suy nghĩ.
Lạc Tường Nguyên đứng phía sau nó nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.